End Of Sky'S Line
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 42: Thế cục 6 khu.
Vật dụng trong rương có vô dụng đến mấy thì nó vẫn phức tạp, tốn nhiều thời gian để chế tạo ở mức hoàn hảo.
Hắn đưa mắt qua khu vực thảo luận của khu cơ giới.
Đến khi tiến hành vật phẩm hóa công cụ, nó so sánh cái búa ngươi với lại một cái chùy đập thủy lực thời đại công nghiệp, ta thề, ta còn tưởng hắn nói láo.
Chưa kể còn ít người đồng nghĩa với tài nguyên nhiều hơn, 10 tên thiên phú S chắc chắn còn sống. Và tên SSS đang gáy khét kia cũng có thủ đoạn để mạnh mẽ hơn.
Luật đơn giản, muốn mạnh phải liều, càng liều càng mạnh mới có thể sống sót.
Thậm chí việc vót mỏng mấy miếng kim loại cũng rất khó do không có khuôn sẵn, với cả nung đơn thuần lẫn quá nhiều tạp chất, mấy tên sinh tồn giả ở đây có thiên tài đến mấy mà chưa được đào tạo chuyên môn về tách tạp chất thì cũng khó mà làm được kim loại phù hợp để tạo ra điện.
Đó là so sánh độ hoàn thiện với một cái máy thành phẩm, nếu như trên 20% thì có thể hoạt động, dưới 20% thì ừm… Không có gì bất ngờ, nguyên liệu thành phế liệu.
Nơi đây sống khó khăn hơn khu văn minh tranh đấu, nhưng tốt ở chỗ là không cần lãnh địa, ai cũng là độc hành hiệp, nắm chút quy tắc sinh tồn, tìm nguyên liệu đổi với Nguyễn Kim lấy các loại đồ ăn thức uống liền có thể sống qua ngày.
Bên khu vực tu tiên thì có chút náo nhiệt, mấy loại thành trì hạch tâm với các loại tường độc đáo rất gì và này nọ, cung cấp cho bọn hắn bảo kê rất tốt vào tiền kì, tất nhiên là không bao hàm đám chọn thử thách tân thủ, lúc đó thì thành mất người vong, căn bản là chạy cũng không chạy được.
Nghĩ thôi cũng biết nên làm theo cách nào, cơ bản thì chẳng có nguyên liệu nào đủ nhiều để hắn cày cái thứ đấy được, và vấn đề lớn hơn là chẳng có cái bản thiết kế nào bên nhánh cơ giới có độ phức tạp thấp để có thể cắt giảm bớt thời gian chế tạo.
Nguyễn Kim nhìn lấy tiểu ú trùng trong hổ phách, một mảnh tường hòa, hắn cười nhếch mép, tiền đồ sẽ cực kì sáng lạn a.
Cuối cùng là khu hư không, thực ra đây là một tràng ngự thú hoành tráng, ban đầu bảo hộ kì 3 ngày, ngự thú sư cùng sủng thú có thể săn bắn ở bên ngoài, rồi mượn nhờ lồng bảo vệ tránh thoát mũi nhọn, độ khó của khu vực này nằm ở chỗ liều.
Nếu ngươi không liều không do thám đầy đủ, sủng thú yếu, ngươi mãn tính tử vong.
Giữ lại càng nhiều người có thể gián tiếp hạn chế bọn chúng tích lũy sức mạnh, thuận tiện đánh bại sau này.
Ngoài ra, bên trong bảo rương đồng còn chứa lấy vài vật phẩm công nghệ đơn giản, chỉ có một cái cay là mấy thứ này cần dùng điện, mà ở tiền kỳ, ai có thể tạo ra lõi đồng để vận dụng cảm ứng điện từ? (đọc tại Qidian-VP.com)
Bảo Nhi theo chỉ lệnh săn thú, sưu tầm gen hiếm cùng các loại đột biến chưa có trong lưu trữ, hắn thì xoát thông tin cũng như suy đoán một chút tình huống của mỗi khu.
Hắn ở khu này vẫn tỏ ra hiền hòa, một bộ trao đổi công bằng, không chút tham lam, để đám người ở đây yên tâm, mục tiêu cuối cùng của hắn là đám gen đột biến quý giá ở khu vực này.
