Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Gả Cho Cha Của Nam Chính

Cửu Nguyệt Vi Lam

Chương 23: Tác dụng của kinh Phật còn hơn dùng trượng hình

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 23: Tác dụng của kinh Phật còn hơn dùng trượng hình



Dương Thư Thanh vốnđangbực bội, bây giờ bị người ta chặn đường khiêu khích cười nhạo, sức chiến đấu lập tức tăng vọt, đem vài tỷ muội thứ xuất hung hăng treo lên đánhmộtphen, trút bớt cơn giận.

Đại phu nhân Trương thị nhìn những tù nữ ma ma bị lão phu nhân xử trí được hạ nhân nâng ra khỏi Thọ Kim đường,khônglâu dau, chính viện lập tức phái người thỉnh đại sư, tiếp theo lão phu nhân cũng phái người thỉnh đại sư.

Tạ lão phu nhân tuổi lớn,khôngnên xemmộtmàn trừng phạt bằng roi này.

Chương 23: Tác dụng của kinh Phật còn hơn dùng trượng hình

Đại phu nhân Trương thị đứng gần kinh Phật nhất nên đứng mũi chịu sào, nhiễm sát khí nhiều nhất, e là phải bệnh nặngmộttrận. Cần phải ăn thực phẩm bổ dương để bồi bổ thân thể, Khương lão phu nhân chỉ bị sát khí quét trúngmộtchút, vài ngày tới chắc có lẽsẽsinh bệnhnhẹ, cũngkhôngđáng lo.

Tạ lão phu nhân liếc mắt sang nhìn những hành động của cháu nuôi và đích trưởng nữ phủ An Viễn hầu, cảm thấy có cái gìkhôngđúng, thời gian hai người này quen biết mới mấy ngày ngắn ngủi, cháu trai của bà và đích trưởng nữ của An Viễn Hầu thế nàythìthân thiết quá mức rồi.

"Cảm ơn Tạ lão phu nhânđãkhen." Dương Thư Thanh nhận lấy vòng tay lão phu nhân đưa đeo vào cổ tay, cười thẹn thùng, trong lòng thầm nghĩ, xem ra ấn tượng đầu tiên của Tạ lão phu nhân đối với nàngkhôngtệ.

khôngphải là trong phủ xuấthiệnthứkhôngsạchsẽgì đó chứ…

Mặt của Dương Thư Thanh lập tức đen trầm, hơi thở nghẹn lại ở ngực.

Trương thị lạnh run, máutrênmặt rút sạch, trong mắt tràn đầy kinh hoàng, đôi môi trắng bệch thét lên những tiếng thét chói tay đầy hoảng sơn, kinh Phật trong tay bị bà ta quăng mạnhđi.

Nhưng sát khí ăn mòn nhập vào cơ thể, thân thểsẽtrở nên lạnh như băng và suy yếu, cả người cũng trở nên dễ nổi giận hay bùng nổ.

Sau này hậu viện của phủ Định Quốc Công chính là thiên hạ của nàng ta, trong hai năm này, nàng ta nhất địnhkhôngthể để người ta bắt lấy sai lầm của mình.

Khương Nịnh Bảo nhìn tráp trang sức tinh xảo trước mặt,trênmôi nở nụ cười nhu hoà. Hôm naythậtlàmộtngày lành, nàng viết phong thưnóicho đại camộttiếng.

"Kinh Phật của Quốc công gia." Khương Nịnh Bảo cũngkhôngthừa nước đục thả câu,nóithẳng ra.

Kinh Phật quăngtrênđất bị mở ra, sát khíâmlãnh hung tàn giữa những hàng chữ toả ra cuồn cuộn, tỳ nữ Hồng Hạnhđangdìu Khương lão phu nhân bị sát khíâmlãnh quét qua, nhịnkhôngđược rùng mìnhmộtcái, sắc mặt tái nhợt ôm ngực, gấp giọng quát.

Ngày đại hỉ của cháu trai, quảthậtkhôngnên để đổ máu.

Định Quốc Công cũng quákhôngcó tình người.

Hạ nhân của Trường Ninh Bá phủ nhìn thấy Khương Nịnh Bảo, trong ánh mắt mơ hồ mang theo vẻ cung kính, Khương Nịnh Bảo tâm tình cực tốt hồn nhiênkhôngthèm để ý, người trong phủ giỏi nhất là ngã theo chiều gió.

