0
Quá trình khế ước nô lệ cũng không khác gì của Cyndi, Heddy làm việc rất chuyên nghiệp nên chỉ vài phút sau đó thì hình ảnh đóa hoa dâm bụt đỏ rực đã xuất hiện trên mu....bàn tay của hai chị em.
Sau đó là một màn sắm sửa đồ đạc mới cho cả hai.
Nói về chuyện này thì mua sắm không hổ là một trong những niềm đam mê bẩm sinh của phụ nữ, Cyndi cũng vậy, Emi cũng thế, hễ cứ có rảnh rỗi là dắt nhau đi dạo phố.
Đến cả hai chị em Helen Helin này cũng chẳng khác, vừa mới không lâu còn một bộ u sầu sợ hãi người chủ là hắn, vậy mà chỉ cần lượn một vòng qua chục gian quần áo trang sức thôi là đã nhảy nhót tung tăng, nói nói cười cười với nhau.
Cũng đã không còn e ngại người chủ nhân là hắn như lúc ban đầu.
- Có lẽ là đã nhận ra sự tốt đẹp của mình đi.
Lê An đi bên cạnh có chút tự sướng thầm nghĩ.
Quần áo, vật dụng hằng ngày, trang sức, những thứ này sắm sửa xong thì mới đến vũ khí cùng trang bị chiến đấu.
Không như Cyndi được định vị thuộc về hậu cần sinh hoạt, Helen Helin đều là thiên chức nghiêng về chiến đấu nên sẽ được Lê An xếp vào tổ đội hoạt động cùng bản thân và Emi, nên chuẩn bị trước là cần thiết.
Cửa hàng hắn chọn là của một người lùn, khá nổi tiếng trong giới mạo hiểm giả, những vật phẩm tại đây tuy không sánh được thánh di vật cao từ ba sao trở lên nhưng để đọ với loại một hai sao vẫn là không có vấn đề.
Lê An cũng từng dắt theo Emi đến đây mua sắm vài lần nên cũng xem như hiểu rõ.
Tính ting...
Đẩy cửa kín tiến vào, tiếng chuông báo hiệu lập tức vang lên âm thanh lanh lảnh dễ nghe.
- Chào mừng Lean, hôm nay cậu muốn mua gì.
Bên trong cửa hàng, những loại binh khí, áo giáp, phụ kiện đủ mọi hình thể sắc thái được treo trên kệ hai bên trường, một số có vẻ quý trọng hơn thì đặt trong lồng kính trưng bày trên bàn gỗ.
Người lên tiếng là một phụ nữ nhân loại, tuổi cũng tầm ba mươi, dáng vẻ yểu điệu.
Đây là Myrine vợ của ông chú người lùn Traford, cũng chính là người trông coi việc buôn bán ở đây, còn Traford thì ở tiệm rèn chuyên tâm chế tạo vật phẩm.
- Chào chị Myrine, hôm nay em đến mua trang bị cho hai cô bé này.
Đối với phụ nữ lớn tuổi mà lại đã có chồng thì Lê An vẫn rất lễ phép, sắc mặt nghiêm túc kéo hai chị em đang tò mò ngó nghiêng lại.
Helen Helin bị đột ngột nắm tay thì có hơi không thích giãy giụa một chút nhưng sau đó có lẽ nghĩ lại thân phận của mình nên thôi.
Myrine thì chú ý thấy dấu ấn nô lệ của họ nên cũng lập tức đoán được đại khái chuyện xảy ra.
- Cậu đó, có Emi và Cyndi xinh đẹp như vậy còn chưa thấy đủ. Mà thôi, nhớ đối tốt với hai bé này nha.
- Vâng, chị cũng biết em mà, gì chứ với phụ nữ em có thể đảm bảo 120% đối xử tốt.
- Được rồi, bớt ba hoa. Thế thiên chức hai em là gì để chị tư vấn cho?
Myrine cho hắn cái liếc xéo không mấy tin tưởng, sau đó mới dịu dàng hỏi thăm.
- Anou, dạ, của em là Cung thủ, còn em gái em là Trinh sát chuyên dùng nỏ và dao găm ạ!
Helen so với Helin thì dịu dàng hơn, nhưng lại bạo dạn hơn lập tức đứng ra trả lời.
So với chị mình thì tính cách Helin là thuộc về dạng hoạt bát nhí nhảnh, nhưng chỉ với người quen, còn thấy người lạ thì cứ như chim cút nói một câu ngại ngùng hai đợt.
Nói chung không hổ là chị em song sinh, tính cách bù trừ cho nhau, ghép lại chính là tổ hợp hoàn mỹ.
Mà chính Lê An lúc này cũng không biết, cái sự " hoàn mỹ " đó còn hơn cả tưởng tượng của hắn bây giờ.
- Cung thủ sao?? Theo chị qua đây!
Myrine dẫn ba người đến một khu vực nơi trưng bày đủ các loại cung dài ngắn to nhỏ khác nhau, đặc điểm chung của chúng chính là đẹp, trên cán cung thì được phủ lên những ma văn có tác dụng phụ gia thuộc tính.
Gỡ xuống một cây màu xanh lam, Myrine giới thiệu
- Đây là cung làm từ gỗ cây Hotto, vô cùng dẻo dai, dây cung là do gân Bò Đầu Hổ chế thành, bên trên còn khắc ma văn giúp tăng lực bắn, giảm sức kéo.
- Đây, em thử xem sao?
Helen nhận lấy, cánh cung dài khoảng chừng 0.7m, gần bằng một nửa chiều cao của cô bé, thuộc về tầm cung trung bình có lực kéo không quá mạnh.
