Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Gả Cho Cha Của Nam Chính

Cửu Nguyệt Vi Lam

Chương 21: Nhất tiễn song điêu

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 21: Nhất tiễn song điêu


mộtthanhâmtrầm thấp lãnh đạm vang lên, Tạ Cảnh Dực biết mình thừa nhận chuyện nàythìthanh danhsẽxuống dốckhôngphanh, nhưngsựthậtchính làsựthật,khôngcòn cơ hội chohắnlật ngược phải trái, thị phi đúng sai.

"Thỉnh an phụ thân."

Nếu chẳng may chuyện này truyền ra ngoài, chẳng phảisẽcắt đứt con đường làm quan của thế tử gia hay sao?

trêngương mặt của Khương Nịnh Bảo từ đầu đến cuối vẫn luôn mỉm cười, hoàn toànkhônghề thương tâm haykhôngcam lòng chút nào, còn chúc phúc bọn họ từ tận đáy lòng, độ lương khí phách như thế làm người takhôngkhỏi ngước mắt mà nhìn.

Bất nghĩa.

Tráchkhôngđược con nuôi củahắntừ trước đến nay luôn trầm ổn làm việc chu toàn, lại quỳ bức bách mẫu thân đồng ý từ hôn,thìra căn do là ởtrênngườicôgáinày.

Trong xe ngựa, Dương Thư Thanh nghe được vị hôn phu kêu "Phụ thân" cùng hộ vệ đồng loạt kêu "Định Quốc Công" ở bên ngoài, trong lòng vui vẻ, chẳng lẽ Định Quốc Công là vì chuyện thế tử đính hôn nên cố ý từ đại doanh Tây Giao quay về phủ.

Lúc này đây, rốt cục nàng tađãpháthiệnđiểmkhôngthích hợp.

"Dương tiểu thư, Tạ thế tử vìmộtcâukhôngmuốn làm thiếp của ngươi, quỳ xuống bức bách trưởng bối, đối với Dương tiểu thư có thểnóilà tình thâm nghĩa trọng, nay Dương tiểu thưđãđược như ý nguyện, chúc mừng!"

Lạikhôngbiết trong lòng của Khương Nịnh Bảođangâmthầm tiếc rẻkhôngthể tuôn ra tin tức Dương Thư Thanh và Tạ Cảnh Dựcđãâmthầm qua lại hơn hai năm, nếukhôngsẽbị Dương Thư Thanh bị cắn ngược lạimộtcái, về sau có cơ hộithìtiếp tục tuôn ra ngoài cũngkhôngmuộn, ănmộtlần cũngkhôngmập ngay được, tin nóng hôm nay cũng đủ cho thanh danh của Tạ Cảnh Dực xuống dốckhôngphanh.

Nàng ta mạnh mẽ nhớ tới chuyện gã sau vặt của thế tử từngnóiqua, thế tử vì làm cho lão phu nhân đồng ý từ hôn, quỳ bên ngoài viện của lão phu nhânmộtngàymộtđêm, lúc đó sau khi nàng ta biết được, vừa cảm động vừa vui sướng.

Dương Thư Thanh thầm thở phàonhẹnhõm,trênmặthiệnlênmộttia sắc bén,khôngngờthậtsựcó liên quan đến Khương Nịnh Bảo, trong lòng nàng ta cười lạnhmộttiếng, tầm mắt nhìn về phía Khương Nịnh Bảo.

Sau giờ Ngọ, là lúc ánh mặt trời chói chang nhất.

Giỏi cho chiêumộtmũi tên trúng hai con nhạn.

"Con trai nhận phạt!"

Khương Tứ tiểu thư lại dám đến Định Quốc Công phủ.

Định Quốc Công cũngkhônghề đổ oan cho thế tử, vị thế tử luôn quang minh chính đại từ trước đến nay quảthậtbất hiếu bất nghĩa.

"Khương Nịnh Bảo!"

Dương Thư Thanh cảm thấy quýnh quáng, hai tỳ nữ còn chưa kịp phản ứng, nàng tađãnóng lòng như lửa đốt vén rèm xe lên nhảy xuống xe ngựa, vén góc váy lên nhanh chóng chạy đến bên cạnh Tạ Cảnh Dực, thở hổn hển.

Thanhâmmềm mại dịu dàng êm tai của Khương Nịnh Bảo như gió xuân thổi vào mặt, nghe vào trong tai có chút thoải mái.

Tạ Cảnh Dực rũ mắt.

Dương Thư Thanh nhịnkhôngđược rùng mìnhmộtcái.

Nàng ta vừa thốt ra câu đó, đám hộ vệ ở sau lưng thế tử đều vểnh tai lên.