Dương Thư Thanh vừa cảm thấykhôngkhí khác thường trong phủ, liền bị vài tỷ muội thứ xuấtđangcố ý chờ nàng ta bước ra cản đường.

Tiểucônương này cũng làmộtngười biết xử lý.

Khương Nịnh Bảo vừa bảo Xuân Hỉ đem thư tín đưađi, liền vùi mình ở bên trong phòng nhắm mắt dưỡng thần, sau khi Xuân Hỉ trở về,nóicho nàng biết động tĩnh bên trong phủ, biết được hành động của Khương lão phu nhân và đại phu nhân Trương thị,khôngkiềm được phì cười.

Những hạ nhận từng làm qua chuyện ác trong phủ sợ tới mức sắp mất cả hồn.

Hoàn toànkhôngcho phép thương lượng.

Dù thân thể của Tạ Cảnh Dực vô cùng khỏe mạnh, nhưng sau bị năm mươi trượng, cũng phải có người dìu về sân viện,đitheo bên cạnh ngoài Dương Thư Thanh với hốc mắt đỏ ửng, còn cómộtlão đại phu y thuật xuất chúng luôn túc trực ở phủ Định Quốc Công

Dù cho cháu trai này có thểkhôngthể kế thừa phủ Quốc công, nhưng có nhân mạch cùng thế lực của phủ Quốc công, cùng với năng lực bản thân của nó, tương lai tấtsẽlên thẳng mây xanh, tiền đồ vô lượng.

"Làmộttiểu thư tốt, ánh mắt Dực nhikhôngtệ." Tạ lão phu nhân cười cười, thuận miệng khenmộtcâu, bảo Hoàng má má thu dưỡng sinh tửu vào trong, cởi chiếc vòng tay Tử Thuỷ cực đáng giá đưa cho nàng làm lễ gặp mặt.

Thư Thanhđanglàm tổ mẫu khó xử, nếu dưỡng phụ biết, nhất địnhsẽcàng tức giận hơn, tổ mẫu là nghịch lân của dưỡng phụ.

Trong lòng Dương Thư Thanh tất nhiên cũngđãnghiêng về vế sau.

hiệntại trong Trường Ninh Bá phủ nhất thời lòng người hoang mang,khôngbiết lão phu nhân và đại phu nhân rốt cuộcđãxảy ra chuyện gì, lại thỉnh đại sư cùngmộtlượt.

"Khương Nịnh Bảo!"

Định Quốc Công chép kinh Phật là vì giảm bớt sát khítrênngười, giữa những hàng chữ trong kinh Phật lộ ra sát khí nồng nặc, nhưng so với Phật châu bằng gỗ tử đàn, thu trực tiếp sát khí từtrênngười Định Quốc Côngđãlà nhạtđirất nhiều.

"Tiểu thư, ngàikhôngsao chứ?"

Xuân Hỉ ở bên ngoài sân, nghe được tiếng kêu sợ hãi từ Thọ Kim đường truyền ra, nhịnkhôngđược lo lắng hỏi.

Khương Nịnh Bảo vâng dạ, rũ mắt xuống, đáy mắt nhanh chónghiệnlênmộtnụ cười, bước nhanh tới nhặt kinh Phật lên, quỷ dị là, kinh Phật vẫn chưa được khép lại nhưng khi đến trong tay Khương Nịnh Bảothìsát khíkhônghề tiết ra chút nào nữa.

Khuôn mặt tối om om, ánh mắt cực kỳ đáng sợ.

Hai người muốn khiển trách Khương Nịnh Bảo, khi mắt nhìn thấy kinh Phật mà Khương Nịnh Bảođangvuốt ve trong tay trong lòng đột nhiên run lên, sợ nàng sơ ý lỡ tay mở ra kinh Phật, Khương lão phu nhân đành phải vẫy tay bảo nàng rờiđi.

"Bốp"mộttiếng rơi xuốngtrênđất.

Cho nên nàng mớikhôngngăn cản đại bá nương Trương thị tìm đường c·h·ế·t.

Nếukhôngphải nàng, thế tử làm sao chịu nổi đau da thịt như thế này.

Trễmộtngày cũngkhôngđược.

Vừa mở ra, lập tức xảy ra chuyện.

Nữ nhân thể chất thuầnâm, nên càng mẫn cảm đối với sát khíâmlãnh, đặc biệt thân thể nữ tửkhôngđược khoẻ lắmthìlại càng dễ dàng bị sát khí ăn mòn.

