Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 23: Cái giá phải trả, sẽ không rẻ.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 23: Cái giá phải trả, sẽ không rẻ.


Ừm, đúng, còn các loại công cụ phổ biến từ thô sơ đến hiện đại, chủng loại càng đa dạng càng tốt.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Vết mổ không khâu hở ra, bị núi rác chôn xuống dưới.

Nguyễn Kim nâng cằm, gõ gõ bàn tay lên mặt bàn.

Rảo bước trên lề đường lát kim loại, hắn cho tay vô túi lấy ra miếng kẹo cao su, lấy vài viên nhai cùng lúc kiểm tra lấy kỹ năng vừa được cụ hiện.

Kỹ năng nòng cốt của hắn về cơ bản không thay đổi nhiều, nhưng thêm được một kỹ năng diễn sinh, nhìn có vẻ không quá nổi trội nhưng nên nhớ, thế giới này không bị tác động bởi công cụ đo lường của đồng hồ siêu duy, trạng thái trên người cũng không thể mô tả rõ ràng, một khi hạt giống Hiệu ứng cánh bướm được gieo xuống, đồng nghĩa với việc n·ạn n·hân phải gánh một món nợ có lãi suất đòi mạng.

Đợi lấy hắn đi không xa, trên màn hình hiện lên một dòng chữ.

[Ta chấp nhận dùng hai quả thận của mình làm mục tiêu trao đổi, nhận lấy lại đồng giá vật phẩm, ưu tiên 2 quả thận phù hợp ta.]

Cơn mê nhanh chóng ập tới, Nguyễn Kim ngất đi, tai chi nghe lại được âm thanh của máy giải phẫu lazer hàng rởm chói tai.

Nguyễn Kim nghĩ chút rồi tiếp lời.

Tiếp vài bước sẽ tới khu trọ nghèo, ánh đèn chợt tắt, một bàn tay vươn từ trong bóng tối bắt lấy Nguyễn Kim kéo vào trong hẻm nhỏ.

Mùi khói bụi dầu máy cũng nhạt đi theo sự ngừng lại của phương tiện giao thông, thay vào đó là mùi của các loại rác thải sinh hoạt, dày đặc chồng chéo lên nhau chẳng thể phân biệt ra từng loại mùi, âm thanh cũng bớt náo nhiệt hơn, xa xa chỉ còn lại tiếng chửi rủa của mấy cặp vợ chồng, có lẽ

Lại hít một hơi thuốc, cảm giác trong lòng nhẹ hơn một chút, Nguyễn Kim gõ nhẹ ngón tay lên bàn, hơi chậm rãi suy ngẫm, họ không hạnh phúc lắm, ít ra họ cũng có đôi, cũng có mục tiêu phấn đấu, còn thoải mái hơn là ôm lấy một đống bí mật lại chạy đông chạy tây mong người không tìm ra.

“Còn yêu cầu gì khác?”

Âm thanh ồ ồ vang lên từ hẻm tối.

“Tiểu đệ liền đem đến cho ngài.” – Bóng người kia bỏ hai quả thận của Nguyễn Kim vào dung dịch, cất cẩn thận vào vali, nhanh chóng đứng dậy hướng bên ngoài rảo bước, trước khi đi còn không quên đá Nguyễn Kim vài phát.

Giá trị đưa ra được đánh giá theo đẳng cấp, phẩm chất, tiềm năng, tính kiêm dung. Bên nào bỏ ra cái giá ít hơn sẽ bị cưỡng chế lấy ra những vật có giá trị gấp 2 lần phần thiếu hụt để bù vào (Tỉ số có thể tăng lên theo cấp độ).]

“Cảm tạ cảm tạ, các vị quý hóa quá, lão phu có chút không thích ứng.”

Phòng họp im lặng một cách đáng sợ, cả 10 người trong phòng họp đều là quan cao chức trọng, trên tay không ít máu, không phải không gặp qua loại người nông dân này, nhưng chuyện đó đã là chuyện rất hiếm, nông dân công nghệ hiện nay có khi còn gian hơn cả thương lái, cái quỷ gì an nhàn làm ruộng?

10 bóng người đứng sựng lại, thật, móc nối hết yếu tố lại, đúng là nói thật, từ phong cách đến cử chỉ, cách ứng xử, chỉ là không xác định được rõ ràng thôi, nhìn ngoài không ra chút mao bệnh.

Nguyễn Kim ở trong Life cũng gãi gãi đầu, mấy thanh niên này cũng quá nhiệt tình đi, thật coi mình là nông phu, nhưng nghĩ lại, bản thân giờ đây cũng ở trong Toàn dân bản đồ, tiền kì làm nông là không tránh khỏi.

