0
Khởi đầu Quyển 1: Khúc bi ca của Olivia.
Sau khi hoàn thành toàn bộ thủ tục với nhân viên, nhóm Lê An được đối phương dẫn ra khu vực ngoại ô thành phố.
Dinh thự Rose nằm trên đỉnh một ngọn đồi thấp, theo thỏa thuận thì toàn bộ diện tích ngọn đồi đều được quy vào diện mua bán, và hiện tại đã thuộc sở hữu của Lê An.
Với tổng diện tích đất lên đến hơn mười ngàn mét vuông, nó thật sự khá xứng đáng với số tiền đã bỏ ra, đó là còn chưa kể đến các kiến trúc đã có sẵn.
- Nơi này vốn là do một nhà quý tộc lớn của Phong quốc xây dựng nhiều năm trước, tuy nhiên không lâu trước đây họ vừa gặp phải sự cố lớn nên buộc phải bán đi toàn bộ sản nghiệp của mình.
- Kiến trúc, nội thất, vệ sinh đều được nhân viên duy tu đều đặn, các vị có thể trực tiếp vào ở cũng được.
Kéttttt!
Nhân viên mở ra cửa cổng, một hàng rào thép cao được xây dựng bao quanh toàn bộ chân đồi, bên trên có khắc giới văn, mở ra sẽ tạo thành kết giới ngăn cản những người khác tiến vào.
Sau cánh cổng là những con đường đá dẫn đi về ba phía trước mặt, trái, phải.
- Woaaa, đẹp quá!
Emi vừa bước vào thì hai mắt sáng rực lên bởi những vườn hoa hồng kéo dài hai bên con đường, tuy không được chăm chút tỉ mỉ lắm nhưng vẻ đẹp của chúng dưới nắng sớm vẫn thật lung linh.
Giờ thì Lê An cũng đã hiểu được vì sao nơi này lại được gọi là dinh thự Rose.
- Không phải đâu ạ, tên nơi này được đặt theo vị trưởng nữ của ngài quý tộc từng sở hữu dinh thự, tiểu thư Rose •Olivia.
Nhân viên dường như hiểu được hắn nghĩ gì khẽ cười giải thích một tiếng.
Đoàn người tiếp tục tham quan.
- Con đường bên trái dẫn đến khu nhà kho, chuồng thú, nơi ở cho người hầu.
- Bên phải thì là vườn cây ăn trái nhỏ, hoa viên, à, còn có một suối nước nóng nhỏ lộ thiên nữa, được xây dựng từ tài liệu hỏa thạch quý giá.
- Còn đây chính là tòa nhà chính của toàn bộ khu dinh thự này.
Một căn biệt thự to lớn bốn tầng hiện ra, lấy màu trắng đỏ làm chủ đạo, cửa sổ kính xanh trong suốt, nền thì được lót đá vân cương sang trọng.
Xa hoa nhưng không quá lố, đơn giản mà tinh tế, Lê An càng nhìn càng hài lòng, cảm thấy 50triệu bỏ ra rất xứng đáng.
Một điểm trừ duy nhất là những nội thất bên trong quá mang tính nữ nhi, đặc biệt là những căn phòng, nhưng không sao, cái nào không hợp thì cứ mua mới là được.
- Vậy công việc của tôi đến đây là hoàn thành, xin phép các vị được cáo lui trở về.
Nam nhân viên để lại một câu như vậy rồi rời đi, dĩ nhiên trước đó Lê An cũng đã hào phóng gửi cho đối phương một khoảng phí vất vả kha khá rồi.
- Ah, em chọn phòng này.
Cô gái nhỏ Emi như chú chim sẻ tung tăng chạy khắp nơi, rồi chui vào một căn phòng đóng sầm cửa lại, có vẻ là đang bố trí lại đồ dùng cá nhân.
Cyndi thì dĩ nhiên phải ngủ cùng Lê An, nên so ra cô càng hứng thú với nơi tác nghiệp sau này của mình là nhà bếp hơn.
