- Ui da, đau đau đau...
- Hức, đội trưởng sao anh lại từ bỏ lời hứa của chúng ta....
- Tránh ra tránh ra, nước sôi nước sôi...
-...
Khắp toàn bộ đấu trường là khung cảnh tan hoang bị tàn phá nặng nề, gạch đá vụn ở khắp mọi nơi, kèm theo đó là những thân ảnh của các mạo hiểm giả.
Người mệt mỏi ngồi phệt xuống vừa nghỉ ngơi vừa thấp giọng trò chuyện cùng đồng bạn.
Người thì vây quanh thương binh, gấp rút tiến hành chúa trị hoặc mang đi đến Thần Điện thành Matra.
Người lại đau khổ bên xác của đồng bạn mình, tiếng khóc nức nở khiến lòng người trầm lặng.
Vệ quân thành Matra lúc này mới khoan thai đến chậm cùng các quan chức, một đoàn nhìn cũng không nhìn những công thần lớn nhất mà chỉ đi thẳng đến chỗ Zephir, cùng ông ta bàn bạc vấn đề khắc phục chiến hậu.
Đừng nói, Zephir càng bàn thì càng tức giận, gân xanh nổi đầy trên khuôn mặt đen, điệu bộ như muốn g·iết người đến nơi.
Nhưng tên quan lại râu cá trê kia thì không chút sợ hãi, hoàn toàn là một bộ bề trên ra lệnh cho Zephir.
Cuối cùng, Zephir vẫn là lật cái bàn, cho đối phương một đấm vêu mồm, nhưng cũng vì vậy mà bị vệ quân bao vây.
Các mạo hiểm giả ánh mắt bất thiện cầm lên v·ũ k·hí, hai bên giương cung bạt kiếm gườm lấy lẫn nhau.
- Các ngươi làm cái gì? Ta không nghĩ là Vệ Quân mà mình nuôi lại đi hướng v·ũ k·hí vào nhân dân Phong Quốc đấy, là ai cho các ngươi lá gan, Heelis sao?
Lúc này, một âm thanh lạnh nhạt đầy phẫn nộ bỗng vang lên, mà Zephir nghe thấy thì liền thở phào nhẹ nhõm, giơ tay ra hiệu cho mọi người bình tĩnh hạ v·ũ k·hí xuống.
Lê An theo tiếng nhìn lại thì thấy một người đàn ông thon gầy mặc trang phục quý tộc đang dần từ bóng tối bước ra, trên tay còn xách lấy cổ áo một thiếu niên mà không ai khác chính là con trai thành chủ Rolland.
- Thành chủ đại nhân.
Zephir bước lên hai bước, đặt tay lên ngực trái làm một tiêu chuẩn chào quy củ.
Lê An lúc này mới biết thân phận đối phương, thành chủ thành Matra, đại danh đỉnh đỉnh một trong mười thủ hộ giả của Phong Quốc - Vaihalen.
- Lần này may mà có ông cùng chư vị anh dũng chiến đấu nên thiệt hại mới được giảm đến mức thấp nhất, ta thay mặt hàng triệu bình dân trong thành Matra chân thành cảm tạ mọi người.
Vaihalen nở nụ cười nhẹ, không có chút bức cách đại quý tộc gì mà cúi người đối với toàn thể mạo hiểm giả có mặt tại đương trường, khiến ai nấy đều hai mặt nhìn nhau có chút không biết làm sao.
- Đại Công Tước, ngài là quý tộc sao có thể hướng dân đen cúi đầu. Đây là nhục của giới quý tộc!!
Chấp chính quan Matra, râu cá trê Heelis bụm cái mũi gãy lòm còm ở dưới đất bò dậy la hét, nhưng chỉ càng khiến sắc mặt Vaihalen càng thêm sương lạnh.
- Xem ra ta im lặng quá lâu rồi, đám con em vương tộc kia vậy mà đã dám ngông cuồng đến mức độ này.
- Không cần biết Heelis ngươi làm việc cho vị hoàng tử công chúa nào, sự việc lần này toàn bộ là trách nhiệm của chấp chính quan, thủ vệ quân, Diệt Ma quân làm việc bất lực. Ngươi, kể cả những quan chức khác toàn bộ bắt giam chờ xét xử, quân lính thì sẽ có h·ình p·hạt sau.
- Nghe rõ chưa, đem hắn đi cho khuất mắt ta!!
- Vâng.
Một đám Vệ quân run cầm cập làm quân lễ sau đó lập tức lôi cổ Heelis kéo đi, mặc cho đối phương kêu gào thảm thiết thế nào.
- Để các vị chê cười rồi.
- Lần này tổn thất phủ thành chủ sẽ chịu hoàn toàn trách nhiệm, chi phí chữa trị ở Thần Điện của mọi người cũng do ta chi trả, ngoài ra mỗi người tham chiến tùy vào công tích sẽ được thưởng xứng đáng.
- Đối với những ai bất hạnh hy sinh, ta cũng rất lấy làm tiếc hận, gia đình thân nhân của họ sẽ nhận được một khoản bồi thường phí cùng những ưu đãi vĩnh viễn, đảm bảo cuộc sống của họ trong năm mươi năm.
- Ta, lấy danh nghĩa Đại Công Tước Phong Quốc, Thành chủ thành Matra, xin đảm bảo với mọi người.
