Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Gả Cho Cha Của Nam Chính

Cửu Nguyệt Vi Lam

Chương 18: Ngươi muốn làm nữ nhi của ta?

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 18: Ngươi muốn làm nữ nhi của ta?


Đôi mắt Tiểucônương thanh triệt sạchsẽ, làthậtsựtrừ bỏ vui mừngthìkhôngcó bất cứ cảm tình nào sót lại, thanhâmcủahắnlạnh băng khàn khàn hỏi: “khôngthích?”

“Nịnh Bảo nha đầu, ngươi đen ly rượu đưa A Hành thử xem hiệu quả.” Tạ lão phu nhân chỉ vàotrênbàn tràmộtly rượu thuốc, thời khắckhôngquên tạo ra cơ hội cho Khương Nịnh Bảo.

“Được, được, Hoàng ma ma, nghe được Nịnh Bảo nha đầunóikhông?” Tạ lão phu nhân nghiêng đầu nhìn thoáng qua Hoàng ma ma, nghĩ đến tiểucônươngsẽtrở thành con dâu của mình, bà cười đếnkhôngkhép miệng được.

—— Huỷ bỏ hôn ước.

“Lão phu nhân,khôngcần nhiều như vậy đâu, rượu thuốc này dùng dược liệu cũngkhôngtrân quý.” Trân quý chính là nàng tự dùng kỹ năng ủ rượu thần kỳ, làm cho rượu thuốc có tính chất thần kỳ.

Tạ lão phu nhân nghe tiểucônương Khương gianóira trong nháy mắt hoàn hồn, nhịnkhôngđược nở nụ cười.

Định Quốc Công Tạ Hành đáy mắt tràn ngập sát khíhiệnlênmộttia khiếp sợ.

Tầm mắt Định Quốc Công Tạ Hành hướng tới tiểucônương, hai người bốn mắt nhìn nhau.

Khương Nịnh Bảo ấn đường nhảy nhảy: “……”

Định Quốc Công Tạ Hành tầm mắt hơi hơi dờiđi, tiếp nhận ly rượu thuốc,nhẹgiọngnói.

Dương Thư Thanh dựa vào việc bán rượu giátrêntrời mà lung lạckhôngít chỗ dựa, có thểnóiủ rượu phương thuốc cổ truyền là bàn tay vàng quan trọng nhất của ‘nữ chính’

Đôi mắt Khương Nịnh Bảo cong cong, cườinói: “Đa tạ lão phu nhân quá khen.” Sau đó đem chiếc bìnhnhỏtinh xảođangôm trong tay dâng lên, “Lão phu nhân, đây là rượu thuốc ta tự ủ lấy, có thể trị liệu được ốmđau vặt vãn của thân thể, thần kỳ hiệu dụng.”

Con trai của nàng lạnh như băng, giống khối đầu gỗ, tiểucônương Khương gia chủ động càng tốt.

Nhưng người ta sáng sớm hôm nayđãtới cửa cầu hôn, đoán chừng bây giờđãtrao đổi xong thiếp canh, Định Quốc Công cókhôngđồng ýthìviệc cũngđãxong hết rồi.

Làm dưỡng phụ Tạ Cảnh Dực, Định Quốc Công xácthậtcó quyềnkhôngđồng ý.

Đôi mắt Khương Nịnh Bảo ba quang liễm diễm, khóe miệng gợi lên nụ cười tươi xinh đángyêu, có thâm ý khác mà mở miệng: “Quốc Công gia, kỳthậtthế tử trong lòng có người khác, là ta vui mừng.”

Định Quốc Công Tạ Hành biểu tình lãnh ngạnh, tầm mắt đảo qua mặt Khương Nịnh Bảo, ấn đường hơi hơi giật mình.

Nhưng nàng từ chốikhôngđược.

“Lão phu nhân,hiệntại ngài có thể mở ra thưởng thức.”

Tiểucônương Khương giathậtlà……thậtlàmộtchút đềukhôngrụt rè, nhưn, bà thích.

Hoàng ma ma đứng ở bên nghe xong cũng cười.

“Rượu thuốc thực tốt.”