Máutrênmặt Dương Thư Thanh gần như biến mấtkhôngcòn,trêngương mặt thanh nhã tú lệ tràn đầy kinh ngạc cùngkhôngdám tin, hiển nhiên khó có thể chấp nhận kết quả này, bước chânkhôngkhỏi lui về saumộtbước.

khôngkhí trong xe ngựa đột nhiên trở nên lạnh buốt làm cho tỳ nữ Thiến Dung và Thiến Bích bên cạnh nàng ta cung kính cúi đầu, mồ hôi lặng lẽ ướt đẫm phía sau lưng.

Khương Nịnh Bảo cười cười,khônghổ là nữ chính của loại truyện trọng sinh báo thù, tâm lí quả nhiên mạnh mẽ, ánh mắt dời về phía nam chính Tạ Cảnh Dực, thản nhiênnói: "Làthậthay giả,khôngbằng Dương tiểu thư hỏi Tạ thế tử thử xem?"

Lời này vừa thốt ra, những người có mặt ở chỗ này đều vểnh tai lắng nghe.

Nếukhôngphảitrênngười con nuôi mang chức vụ quan trọng,thìtrừng phạt tuyệt đốisẽkhôngnhẹnhư vậy.

Nhưng lại chọn quả hồng mềm như nàng để chất vấn, đúng là buồn cười, Khương Nịnh Bảo đưa tay lên vén sợi tóc xoã bên tai, nghiêng đầu nhìn gương mặtanhtuấn nghiêng nghiêng của Định Quốc Công Tạ Hoành, khẽ cườimộttiếng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong lòng đột nhiên trầm xuống.

Tạ thế tửkhôngnghĩ tới khi mình vừa hồi phủ,thìngay tại cổng phủ, nhìn thấy vị hôn thê trước và dưỡng phụ củahắnsóng vai đứng bên cạnh nhaumộtcách hài hoà, vô cùng xứng đôi.

Định Quốc Công Tạ Hành thấy con nuôikhônglên tiếngnóidối trực tiếp nhận sai, thu lại uy h**p cùng sát khítrênngười, ngữ khí lạnh như băngnóira trừng phạt.

nóixong, Dương Thư Thanh đem tầm mắt nhìn về phía Khương Nịnh Bảo duyên dángyêukiều đứng bên cạnh Định Quốc Công, cố tình xemnhẹvị trí đứng của Khương Nịnh Bảo, nàng ta đè nén hận thùđangsôi trào trong lòng, chất vấn từng từ từng chữ.

"Bất nghĩa!"

Lúc này nàngđangđứng ở bên cạnhmộtnam nhânanhtuấn cả người tản ra sát khí sắc bén, dưới ánh nắng xuân, hai người thoạt nhìn tựa như đôi kim đồng ngọc nữ.

Mồ hôi lạnh của Dương Thư Thanh chảy ròng ròng, cắn chặt môi dưới, lập tức á khẩukhôngtrả lời được, lời Định Quốc Côngnóiđều làsựthật, nàng ta muốn già mồm át lẽ phải đềukhôngđược, chỉsẽcàng thêm hỏng thanh danh của nàng ta.

"Dương tiểu thư, thế tử bất hiếu ở chỗ nào, sao tiểu thưkhônghỏi Quốc Công gia, ngươi chất vấn ta như thế là có ý gì?"

Tạ thế tử quỳtrênmặt đất vẫn tuấn mỹ bất phàm như trước, nhắm chặt mắt, khẽ quátmộttiếng.

Nhưng hôm nay là ngày đại hỉ Tạ thế tử định thân, lại bị Định Quốc Công Tạ Hành đánh năm mươi trượng, ngày đại hỉ lại có máu đổ, nghĩ thôi cũngđãthấy vui.

"Thư Thanh, đừng hỏi nữa!"

Nhưng nghĩ đến trong sách từng nhắc đến chuyện Định Quốc Công qua đời vào nămhắnba mươi tuổi, nam chính kế thừa tước vị của Định Quốc Công, Khương Nịnh Bảo hoài nghi ở phương diện này có bí mật màkhôngmuốn ai biết. Hộ vệ sau lưng Tạ thế tử hiển nhiênkhôngngờ tớisẽgặp Quốc Công gia rất ít khi quay về phủ ở ngoài cửa như thế này, lập tức đồng loạt xuống ngựa khuôn mặt cung kính hướng Quốc Công gia hành lễ từ xa, đồng loạt hô to.

Định Quốc Công Tạ Hoành đứng bên cạnh liếc mắt nhìn tiểucônương nhà mình,trêngương mặt lạnh lẽo như điêu khắc mềm mạiđivài phần. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đại tiểu thư vừa ra tay, chắc chắn nhất kích tất trúng.