Một loạt những lời hứa được Vaihalen đưa ra trấn an các mạo hiểm giả, khiến bọn họ hai lòng lục tục rời đi, ai b·ị t·hương thì được đồng đội dìu đi chữa trị, ai mất thì đem đi an táng, người lành lặn thì về nghỉ ngơi chờ phần thưởng.
Hiện trường rất nhanh chỉ còn lại Zephir cùng Vaihalen ở lại, à ngoài ra còn có Rolland đang cố giảm sự tồn tại run cầm cập núp ở một bên.
- Sự việc lần này có thủ pháp gây chuyện rất giống với đám Giáo Đoàn Đen, ẩn thế năm trăm năm chúng cuối cùng cũng một lần nữa lộ ra nanh vuốt rồi sao??
Zephir đứng sát vai cùng Vahalein nhìn xác con Wyvern vừa bị đối phương cắt đầu như cắt đậu hũ nhỏ giọng nói.
Vaihalen không dừng lại động tác, dùng tay hóa đao, ma lực bao phủ lên bổ đầu Wyvern ra làm đôi, một vài giọt máu đỏ bắn lên má càng khiến khuôn mặt điển trai cao quý trở nên thêm âm trầm.
- Không phải giống, mà chính là bọn chúng. Vừa lộ diện đã ở địa bàn của ta ra tay, đây là đang khinh thường Vailahen •Cyberagon này chỉ xếp hạng 10 trong số thủ hộ giả hay sao??
Bàn tay hơi dùng lực, viên ma thủy tinh được khắc ma trận đen trong đầu con Wyvern lập tức vỡ nát thành vô số mảnh nhỏ.
Ma lực trên người Vaihalen không kiềm được mà hóa thành một quang trụ bốc cao lên tận trời, khiến mây đen xoay tròn thành một vòng xoáy, sấm sét gầm thét mãnh liệt.
Zephir thấy vậy chỉ dám hít vào một ngụm khí lạnh, thầm than vị đồng đội cũ này lại mạnh hơn nữa rồi, đây là đang muốn khiêu chiến top 9 - Lôi Sứ Suloen hay sao?
....
Lê An lúc này đã vừa ra khỏi thành, ngước đầu lên nhìn cột sáng đỏ dần biến mất mà trầm lặng thật lâu không nói.
Trong lòng có áp lực không tên đè nặng lên.
Lượng ma lực kia thật sự vượt qua bản thân quá nhiều, mười lần, trăm lần, hàng ngàn lần?? Chính hắn cũng không rõ ràng.
Trước khi rời khỏi không gian thí luyện để đến thế giới này, lão Thần có từng nói là lượng ma lực của hắn đã vô hạn tiếp cận những cường giả Lv90, hơn nữa còn là loại đã điền đầy sức chứa, khai phá toàn bộ tiềm năng.
Mà max cấp thiên chức của thế giới này chỉ là lv100, điều này làm Lê An tự hỏi thứ gì tạo nên khoảng cách to lớn đến như vậy.
Một kích kinh hồng chẻ đôi Wyvern kia đến giờ vẫn còn như in trong đầu Lê An.
Hắn tự đặt tay lên ngực mà tự hỏi, đứng trước một đòn đó hắn có thể làm gì, đáp án sợ là chỉ có một : C·hết.
Thậm chí cho dù có bật hết cả cường hóa mười lần lẫn bí kỹ thì sợ là cơ hội trốn thoát cũng rất nhỏ nhoi, phải biết khi đó chỉ số thể chất của hắn đã 50000 rồi đấy.
- Anh làm sao vậy? Thấy không khỏe chỗ nào sao?? Hay chúng ta đến thần điện kiểm tra đi!!
Emi thấy hắn bất động đứng ngẩn người thì lo lắng hỏi, còn Cyndi thì không nói gì chỉ nắm chặt bàn tay to lớn của Lê An.
Cảm giác được sự quan tâm của hai người, hắn thoáng cái bừng tỉnh khẽ mĩm cười.
Đúng rồi, quan tâm làm gì, hắn cũng chỉ là một mạo hiểm giả nho nhỏ, bọn họ mạnh hay không thì liên quan gì tới hắn đâu??
Mục đích của hắn từ khi đến thế giới này rất đơn giản : Sử dụng sức mạnh bản thân kiếm tiền, lập harem, ăn sạch của ngon vật lạ toàn thế giới, vậy là đủ.
Hắn không trêu ai ghẹo ai, không lo việc bao đồng, không thánh mẫu muốn làm anh hùng cứu vớt thế giới, vậy thì bọn họ lại mạnh lại liên quan gì đến hắn?
Việc Lê An cần quan tâm nhất bây giờ phải là làm sao lừa được hai cô nàng mỹ nữ này lăn ga giường với mình kia kìa, nghĩ đến đây hắn nắm lấy tay cả hai một lần nữa hăng hái cất bước.
- Đi, tụi mình đi về nhà.
- Lúc nãy anh có xin nhẹ cái xác Wyvern làm phần thưởng, Á Long cũng là Long, hôm nay nhà chúng ta mở tiệc ăn thịt rồng!!
- Cyndi, cái bụng của mọi người đành nhờ hết vào em rồi!!
- Vâng ạ, cứ giao cho em!!
Dưới ánh hoàng hôn, tiếng nói cười cùng bóng dáng của ba người cứ không ngừng kéo dài trên con đường, hướng về tổ ấm.
Nhưng, liệu sự yên bình này có thể kéo dài được bao lâu??
Khi vòng xoáy của vận mệnh toàn thế giới đã bắt đầu chuyển động, ai cũng không thể đứng ngoài....!!
0