Thực chất Tạ lão phu nhân cũng rất tò mò cái bìnhnhỏnàng ôm trong tay là thứ gì, bây giờ nghe được tiểucônươngnóiđó là rượu thuốc tự tay ủ, lại nhìn thấy hành động nàng nhìn con trai mình, trong mắthiệnlên ý cười. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Takhôngđồng ý!” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Rượu thuốc nàythậtthần kỳ, bệnh già của tađãtan mấtđi, cảm giác như hồi sinh cuộc sống mới, thậm chí còn nhìn thấyrõràng ngoài kiatrêncây đại thụ có chú chim non.

Việc huỷ hôn đối với nhàgáirất quan trọng, đặc biệt khi nhàgáivô tội, nhưng dưỡng tôn tử khăng khăng muốn huỷ, thậm chí quỳ gối ở trước cổng lớn Vinh Hỉ đườngmộtngàymộtđêm, cha mẹ ruột củahắncũng tới cửa cầu tình, nên Tạ lão phu nhân chỉ có thể bị buộc bất đắc dĩ mà gật đầu.

“Nịnh Bảo nha đầu, rượu thuốc này cứ lấy chuẩn giá rượutrêntrời của Thượng Vân tửu phường nhân lên gấp ba lần, ngươi chịukhông?”

Tạ lão phu nhân kinh ngạc cảm thánnói: “Ngửi được hương rượu thuốc này, ta cảm giác toàn thân của mìnhnhẹnhàngkhôngít, hậnkhôngthể nhanh nhanh uống hếtmộtmiệng rượu thuốc thử xem hiệu quả.”

Hai người đều muốn cho nhiều bạc,mộtngườikhôngđồng ý.

Sau khi Tạ lão phu nhân khóc xong, có lẽ là Khương Nịnh Bảo xuấthiệnlàm nàng thấy được hy vọng, Tạ lão phu nhân nhanh chóng điều chỉnh tâm tình của mình, tiếp nhận khăn tay Hoàng ma ma đưa qua lau nước mắt, ánh mắt ôn hòa chuyển hướng nơi cómộttiểucônươngđangđứng an tĩnh.

“Dạ, lão phu nhân.”

Khương Nịnh Bảo nhấp môi cười, rượu thuốc đương nhiên thần kỳ, lúc nàng ủ ra đàn rượu thuốc nàyđãcố ý giao phó cho rượu thuốc có đặc tính loại trừ tai hoạ ngầm trong thân thể.

“Trước đây nghe tiểu Triệu có nhắc qua ngươi, hôm nay vừa thấy, quả nhiên thực tốt, làmộtcônương tốt.”

Khương Nịnh Bảo: “……”

Rượu thuốc vừa vào bụng,hắnlập tức cảm nhận đượcmộtcổ nhiệt lưu rấtnhỏở trong cơ thể lưu động,ẩnẩncòn cómộttianhỏvụn đau đớn, nhiệt lưu quađi, đau đớn biến mất, lớn lớn bé bé nội thương tàng bên trong bíẩnnhất nhất được chữa trị.

Nghe được lão phu nhânnói, Hoàng ma ma trừng lớn đôi mắt, hiển nhiên cũng chú ý tới biến hoá của Tạ lão phu nhân, xem ra Khương Tứ tiểu thưđãbình rượu thuốcnhỏđầy trân quý dị thường, Hoàng ma ma vội vàngthậtcẩn thận đem bình rượu thuốc đậy kỹ lại.

Định Quốc Công Tạ Hành “……”

Thượng Vân tửu phường rượu thuốc giátrêntrời,mộtvò rượu giá trị bằng vàng, mà tại đây giá cả càng thêm bốn lần, ngẫm lại liền làm cho người ta đầu vựng hoa mắt, Khương Nịnh Bảokhôngmuốn kiếm bạc của Tạ lão phu nhân.

Đặc biệt vị này thế tử còn vong ân phụ nghĩa.

Đặc biệt là bụnghắn, thời trẻ mới vừa đếntrênchiến trường trong nhất thờikhôngtập trungđãđểmộtđộc tiễn bắn vào, cuối cùng vì mệnhhắncứng nên còn sống, nhưng lạikhôngthể chữa trị tận gốc bệnh căn,hiệngiờ chỉ cómộtchén rượu thuốcnhỏ,đãkhiến chohắncảm thấy chữa khỏi bệnh nhìn ánh rạng đông.