“Bớt vuốt mông ngựa, nhiệm vụ còn chưa làm xong đâu, lần này thành sự ta sẽ không quên công lao của ngươi.” – Thanh âm cười ha hả sảng khoái.

hoàn cảnh sống quá khó khăn môi trường làm việc áp lực khiến họ mất kiên nhẫn với nhau hơn.

Thuốc đã tàn, Nguyễn Kim thuận tay bỏ vô thùng rác, trả thẻ, bước ra ngoài.

“Đã bắt được mục tiêu, làm sao để chuyển di chủ sở hữu đề án đây lão đại ?” (đọc tại Qidian-VP.com)

[Thiết luật. (Liên kết đẳng cấp với Đồng giá trao đổi.)

“Vấn đề không lớn, nhưng thông tin không quá chính xác đâu lão K.”

“Thỉnh các vị đưa ta các loại tài liệu về thế giới trước đại t·hiên t·ai.”

“Được, chúng ta kết thúc cuộc họp.”

[Một khi Thiết luật được thi hành, nếu không trả được ngay lập tức, Thiết luật vẫn sẽ thực thi dưới dạng hiệu ứng vô hình, thời gian càng lâu, hiệu ứng càng mạnh, cái giá phải trả càng cao, khi giá trị vượt qua giá trị tối đa của đối tượng có thể trả, những kẻ có liên kết nhân quả cùng với đối tượng phải trả thay.]

Trong góc tối, 3 tên thanh niên bước ra, bớt đống rác lên, đào Nguyễn Kim ra, bỏ hắn lên cái cáng khiên về phòng trọ.

Ở Lam Tinh, trước nhà máy, đồng hồ điểm đến 5 giờ, Nguyễn Kim cũng kết thúc ca làm việc, sắp xếp lại bàn làm việc, thu dọn đồ đạc rảo bước về nhà.

Một vài thanh âm khó hiểu vang lên nhưng Nguyễn Kim chỉ đáp lại đơn giản.

“Đề án của hắn liên quan tới thận, mục tiêu thí nghiệm tính chất cũng là thận của hắn, lần này không cần dùng đạo cụ xóa trí nhớ, chỉ cần mổ lấy thận của hắn là được.”

Cũng không rõ vì long tộc ăn tạp hay khẩu vị độc đáo mà sau sinh tồn bản lĩnh tăng lên liền muốn mở rộng hậu đại.

“Thú vị.”

‘Không tệ, loại này năng lực không đủ để xưng bá xưng hào nhưng cũng đủ để mấy tên theo đuôi phải trả giá.’ – Nguyễn Kim nghĩ thầm.

“Ngươi không độc chiếm mỏ? Không khai sáng tôn giáo?”

[Đồng giá trao đổi.]

Nguyễn Kim ngồi trước phòng đợi tới lượt lấy thẻ, điểm lấy một điếu thuốc, hơi khói trắng phà nhẹ ra, hắn yên tĩnh đưa mắt nhìn lấy khu ổ chuột về đêm. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Đại t·hiên t·ai… Vấn đề này chúng ta không tiện trả lời, mỗi một gia tộc lại có thuyết pháp khác nhau, nhưng ở có thể nói được phần nào, ở trước đại t·hiên t·ai, làm nông quả thực thịnh.”

“Đừng khách sáo, mấy bí pháp làm nông chúng ta cũng được tổ tiên truyền lại trước thời đại t·hiên t·ai, bây giờ vị nông phu đây cần dùng chúng ta cũng có thể đưa gửi.”

Một lúc sau một bóng người cười lớn, áo choàng rơi xuống lộ ra cặp sừng dê.

Nguyễn Kim nghe được cũng không thèm để ý, một bên mở ra kỹ năng đồng giá trao đổi.

“Đừng xu nịnh, mau, cất giữ cẩn thận, đem qua đưa ta, chậm nữa Chỉnh Phủ phế bỏ đề tài lại không tốt.”

“Khá lắm, nước đi này hay đấy, ta cũng là thật tin, đừng lo, yêu cầu của ngươi chúng ta sẽ thỏa mãn, đảm bảo vị nông phu đây có thể trãi nghiệm làm ruộng vui sướng, ta đại biểu gia tộc ta tư nhân chuyển cho đại phu một bí phương cổ truyền để ươm cây giống. Thần cấp cũng có 2 thành nảy mầm.”

“Đã lấy được hoàn chỉnh thận, chúc mừng lão đại, tên này nghiên cứu chỉ kém hai phần cuối cùng liền thành công, lão đại kế thừa chẳng mấy chốc sẽ hoàn thành đề án, một bước lên trời, được Chính Phủ thăng chức làm nhân viên nghiên cứu.”

