Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 24: Bước ngoặt bất ngờ 2

Chương 24: Bước ngoặt bất ngờ 2


Tam Quân tiếp tục lao tới, tung một cước ngang nhắm vào đầu Phan Xích. Tên ngoại giới thay vì cúi xuống né lại bật nhảy lên cao, lộn một vòng trên không trước khi đáp xuống phía sau Tam Quân. Khi hắn vừa chạm đất, gã mù lập tức t·ấn c·ông ép hắn phải lùi lại để tránh, và liên tiếp bồi thêm quyền cước để dồn hắn vào mép sàn đấu. Tuy nhiên Phan Xích như vừa đoán được điều gì đó, lại nhảy lên và đáp xuống phía sau Tam Quân. Sở dĩ hắn làm như vậy là vì đã lờ mờ đoán ra được cách mà tên mù quan sát chiến trường thông qua tốc độ phản xạ của hắn, gã quái vật này luôn t·ấn c·ông vô cùng nhanh nhẹn và phán đoán được cả hướng né dù cả thính giác lẫn thị giác không hoạt động, vậy hắn có thể sở hữu khả năng tầm nhiệt như loài rắn để phân biệt hình dạng và vị trí của đối thủ, tuy nhiên có hai yếu tố khiến điều này là không thể. Một là hắn có thể “nghe” được âm thanh, với bằng chứng là hắn nói chuyện như người thường, vì thế hắn chắc chắn phải có một khả năng khác, đó là cảm nhận được những dao động trong môi trường xung quanh. Nhưng yếu tố thứ hai mới chính là thứ quyết định, khi né tránh đòn t·ấn c·ông của Tam Quân, Phan Xích phát hiện ra rằng hắn ít khi nào đánh phía dưới trước, cứ như hắn không muốn đối thủ nhảy lên né, vì thế khi né đòn đá cao của hắn thì Phan Xích đã cố gắng nhảy lên thay vì cúi xuống như kẻ khác sẽ làm để xem phản ứng của tên này. Và kết quả cũng làm hắn ngạc nhiên, Tam Quân tuy phản ứng cực nhanh nhưng chỉ bắt đầu t·ấn c·ông khi chân hắn chạm đất, suốt thời gian ngắn ngủi Phan Xích ở trên không cũng đã đủ cho một kẻ nhanh như vậy có thể đón đầu t·ấn c·ông một cách dễ dàng trước khi hắn đáp xuống nhưng Tam Quân không hề làm thế mà chỉ quay người ra sau như thể Phan Xích đối với hắn đã tàng hình. Một kẻ có thể tầm nhiệt chắc chắn vẫn sẽ “nhìn” được đối thủ mà không cần hắn phải chạm đất, nhưng tên mù này thì không, hắn có vẻ như hoàn toàn phụ thuộc vào việc nhận biết dao động trong môi trường để phân biệt hình dạng và vị trí, tuy nhiên chỉ giới hạn với những thứ chạm vào mặt đất. Nếu suy luận của Phan Xích là đúng, thì Tam Quân thực sự có tầm nhìn 360 độ và không hề bị ảnh hưởng bởi độ sáng của môi trường, đối đầu với hắn càng trở nên khó khăn khi Phan Xích không thể bay hoặc lơ lửng, và đối thủ kia lại vô cùng nhanh nhẹn. Hơn nữa, thông qua việc hắn quay đầu lại khi Phan Xích nhảy ra sau cũng cho thấy tên này vô cùng “tinh” hắn dựa vào hình dạng cơ thể trước khi rời mặt đất để đoán hướng nhảy, vì thế để hoàn toàn khiến hắn “mù” có lẽ sẽ cần đến một kỹ thuật đặc thù hơn ngoài bật nhảy thông thường.

Và trong đầu Phan Xích cũng đã có sẵn kỹ thuật đó.

Bật nhảy giữa không trung là một trong những kỹ năng di chuyển được huấn luyện cho các đặc vụ của D.R.A.K.E, nó tương tự với khả năng chuyển mình tiếp đất của loài mèo, bằng cách xoay chuyển cơ thể trên không trung, một người sử dụng kỹ thuật này có thể di chuyển một khoảng cách ngắn về bất kỳ hướng nào trước khi rơi xuống đất. Nhờ kỹ thuật đặc biệt này, các đặc vụ có thể di chuyển không cần chạm đất với quãng đường gấp đôi người thường có thể làm được mà không sử dụng thiết bị hỗ trợ. Sở dĩ Phan Xích biết được kỹ thuật này là do cha nuôi của hắn, từng là một đặc vụ D.R.A.K.E đã dạy cho hắn từ khi còn nhỏ, và việc được luyện tập trước khi cơ thể hoàn toàn phát triển khiến cho Phan Xích bật nhảy tốt hơn hẳn so với những người được huấn luyện khi đã trưởng thành. Hiện tại trong người hắn còn có nanobot giúp tăng khả năng vật lý của cơ thể, vì thế việc tăng khoảng cách bật nhảy lên gấp ba lần người thường đối với hắn chỉ là chuyện nhỏ. Tuy nhiên vẫn còn rất nhiều trở ngại đối với hắn. Để sử dụng bật nhảy giữa không trung đối đầu với Tam Quân, hắn phải thực hiện nó khác đi với những gì đã từng làm, nhất là cú nhảy đầu tiên phải đi thẳng lên trời để Tam Quân không nhận ra hướng tiếp đất, và vì thế cú nhảy thứ hai phải đi ngang 90 độ để đạt được khoảng cách tối đa. Một điều hắn cần chú ý nữa là kỹ thuật này có thể dùng để lừa Tam Quân bằng cách bật cú đầu tiên chéo như người thường sẽ làm, nhưng cú thứ hai sẽ phải bẻ hoàn toàn sang một hướng khác, đây là điều mà trước đây chưa ai có thể làm được vì nó đòi hỏi việc chống lại quán tính của bản thân khi ở trên không trung, thế nên nếu cú nhảy thứ hai không đủ mạnh sẽ khiến bản thân rơi xuống tại chỗ. Dù gì đi nữa, hắn cũng sẽ phải vận dụng kỹ thuật đặc biệt này để di chuyển quanh võ đài nếu muốn chiến thắng.

