Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Gả Cho Cha Của Nam Chính

Cửu Nguyệt Vi Lam

Chương 31: Có thể chữa khỏi chuyện trúng độc trong lúc mang thai

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 31: Có thể chữa khỏi chuyện trúng độc trong lúc mang thai


“Quốc Công gia, tình trạng thân thể của hoàng thượng ra sao, ta muốn chưng cấtmộtvò dược tửu đưa cho hoàng thượng.” Khương Nịnh Bảo thiếu chút nữađãquên chínhsự, vội hỏi.

Khương Nịnh Bảo mỉm cười, đây là lần đầu tiên nàng thíchmộtngười ở cả hai kiếp, có lẽ ngay từ đầu, ý định của nàngkhôngđơn thuần, nhưng sau khi nhìn thấy Định Quốc Công, nàngkhôngchỉ vừa lòng, mà còn động lòng.

“A Hành, Bảo nha đầu, đây là tú nương và nội thị trong cung, Trương tú nương là tú nương có tay nghề thêu xuất sắc nhất trong cung, chuyên phụ trách thêu long bào, Bảo nha đầu, giá y của con là domộttay Trương tú nương phụ trách.”

Ngày thường, tuy phủ Định Quốc Công cũngkhôngcó quy định ănkhôngnói, ngủkhôngmớ. Nhưng Dương Thư Thanh thểhiệntích cực quá mức, hại nàng và Tạ Hành ăn cơm cũngkhôngyên. Sau khi Định Quốc Công đưa Khương Nịnh Bảo rờiđi, nàngkhôngkiềm được, oán giậnmộtcâu.

“Ừm, chàng ấy là người rất tốt, tathậtthích, có thể gả cho chàng đó là phúc của ta.” Mặt Khương Nịnh Bảo đầy rạng rỡ, hào phóng thừa nhận, hoàn toànkhônghề e ngại thẹn thùng.

Cả người Tạ Thất cứng đờ, đem mấy quyển sách đến, cúi đầuthậtthấp,khôngdám nhìn sắc mặt của chủ nhân, trong lòngâmthầm bội phục lá gan của Triệu quản gia.

Tú nương cùng bốn gã nội thị đồng thời quỳ gối hành lễ với Tạ Hành.

Nhưng trang điểm và ăn mặc lại giống nhau đếnkhôngngờ.

“Quốc công gia, thuộc hạ giúp ngài thu thậpmộtít sách.”

“Nếu biết được chứng bệnh,thìcó thể.” Khương Nịnh Bảokhôngnóihết, kỹ năng chưng cất rượu của nàng vô cùng thần kỳ, chỉ cần giao dược tửu đúng bệnh là có thể chữa khỏi.

Mặt Khương Nịnh Bảo nhuộm đầy phấn khởi, ôm chặt cánh tayhắn, sóng mắt đong đưa quanh, cười ranh mãnhnói: “Quốc công gia, hay ta giao hết việc thành thân này cho chàng phụ trách nha.”

Khóe miệng Khương Ninh Bảohiệnlên nụ cười sáng lạn.

mộtlà con dâu tương lai,mộtlà cháu dâu tương lai.

Hạ nhân bên cạnh cúi đầu.

“Đúng vậy, tựa như ta cùng Quốc Công gia.” Khương Nịnh Bảo bỏ quasựtiếc nuối vừa rồi, tươi cười như hoa, tận dụng mọi thứ để trêu chọc Định Quốc Công,khôngthể ngờ nàng và Định Quốc Công Tạ Hành tâm linh tương thông, suy nghĩ cũng y như nhau.

Buổi chiều, Triệu quản gia mặt mày hớn hở, mang theo hai gả sai vặt mangmộtrương gỗ lớn đến chủ viện phủ Định Quốc Công, rồi tự mình bê vào.

“Tổ mẫu, phụ thân, conđãvề.” Tạ Cảnh Dực vừađivào liền hành lễ với Tạ lão phu nhân và Tạ Hành, Dương Thư Thanh cũng tươi cười hành lễ theo.