Tức sắp phát điên.

Hơn nữa còn liên quan đến tổ mẫu.

Đè nén nghi hoặc trong lòng, Tạ lão phu nhân nhìn Triệu quản gia hỏi: "Triệu quản gia, phạt trượng gì?”

"Tứ nha đầu, mau khép kinh Phật lại."

Trong đại sảnh đềuđangmở cửa sổ, gió lùa vào nên sát khíkhôngbao lâu liền tanđi, Trương thị vẫn chưa tỉnh hồn răng va vào nhau lập cập, run rẩy được Dương má má đỡ lấy, búi tóc hơi có chút hỗn độn, cả người ướt đẫm giống như vừa được vớt từ trong nước ra, kinh hoàng trong mắt vẫn còn chưa rútđi.

Nhưng uống qua dược tửu thần kì nên thị lực của Tạ lão phu nhân vô cùng tốt, chỉ thoáng quađãnhìn thấy sát khí dày đặt màcôgáinàyđangcố che giấu, nên bàkhôngkiềm được khẽ cau mày, lần đầu tiên, bà hoài nghi ánh mắt nhìn người của cháu trai.

Khương lão phu nhânhiệntạiđãcó bóng ma tâm lý đối với quyển kinh Phật này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngồi ngay ngắn ở vị trí gia chủ, Tạ lão phu nhân lần đầu tiên nhìn thấy vị tiểu thư mà cháu trai bà tình nguyện mang tiếng thất tín bội nghĩa để từ hôn vẫn muốn cưới. Đích trưởng nữ của phủ An Viễn Hầu dáng người thanh thoát, dung mạo thanh lệ tuyệt luân, hành vi cử chỉ đoan trang phóng khoáng, làm người ta sinh lòng hảo cảm.

Sau khi Định Quốc Công hộ tống Khương Nịnh Bảo rờiđi, Tạ Cảnh Dực và Dương Thư Thanhđangcùng Tạ lão phu nhânđivào Vinh Hỉ đường.

《 kinh Kim Cương 》 vừa mở ra, ai dám tranh phong.

Khương Nịnh Bảo quả nhiên là khắc tinh của nàng ta, mỗi khi gặp phảicôgáinàythìmình luôn xui xẻo.

Xuân Hỉ mang bộ trang sức mà Tạ lão phu nhân tặng đưa tới. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chỉ chờ khoảng hai năm nữa thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khương Nịnh Bảo cười mỉm: "Trong phủ có thứkhôngsạchsẽhaykhôngthìtakhôngbiết, nhưng việc lão phu nhân và đại phu nhân thỉnh đại sư tuyệt đốikhôngphải vì nguyên nhân này."

Phủ Định Quốc Công

Con trai bàđangđòi lại công bằng cho bà và nha đầu Nịnh Bảo đây mà.

Xuân Hỉkhônghiểu ra sao.

Khương Nịnh Bảo sớm biết sát khí trong kinh Phật cũngsẽkhôngkhiến người ta mất lý trí, hay biến thành ngu ngốc.

Lợi hại nhất vẫn là Quốc Công gia, chép kinh Phật thôi cũng làm người ta né xa ba thước.

So với đại tiểu thư dòng chính thất của phủ An Viễn Hầu, Tạ lão phu nhân càng ưa thích tiểucônương Khương gia hơn. Bởi vì tiểucônương Khương gia có khí chất độc đáo, sạchsẽthuần túy, thoạt nhìn nhu nhu nhược nhược,trênthực tế tính tình so với ai cũng cứng cỏi.

"Thư Thanh, phụ thân nhất ngôn cửu đỉnh, nàng đừng làm khó tổ mẫu."

Bên cạnh, Tạ Cảnh Dực giật mìnhmộtcái, hiển nhiênkhôngngờ tới Thư Thanhsẽnóira loại lờinóinày. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khương lão phu nhân đợi Khương Nịnh Bảo rờiđi, sắc mặt bất thiện nhìn chăm chú vào các tỳ nữ ma ma trong đại sảnh,khôngnóiđược lời nào.

Như vầythìngười ngoàisẽđánh giá nàng ta như thế nào.

Thời điểm Khương Nịnh Bảo chấp bút viết thư, Trường Ninh Bá phủ cùng Định Quốc Công phủ lạikhôngbình tĩnh.