Khương Nịnh Bảo nhíu mày, ánh mắtkhônghề gợn sóng nhìn Tạ thế tửđangquỳ cách đókhôngxa, thầm nghĩ, nam chủ này đúng là quyết đoán,khôngrũ bỏ trách nhiệm, phương diện khác cũngkhôngthể chê được, nhưng trong cách xử lý vị hôn thê trước, lại bội bạc, vong ân phụ nghĩa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Làm tỳ nữ tâm phúc của Đại tiểu thư, các nàng hiểurõđại tiểu thư tàn nhẫn độc ác như thế nào hơn bất kì ai khác. Thủ đoạn cao siêu, ngay cả Đàm di nương được sủng ái gần hai mươi năm cũng phải thua ở trong tay nàng ta, chớnóichi chuyện hủyđidanh tiếng vài tiểu thư và thiếu gia thứ xuất. (đọc tại Qidian-VP.com)

Định Quốc Công Tạ Hoành cau chặt đôi mày kiếm, thanhâmlạnh lẽoâmu, mang theo uy nghiêm mạnh mẽ, đây là lần đầu tiênhắnnhìn thấy nữ nhân mà con nuôiyêumến,côgáinày vừa thấyđãbiết thuộc loại ngườikhôngchịu thua thiệt bất cứ ai.

"Thỉnh phụ thân trách phạt."

Chỉ khí thế thôi cũng đủ khiến cho người ta kinh hoàng.

Khương Nịnh Bảo nhìn thẳng vào đôi mắt của Tạ thế tử hiển nhiên xem hiểu ý nghĩ trong mắthắn, hướnghắncong môi nở nụ cười dịu dàng, mấp máy môi thành câunói:khôngliên quan đến ta.

Cómộtgã sai vặt từngđitheo Tạ thế tử gặp qua dung mạo của Khương Nịnh Bảo ở cửa nha môn, trong lòng dậy lên sóng to gió lớn.

Nhất là Xuân Hỉ,khôngnghĩ tới cómộtngày nàng có thể nhìn thấy Tạ thế tử quỳ xuống nhận lỗi, trong lòng vui vẻ như điên, trong mắtkhôngkiềm được lộ ra vài phần.

Đưa ra lời kết thân là Tạ gia, huỷ hôn cũng là Tạ thế tử.

Dưỡng phụnóikhôngsai,hắnquảthậtbất hiếu bất nghĩa.

Những người có mặt ở đây đều mang theo vẻ dị thường nhìn về phía Dương Thư Thanh, đồng thời sinh rasựthất vọng đốisựủng hộ của Tạ thế tử.

"Lời Khương Tứ tiểu thưnóiđều làthật."

sựthậtđúng như Khương Nịnh Bảo dự đoán, Dương Thư Thanh trong xe ngựa sau khi khí thế hung tàn biến mất, cả người như nhũn ra, còn chưa chờ nàng ta kịp tỉnh táo lại, bất ngờkhôngkịp đề phòng nghe được lời trách cứ lạnh lẽo của Định Quốc Công mắng Tạ thế tử bất hiếu bất nghĩa.

Còn chưa kịp xuống xe ngựa, Dương Thư Thanh cùng hai tỳ nữ của nàng ta cũng bị khí tức hung tàn đột nhiên bùng nổ của Định Quốc Công quét qua, mặt Dương Thư Thanh lập tức trắng bệch, cảm thấy thởkhôngnổi, nàng ta th* d*c từng ngụm từng ngụm, trong mắthiệnlênmộtchút sợ hãi.

"Dương tiểu thư, hôm nay ta ở đây kể lại nguyên nhân do đâu mà có mối hôn ước với Tạ thế tử, để cho mọi người công bình phân xử." Khương Nịnh Bảokhôngnhanhkhôngchậm mở miệng, ánh mắt đảo qua tất cả mọi người có mặt ở đây, trong mắt loé quamộttia sáng.

Dương Thư Thanh lúc này rốt cục tỉnh ngộ lại, nàng tađãrơi vào bẫy do Khương Nịnh Bảo bày ra.

mộtkhi bị truyền ra ngoài,khôngbiết nàng ta bị người khác hắt bao nhiêu nước bẩn đây.

"Phụ thân,khôngbiết con traiđãlàm gì chọc giận ngài?"

Tin tức nàng ta và Tạ thế tử hôm naysẽđịnh thânđãsớm truyền khắp toàn bộ kinh thành, nay Tạ thế tửđãlà vị hôn phu của nàng ta, Khương Tứ tiểu thư lại vẫn còn chưa hết hi vọng, mơ ước vị hôn phu của nàng ta, sắc mặt của Dương Thư Thanh lập tức lạnh lẽo.

"Dương tiểu thư muốn biết vì sao Tạ thế tử từ hôn lại mang tiếng bất nghĩa,hiệntại tasẽnóicho ngươi biết nguyên nhân."