Dứt lời, tất cả đều mông bức, cái quỷ gì, hắn vừa vào đã đòi lấy đi một lần quyền hạn Module, thứ này dùng nhiều liền không có, còn cái gì các loại máy khảo sát, rồi các loại công cụ, trước đó thì lại lấy thông tin, hắn định làm nông? Cũng vì hy sinh toàn bộ năng lượng, giờ hấp hối rồi nên làm nông hưởng già?

“Biến dị cải tiến cơ năng thận.”

Kim tiêm đâm vào bụng, một cỗ cảm giác mơ hồ ập đến, nhưng hắn gắng gượng tỉnh táo, tập trung thính lực.

“Vâng lão đại, tiểu đệ đi ngay. Còn hắn tính sao? Cần diệt khẩu sao?”

“Các ngươi quá phức tạp, lão phu chỉ là nông dân đơn thuần chất phắc, lượm được chút thần tinh, hiến cho Chính phủ giúp những chiến sĩ tiền tuyến đỡ khổ, chứ lão phu có ham hố gì mấy thứ cao sang kia, ta mượn dùng quyền năng kia cũng để thiết định điểm phục sinh di động, mấy loại hạt giống bị chim tha đi, ta cố leo núi lấy lại nhưng c·hết mấy chục lần, mỗi lần đi đường quá xa, lại mất sức, chẳng giống như an nhàn làm ruộng.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Hình chiếu toàn bộ tắt đi, căn phòng chỉ con một vị mặc vest, mắt sắc như ưng, đốt một điếu thuốc, móng chim sắc bén kẹp lấy cây thuốc, hắn hít một hơi, thở ra làn khói đặc.

Nguyên nhân Philips xếp hắn được vô lớp này cũng bởi huyết mạch của hắn, bước đầu thức tỉnh cải tạo da, khiến da hắn cứng hơn, tới bước sau tưởng chừng sẽ cải thiện cơ bắp để đi theo con đường chiến sĩ chuyên nghiệp thì huyết mạch lại cải tạo thận.

Đèn đường chập chờn, rác rưởi khắp nơi, đoàn người bước nhanh về lại khu nhà, trễ chút nữa mấy tên “công nhân” đường phố liền bế mấy cháu đi lên phường.

Khoảng 1 giờ nữa sẽ đến lớp nghiên cứu đề án, hắn cũng chẳng chờ mong gì, nghe tên đề án cũng biết được lí do.

[Hiệu ứng cánh bướm.] (năng lực diễn sinh do chênh lệch độ vững chắc không gian.)

“Cấp trên đã cấp quyền, đợi chút ta đang tìm thông tin. Nguyễn Kim Thủ Chỉ? A thấy rồi!”

“Được, ta đã mở quyền hạn truy cập, vài phút sau sẽ hoàn tất.”

Chương 23: Cái giá phải trả, sẽ không rẻ. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Cảm tạ, lão phu vấn đề liền chỉ có vậy.”

“Tiểu đệ nghe rõ, Cơ Nhân phòng nghiên cứu chúng ta lấy đề mục này làm đề mục thứ 1000 thành công có thể tiến cấp lên trung tâm nghiên cứu khu vực, được Chính Phủ rót vốn, địa vị của lão đại nước lên thì thuyền lên, chúc mừng, chúc mừng.”

Ngươi nghiêm túc?

“Yêu cầu thì chỉ đơn giản thôi, các người huy động nhân lực, mua lấy cho ta các loại máy móc khảo sát, cho ta một lần sử dụng quyền hạn Module…

“Không sao, chỉ là tham khảo, học được chút gì là tốt rồi, yêu cầu cũng không nhiều.”

[Đã kích hoạt thành công đồng giá trao đổi. Xin hãy thiết lập điều kiện.]

“Các ngươi có để lộ mặt? Mà thôi, hắn giờ cũng chỉ là bần dân, hôm nay tâm trạng ta tốt, liền tha hắn một mạng.”

“Chỉ vậy thôi? Ngươi không muốn mở quyền hạn v·ũ k·hí, công pháp thế giới song song, huyết mạch cô đọng, tinh hoa gen, chiết xuất dị năng, sách kỹ năng?”

“Ồ, cái gì là đại t·hiên t·ai? Trước đó làm nông rất thịnh sao?”

“Rồi mở rộng địa bàn, thành lập cấm khu tư nhân, thâu tóm các loại hình kinh doanh?”

[Thiết lập một cuộc giao dịch. (Có thể thiết lập đơn phương) Trong phạm vi cuộc giao dịch này, mọi thứ phải được so sánh đồng giá.]

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 23: Cái giá phải trả, sẽ không rẻ.