Khi Lê An tỉnh dậy thì mặt trời đã gần xuống núi.
Trên đường đi tấp nập những thân ảnh của những người lao động cần cù đang trở về với mái ấm gia đình, gương mặt tỏ rõ vẻ mệt mỏi nhưng cũng đầy hướng tới với tương lai.
Hắn cũng vậy.
Tuy hướng đi là đến Hội nhưng Lê An vẫn đặt kỳ vọng rất lớn vào chuyến hàng kỳ này bán ra, nếu viên ma thủy tinh của thủ vệ bí cảnh mà thật sự giá trị như Emi nói thì hắn có thể suy tính đến chuyện sớm mua một căn nhà rồi dọn ra sống cùng Cyndi.
Nghĩ tới viễn cảnh hai người tương thân tương ái lẫn nhau trong nhà mới mà đã thấy khoái khoái chảy nước miếng rồi!!
- Anh Lean, ở đây, em ở đây!
Emi có vẻ tới khá sớm, ngồi ở một bàn trong sảnh Hội phất tay với Lê An, hắn mỉm cười tiến lại
- Ngại quá, để em đợi lâu rồi!
- Dạ không, em cũng chỉ vừa mới tới thôi.
Emi trả lời, nhưng nhìn vào cốc nước đã gần cạn của cô thì hẳn cũng không phải " mới tới " cho lắm.
Nhưng hắn cũng không vạch trần ra.
- Vậy mình đi thanh lý số hàng thôi, sau đó anh dẫn em đi ăn tối nha!!
- Vâng ạ!
Thế là ngồi chưa nóng đít thì Lê An đã đứng dậy, phong độ thân sĩ đưa tay dìu Emi lên, nhưng thật ra là muốn nhân cơ hội nắm tay cô nàng.
Này không, sau đó cũng có buông ra đâu, rõ cầm thú!!
Cả hai đều không biết rằng, ở góc khuất xa kia đang có một đôi mắt tóe lửa nhìn họ chằm chằm, bên trong tràn đầy ghen ghét thù hận.
- Khốn nạn, bọn mày sẽ phải trả giá cho những gì đã làm...
Buông lại lời gằn, thân ảnh hòa vào bóng đêm nhanh chóng mất dạng, Lê An lúc này mới như có cảm giác đưa mắt nhìn sang nhưng không thấy gì.
- Sao vậy anh?
- Không, có lẽ do di chứng trận chiến nên hơi mẫn cảm.
Trấn an Emi một chút rồi hai người tiếp tục tay trong tay đi vào một gian phòng chuyên dùng để thẩm định cùng mua bán của Hội, nhân viên tiếp đãi họ là một nữ Elf tóc bạc xinh đẹp.
- Xin chào hè, tôi là Riel hè, tôi có thể giúp gì được cho cậu hè?
Đầu Lê An hiện lên ba dấu chấm hỏi, từ hè trong câu là cái quái gì??
Nhưng hắn vẫn kiềm chế không hỏi lại
- Tôi muốn bán ma thủy tinh.
- Vâng, ở đây chúng tôi có thu mua từ loại nhỏ đến lớn hè, giá thì sẽ thấp hơn thị trường một phần hai mươi nhưng bù lại có bao nhiêu thu bấy nhiêu hè.
- À mà nếu số lượng quá nhiều thì tôi nghĩ chúng ta nên di chuyển đến nhà kho thì tốt hơn hè.
" Nói chuyện với bà cô này mệt quá đi ". Lê An than thở trong lòng sau đó gật đầu nói mình muốn đến nhà kho, số lượng thật có chút lớn nhưng quan trọng là trong phòng giao dịch này cũng có nhiều người, hắn không muốn bị chú ý quá mức.
Sau đó, nữ nhân viên dẫn hai người đến kho nằm ở phía sau của hội, ở đây chỉ có một vài nhân viên đang tất bật kiểm định những món hàng được giao đến.
Lê An lấy số má thủy tinh từ trong nhẫn chứ đồ đặt lên bàn, cả mấy ngàn viên chất thành một cái núi nhỏ lấp lánh.
- C..cái này!
Nữ nhân viên bị kinh ngạc đến mức quên luôn từ cửa miệng.
Những người khác cũng bị thu hút ánh mắt về phía này, một tổ đội có thể thấy ra số lượng lớn ma thủy tinh cỡ này quả là hiếm có, mấy năm rồi ở thành Matra này cũng chưa thấy đâu.