Hộ vệ ở phía sau lưng của Tạ thế tử sắc mặt sớmđãtrắng bệch,trêntránkhôngngừng đổ mồ hôi lạnh, phía sau lưng ướt đẫm, khí thế của Quốc Công giathậtđáng sợ, nhưng bọn họ bội phục hơn chính là nữ tửđangđứng bình tĩnh ở bên cạnh Quốc Công gia.

Ngườikhôngrõnội tình chắc chắnsẽcảm thấy hai người tâm linh tương thông.

Có Định Quốc Công làm chứng, Tạ Cảnh Dựckhôngdám phủ nhận.

Chương 21: Nhất tiễn song điêu

Nghĩ như vậy, Dương Thư Thanh mừng rỡ vén rèm xe lên nhìn, ai ngờ đập vào mắt lại chính là nét mặt tươi cười như hoa, tao nhã chói mắt của Khương Nịnh Bảo, trong đôi mắt đẹp của Dương Thư Thanhhiệnlên chút ngạc nhiên, nét vui mừngtrênmặt chợt rútđi, lập tức trầm xuống, ánh mắt nhìn về phía Khương Nịnh Bảo mơ hồ mang theo chút địch ý cùng lạnh lẽo.

Dương Thư Thanh cảm thấy lạnh người, sắc mặt trắng xanh.

Bốn chữ tựa như thanh kiếm sắc bén đâm vào trong lòng của Tạ thế tử, cả ngườihắnchấn động, đồng tử co rụt lại, mạnh mẽ nhớ tới chuyệnhắnquỳ gối ở Vinh Hỉ Đường cầu tổ mẫu đồng ý từ hôn, xem ra hẳn là chuyện nàyđãchọc giận tới dưỡng phụ.

"Quốc Công gia, xin hỏi ngàinóithế tử bất nghĩa, có phải liên quan đến chuyện Khương Tứ tiểu thư bị từ hôn haykhông?"

Dương Thư Thanhkhôngthể để cho vị hôn phu của nàng ta mang tội danhkhôngcó chứng cớ này, bản thân nàng ta cũngkhôngthể bị tuôn ra lời đồn là gây tiếng xấu cho phu quân, dù là bất cứ ai, ngay ngày định thân, vị hôn phu của mìnhđãđổ máu, cũngkhôngphải chuyện gì tốt.

Dương Thư Thanh cho nàng cơ hội tốt như vậy, Khương Nịnh Bảo đương nhiênsẽkhôngbỏ qua.

"Bất hiếu!"

Đám người Xuân Hỉ cùng Triệu quản gia may mắn được xemmộtmàn này.

Dưỡng phụđangđòi công bằng cho nàng!

Nay Khương Tứ tiểu thư bị đại tiểu thư ghi hận, trong lòng của Thiến Dung và Thiến Bíchkhôngkhỏi run lập cập, có thể đoán được kết cục của vị Khương Tứ tiểu thư này thê thảm đến bực nào.

Trong lòng Khương Nịnh Bảo cực kì thống khoái, trong đôi mắt đen nhánh có tia sáng lấp lánh trong đó.

“Đúng vậy.”

Là vị hôn thê của Tạ Cảnh Dực, Dương Thư Thanh cũngkhôngtốt gì hơn.

Dương Thư Thanh hạ giọng, nghiến răng lặp lại tên này từng chữ từng chữ, thanhâmbăng hàn thấu xương, làm người ta cảm thấy rợn người.

Đám hộ vệ phía sau thấy Quốc Công gia đột nhiên làm khó dễ, tưởng thế tử chọc giận Quốc Công gia, đồng loạt quỳ xuống đất, sắc mặt trắng bệch, cố nén cảm giác khó chịu do sát khí xâm nhập, mồ hôi lớn chừng hạt đậutrêntránkhôngngừng rơi xuống, kinh hoảng hô to.

"Vào năm ta ba tuổi, sau khi mẹ ta lên chùa dâng hương xong,trênđường về cứu được phu nhân chi thứ hai của Tạ gia và Tạ thế tử sáu tuổi gặp phải bọn cướp. Tạ nhị phu nhân cảm kích ân cứu mạng của mẹ ta, lúc ấy liền đưa ra lời kết thân, mẹ ta thấy Tạ thế tử trí tuệ, liền đồng ý cuộc hôn nhân này, trao đổi thiếp canh, viết xuống hôn thư công chứng."

Định Quốc Công liếc mắt nhìn nàng, nhàn nhạtnói: " Được."

Nhất là dướisựcổ động của nàng ta, cố ý muốn thế tử mang nàng đến để bái kiến Tạ lão phu nhân.

"Takhôngtin, bất hiếu bất nghĩa, đây là tội danhkhôngcó chứng cớ, ta chỉ biết chàng là người kínhtrênnhường dưới, mếnanhthương em, làm gì có chuyện bất hiếu bất nghĩa chứ?"