Thông qua 5 ngày dằn vặt với bộ môn chuyển hóa ma lực, hắn hiểu được tầm quan trọng của cơ thể, như không có vật chứa tốt thì có nhận được các loại pháp thuật trác tuyệt cũng không thể nào phát huy, đến lúc đó thì có mang cả kho báu trong tay thì cũng nuốt hận.
Hắn không rõ trong tương lai có cách nào để dùng đống phế liệu kia không chứ hắn nhìn thấy cụm từ phế liệu đang bị làm dụng bởi cả một ban điều hành luật lệ khu vực cơ giới.
Thế giới này chơi thêm một luật. Phân giải mà không thành thì vật phẩm thành phế liệu.
Hắn có mò qua thị trường bên này, nhu cầu họ dừng ở mấy cái xương của sinh vật ma huyễn, thế thôi, sức ảnh hưởng hắn ở đây không lớn như bên cơ giới, nơi mà việc sống còn phụ thuộc gần như hoàn toàn vào thức ăn và nước uống từ hắn, để đám kỹ sư tương lai sống c·h·ế·t dưới hầm mỏ mong tìm được chuyển cơ.
Cơ giới khu vực là khu có khả năng sinh tồn kém nhất trong cả 6 khu, nếu không có hắn thì có lẽ khu này chỉ còn mấy cơ giới sư với body 6 múi có thể tay không vật lộn với mãnh thú.
2 là hắn ngồi cày thông thạo trong việc chế tạo đồ như cách hắn đẩy cấp loot lên tới giới hạn nhờ vào việc thịt gần cả triệu con quái thú.
Tây phương kì huyễn thì có chút im hơi lặng tiếng, người mới được chọn thuộc tính, và thế là hết, vẫn kiểu vô gia cư như bên cơ giới, không có kỹ năng khởi đầu như cơ giới để tiến hành khai thác tài nguyên, cũng chỉ có một cái buff tân thủ giúp bọn hắn ở trạng thái tàng hình vào 3 ngày đầu.
Theo sơ bộ phỏng đoán thì tình hình tương đối khả quan, ít nhất là cho tới khi event đầu tiên đổ bộ xuống.
Tưởng như lấy được mấy cái bánh răng ngon nghẻ, ai ngờ đồng hồ hiện lên một dòng chữ thông báo đẳng cấp của thuật phân rã quá thấp, toàn bộ thành phẩm biến mất, hóa thành một bãi sắt vụn, bánh răng biến hình thành một khối sắt nhiều góc cạnh đầy tạp chất, giá trị còn thua thỏi sắt sau khi nung.
Nếu ngươi liều mà sau 3 ngày không thể g·i·ế·t đám quái thú ngươi đã chọc giận, ngươi tử vong.
Quả thực là làm lòng người tan vỡ.
Điều kiện tiên quyết là không chọn lấy thử thách tân thủ, dù sau khi vỡ vòng có thể trốn chạy nhưng tỉ lệ bị dã thú săn đuổi vẫn là rất cao.
Cũng vì thế mà đa phần công cụ đều bị bán giá rẻ như cho trên khu giao dịch, Bảo Nhi cũng đã mua một khoảng không ít các công cụ linh tinh.
Đến nay đã gần một tháng, công cuộc khai thác các loại khoáng sản ở đây đã bước vào giai đoạn đầu tiên, một số người đã khai mở ra không ít các loại công cụ cơ học sử dụng tính chất của một số loại gỗ đặc biệt.
Ừ, có lẽ vậy. Làm ra cái công cụ đó là một chuyện, còn nó so sánh với cái gì lại là chuyện khác, cơ chế so sánh này như quay gacha mà không có bảo hiểm vậy.
Phân loại một hồi, hắn bắt đầu thử nghiệm phân tách thành phẩm để lấy linh kiện, dành ra vài tiếng, hắn tháo được một cái đồng hồ nhỏ.
Hắn cất lại cái bình vào không gian trữ vật, Nguyễn Kim hít một hơi sâu, với trình độ bây giờ mà sử dụng cũng không tận dụng được tốt, vẫn là để xem tình hình, nhánh ma thuật tạm dừng nghiên cứu.
Hắn rất thích phong cách tiêu tiền của khu này, đến giờ thì chắc khu hư không bảo tồn lấy nhân lực sung túc nhất, cạnh tranh giữa người với người đang diễn ra căng thẳng, nhưng cơ bản thì ai cũng nhường ai, họ không cần phải liều mình vì miếng ăn mà chỉ cần kiếm mấy thứ giá trị đưa cho hắn là được.