- Chờ chút, xin chờ một chút hè. Chỉ chúng tôi không thể nào xử lý kiểm định hết số này được hè!!
Nữ nhân viên bối rối kêu lên.
- Đúng đó, trời đã tối rồi, tôi không muốn tăng ca đâu.
- Con gái tôi con đang đợi tôi về nhà...
- Phiền lắm, làm ơn kiếm thêm người đi.
- Đám kho số 4 còn rảnh đấy, mau gọi họ đến đi Riel.
-...
Những nhân viên khác trưng ra bộ mặt khổ sở nằm bẹp lên bàn kêu rên phản đối, và vì lý do nào đó mà Lê An cùng Emi đột nhiên thấy mình thật tội lỗi.
- Làm ơn đợi một chút hè, tôi sẽ tìm thêm người đến hỗ trợ.
Sau khi Lê An gật đầu, Riel hoảng hoảng trương trương chạy đi, chỉ vài phút sau lại hồng hộc chạy về, đi theo còn có hơn mười người nữa.
- Quy trình kiểm định ma thủy tinh rắc rối hơn anh nghĩ.
- Vâng, em cũng không biết chuyện này.
Ngồi trên ghế, Lê An cùng Emi nhìn các nhân viên tất bật công việc nhỏ giọng nói chuyện với nhau, có đồng cảm nhưng cũng không thật sự cảm thấy bản thân làm sai gì.
Công việc nào cũng có khó khăn, chỉ cần thù lao xứng đáng công sức thì bao nhiêu cũng phải làm thôi, đây chính là hiện thực lao động xã hội.
Một lúc sau đó, khi đã hoàn thành thì Riel mới đầu đầy mồ hôi đi đến, trên tay cầm theo một tờ giấy chi chít chữ.
- Hè, đây là danh sách số lượng ma thủy tinh hè, tổng cộng có.....
Ma thủy tinh là chia theo cấp của quỷ, mà Lê An trong bí cảnh thật g·iết nhiều lắm, nhất là đám lv thấp nhưng đi theo đàn lên tới cả trăm con.
Mà mỗi cấp thì có giá cả cũng khác nhau.
Lê An nhận lấy tờ giấy, tùy tiện nhìn qua đã thấy chóng cả mặt, chỉ lướt thẳng xuống mục tổng cộng cuối cùng rồi đưa cho Emi.
Emi thì có vẻ chăm chú hơn, mắt đảo liên tục có vẻ đang tính nhẩm, đến hiện tại hắn mới phát hiện cô nàng này còn thật tài, chỉ mấy mươi giây thôi đã tìm ra những lỗi sai, khiến số tiền hai người nhận được giảm đi một ít.
Hóa ra còn là một báo thủ!
- Vâng, vậy là tổng cộng 5 triệu 900 nghìn Mora hè, hai vị thật là người tốt.
Riel sau một lúc rời đi thì khi quay lại vẻ ngoài đã trở về trạng thái tinh tươm lúc đầu, cầm một tấm thẻ đen chuyển tiền sang thẻ Hội của Lê An, hắn lại chia qua cho Emi ba triệu.
Cô nàng có vẻ lần đầu nắm số tiền lớn thế này, hạnh phúc đến mức hai mắt sắp biến thành hình của đồng mora luôn.
- Thật ra, chúng tôi còn một viên nữa, nhưng nó hơi đặc thù, không biết ở đây có thu mua không?
- Vâng?! Tất nhiên là có rồi hè, cho dù cậu có đem ra ma thủy tinh của thủ vệ bí cảnh thì Hội vẫn thu mua, hơn nữa còn là cao hơn giá thị trường 20%.
Riel cười híp mắt nói, nhưng cũng không thật sự cho là hắn sẽ làm thật, vừa nãy cô nghía qua rồi, chỉ là hai mạo hiểm giả hạng D cùng E mà thôi.
- Cô tài thật, vậy mà cũng đoán được luôn!
Lê An có chút bội phục nói, sau đó lấy ra viên ma thủy tinh thủ vệ đặt cái rầm lên bàn.
Nét cười híp mắt của Riel cứng lại trên mặt.
Mồ hôi mẹ mồ hôi con túa ra!!
Chật vật xoay đầu sang, hành động cứng như một con búp bê, cho đến khi thật sự thấy kích cỡ to bự tổ chảng của viên thủy tinh thì lảo đảo xém ngã.
