Chuyện nhỏ rất nhanh bị Lê An ném ra sau đầu, đăng ký xong thì cũng không vội mà đi làm ủy thác.
Đám goblin hắn cũng từng gặp trong không gian thí luyện rồi, nói chung thì khá yếu, chỉ từ cấp mười đổ lại, trừ phi tiến hóa thành Hogoblin, thường sống theo bầy đàn, năng lực tác chiến kém nhưng nếu tùy tiện đi vào hang của chúng thì rất dễ bị phục kích rồi đánh bại bởi c·hất đ·ộc bôi trên v·ũ k·hí.
Goblin có thể nhìn trong bóng đêm và ghét ánh sáng mạnh, cho nên ban ngày thường chỉ ru rú trong hang ổ, thời gian tốt nhất để tìm tung tích của chúng là chiều tối, với [ Cảm ứng sinh mệnh ] thì Lê An chỉ cần tìm được một con là có thể đào ra cả hang ổ.
Còn bây giờ, lấp đầy cái bụng trước đã, hắn đã rất mong chờ với các thức ăn nơi dị giới rồi.
Hỏi người dân, rất dễ dàng để Lê An tìm đến con đường ẩm thực, nơi mà cả một dãy phố đều là quán ăn cùng cửa hàng thực phẩm.
Thành Matra là một thành phố lớn được bao bọc bởi những bức tường dày, được chia thành các khu vực với những mục đích khác nhau, phố ẩm thực nằm trong khu kinh doanh, ngoài ra còn có phố v·ũ k·hí, phố ma dược, phố tạp hóa, phố vải vóc....và cả phố đèn đỏ cùng nô lệ!
Là nô lệ đấy!!
Thằng con trai nào chưa từng nghĩ đến một em hầu gái xinh đẹp giỏi giang, có thể nội trợ cũng có thể nội bắ....khụ, nói chung là chuẩn như Lê Duẩn rồi, không cần bàn cãi gì thêm.
Khi kiếm được kha khá tiền Lê An nhất định phải dạo qua đó, ừm, mỹ danh giải cứu cho những mảnh đời bất hạnh.
Trên phố ẩm thực, Lê An bị hấp dẫn bởi mùi thịt thơm lừng.
Hắn xưa nay không có sức chống cự với hai thứ, một là thức ăn ngon, hai là gái đẹp, cho nên không có chút nào do dự bước vào, nhìn cũng không nhìn menu mà gọi món
- Ông chủ, tiệm có món nào ngon đem mỗi thứ lên một phần.
- Vâng, có ngay.
Dưới bếp vọng lên tiếng đáp lại, sau đó có một bồi bàn tất bật bưng từng mâm thức ăn lên.
Có thịt nướng với thảo mộc không biết tên, có súp nấm rau củ không biết tên nốt, nói chung Lê An quá thiếu kiến thức để nhận ra nguyên liệu.
Nhưng không sao cả, ngon là được!
Hương vị rất khác so với ẩm thực trên Trái Đất, nơi mà hắn đã ăn khắp các món từ Đông sang Tây, thậm chí cả Châu Phi.
- Ồ, ngon thật.
Hương vị khá là nồng, có lẽ là sở thích chung của người ở đây, nhưng không tạo cảm giác khó chịu mà cực kỳ đậm đà, bật lên được sự nổi bật mùi vị của nguyên liệu chính.
Mùi vị tuyệt cú mèo khiến Lê An không thể dừng lại, như gió cuốn qua một lượt, rồi lại gọi thêm mỗi cái một phần.
7000 mora còn lại trong túi rất nhanh bốc hết hơn một nửa. ( 1 mora ~ 1000vnđ )
Sức ăn như bạo long hình người rất nhanh đã thu hút sự chú ý của toàn bộ thực khách, thậm chí chủ quán còn phải lau mồ hôi lạnh vì thực phẩm trong tiệm sắp bị hắn ăn sạch rồi.