Ở giữa đại sảnh rộng rãi thoáng cái chỉ còn mình Lê An, hắn thả lỏng người ngồi xuống trên sofa êm ái, híp mắt đầy cảm giác thỏa mãn ngước nhìn trần nhà cảm khái
- Có nhà của riêng mình thật là tốt!!!
....
Cả ngày hôm đó, lẫn ngày hôm sau, Lê An, Cyndi, Emi đều bận túi bụi sắp xếp lại nhà mới.
Nào là quét dọn, nào là chọn mua nội thất mình thích, thậm chí Lê An còn thỉnh thoảng dùng ma pháp tạo tác cải tạo lại một số bộ phận cho hợp mỹ quan của mình.
Cứ vậy, cho nên hôm nay chính thức tổ chức Giải đấu tân binh thì hắn mới cùng Emi và Cyndi tay trong tay đi đến Đấu Trường Chân Lý nằm ở trung tâm thành phố, nơi được Hội thuê lại để tổ chức giải đấu.
Giá vẻ vào cổng là 200 mora mỗi người, chỉ nhìn dòng người tấp nập xếp hàng đi vào thì Lê An cũng đã hiểu được độ hot của giải đấu hằng năm này, ai mà thắng giải sợ là sẽ trở thành người nổi tiếng toàn Matra đi.
Giải đấu tổ chức trong ba ngày, hai ngày đầu là đấu đơn, nên Emi và Cyndi đành ngồi trên khán đài cổ vũ cho Lê An.
Còn hắn thì tiến vào khu quan sát riêng dành cho tuyển thủ, chỉ khi nào sắp tới lượt thì mới đi đến phòng chờ.
- Chào mừng quý vị khán giả đã đến với Giải đấu tân binh hằng năm của Hội mạo hiểm giả Matra, em là Phylia, sẽ đảm nhiệm người dẫn chương trình hôm nay.
Đấu trường được xây theo dạng giống như đấu trường La Mã, trên không ở giữa có một màn hình bốn chiều lớn sẽ trình chiếu rõ nét cảnh chiến đấu bên dưới cho người xem, cô nàng MC tai cáo Phylia thì dùng một ma cụ dạng cánh bay lơ lửng ở đó.
- Như mọi năm, giải đấu sẽ có tổng cộng hai phần là đơn chiến cùng đội chiến diễn ra trong ba ngày.
- Đơn chiến theo chế độ loại 1vs1, ai thắng sẽ vào vòng tiếp theo, xếp cặp dựa vào chủ hội - ngài Zephir bốc thăm ngẫu nhiên.
- Hiện giờ mời cặp đấu thứ nhất : Kiếm sĩ Firl đấu với Thương chiến sĩ Hirsch.
Sau màn giới thiệu có phần đơn giản cùng chóng vánh, cánh cửa hai bên đấu trường mở ra, hai thanh niên từ hai phía bước tới đứng đối lập nhau, sau tiến chuông hiệu thì lập tức lao vào chiến đấu.
- Trình độ không tệ, nhưng hơi thiếu kinh nghiệm.
Lê An nhìn một lúc thì đưa ra nhận xét, nhưng đây là từ góc độ của hắn, chứ với người thường thì hai người bên dưới đã đủ mạnh.
Mỗi lần kiếm thương vung lên đều có thể kéo lấy chồng phong, động tác di chuyển nhanh nhẹn, lâu lâu quăng tiểu chiêu đại chiêu đều sẽ gây ra bạo tạc nổ ì đùng.
Khán giả đứng hết cả lên hưng phấn hô hào cổ vũ nồng nhiệt.
- Dù sao trận khai màn cũng phải lựa người khá một chút, nhưng dĩ nhiên so với kẻ có thể quét sạch bí cảnh như cậu thì không đáng là bao rồi.
Zephir đi lại đứng song song với hắn, khoanh tay nhìn xuống cười nói.
Lê An hơi nghiêng đầu nhìn đối phương, giọng điệu thân thiết kia là sao, hai người có thân đến như vậy từ khi nào??