Định Quốc Công Tạ Hành thái độkhôngthay đổi, cam chịu để Tạ lão phu nhân suy đoán.

Chỉ cầnkhôngphải tiểucônương Khương gia là được.

Định Quốc Công Tạ Hành lạnh như băng đột nhiên mở miệng.

Tuynóiđối với dưỡng tôn tử có điểm nản lòng thoái chí, nhưng chung quy vẫn là hy vọnghắntốt, nếuhắnthích đích trưởng nữ An Viễn Hầu, Tạ lão phu nhân cũngsẽkhôngphản đối.

Tạ lão phu nhân sớmđãbiết được tiểucônương Khương gia đối với dưỡng tôn tửkhôngcó cảm tình gì,hiệngiờ nhìn đến thái độ của nàng bằng phẳng, trong lòng bà vẫnthậtlà cao hứng.

Rượu thuốc trong veo thanh triệt,hiệnlênmộtmàu vàng nhạt, hương rượu ôn hòa nồng đậm, nghe làm người say mê, cả người sảng khoái.

Hoàng ma ma đầy mặt tươi cười gật đầu: “Nô tỳsẽmở ra vò rượu này.”nói, bà chỉ hơi dùng chút sức lực, liền đem vò rượunhỏđược bọc giấy dán kín lại mà vỗ nứt ra,mộtmùi hương ôn hoà của dược liệu hoà lẫn vào mùi rượu len lỏi qua khe hở toả ra.

Định Quốc Công Tạ Hànhkhôngcó do dự đemmộtchénnhỏrượu thuốc uống sạch.

Tạ lão phu nhânnóiđến dưỡng tôn tử, thái độ mang chút lãnh lẽo.

Định Quốc Công Tạ Hành thần sắckhôngcó chút nào biến hóa, lời ít mà ý nhiều đánh giá.

Tạ lão phu nhân nghẹnmộthơi, nhịnkhôngđược mà sốt ruột liếc mắt, trừng đứa con traimộtcái, thế nhưng ngay trước mặt tiểucônương lại nhắc tới vị hôn phu trước kia.

Rượu ủ với phương thuốc cổ truyền được bán giátrêntrời thực chất chỉ là rượu dưỡng sinh.

Thườngthìmấy thứ rượu thuốc này, đều giống nhau cần phải tìm đại phu kiểm tramộtphen,sẽkhôngnhư vậy mà thưởng thức liền.

“hắnsáng sớmđãđiphủ An Viễn Hầu cầu hôn.”

Trong đómộtcổ tayđangvòng tay mang hồng bảo thạch cực kỳ bắt mắt, làm cho người nhịnkhôngđược đem ánh mắt dừng lại ở đôi bàn tay trắng nõn non mịn, từng ngón tay thon dàinhỏxinh của nàng.

Vị Khương Tứ tiểu thư này chính là mệnh định chi nhân Quốc Công gia, về sau Quốc Công gia có vượt qua định mệnh tuổi ba mươi haykhông, còn cần nàng tương trợ.

Tạ lão phu nhân tâm tình kích động kinh hô.

Tạ lão phu nhân hít sâumộtngụm hương rượu thuốc.

“A Hành, vì sao conkhôngđồng ý?”

Lúc này, Tạ lão phu nhânđãuống xongmộtly rượu thuốc, cả người thoạt nhìn phảng phất trẻ ra mười mấy tuổi.

Nhưng nhớ đến nghĩa tử vì giải trừ hôn ước, mà quỳ xuống bức bách mẫu thân đồng ý, Định Quốc Công Tạ Hành trong mắt nhịnkhôngđượchiệnlên luồng sát khí.

“Cảm ơn!”

Định Quốc Công Tạ Hành trong lòng cũng nghĩ là như vậy.

Hiển nhiên là Định Quốc Công Tạ Hànhkhôngngờ tới tiểucônươngsẽlà lạnh nhạt vô vịkhôngcảm xúc, hơi thở lành lạnh hơi ngưng trong nháy mắt, Tạ Hành vốn dĩ muốn cho nàng chống lưng lại lần nữa im lặng.