Thử thử vài cái, Helen lắc đầu đưa trả lại
- Về độ lớn thì ổn nhưng em nghĩ mình có thể dùng loại cứng hơn chút ạ.
- Vậy sao, vậy thử cái này đi. Cũng là làm từ gân của Bò Đầu Hổ nhưng thân là gỗ Terant, lực kéo gấp 1.5 lần trung bình.
Myrine nghe vậy thì đặt cung lại chỗ cũ, lấy từ kệ cao hơn xuống một cây khác có hình dạng giống cây cũ.
Helen cũng thử thử nhưng vẫn là lắc đầu chê nhẹ.
Đến lúc này thì Myrine mới lộ vẻ ngạc nhiên, thiên chức cung thủ thường sẽ không chọn loại cung quá cứng trừ khi đã đảm bảo chỉ số thể chất bản thân đủ để liên tục kéo bắn, hoặc những người đặc biệt có đam mê uy lực hơn là sự linh hoạt cùng liên tục.
Nhưng khách hàng đã yêu cầu thì Myrine cũng không hỏi nhiều, lấy ở kệ thứ ba xuống một cây cung bạc rất đẹp
- Đây là một trong những tác phẩm loại cung tốt nhất của cửa hàng này, thân cung không làm từ gỗ mà là Ometal, một thứ kim loại mềm rất hiếm có, dây cung là gân của Griffin mà cậu Lê An đây lúc trước bán ra, tính ra cũng là có duyên.
- Lực kéo của nó rất lớn đấy, em thử cẩn thận đừng cố quá mà tự làm bị thương mình.
- Vâng ạ.
Helen cẩn thận nhận lấy, lại liếc Lê An một cái, thấy hắn nhún vai ra hiệu cô cứ thoải mái thì mới an tâm dùng đủ kiểu dáng để thử cung.
Lê An bên cạnh ánh mắt lấp lóe, những động tác của Helen nhìn qua thì không có gì nhưng thử đặt vào trong một trận chiến thì sẽ thấy nó bao quát rất nhiều kiểu vừa né tránh vừa tấn công, vô cùng linh hoạt.
Điều này chứng tỏ kinh nghiệm chiến đấu của cô nhóc rất tốt, càng khiến hắn hài lòng.
Loay hoay một lúc thì Helen mới hài lòng, lần này không còn trả lại mà mím môi dùng tay ôm lấy, ánh mắt long lanh hơi nhìn Lê An.
Thôi xong, mới đây mà đã biết làm nũng rồi, hay đây là bản năng phụ nữ nhỉ??
Lê An trong lòng thầm cảm thán, không kiềm được đưa tay lên xoa xoa mái tóc lam mượt mà của Helen, khiến nó hơi rối lên một chút.
Hành động này hắn đã muốn làm lâu lắm rồi, nhưng khổ nổi Cyndi hay Emi đều thuộc dạng tương đối trưởng thành, vẫn là hình dáng mảnh khảnh như hai cô nhóc này thoải mái hơn.
À sẵn nói luôn, Helen Helin năm nay mới có 150 tuổi, mà tuổi thọ trung bình của tinh linh là gấp mười lần người thường nên tính ra cũng chỉ là mấy thiếu nữ vừa đến tuổi trường thành, cao có 1m6 thôi, cơ thể tuy đã phát dục hoàn toàn nhưng vẫn chỉ như nữ sinh cấp ba ở quê hương hắn.
- Đừng...đừng sờ đầu em, bà nói làm vậy sẽ không cao lên được.
- Haha, không cao cũng không sao, thế này là được rồi.
Lê An đùa một câu.
Giá của cây cung bạc này là 30 vạn mora, khá là đắt nhưng vẫn trong phạm vi chấp nhận, thêm một bộ giáp nhẹ, một đôi giày giúp giảm trọng lượng nữa thì vừa vặn tốn 50 vạn mora.
Đến Helin, cô nhóc khá bẽn lẽn với Myrine, nhưng cũng chỉ được một chút vậy thôi, trò chuyện được vài câu thì đã dần dần thấy quen, thế là bắt đầu ríu rít lên
- Ừm, cây hàng này có chút to quá ạ, còn dài nữa...
- Cây này thì ngắn quá, chọt chắc không sâu?
- Cái này thì trơn quá, em thích loại có gai góc hơn chút xài mới đã ạ...
Được rồi, càng nghe càng thấy kỳ quái, Lê An thiếu điều bắt Helin lại hỏi cô bé học mấy cái này ở đâu, nhưng nghĩ lại như vậy có thể hiện bản thân đầu óc đen tối hay không.
Nhưng nhìn mặt Myrine kìa, sợ là cũng không nghĩ khác hắn là mấy.
Helen thì một mặt bình thường loay hoay đống đồ mới, cũng không biết là đã quen rồi hay là ngây thơ nghe không hiểu nữa.
Cuối cùng, Helin vẫn chọn một cây dao găm nhỏ màu đen tuyền, phần đầu chuôi còn có hình đầu lâu, lưỡi dao thì có ma văn đỏ hiệu quả khiến vết thương khó hồi phục hơn.
Cuối cùng là một set quần áo giống như chị mình, cộng lại cũng vừa vặn 50 vạn mora.
Lê An móc thẻ ra quẹt, ngoài cười nhưng trong tim nhỏ máu, tài khoản của hắn chỉ trong một ngày mà chỉ còn lại có bốn con số.
Xem ra lại phải nhanh chóng lên lịch đi kiếm tiền mà sống rồi!!