Nói là làm, Phan Xích đã sẵn sàng để bật nhảy liên tục một khi có khoảng trống, vì Tam Quân vẫn đang công kích hắn liên tục, với thế trận này, nếu cố gắng nhảy đi thì khả năng ăn đòn là rất cao. Phan Xích bắt đầu đánh liều, hắn né một đòn của Tam Quân nhắm vào mặt và nghiêng người vào thế xuất phát, hai chân đạp thật mạnh để đẩy bản thân đi một khoảng cách xa. Tên mù cũng biết được hướng hắn vừa phóng tới, cũng liền lao đến vị trí mà hắn đoán là nơi đáp đất. Nhưng khi Phan Xích chạm đất, hắn nhanh chóng bật thẳng lên trời, biến mất khỏi tầm quan sát của Tam Quân. Dựa theo hình dạng của Phan Xích khi còn chạm đất, Tam Quân đoán rằng hắn sẽ rơi xuống tại chỗ nên liền tung một quyền móc thẳng lên trên, nhưng đối thủ đã xoay người và phóng đi một đoạn xa ngay trên không, đáp xuống phía sau Tam Quân vài mét. Gã đại sư huynh ngạc nhiên vô cùng, nếu Phan Xích sử dụng Linh lực để bay, hắn chắc chắn đã bị phán thua, tuy nhiên trọng tài vẫn không dừng trận đấu, vậy có nghĩa rằng điều hắn vừa làm thực sự là khả năng của phàm thể. Không chỉ thế, đây còn là một kỹ thuật khắc chế được kỹ năng quan sát của Tam Quân, cứ như thể tên lạ mặt kia chỉ cần vài phút ngắn ngủi đã có thể nhận ra cách hắn quan sát chiến trường, một điều mà kể cả đối thủ truyền kiếp Tịch Đế cũng cần đến nhiều trận đối đầu để làm được. Một kẻ đặc biệt như thế này nếu được đào tạo kỹ chắc chắn sẽ có giá trị vô cùng trong trận chiến với bang Viêm Thủ sắp tới, vì thế Tam Quân chắc chắn phải biến tên này thành đệ tử của mình.

“Tên kia !” Tam Quân nói. “Ngươi ấn tượng lắm đấy, ta chưa thấy phàm nhân nào di chuyển được như vậy cả. Giờ chúng ta hãy thay đổi điều kiện một chút nhé, đánh trúng ta một phát và coi như phần thắng là của ngươi.”

“Được thôi.” Phan Xích nói. Hắn liền bắt đầu di chuyển, bật thẳng lên trời, lướt đi một đoạn rồi rơi xuống, sau đó lặp lại liên tục. Bằng cách này, hắn khiến bản thân như thoắt ẩn thoắt hiện trong tầm nhìn của Tam Quân và làm tên này vô cùng bối rối. Tuy nhiên, một kẻ dày dặn kinh nghiệm như tên đại sư huynh của một bang phái vẫn nhận ra điều bất thường trong không khí, với việc mỗi lần Phan Xích rời mặt đất đến khi chạm đất có đến hai lần gió thổi, có nghĩa là hắn bằng cách nào đó đã nhảy giữa không trung thêm một lần nữa.Hắn lợi dụng điều đó để giấu đi hướng di chuyển của bản thân, đi theo một vòng tròn xung quanh đối thủ trong khi từ từ thu hẹp khoảng cách. Tam Quân cười nhẹ, có vẻ như hắn biết được trò của Phan Xích, tên ngoại giới cũng nhận ra điều đó, và đinh ninh rằng nếu hắn cứ di chuyển theo một hoạ tiết như hiện tại thì Tam Quân sẽ đoán ra được hướng công kích, và đó là điều hắn muốn. Hắn trò cũ mà diễn, nhưng lần này lại vô tình nhảy hơi chếch về phía sau một chút khiến đối thủ nhận ra hướng di chuyển. Tam Quân lập tức chớp thời cơ lao đến vị trí đáp đất của Phan Xích để t·ấn c·ông, tuy nhiên hắn vừa trúng bẫy, tên ngoại giới tinh ranh lập tức xoay một vòng trên không, bật ngược lại với quán tính của bản thân khiến hắn sau đó đã ở phía trên Tam Quân. Phan Xích khi rơi xuống liền tung cước vào đầu Tam Quân làm hắn ngã ra đất rồi lùi lại giữ khoảng cách.

“Ái chà!” Tam Quân đứng dậy nói. “Ngươi quả không phải tầm thường, thôi được, ngươi đánh trúng ta, ngươi đã thắng !” Hắn lại giơ tay ra, cười thật lớn. “Ngươi từ nay chính thức trở thành đồ đệ của bang Địa Long, đích thân ta sẽ huấn luyện cho ngươi ! Với khả năng của ngươi, chỉ cần thuần thục công pháp Cuồng Long Quyền chắc chắn sẽ trở thành một chiến binh đáng gờm.” Hắn lại chỉ Đỗ Nhân. “Tên này là bằng hữu của ngươi ? Ta sẽ đặc cách cho hắn vào bang phái. Ngay chiều nay hãy đến trước cổng thành trong để chuẩn bị gia nhập.”

Chương 24: Bước ngoặt bất ngờ 2