Hai bên đềukhôngmuốn nhượng bộ.

Hơn hai mươi năm qua, Tạ lão phu nhân vẫn luôn ốm đau quấn thân, tuổi cũngđãlớn, đôi mắt cũng có mờđivì tuổi già,hiệntại lại pháthiện, uống qua rượu thuốc, cả người dào dạt ấm lên, rất thoải mái, đôi mắt dường nhưđãkhôi phục thị lực giống lúc tuổi còn trẻ, nhìn đồ vật rấtrõràngkhônghề giống cáchmộttầng sa.

Khương Nịnh Bảo khóe miệng hơi hơi cong lênmộtchút, trở về cầm lên ly rượu thuốc của đưa lên miệngnhỏnhấm nháp, ánh mắt thường thường dừng ở Định Quốc Công Tạ Hànhtrênngười.

Nhưng nên tính toánthìhắnvẫn phải tính.

Tạ lão phu nhân kinh ngạc nhìn về phía con trai.

Nhưng Tạ lão phu nhân cố tình làm như vậy.

“Lão phu nhân thích là được, về sau ta lại đưa mấy vò rượu thuốc dưỡng sinh cho ngài.” Khương Nịnh Bảo trong đầu đem tư liệu Thượng Vân tửu phường tư liệu quamộtlần, nụ cười tươi sáng, hai tròng mắt rực rỡ lấp lánh.

Càng nhìn càng hợp tâm ý của nàng.

Định Quốc Công Tạ Hành dáng người thẳng tặp đứng ở giữa đại đường, nhìn mẫu thân cùng tiểucônương trò chuyện với nhauthậtvui, tươi cười đầy mặt, tâm từ trước đến nay lạnh băng bỗng nhiễmmộttia ấm áp.

Hoàng ma ma đứng ở bên cũng đối Khương Nịnh Bảo ấn tượng cực tốt. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Nhưng, ta cũngđãnóivới thế tử là muốn làm ngườimộtnhà với mọi người.” Khương Nịnh Bảo nghịch ngợm cười,mộtđôi mắt cực đẹp lăng lăng nhìn thẳng khuôn mặtanhtuấn góc cạnhrõràng lạnh băng của Định Quốc Công Tạ Hành, ý vị thâm trườngnói.

Định Quốc Công Tạ Hành khuôn mặt tuấn tú trầm xuống, mặt mày sát khí toả ra bốn phía, đại đường mấy người đột nhiên cảm thấy cómộtcỗ áp bức bay đến làm người hít thởkhôngthông, may mắn này cảm giác áp bức nàymộthồi lại biến mấtkhôngcòn tăm hơi.

Chi phí để nàng làm rượu thuốcthậtsựrất thấp, chỉ là phương thuốc ủ rượu tầm thường,khônggiống như Thượng Vân tửu phường bán rượu giátrêntrời, quá trình làm ra phức tạp, còn dùngkhôngít dược liệu trân quý.

“Lão phu nhân, rượu thuốc này mỗi lần chỉ uốngmộtchénnhỏđủ rồi.” Khương Nịnh Bảo ởmộtbên khinh thanh tế ngữnói, trong lòng lại vì Tạ lão phu nhânthậtlòng tín nhiệm mà cảm động.

Khương Nịnh Bảo đối diện hai mắt tràn ngập sát khí của Định Quốc Công, thànhthậtthẳng thắn mànói.

nóixong, Tạ lão phu nhân chuyển hướng qua con trai, cười trêu ghẹonói: “A Hành, ngươi xem tiểucônương nhà người ta quan tâm ngươi nhiều a.”

Có lẽ Tạ Cảnh Dựckhôngở trong phủ, nếukhôngthìdưỡng phụ hồi phủ,hắnlàm nghĩa tử đáng lẽ phải xuấthiện, nhưng cho đến bây giờ cũng chưa xuấthiện.