Tạ Cảnh Dực nhìn thấy hình ảnh vui vẻ hòa thuận của tổ mẫu cùng vị hôn thê, trong lòng khẽ thở phàonhẹnhõm, khóe miệng bất giác cong cong, trong mắt có nụ cười ôn nhu lướt qua.

Mỗimộttrượng hạ xuống, trái tim Dương Thư Thanh nhói đaumộtlần, tay nàng ta siết chặt thành nắm đấm,, cắn chặc môi dưới, hận ý cuồn cuộn trong lòng, trong đôi mắt mơ hồ đỏ như máu.

Khương lão phu nhân mặt trầm như nước, tiếp nhận chén cháo an thần do tỳ nữ Hồng Hạnh bưng đến, húpmộthơi, cả người thấynhẹđi, đại phu nhân Trương thị cũng uốngmộtchén cháo an thần, cháo nóng hôi hổi vừa vào miệng, thân thể lạnh như băngđãấm hơnmộtchút, sắc mặt cũng đỡ hơn nhiều.

Vừa về tới An Viễn Hầu phủ, trongkhôngkhí rạng rở của ngài đại hỉ, An Viễn Hầu phủ giống như bị phủmộtlớp sương mù tối tăm, hạ nhân trong phủ nhìn thấy đại tiểu thư quay về phủ, nụ cườitrênmặt có chút cứng ngắc.

Trong xe, hai tỳ nữ Thiến Dung và Thiến Bích cúi đầu, ngón tay run rẩykhôngngừng,khôngdám thở mạnhmộtcái.

Năm mươi trượng hình phạt, quả đúngthậtnhư tên gọi.

"Tổ mẫu, đại bá nương, kinh Phậtđãđược khép lại, sát khísẽkhôngphát ra nữa đâu.”

Triệu quản gia nhìn thoáng qua Tạ thế tử cùng Dương đại tiểu thư, màyâmthầm cau lại, vẻ mặt cung kính đem chuyện xảy ra bên ngoài đại môn kể tỉ mỉ lại, sau khi Tạ lão phu nhân nghe xong, trong lòng ấm áp.

Sau này có thể mang theo bên mình

Tiểu thư càng ngày càng lợi hại.

Đợi hơn nửa canh giờ sau, Định Quốc Công Tạ Hoành rốt cụcđãtrở lại, Dương Thư Thanh hai mắt sáng ngời, vẻ mặt khao khát nhìn Tạ lão phu nhân, Tạ lão phu nhân trấn an nàng ta.

Tạ lão phu nhân mỉm cười, hớp miếng trà.

"Đúng vậy, cũng vì quá dũng cảm nên vài ngày tới có thể đại bá nươngsẽbị bệnh liệt giường, tính tình cũngsẽnóng nảy dễ giận, lão phu nhânthìkhôngsao,khôngbị ảnh hưởng nhiều." Khương Nịnh Bảo thở dàimộttiếng,trênmặt tràn đầy vẻ lo âu.

Thân thể của bà ta lập tức trở nên lạnh như băng, tựa hồ còn có thứ gìđangtàn sát bừa bãi ở trong thân thể.

Dương Thư Thanh lộ ramộtnụ cười đoan trang dịu dàng, tự nhiên hào phóng tặngmộtvò dưỡng sinh tửu cho Tạ lão phu nhân, vò dưỡng sinh tửu này tuy rằng cực kỳ trân quý, nhưng so với việc đạt đượcsựtán thành của Tạ lão phu nhân,thìvò rượu này trở nênnhỏbékhôngđáng kể.

Khoé môi Khương Nịnh Bảo cong lên thành nụ cười khó ai nhìn thấy, bình thản hành lễ với Khương lão phu nhân cùng đại phu nhân Trương thịđangchật vật, bước chânnhẹnhàng rời khỏi Thọ Kim đường.

Mọi người trong chính sảnh thấy thế tất cả đều bị sợ tới mức hồn phi phách tán, vẻ mặt sợ hãi lui về phía sau.

Trong mắt Dương Thư Thanhhiệnlên vẻ thất vọng, nhưng vẫn nở nụ cườinóichuyện với Tạ lão phu nhân,khôngngừng trêu chọc làm cho Tạ lão phu nhân vui vẻ, nụ cườitrênmặt Tạ lão phu nhân thêm mấy phần thân cận.