Tính ra đây là lần thứ hai trong ngày cô bị dọa thế này rồi.
- Cậu....cậu...cậu....cậu chẳng lẽ, quét sạch bí cảnh hay sao?
- À ờ, thì, chắc vậy._ Hắn gãi mũi cười cười.
Riel cực kỳ muốn lao đến nắm cổ áo hét thẳng vào cái bản mặt đáng ghét kia, nhưng tác phong nhân viên tốt đẹp khiến cô hít sâu bình tĩnh lại, một lần nữa chạy đi, lần này là đến tòa nhà tổng hội.
Còn ở đây, có vài nhân viên chưa về kích động tiến lên sờ mó xuýt xoa, ai cũng có chút tham lam nhưng không dám động thủ đoạn gì.
Đùa! Người kiếm được thứ này một bàn tay cũng đủ chụp c·hết họ! Không thấy tên kia thỉnh thoảng vẫn ném ánh nhìn về phía này sao??
Lê An không ngờ người đến sau đó lại có thể là phân Hội trưởng của phân hội Matra, đi cùng ông thì là vị giả kim thuật sĩ râu tóc bạc phơ, được gọi là Odien đại sư.
- Chào cậu, ta là Zephir, là hội trưởng của nơi này.
Zephir là một người đàn ông trung niên cao ráo với nước da ngăm đen, đầu trọc, có một vết sẹo dài kéo dài trên mặt, nhìn số cơ bắp kia thì hẳn cũng không phải dạng vừa.
- Chào ngài, tôi là Lean, mạo hiểm giả hạng D của hội.
- Còn đây là Emi, đồng đội của tôi.
Lê An nắm tay xã giao, âm thầm dùng kỹ năng [ Thẩm định cao cấp ] lên người đối phương.
" Tính danh : Zephir
Chủng tộc : Nhân loại
Thiên chức : Trọng binh chiến sĩ lv68
Thể chất : 4000
Ma lực : 1083
Kỹ năng : ???
Ma pháp : ??? "
[ Thẩm định cao cấp ] sẽ không hiện lên kỹ năng cùng ma pháp, nhưng chỉ riêng bảng chỉ số thì đã không thể coi thường, trạng thái " chay " Lê An sợ là cũng không làm gì được đối phương.
Quả nhiên không hổ danh phân hội trưởng, đủ mạnh!
- Tuyệt vời, thật quá tuyệt vời, quả là một báu vật!
Lúc này, vị đại sư Odien từ khi vào đã lao đến vuốt ve viên ma thủy tinh bỗng cười rộ lên, động tác dịu dàng như vuốt người tình của lão khiến mọi người ai nấy cũng nổi da gà.
Nhưng Odien hoàn toàn không quan tâm, chỉ tập trung ôm lấy nó.
- Xem ra cậu thật sự quét sạch một vùng của bí cảnh rồi nhỉ?
Zephir cười haha với Lê An, ông hiểu rõ tính của người bạn già này, đã nói lên câu đó thì 100% kia là hàng thật rồi.
Thật ra ông cũng đã sớm có chú ý đến vị " Siêu tân binh " Lean này từ lâu, nếu không Nina cũng không thể tuồn các nhiệm vụ ngon ăn cho hắn như vậy, còn đặc cách cho làm ủy thác vượt cấp nữa.
Nhưng xem ra vẫn là đánh giá thấp tiềm năng cùng thực lực của chàng trai trẻ này.
- Vậy, nó có thể bán với giá bao nhiêu??
Lê An thì chỉ quan tâm đến giá cả, vật báu đến mấy mà không xài được thì cũng là đồ bỏ, bán đi cho người cần thì hơn.
- Cái gì?? Cậu muốn bán, ta mua, ta mua, 20 triệu, không....50 triệu, ta ra giá 50 triệu.
- Zephir, lão không được giành với ta, nếu không tuyệt giao. Đúng, tuyệt giao, thành kẻ thù luôn!!
Odien không hổ danh tên có chữ điên, đụng đến đam mê là không nể mặt ai hết, vừa nghe Lê An chịu bán thì đã vội vàng ôm viên ma thủy tinh kích động xông đến.
Thiếu điều chỉ muốn cầm tay ép mua ép bán Lê An, nhưng nói thật....
Kèo này thơm!!!
0