Khuôn mặt tuấn mỹ của Tạ Cảnh Dựchiệnlên chút bất đắc dĩ: “Thư Thanh, chuyện nàykhôngthể được, vị vừa rờiđilà tú nương chuyên thêu long bào cho hoàng thượng,khôngcó lệnh của hoàng thượng, tuyệt đốisẽkhôngthêu hôn phục cho chúng ta, huống chi ta đâu thể được đặc ân đó, phụ thânthìlại khác, ngài là chiến thần của triều Đại Việt, địa vị cao cả, hoàng đế rất coi trọng hônsựcủa phụ thân, nhưng chúng ta có thể mời tú nương tốt nhất kinh thành đến thêu hỉ phục.”

Nhớ đến việc Ngũ muội được đại phu nhân Trương thị tìm ma ma dạy dỗ, vậy phải tìmmộtma ma có kinh nghiệm, đừng để sơ xuất khi xuất giáthìkhó coi.

Nụ cười của Triệu quản gia nhạt dần.

Chỉ là sau khi nàng gả cho dưỡng phụ,hắnphải gọi nàng là mẫu thân, chuyện nàythậtlàmhắnkhó mở miệng.

Định lực này làm ai cũng lắc đầukhôngdám so sánh.

Tạ Thất tiến lên nhận lấy rương gỗ đầy sách, sau khi nhìn thấy bìa sách, hai mắt bỗng dưng mở to, tay giống như bị gai châm, cảm thấy quyển sáchtrêntay như củ khoai lang nóng.

“Bái kiến Định Quốc Công.”

“Được.” Định Quốc Công Tạ Hành nhìn cánh tay nàng vẫn còn ôm chặt lấy tayhắn, cùng gương mặt cười hớn hở của tiểucônương, mặt lạnh gật đầu, thầm nghĩ, tiểucônương khi cười rộ lên đángyêunhư chú mèo ăn vụng màhắnđãgặp.

Tạ Hànhnói: “khôngcó lần sau.”

Bước chân Tạ Hành chợt khựng lại, chuyện của tiểucônươnghắnhiểu rấtrõ, cha mẹ đều mất,khôngcó trưởng bối bên cạnh, Khương lão phu nhân cũngkhôngđoái hoài đến tiểucônương, phu nhân Trường Ninh Bá lại chỉ biết chăm chăm vào đồ cưới của nàng nghĩ đến tình cảnh của tiểucônương,hắnlại đau lòng.

Dương Thư Thanh đời trướcđãgặp qua Trương tú nương, biết nàng có tay nghề thêu tốt nhất hoàng cung, chuyên thêu long bào cho hoàng đế, bây giờ lại thấy nàng xuấthiệnở phủ Định Quốc Công, còn được đích thân Triệu quản gia đưa tiễn, trong lòng đột nhiên sinh ra dự cảmkhôngtốt.

Suy đoán trong lòng thànhsựthật, nụ cườitrênmặt Dương Thư Thanh có chút cứng đờ, mặt lập tức tràn đầy hâm mộnói: “thìra là thế,khôngbiết hỉ phục của ta và thế tử có thể thỉnh họ giúp đỡ haykhông?”

Triệu quản gia từ nương tử nhà mình mới biết được câu chuyện bệnh tim dở khóc dở cười của Quốc Công gia, lo muốn rớt tim, bên cạnh Quốc Công gia lạikhôngcómộtma ma dạy dỗ chuyện phòng the, vì thế Triệu quản gia quyết định thu thậpmộtsố thoại bản cùng tranh vẽ.

……

Nữ tử muốn gả cho tiểu vương gia nhiềukhôngkể xiết, phần lớn đều nhìn vào thân phận địa vị tiểu vương gia vương phi thấy chướng mắt. Tiểu vương gia thích,thìvương phi lạikhôngthích, đều thành thiếp thất của tiểu vương gia.

Thụy vương phi thổn thứckhôngthôi.

Khương Cẩn tài hoa hơn người, năng lựckhôngtầm thường, năm nay nhất địnhsẽtrúng cử, sau này cóhắnchiếu cố, lên thẳng mây xanhkhôngcòn là mơ ước nữa.

Tạ Hành ngước khuôn mặtanhtuấn lạnh lùng lên khỏi án thư, ánh mắt sắc bén, mang theo áp lực như có nhưkhông, lạnh nhạtnói“Sách gì?”

Cái gọi là sách này đều là tiểu thuyết tình cảm ướt át.

Triệu quản gia gật đầu cười, “Đúng vậy.” Nhưng khi mắt nhìn thấy Dương tiểu thư mặc váy dài màu đỏ nhũ bạc, liền lóe lên.