- Nhưng năm nay quả thật có nhiều nhân vật lợi hại đấy, cậu cũng nên cẩn thận nếu không muốn bị lật thuyền.
- Lợi hại??? Đây không phải giải đấu tân binh sao??
- Cậu không phải cũng tân binh à??
Nghe Zephir trào phúng câu đó hắn cũng không khỏi im lặng, bản thân là trường hợp đặc thù người xuyên việt, nhưng hiển nhiên không thể nói ra.
- Một số kẻ thì vì phần thưởng năm nay mà đột nhiên gia nhập Hội mấy ngày trước.
- Một số kẻ thì mục đích không rõ, thực lực không rõ. Mưa, có lẽ sẽ sớm rơi trên mảnh đất Matra này!!
Quăng lại một câu khó hiểu, Zephir xoay người rời đi, trận đấu bên dưới cũng vừa vặn phân ra thắng bại.
Kiếm sĩ Firl thể lực trâu hơn, ở phút cuối bắt lấy tích tắc yếu lực không kịp biến chiêu của Hirsch mà dùng kiếm rạch cho đối thủ một phát dài từ vai đến eo, máu tươi phun đỏ ngã xuống.
Giải đấu này đúng bản chất mạo hiểm giả, sống chết tùy vào thực lực cùng số trời, có thể nhận thua nếu thấy không ổn còn cố quá thì tự chịu hậu quả.
Một đoàn đội mục sư nhanh chóng xuất hiện cấp cứu cho Hirsch, từ phản ứng sóng sinh mệnh truyền về thì cậu ta không chết được.
- Sau đây là trận đấu thứ hai : Hỏa thuật sư Natu đấu với Băng thuật sư Fray, hai người họ là đồng đội, quả nhiên là cuộc chiến của định mệnh rồi.
Trên không, Phylia dùng giọng điệu cười trên nổi đau người khác pha trò, khiến trái tim hóng drama của toàn bộ khán giả triệt để bị nhóm lên, tiếng reo hò cổ vũ cho băng cùng hỏa vang lên rần rần.
- Cô ta cũng thật là xấu bụng.
Phỉ nhổ Phylia trong lòng một câu, Lê An không xem trận đấu mà xoay người đi đến thông đạo tuyển thủ, trận sau là đến lượt hắn rồi.
Bên trong thông đạo vì cửa đang đóng nên không thấy được bên ngoài, chỉ có thể nghe theo tiếng Phylia bình luận mà suy đoán diễn biến.
Sau gần chục phút thì tiến vào hồi kết, Natu tàn máu bùng nổ tiểu vũ trụ lật kèo, thành công giành vé vào vòng tiếp theo.
Tiếng hô hào khen ngợi của hàng chục ngàn khán giả đồng thời vang lên khiến Lê An cảm thấy mặt đất cũng hơi chấn động một chút.
- Thật là một trận chiến đặc sắc, chúc mừng tuyển thủ Natu.
- Trận đấu tiếp theo, người được mệnh danh là " Siêu tân binh " của năm nay, dùng thời gian cực ngắn leo lên mạo hiểm giả hạng D, xin mời tuyển thủ Lean.
- Và đối thủ của cậu ta là một hạng D lão luyện, xin mời Hổ nhân chiến binh Thuldlu.
Kẹt---ù ù--- cạch!
Cửa thông đạo mở ra, Lê An từng bước từng bước đi vào đấu trường, cảm xúc khi lần đầu đứng trước số đông khán giả reo hò thật sự rất khó tả.
Đối diện với hắn, một hổ nhân cao đến ba mét lực lưỡng chỉ mặc độc một cái quần jean short đứng đó, tay cầm một cây đao răng cưa lớn cười gằn
- Siêu tân binh, chú em xem ra không may rồi, ta cố tình nán lại hạng D mấy tháng nay chính là chờ giải đấu này, thua dưới tay quán quân cậu cũng nên thấy tự hào đi!
Thuldlu liếm môi cười gằn, Lê An thì chỉ im lặng nhìn đối phương.
Gáy sớm ăn gì??!!