Cũng may, dù chỉ mới no bảy phần nhưng Lê An cũng xót tiền, đành tiếc nuối dừng lại thanh toán rồi bắt đầu đi làm ủy thác.
Rời khỏi Matra, thôn Gossha nằm ở phía bắc cách đây năm km.
Phong Quốc, một trong bảy quốc gia tồn tại trên thế giới này, có diện tích rộng lớn lấy Thần Thụ làm trung tâm.
Thần Thụ tỏa ra một luồng từ trường đặc biệt giúp xua đuổi các loại ma thú hùng mạnh, càng vào sâu thì từ trường này càng mạnh nhưng ở phần rìa thì yếu hẳn đi.
Đây cũng là lý do mà vì sao xung quanh Matra cùng một số thành trấn biên cảnh khác lại xuất hiện các loài ma thú ma vật như Sói đỏ, Goblin, Heo nanh kiếm..
Tất nhiên, sâu trong quốc nội cũng không hẳn tuyệt đối an toàn, một số ma vật mạnh mẽ vượt trên cấp 50 hoàn toàn có thể kháng cự lại sức mạnh Thần Thụ mà ở bên trong hoạt động, tiêu biểu chính là loài Rồng, được xưng tụng mà Vương trong các loài ma vật.
Lịch sử ghi chép Phong Quốc từng bị một con Hắc Ma Long đánh thẳng vào quốc đô, phá hủy một phần ba thành phố, g·iết c·hết hàng vạn người, cuối cùng nhờ có Kiếm thánh cùng Đại hiền nhân liều mạng trọng thương mới trấn áp được.
Những điều trên là do Hana trên đường lải nhải kể cho Lê An nghe, được hắn đặc biệt ghi nhớ lại.
Sử dụng [ Cường hóa thuật ] vào hai chân, tốc độ Lê An tăng gấp mười lần hóa thành tàn ảnh chạy nhanh đến Gossha, quãng đường 5km chỉ vài phút là tới, đây đã là hắn cố tình chọn đường vòng để tránh mặt người khác nếu không thì còn nhanh hơn.
Khi đến nơi thì mới là đầu buổi trưa.
- Xin chào, tôi là mạo hiểm giả nhận ủy thác diệt trừ goblin, các vị có thể cho tôi biết thêm thông tin chi tiết được không?
Thôn Gossha chỉ là một làng nhỏ với hơn năm mươi hộ dân cư lấy làm nông làm chủ, trên thế giới này ai sinh ra cũng có thiên chức nhưng chỉ số nhỏ mới thuộc dạng chiến đấu, còn đa phần đều là loại sinh hoạt, mà trong đó thì nghề nông không thể nghi ngờ là nhiều nhất.
Sau đó, Lê An được một thôn dân tốt bụng dẫn đến nhà trưởng thôn.
Đó là ông lão bé nhỏ với khuôn mặt gầy còm cùng tóc râu trắng phơi.
- Chà, một chàng trai trẻ, thế đồng đội của cậu đâu?
- Dạ không, cháu đến một mình, dù sao goblin cũng không phải thứ gì to tát.
- Tự tin là tốt, nhưng nhớ phải cẩn thận.
Trưởng thôn rót cho hắn cốc nước, có hơi lo lắng dặn dò, nhưng Lê An chỉ gật nhẹ đầu mỉm cười chứ chẳng để tâm lắm, goblin hắn g·iết nhiều rồi, sớm đã quen thuộc.
Sau đó, trưởng thôn bắt đầu kể lại sự việc.
Bắt đầu từ ba ngày trước, thôn Gossha liên tục bị mất trộm vật nuôi cùng một số nông cụ, người dân lập trạm gác đêm thì thấy thủ phạm là goblin, nhưng vì đêm tối nên không đuổi kịp để nó chạy mất.