Lúc trước Tạ lão phu nhânkhôngđồng ýhắnhuỷ hôn, biện pháp giải quyết đâu phảimộtcái, nhưng dưỡng tôn tử lại chọnmộtphương án tàn nhẫn nhất.

trênmặt Tạ lão phu nhânkhôngđồng ý, nhưng với kiên trì của Khương Nịnh Bảo, đành bất đắc dĩ thỏa hiệp, trong lòng lạiâmthầm quyết định dùng cách khác bồi thường Khương Nịnh Bảo.

Khương Nịnh Bảokhôngbiết, hai người Định Quốc Công Tạ Hành cùng Tạ lão phu nhân sớmđãbiết được nàng là chủ nhân sau lưng quán trà Tấn Giang, càng biết nàng cómộttay ủ rượu ngon,hiệngiờ nghe được nàngnóiđây là tự ủ rượu thuốc, tất nhiên là rất là chờ mong.

Khương Nịnh Bảotrênmặt lộ ra nét vui mừng tươi cười, cầmmộtly rượu thuốc xoay ngườiđiđến Định Quốc Công Tạ Hành, nhìn khuôn mặtanhtuấn lãnh ngạnh củahắnmà mỉm cườinhẹnhàng, thanhâmthanh thúy uyển chuyển: “Quốc Công gia, thỉnh dùng thử.”

Định Quốc Công Tạ Hành lại đột nhiên toát ramộtcâu: “Ngươi muốn làm congáicủa ta?”

Dưỡng tôn tử của bà có cách làm xácthậtlàm người lạnh lòng.

“Mau rót rượu cho ta.”

Hoàng ma ma đem vải bố dày cùng sứ gỡ ra, mùi hương của rượu thuốc bay ra càng nồng đậm

Tạ lão phu nhânkhôngbiết vì sao có chút chờ mong nhìn thấy sinh hoạt của hai người sau khi thành thân, có tiểucônương Khương gia, chắc chắc mỗi ngày trôi qua của con traisẽkhôngbuồn tẻ vô vị.

Tại kinh thành cực ít người biết đến Thượng Vân tửu phường thần bí sau lưng ai là chủ nhân, nữ chủ Dương Thư Thanh vì dựa vào trọng sinh tiên tri ở đời trước mà biết được phương thuốc cổ truyền ủ rượu đời trước thuộc về ‘Khương Nịnh Bảo’

“NghenóiQuốc Công gia thời trẻtrênchiến trường có bị thương, rượu thuốc này cũng có hiệu quả trị liệu nội thương, an dưỡng thân thể.”

Hiệu quả rất kinh ngạc. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc Tạ lão phu nhân tán dương Khương Nịnh Bảo,đãcố ý dẫn theo đứa con trai như khối băng để làm cho tiểucônương vui vẻ.

Khương Nịnh Bảo nhạy bénđãnhận ra dụng ý của lão phu nhân, khóe miệng nở ra nụ cười tươi rói, cả người thoạt nhìn càng thêm xinh đẹp vô song, làm người dờikhôngra tầm mắt.

Khương Nịnh Bảo nhoẻn miệng cười, ôm cái bìnhnhỏtiến lên, đối với Tạ lão phu nhân hànhmộtcái lễ: “Nịnh Bảo gặp qua lão phu nhân.”

Cuối cùng Khương Nịnh Bảo bất đắc dĩ cười: “Lão phu nhân, Quốc Công gia,thậtsựkhôngcần nhiều bạc đến như vậy, nếuthậtsựphải cho bạc, liền cho năm trăm lượng bạc trắngđi.”

“Vị nàynóivậy chính là Trường Ninh Bá phủ Tứcônươngđi?”

Tạ lão phu nhân cười tủm tỉm làm cho Hoàng ma ma nhận lấy vò rượunhỏ: “Nịnh Bảo nha đầu có tâm, nghe ngươinóinhư vậy, tathậtmuốn nếm thử rượu thuốc này có bao nhiêu thần kỳ.”

Cái này ác quá, bạc giống như là gió to thổi tới.

Khương Nịnh Bảo nghe được Định Quốc Công Tạ Hành hỏi tới vị hôn phu trước của nàng nhưng nàng lại chẳng có cảm giác gì, nàng hơi hơi nhướng mày, đáy mắthiệnlênsựtò mò.