Tráchkhôngđược vì sao lúc này dưỡng phụ lại quay về phủ.

"Quốc Công gia, việc này giao cho ta giải thíchđi." Khương Nịnh Bảo sóng mắt lưu chuyển, mềm mại mở miệngnói.

"Năm mươi trượng và quỳ từ đường ba ngày xem như cảnh cáo."

"Khương Tứ tiểu thư mờinói." Dương Thư Thanh đè nén bất an trong tim, lạnh lùng nhìn nàng.

Định Quốc Công khiển trách, Khương Nịnh Bảo vẫn chỉ bình tĩnh nhìn,trênmặtkhônghề biểuhiệngì, đáng tiếc nơi này thuộc phạm vi của phủ Định Quốc Công, ngoài người do nữ chính Dương Thư Thanh mang tới,khôngcó xe ngựa của những quan viên khácđingang qua.

Dương Thư Thanh hítmộthơithậtsâu, nhưng nghĩ tới do mình làm cho thế tử phải mang tội danh bất hiếu, trong lòng nhịnkhôngđược dâng lênmộtchút cảm động cùng áy náy, chút ấm ức đóđãtan thành mây khói, ánh mắt khi nhìn về phía Khương Nịnh Bảohiệnlênmộttia sáng lạnh.

thìra đầu sỏ chân chính gây nên là nàng ta.

May mắn, may mắn Định Quốc Công chỉ có thể sống được hai năm nữa, bằngkhôngcómộtngười đáng sợ như thế ở phủ Định Quốc Công này, nàng ta sợ bản thânsẽđột nhiênkhôngcòn tánh mạng.

Nuôimộtđứa con nuôi hai ba tuổikhôngđược sao?

dự cảm bất hảo.

Khương Nịnh Bảo đưa m mắt nhìn màn xe được vén lênmộtgóctrênxe ngựa cách đókhôngxa, khóe miệng cong thành nụ cười cựcnhẹ.

Sao thế tử gia lại thừa nhận.

Bất hiếu... Bất nghĩa...

Tạ thế tử khẽ cau mày, đôi môi mỏng mímthậtchặt,khôngmuốn vị hôn thê tiếp tụcnói, nên cất tiếng ngăn cản, lúc này đây thanhâmcủahắncó thêmmộtphần nghiêm khắc.

Vận khí của nam chính tốtthật.

Khương Nịnh Bảo nghe Tạ thế t* c*ng kính kêu Định Quốc Công Tạ Hànhmộttiếng phụ thân, ánh mắtkhôngkiềm được liếc nhìn cả hai người,mộtngười là khí thế sắc bén,anhtuấn cường hãn,mộtngười là khí chất thanh nhã, tuấn mỹ cao quý. Xuất sắc như nhau, bất phàm như nhau, tuổi trẻ như nhau. Chẳng biết tại sao trong lòng của Khương Nịnh Bảo cảm thấy buồn cười lạ thường.

"Khương Tứ tiểu thư, tất cả những chuyện này đều là trả thù của ngươi, đúngkhông, Tạ thế tử bỏ ngươi, lựa chọn ta, cho nên ngươi chụp cái mũ bất hiếu bất nghĩa lên người thế tử sao? Bản thân ta muốn hỏi ngươi, thế tử rốt cuộc bất hiếu bất nghĩa ở chỗ nào?”

"Thế tử, đây là hắt nước bẩn, chàngkhôngthể nhận phạt."

sựtrọng sinh của nàng takhôngbiếtđãcải biến vận mệnh của biết bao nhiêu người.

Khương Tứ tiểu thư cực kì vô tội.

"không, takhôngtin."

Hai người chênh lệch nhau chín tuổi, cổ nhân trưởng thành sớm, nhưng chỉ hơn mười tuổiđãlàm cha, nay nhìn thấy đôi cha con nuôi này, nàng thựcsựmuốn hỏi Tạ lão phu nhân, vì sao lúc trước lại chọn Tạ Cảnh Dực làm con thừa tự dưới gối Quốc Công gia.

Khương Nịnh Bảomộtchút cũngkhônghề đồng tình vớihắnta, chỉ cảm thấy trong lòng vui sướng.

Năm mươi trượng và quỳ từ đường ba ngày,đãlà hình phạtnhẹnhất rồi.

"Quốc Công gia, ngàinóicó đúngkhông?"

Định Quốc Công Tạ Hành sau khi nghe được câu nghi vấn của con nuôi, sát khí trong mắt lại đông lại vẻ hung tàng, lạnh lẽo và sắc bén, uy nghiêm giữa hai lông mày giống như được phóng thích ra, mạnh mẽ áp về hướng Tạ Cảnh Dực, thanhâmtrầm thấp sắc bén như đao.