1 là áp dụng vật lí cũ, dùng khuôn để đúc mấy thứ hắn cần rồi thông qua mấy phương án của Bảo Nhi để “vô tình” khiến mấy thanh vừa nung có hình dạng giống như thứ hắn cần.
Chương 42: Thế cục 6 khu.
Sự kiện Hắc nhãn chỉ có ở khu hắn, điều này đồng nghĩa với việc có thỏa thuận ngầm nào đó đang xảy ra, và khu văn minh tranh đấu bị ăn đ·ạ·n đầu tiên.
Tranh chấp khu này thường thấy chỉ là mấy món "hot pick" có sức mua lớn, đổi lấy càng nhiều tài nguyên phát triển từ Nguyễn Kim. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng chụp màn hình không nói dối. Bức ảnh đó như một cái gõ nhẹ lên mặt kính vốn đã sứt mẻ.
Mỗi đầu sủng thú đều có phương án tiến hóa khác nhau, chỉ đơn giản như vậy cũng biết độ đa dạng của gen. Chưa kể, bọn chúng có khả năng là tiến hóa được nhiều giai đoạn nữa cơ, ước mơ của hắn vẫn là nắm lấy càng nhiều gen càng tốt, nên mục tiêu hàng đầu của hắn là lấy lòng tin của người trong khu này cũng như phần nào đảm bảo mạng sống cho mấy đầu sủng thú, tránh c·h·ế·t đi quá sớm, mất giá trị lợi dụng.
Khu vực này mới là khu vực sinh ý nóng nảy nhất của hắn, cơ bản vì chất lượng thịt hung thú hắn săn được rất cao, cung cấp bọn hắn đầy đủ trưởng thành, ngoài ra còn hỗ trợ củng cố mối quan hệ giữa chủ và sủng thú, một công đôi việc, càng mua càng mạnh, săn càng nhiều rồi lại mua nhiều hơn.
Chưa kể là sau khi lắp lại, đẳng cấp kỹ năng quá thấp hệ thống cưỡng chế trừ đi hiệu suất làm việc của sản phẩm.
Có lẽ như "luật lệ" thế giới này có điểm khá là hà khắc, bây giờ hắn có vài lựa chọn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cơ giới vẫn làm rau hẹ, cung cấp các loại nguyên liệu khoáng sản, vong linh vẫn mua xác động vật để tiến hành thi hóa, bọn hắn chắc vẫn còn yếu, chưa g·i·ế·t được dã thú cỡ lớn, nên không biết chuyện tử khí oán niệm đã bị hồn hỏa hắn hấp thu.
Như ngươi tạo ra một cây búa, ngươi tự tin rằng sai biệt không nhiều, các bộ phận hoàn toàn gắn kết với nhau, không chút vấn đề.
À còn về so sánh độ hoàn thiện chỉ mới 20% với thiên phú các thứ bổ trợ thì làm gì tệ đến thế, ít ra thì một cái công cụ thô sơ bọn hắn cũng sao chép được 60% bản gốc chứ, mang tiếng là trùm đạo nhái mà.
Còn 3 ngày nữa sẽ kết thúc tân thủ thí luyện, sự kiện xảy ra cũng là thời điểm hắn lấy chút lợi tức từ khu này, sẽ không ai phàn nàn nếu hắn xin chút máu của sủng vật mình để đổi lấy vật phẩm cứu mạng đâu nhỉ? (đọc tại Qidian-VP.com)
Mỗi ngày 3 cái rương, 3 ngày 9 cái, biến 3 ngày đầu thành một tràng đấu trí, đi càng xa nhận được càng nhiều nhưng khó bù thể lực, dù 3 ngày 9 cái rương đều là rương đồng nhưng do thể lực không được rèn luyện cũng khó mà vận dụng tốt những thứ lấy được bên trong rương.
Đó mới chỉ là lắp lại mấy thứ được gỡ ra, còn mấy thứ mà do chính tay player tạo ra còn phải trải qua một cửa nghiêm khắc nhưng không kém phần khốn nạn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Kết quả đúng là như thế, tới hôm nay, khu vực này bị đào thải đi kha khá kẻ liều lĩnh, chỉ còn lại những người biết tính toán chi li, cũng như cân bằng thể lực và pháp thuật, khả năng quản lí thời gian của những kẻ này cực kì kinh khủng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.