Chương 18: Ngươi muốn làm nữ nhi của ta?

Hoàng ma ma cườinói: “Lão phu nhân đừng nóng vội, nô tỳsẽrót cho ngàimộtly rượu thuốc.”nóixong, bà đến bên chậu đông rửa tay và lau khô, sau đó từ bàn trà lấy ra ba chén sứ trắngnhỏsạchsẽrót ra ba ly rượu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tạ lão phu nhân thấy Khương Nịnh Bảokhôngchỉ có dung mạo tinh xảo, ánh mắt thanh chính, hành vi cử chỉ càng là tự nhiên hào phóng,khôngcó chút dáng vẻ kệch cỡm nào, trong lòngthậtlà vui mừng, thương cảm vừa rồiđãrútđi, tươi cười càng thêm hòa ái dễ gần.

Thậm chí bà còn có chút hối hận khi lựa chọn Tạ Cảnh Dực thừa kế.

“A Hành, connóixem có phải haykhông?”

“Nịnh Bảo nha đầu ủ rượu thuốc quả nhiên thần kỳ, rượu ở Thượng Vân tửu phường bán giátrêntrời nếu đem so với rượu thuốc nàythìnó chỉ là vũng bùn.”

Thị lực Tạ lão phu nhân rất tốt mắt lại sắc nên pháthiện, bừng tỉnh đại ngộ,thìra là bởi vì tiểucônương Khương gia, bà cười hỏi: “A Hành, có phải con lo lắng cho Nịnh Bảo nha đầu haykhông?”

Lúc này,hắnnhớ tới mục đích hồi phủ, hơi thở quanh thân nháy mắt lạnh lẽo: “Mẫu thân, Tạ Cảnh Dực ở đâu?”

“Thế tử phái Triệu quản gia tới cửa huỷ hôn, takhôngsao cả, chỉ làkhôngcam lòng vì bị bắt thoái vị nhường người khác, làm cho thanh danh có tổn hại thôi.”

Hoàng ma ma thấymộtmàn như vậy,khôngbiếtnóilàm sao, thậm chí có điểm muốn cười.

Tạ lão phu nhân tuy rằng tâm động, nhưngkhôngmuốn chiếm tiện nghi của tiểucônương.

Khương gia tứ tiểu thư quảthậtgiống như nghe đồnnóixinh đẹp xuất chúng, khí chất vô cùng tốt.

“Gấp bốn.”

Tiểucônương Khương gia chính là con dâu dự định của bà.

nóixong, đôi tay nàng đem rượu thuốc dâng lên.

nóixong, Khương Nịnh Bảo cố ý quay đầu lại nhìn thoáng qua Định Quốc Công Tạ Hành cònđangđứng ở giữa đại đường, trong giọngnóicó chút nượng ngùng mà bổ sungmộtcâu.

Chỉ là mấy vò rượu thuốc, Khương Nịnh Bảothậtsựkhôngthèm để ý.

“Đúng vậy,khôngthích, lúc trước ta cùng thế tử có hôn ước chẳng qua là ân cứu mạng, kết hai nhà chi hảo, nhiều năm như vậy, ta cùng thế tử chỉ có vài lần gặp gỡ, chưanóitới cảm tình gì sâu đậm.”

Tạ lão phu nhân cũngkhôngtrông cậy vào đứa con tra lạnh như băng nàysẽđáp lại, bà chỉ là muốn giúp tiểucônươngmộtphen.

Chỉ là ngửi mùi hương của rượu bay thoang thoảng ra thôi,đãlàm cho cả ngươi thoải mái thư thái.

Khương Nịnh Bảo nghe được Tạ lão phu nhân thân mật gọi nàng Nịnh Bảo nha đầu, con ngươi dạng ra ý cười, khóe miệng nhịnkhôngđược hơi mềm mạimộtchút.

Con trai quá đầu gỗ, chỉ có thể dựa vào con dâu chủ động.

Tạ lão phu nhân tán đồng gật đầu: “A Hànhnóigấp bốnthìlà gấp bốn, rượu thuốc này có giá trị!”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 18: Ngươi muốn làm nữ nhi của ta?