Nhưng Khương Nịnh Bảođãtừng xem qua nội dung của quyển sách, nên biết tất cả các thứ này đều là chủ ý mà Dương Thư Thanh ra, Tạ Cảnh Dực phối hợp.

Mặt Dương Thư Thanh tái như màu đất, sống lưng lạnh toát, nàng ta nhìn thoáng qua Khương Nịnh Bảođangcười ôn nhu cách đókhôngxa,rõràng dưới ánh mặt trời chói chang, nhưng nàng ta lại rét run, cả ngườikhôngrét mà run.

hắnđột nhiên pháthiệnmình nhìnkhôngrõvị hôn thê trước này, nàngthậtlòng muốn gả cho dưỡng phụ củahắn, hay làkhôngcam lòng, muốn gả đến phủ Định Quốc Công để trả thùhắn?

Vì thế, phạm vi xử phạt liền rútnhỏkhôngít.

Quảthậtgiống như lời Định Quốc Công Tạ Hành vừanói.

Khương Nịnh Bảo nhàn nhạt nhìn Dương Thư Thanh thẳng lưng,nóinăng khí phách đầy lý lẽ, cảm thấy buồn cườikhôngthôi, Tạ thế tử bất hiếu bất nghĩa, cònkhôngphải là bởi vì nàng ta.

Bất nghĩa...

Dương Thư Thanh này đúng là quá mức tự tin, có lẽ từ sau khi sống lại quá mức thuận lợi, cảm thấy bản thân đầy ưu thế, chịukhôngnổi chút ủy khuất,mộtkhi ai làm nàng ta cảm thấy uỷ khuất, chắc chắnsẽđáp trả gấp trăm lần.

Kỳthậtbọn họ cũng muốn biết vì sao người luôn công bằng như Quốc Công gia lạinóithế tử bất hiếu bất nghĩa.

"Dương tiểu thư, ta tin tưởng ngươi nhất địnhsẽkhôngcôphụ tấm chân tình này của Tạ thế tử, dù sao ngươi cũng từngnóivới ta, Tạ thế tử là nhân tài kiệt xuất trong đám người, quý nữ thầmyêuhắnnhiềukhôngkể xiết, ngươi cũngkhôngngoại lệ."

Nếu nhận phạt, chẳng phảisẽthừa nhận mình bất hiếu, bất nghĩa sao.

Bây giờ nghĩ lại, bức bách trưởng bối quảthậtlà bất hiếu.

"Thỉnh an Quốc Công gia!"

Định Quốc Công Tạ Hoành lạnh nhạt nhìn vị hôn thê của con nuôi, mày kiếm cau chặt,khônghề phủ nhận.

Triệu quản gia lại nhìn với ánh mắt lãnh đạm.

Khương Nịnh Bảo khẽ cườimộttiếng,trêngương mặthiệnlên vẻ tao nhã, nàng thản nhiên đưa mắt đảo qua khuôn mặt tuấn tú đột nhiên biến sắc của Tạ thế tử, lại nhìn về phía nữ chính Dương Thư Thanh, khóe môi chậm rãi cong lên, nụ cười càng thêm xinh đẹp động lòng người.

Tiểucônươngthậtrộng lượng.

Dương Thư Thanh bị Tạ thế tử quát, hốc mắt đỏ lên, nàng ta ấm ức cắn cắn môi, liếc nhìnhắnthậtsâu, quật cườngnói: "Thế tử, thực xin lỗi, ta chỉ muốn đòi lại công bằng cho chàng." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Thư Thanh, đừng nhiều lời nữa, ta cam nguyện nhận phạt."

mộtnữ nhân yếu ớt nhu nhược như Khương Nịnh Bảo lại có thể thoải mái tự nhiên đứng bên cạnh Định Quốc Công, ánh mắt Dương Thư Thanh hơi đổi, trong lòng dâng lênmột

Đây làmộtloại cảm giác kỳ quái, Tạ thế tử cảm thấy phụ thân tức giận như vậy có thể có liên quan với vị hôn thê trước của mình.

Nữ nhân bên cạnh Quốc Công gia đúng là Khương Tứ tiểu thư.

Tạ thế tử ngẩng đầu lên nhìn về phía nữ tữnhỏbé và yếu ớt xinh đẹp, tươi cười dịu dàng đứng bên người dưỡng phụ, là nàng!

"Nay, Dương tiểu thưđãđược như ý nguyện, ta ở đây chúc các ngươi trăm năm hảo hợp."

hắnchỉ muốnmộtmìnhhắngánh chịu phần tội danh này,khôngmuốn nữ tử mà mìnhyêumến sau khi biết được chuyện mình làmsẽmang theo áy náy.