Đại phu nhân Trương thị vừa lấy đến kinh Phật trong tay liền cảm thấymộttrậnkhôngthoải mái, nhưng bà ta cũngkhôngđể ý,thậtđúng làkhôngcôphụ Khương Nịnh Bảo chờ mong, vừa lấy được kinh Phật liền mở ra ngay lập tức.

Tim Tạ Cảnh Dực thắt lại, đưa tay lên vénnhẹtóc nàng ta, động tác tự nhiên, giống nhưđãtừng làm vô số lần.

Nữ tử có tính tính cứng cỏi như thế cực kì thích hợp với A Hành.

Xuân Hỉ há to miệng, saumộtlúc lâu mới khô cằnnói: "Lão phu nhân và đại phu nhân thựcsựquá dũng cảm."

Vừa trở lại sân viện, bốn tỳ nữđãchờ sẵn trong sân, cung kính tiến lên đón, nụ cười của Khương Nịnh Bảo nhạtđi, vẫy tay đuổi các nàng rờiđi, khi trở lại phòng đem kinh Phật Định Quốc Công tặng đặt vàomộtcái tráp mới.

Tạ Cảnh Dực quỳ rạptrênmặt đấtkhôngnhúc nhích, những hạ nhân trong sân đều bị đuổi hết ra ngoài, chỉ còn nghe tiếng gậy va vào da thịt.

Khương Nịnh Bảo... Khương Nịnh Bảo...

"Tiểu thư, trong phủ có phải có thứkhôngsạchsẽgì đó haykhông?” Xuân Hỉ vô cùng lo lắng hỏi.

Khương Nịnh Bảo mỉm cười: "Ta có thể có chuyện gì." Có chuyện là đại phu nhân Trương thị cùng Khương lão phu nhân, phỏng chừng mấy ngày sắp tới, trong phủsẽnáo nhiệtkhôngít.

"Ta biết, nhưng đây là mệnh lệnh của phụ thân."

"Lão phu nhân, hôm nay là ngày định thân của ta cùng thế tử,khôngnên có đổ máu, thế tử bị phạt trượng có thể... Có thể đổi thành ngày mai haykhông?" Dương Thư Thanh cắn cắn môi, mặt lộ vẻ thấp thỏm nhìn Tạ lão phu nhân, ngượng ngùng mở miệng.

Khuất nhục mà thế tử phải gánh chịu hôm nay, nàng ta chắc chắnsẽhoàn trả gấp tram lần trong tương lai.

Có Tạ lão phu nhân ra mặt biện hộ, nhưng trượng hình vẫn phải chấp hành đúng hạn.

Hơn bốn mươi trượng đánh xuống, có vết máuđãthấm qua khỏi cẩm bào màu đỏ thêu hoa,trêntrán Tạ thế tử đẫm mồ hôi lạnh, rơi xuống vạt áo.

Năm mươi trượng, cũngkhôngnặng.

khôngđề cập tới lão phu nhânsẽxử trí các tỳ nữ ma ma ở Thọ Kim đường như thế nào, Xuân Hỉđangchờ ở bên ngoài nhìn thấy tiểu thưđira, vội vàng nghênh đón.

Trong lòng Dương Thư Thanh lập tức oán hận luôn cả Định Quốc Công.

Lúc này, tỳ nữ Thiến Bích lập tứcnóira tin tức mình vừa mới nhận được.

"Việc này chờ A Hành trở lại hẵngnói." Tạ lão phu nhân trầm ngâmmộthồi,nói.

"Lão phu nhân tha mạng!"

Cómộttỳ nữ tương đối rất có ánh mắt bưng lên hai chén cháo an thần.

Chỉ là lệ khí quá nặng chung quykhôngtốt, nhưng cháu trai thích, Tạ lão phu nhân cũngkhôngtiệnnóithêm gì, chỉ cần tiểucônương này về sau an phận sống với chàu bà là được.

Tạ lão phu nhân chỉnóimộtlần, thấy con traikhôngđồng ý, cũngkhôngnóithêm cái gì, trong lòng bà tất nhiên cũngđãcân nhấc, dù sao con trai ruột vẫn quan trongj hơn cháu trai này, nhất là thời gian gần đây dường như cháu traiđangbị tình cảm che mờ mắt.

Đây là Định Quốc Công chừa lại thể diện cho dưỡng tử.

Xuân Hỉ: "..."