Sau đó, dường như là trả thù nên tần suất mất trộm càng tăng lên, thậm chí có trẻ em còn bị t·ấn c·ông vào buổi chiều hôm qua, cũng may là không xảy ra điều gì đáng tiếc.
Chắc là một nhóm goblin lang thang vừa tụ tập lại cùng nhau.
Lê An nhấp ngụm nước suy nghĩ, goblin thường có thói quen dấu con nhỏ trong các hốc đá khó phát hiện trong hang khi gặp nguy hiểm, mạo hiểm giả hoặc người thường không đủ cẩn thận thì rất dễ bỏ sót, đám con non này dần trưởng thành lên thì gọi là goblin lang thang.
Chúng gặp lẫn nhau, hợp thành bầy, b·ắt c·óc phụ nữ hoặc một số gia súc cái, hãm h·iếp và khiến họ sinh ra goblin non, mở rộng bày đàn.
Chỉ có Hogoblin mới phân ra đực cái, còn goblin thì chỉ có con đực nên chúng bắt buộc phải dùng phương thức này để sinh tồn, nhưng với những cô gái b·ị b·ắt thì quả thật chính là địa ngục.
- Mọi người có thấy chúng hay chạy về hướng nào không?
- Có, là hướng ngọn núi kia kìa.
Theo trưởng thôn chỉ, Lê An có thể thấy một ngọn núi không tính lớn, nếu dùng [ cảm ứng sinh mệnh ] dò xét đảo một vòng thì có lẽ sẽ tìm được, dù gì hắn cũng quá quen với bức sóng sinh mệnh của đám goblin rồi.
- Cảm ơn ông, giờ cháu phải đi đây.
- Nhớ cẩn thận, nguyện Thần Thụ che chở cho cậu.
- Vâng.
Lê An chạy lên núi, chui vào rừng, vừa bật [ cảm ứng sinh mệnh ] vừa đảo khắp nơi.
Ma pháp này có một điểm yếu là không thể thâm nhập quá sâu vào lòng đất, bởi bên dưới có dòng chảy địa mạch q·uấy n·hiễu, mà nếu là vách đá thì không sao.
Trời không phụ lòng người, Lê An sau đó không lâu đã tìm thấy hai con goblin đang đứng gác trước một cái hang.
Cẩn thận duỗi cảm ứng vào trong, sau khi xác định không có sóng sinh mệnh của cô gái nào b·ị b·ắt thì hắn mới yên lòng, quyết định đánh nhanh rút gọn.
- Nguyên tố tạo tác thuật : Thạch Mâu.
Hạ con goblin đang mắt nhắm mắt mở ngồi bẹp bên cửa hang thì đột nhiên thấy mặt đất rung nhẹ, nhưng không để chúng kịp phản ứng gì thì đã bị hai cây mâu đá đột ngột mọc lên xiên c·hết.
Lê An tiến lại, trên tay bốc lên một q·uả c·ầu l·ửa mang nhiệt độ cực cao, không chút lưu tình ném mạnh vào trong, nó lập tức nổ tung hóa thành sóng lửa nuốt trọn mọi thứ.
Cửa hang thì đã bị hắn tạo ra một bức tường đá chặn cứng lại, đảm bảo ngọn lửa không thể lọt được ra ngoài.
Đứng đó đợi mấy phút, hắn mới một quyền phá vỡ tường, bên trong lúc này đã trở thành một lò luyện ngục đúng nghĩa.
Mọi vật đều bị đốt thành tro, trên vách đá thì bị nung chảy thành dung nham sôi bọt nổ tí tách, căn bản không có khả năng bất kỳ goblin nào còn sống nổi.
Nhưng Lê An vẫn rất cẩn thận, dùng [ Nguyên tố tạo tác thuật • thủy ] làm nguội lại nhiệt độ bên trong rồi tiến vào dò xét, đến khi chắc chắn rằng không còn bất cứ thứ gì tồn tại thì mới an tâm quay trở về.
Mission completed.
0