Nhìn thấy vị hôn thê trước, mặc chiếc váy màu lam thêu đoá hoa lan trắng, dung mạo tinh xảo ôn nhu, ánh mắt trầm tĩnh trong trẻo,trêngương mặt mang theo nét thanh nhã, xinh đẹp mỏng manh.

hiệntại nàng có chút tò mò Định Quốc Côngsẽtrách phạt Tạ thế tử như thế nào, nếu nàng nhớkhônglầm, Tạ thế tử là chỉ huy Ngũ thành binh mã ti, quan hàng Lục phẩm, phụ trách trị an trong kinh thành.

Bởi theo ông thấy, thế tử gia quảthậtbất hiếu, thân thể lão phu nhânkhôngkhoẻ,hắnvẫn còn quỳ xuống bức bách lão phu nhân.

Khương Nịnh Bảo lời ít mà ý nhiều đem nguyên nhân kết thân năm đónóihết ra.

Thân hình cao ngất của Tạ thế tử hơi chao đảomộtcái, thiếu chút nữa bị ép đến mức quỳ xuống trước mặt mọi người,trênkhuôn mặt tuấn mỹ thanh nhã lãnh đạm kia lộ ramộttia tái nhợt cùng ngạc nhiên,hắnnhịnkhôngđược đưa mắt nhìn về phía vị hôn thê trướcđangđứng bên cạnh dưỡng phụ.

Chỉ có Tạ Cảnh Dực liếc nhìn vị hôn thê trước kiamộtcáithậtsâu,hắnpháthiệnmỗimộtlần nhìn đến nàng, đềusẽlàm lòng người sinh ra cảm giác kinh diễm, giống như đoá hoa vừa được gột rửa sau cơn mưa, phong nghi xuất chúng, rực rỡ loá mắt.

Tạ thế tửkhôngnghĩ tới vị hôn thê lại đột nhiên chạy tới ngăn cản,trênkhuôn mặt tuấn mỹhiệnlênmộtchút ngạc nhiên, đôi môi mỏng củahắnmấp máy,nóivới giọng bình tĩnh.

Dương Thư Thanh thẳng lưng, giống nhưmộtgốc Hàn Mai ngạo nghễ đứng thẳng ở trong gió tuyết,khôngsợ nhìn thẳng vào đôi mắt tràn đầy sát khí của Định Quốc Công.

"Khương Tứ tiểu thư, đây chẳng qua chỉ là lờinóimộtphía của ngươi, ai biết thiệt hay giả?" Lòng bàn tay của Dương Thư Thanhkhôngngừng đổ mồ hôi lạnh, mặt trầm như nước, cười lạnhmộttiếng.

Dương Thư Thanh bị giọngnóinghiêm khắc của thế tử làm tổn thương, tương giao hơn hai năm,hắnchưa bao giờ dùng giọng điệu nghiêm khắc như thếnóivới nàng, trong lòng Dương Thư Thanh cảm thấy lạnh lẽo.

"Quốc Công gia tha mạng!"

Cổ đại xã hội nam quyền, mọi ngườiđãquen đem phần lớn sai lầm để đổ hết lên người nữ nhân, nhưng làm nữ chính Dương Thư Thanh cũngkhônghề vô tội, tất cả những chuyện này đều do nàng ta gây nên.

Khương Nịnh Bảo nàng cũngkhôngphải là trái hồng mềm, mặc cho người tùy ý n*n b*p.

Giọngnóicủa nàng cực kì bình tĩnh,khônghề phập phồng, giống nhưđangkể về câu chuyện của người khác, lại xúc động tiếng lòng của tất cả mọi người có mặt ở nơi đây, bọn họkhôngngờ mối hônsựcủa thế tử và Khương Tứ tiểu thư lại còn có nguyên nhân khác như thế.

Trong mắt Tạ thế tửhiệnlên vẻ khiếp sợ cùngmộtnghi ngờ kinh hoàng, trong đầuhiệnlên lờinóikiên định mà vị hôn thênóimuốn gả cho Định Quốc Công, đáy lòng dâng lênmộtcảm giác khó có thể dùng lời diễn tả được.

Đúng là đồng đội ngu như heo mà.

Saumộtlúc lâu,hắnchậm rãi giục ngựa tiến lên, leo xuống ngựa cách đókhôngxa, vénnhẹcẩm bào bước nhanh đến, cung kính hành lễ với Định Quốc Công.

Bất hiếu, bất nghĩa... Vị hôn phu của nàng ta sao có thể mang những loại tội danh này.

Xem ra Định Quốc Côngthậtsựvô cùng coi trọng Tạ thế tử.

Khương Nịnh Bảo cười chúm chím nhìn Dương Thư Thanh đột nhiên biến sắc, giọngnóiêm ái mở miệng, thanhâmtrong trẻo, như hạt châu rơitrênbàn ngọc, những câu "khôngmuốn làm thiếp" "Chúc mừng" tất cả mọi người có thể nghe ra vẻ châm chọc trong đó.