"Bốp... Bốp..."

trênmặt Dương Thư Thanhhiệnlên vẻ ngạc nhiên cùng ủy khuất, hốc mắt hơi ửng đỏ: "Ta chỉ làkhôngmuốn chàng đổ máu trong ngày đại hỉ của chúng ta, chứ đâu có ý bảo chàng trốn tránh trừng phạt."

Sắc mặt Dương Thư Thanh trầm xuống, khẩn trương liếc mắt nhìn giữ chặt tay áo củahắn, trong mắt chứa đầy lo lắng, Tạ Cảnh Dực cho Dương Thư Thanhmộtánh mắt an ủi, liền dứt khoát quỳ rạptrênmặt đất.

"Lão phu nhân, phu nhân, uốngmộthớp cháo an thần để tĩnh tâm lại."

Khương Nịnh Bảo lạikhôngpháthiện.

Trương thị cũng như thế.

"Bốp... Bốp..."

Giờ khắc này, Trương thị hối hận đến xanh cả ruột.

mộtluồng sát khíâmtrầm kinh khủng từ kinh Phật xông ra, đại phu nhân Trương thị đứng mũi chịu sào, sát khíâmlãnh hung tàn kia nháy mắt nhập vào gặm nhấm cơ thể...

Theo nàng ta hiểu về Tạ thế tử hai năm sắp tời, Tạ thế tử đối với Tạ lão phu nhân cùng Định Quốc Công chính là cung kính nhiều hơn tình cảm, cũngkhôngthân cận lắm, Tạ thế tử gần gũi là Tạ gia chi thứ hai.

Mặt trời chiều ngã về tây, Dương Thư Thanh lưu luyến rời khỏi phủ Định Quốc Công, chờ lên xe ngựa, trong đầu tràn đầy vết máutrênngười của Tạ thế tử, hận thù cố đè nén lúc này lại trào dâng như thác lũ.

Kinh Phật mà Định Quốc Công quả nhiênkhôngphải người bình thường có thể lật xem, ánh mắt của bà ta như mũi tên độc bắn về phía Khương Nịnh Bảo, đều là đứa cháugáiđáng c·h·ế·t này, làm hại bà ta mất mặt trước mặt hạ nhân. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Tứ nha đầu, ngươiđivề trướcđi."

Xuân Hỉ hít sâumộthơi, hai mắt trợn tròn: "Lão phu nhân cùng đại phu nhân lại... Lại dám xem kinh Phật mà Quốc Công gia sao chép?"

Đứng xem trừng phạt chỉ có Định Quốc Công Tạ Hoành, Triệu quản gia, Dương Thư Thanh, và gã sai vặt cận thân của Tạ Cảnh Dực cùng với mấy thân vệ hắc y.

"Đúng vậy, tađãnóikinh Phật có nhiễm sát khí của Quốc Công gia, tổ mẫu và đại bá nươngkhôngtin, nhất định muốn lật xem kinh Phật của Quốc Công gia." Khương Nịnh Bảo vẻ mặt thổn thức, nhưng cặp mắt cực xinh đẹp kia lại tràn đầy ý cười.

Tạ lão phu nhân cũngkhôngsống quá hai năm nữa, đời trước, sau khi Định Quốc Công qua đời,khôngđến hai tháng sau, Tạ lão phu nhân cũng qua đời.

khôngkhí ngột ngạt, sắc mặt tất cả hạ nhân trắng bệch, run rẩy cả người, đồng loạt quỳ xuống.

Tính tình của dưỡng phụ, Tạ Cảnh Dực hiểu nhất, từ trước đến naynóimộtkhônghai.

trênđường quay về sân viện, khoé môi Khương Nịnh Bảo vểnh lên, cả người tràn đầy vẻ sung sướng,khôngnghĩ tới kinh Phật mà Định Quốc Công đưa còn có loại tác dụng như thế này,thậtsựlà...thậtsựlà quá thoải mái.

Hai thân vệ hắc y của Từ Định Quốc Công là người chấp hành.

Cả ngày hôm nay đủ màu đủ sắc,rõràng là ngày lành, mọi việc đềuđangtrênđà thuận lợi, nàng lại liên tục gặp phải bất lợi, nhất là vị hôn phu của mình lại đổ máu ngay trong ngày đại hỉ.

"A, thứ quỷ gì, lạnh quá, đau quá..."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 23: Tác dụng của kinh Phật còn hơn dùng trượng hình