Tạ thế tử làmộtngười thông minh, muốn nhận phạt để bỏ qua, che chở cho Dương Thư Thanh.

Tạ thế tử cũng hiểu rấtrõ, biết được nguyên nhân dưỡng phụ nổi giận lập tức phịchmộttiếng, thẳng tắp quỳ xuống.

hắnvì nàng quỳ xuống bức bách lão phu nhân đồng ý từ hôn, đây chính là bất hiếu.

Trừng phạt vừa được ban ra, trong lòng Tạ thế tử thấynhẹnhõm, cung kính cúi đầu:

Sát khítrênngười Định Quốc Công Tạ Hoành đột nhiên ngưng đọng, mọi người lập tức cảm nhậnmộtluồng khí thế áp bách mạnh mẽ đánh úp lại, chỉmộtcái chớp mắt lại tan biếnkhôngcòn dấu tích.

Định Quốc Công Tạ Hànhkhôngnóimộtlời nhìn chăm chú vào đứa con nuôi tuấn mỹ bất phàm, nhớ tới lời thân vệ bẩm báo, nhớ tới hình ảnh mẫu thân tóc bạc trắng ở hai bên thái dương, sát khí trong hai mắt hung tàn, sát khítrênngười bắt đầu khởi động,mộtluồng sát khí mạnh mẽ sắc bén, hung hãn hiểm ác đánh úp về phía Tạ Cảnh Dực.

Hôm nay và Thanh Thưđãđịnh thân rồi, mà nàng cũng cùng dưỡng phụ cao lớnanhtuấn đứng cạnh bên nhau, chohắnloại cảm giác mỹ nhân xứnganhhùng.

Trong lòng lại sợ hãi than,khônghổ là nam chính, có thể đứng thẳng lưng như gốc tùng dưới khí thế khổng lồ của Quốc Công gia.

Định Quốc Côngthậtđáng sợ.

Nàng vì thế tử nên mới can thiệp vào chuyện, thế tử lạikhônglĩnh tình.

Dương Thư Thanh lúc này hẳnđãkhôngthể ngồi yên.

Nhưng Dương Thư Thanh lại nhất quyếtkhôngtha, đem mũi giáo nhắm ngay nàng,khônglẽ nàng ta nghĩ rằng nàng vẫn còn thích Tạ thế tử, cố ý ở trước mặt Định Quốc Công bày kế hãm hại Tạ thế tử, mới mạnh mẽ can thiệp vào như thế.

"Vì từ hôn, quỳ xuống bức bách trưởng bối, đó chính là bất hiếu."

Đám hộ vệ sau lưnghắnlập tức trợn mắt há hốc mồm.

Thanh danh của hôn phu nàng ta, thanh danh của nàng ta đều bị huỷ bởicôgáinày, tất cả đều mất sạch.

Đúng vậy, trước khihắnthích Thư Thanh, quảthậtgiống như lời nàng vừanóikínhtrênnhường dưới, mếnanhthương em, phong thái chói lọi như vầng trăng sáng, nhưng từ khi nhận ra Thư Thanh là thân congái, hiểurõtâm ý của mình đối với Thư Thanh, cũng bởi vì câunóikhôngmuốn làm thiếp, chỉ mong suốt đời suốt kiếp chỉ hai người bên nhau của Thư Thanh. Vì thế,hắnvì nàng mà kiên quyết huỷ bỏ hôn ướcđãđược định ra từ thuởnhỏ, bội bạc, vong ân phụ nghĩa, đây chính là bất nghĩa.

"Thư Thanh, ta quảthậtđãlàm chuyện sai lầm, đúng là nên bị trừng phạt."

Khương Nịnh Bảo mỉm cười, giọng điệu vô cùng dịu dàng: "Dương tiểu thư, Tạ thế tử vì ngươi mà mang tội danh bất hiếu bất nghĩa, phần tình nghĩa nàythậtsựđãlàm ai ai cũng hâm mộ và cảm động."

Khương Nịnh Bảo liếc thấy Dương Thư Thanh từtrênxe ngựa chạy vội tới bên cạnh Tạ Cảnh Dực, khóe miệng nởmộtnụ cười nghiền ngẫm, đây là đôi vị hôn phu thê mới ra lò,mộtngười mặc cẩm bào màu đỏ đậm thêu mây cát tường bằng chỉ bạc, người còn lại cũng mặc chiếc váy dài màu đỏ đậm thêu hoa mẫu đơn.

khôngchờ nàng ta nghĩ xong, lại nghe thấy Định Quốc Công đưa ra hình phạt, Dương Thư Thanh cảm thấy trước mắt mình trở nên đen kịt, thiếu chút nữađãbị ngất xỉu, hôm nay ngày đại hỉ nàng đính thân với Thế tử, vị hôn phu của nàng lại bị đánh năm mươi trượng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 21: Nhất tiễn song điêu