Ngẫm lại Định Quốc công cũngđãsắp đến ba mươi mới có được vị hôn thê như thế, cũng có lẽ đời nàyhắncũng chỉ có mỗi vị hôn thê này,khônggiám sát chặt chẽmộtchút sao được.

Thanh danh của tiểu vương giathậtsựkhôngthể nào mà tốt được.

“Thư Thanh đến rồi, lát nữa ở lại trong phủ dùng bữađi.” Lão phu nhân cườinóiđầy hòa ái.

Dương Thư Thanh giống nhưkhôngthấy nụ cười nhạt dần của Triệu quản gia, nở nụ cười xinh đẹp đángyêu: “Lát nữa tasẽđihỏi lão phu nhân thử xem, nếu có thể mời tú nương trong cung đến thêu hôn phụcthìthậttốt, ta nhất địnhsẽlà tân nương tử được người người hâm mộ, Cảnh Dực, chàngnóicó phải haykhông?”

“Dương tiểu thư có thể hỏi lão phu nhân.”

Tạ Hành đột nhiên dừng chân, nghiêng đầu nhìn chăm chú mặt tiểucônương, nghĩ đến chuyện nàng chưng cất được loại dược tửu thần kỳ, sát khí trong mắthắndao động “Có thể loại độc tố từ trong thaikhông?”

Thụy vương phi cũng nghe được tin này từ hạ nhân, kích động đến mức mắt sang rỡ,khôngngờ Định Quốc Công lần đầu tiên tham gia hoa yến do bà tổ chức, còn đến vì vị hôn thê củahắn.

Chờ xe ngựa trong cung rờiđi, Dương Thư Thanh lập tức nhấc làn váy xuống xe ngựa, ra vẻ tò mò hỏi Triệu quản gia: “Triệu quản gia, xe ngựa vừa rờiđilà người trong cung?”

“Quốc Công gia, chàngthậttốt.” Mặt Khương Nịnh Bảo lập tức hớn hở, thân mật ôm lấy cánh tayhắncọ cọmộtchút, Định Quốc Công lúc đầu mặt đỏ tim loạn, đến bây giờ cũngđãtự nhiên, chỉ làkhôngmất đến nửa ngày. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếukhôngcó Khương tứ tiểu thư, chỉ sợ Định Quốc Côngsẽcôđộcmộtmình đến trọn đời.

“Quốc Công gia có thể cưới được tiểu thư, đó cũng là phúc của ngài ấy.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Lão phu nhân, Quốc Công và Khương tứ tiểu thưđãcùng quay về.” Triệu quản gia vội vàng chạy vào Vinh Hỉ đường hồi bẩm Tạ lão phu nhân.

Đại Việt mưa thuận gió hòa, bá tánh an cư lạc nghiệp, nhưng Tạ Hành lại thao luyện binh sĩkhônglơi lỏng dù chỉmộtkhắc, cũng chính vì như thế, mà thủ hạ củahắnngười người đều tinh nhuệ, uy chấn các nước láng giềng.

Khương Nịnh Bảonóiđầy tiếc nuối.

“Quốc Công gia, Hoa yếnkhôngvui gì cả, lần saukhôngđinữa, nhưng có lẽkhôngcó lần sau đâu, bởi đến lúc đó tađãgả cho chàng rồi, chỉ cómộtđiều làm ta vui nhất đó là kết giao đượcmộtbằng hữu khá hợp ý.thậtmuốn nàng ấy là đại tẩu của ta, nhưng nàng ấy là cháugáiruột của Tả tướng, gia thế chênh lệch quá lớn.”

Tạ lão phu nhân nhìn thấytrênngười Dương Thư Thanh là váy nhũ đỏ, cùng với trâm vàng càitrênđầu, lại đưa mắt nhìn Bảo nha đầu, khóe mắt nheo nheo, trùng hợp,thậtsựlà quá trùng hợp.

Của hồi mônthìnàngđãcó, phủ Trường Ninh Bákhôngbiết có cho thêm haykhông, Khương Nịnh Bảo nghĩ làkhông, Khương lão phu nhân còn khónói, Trường Ninh Bá cùng Trương thịthìchắc chắnsẽkhông. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dương Thư Thanhđãkhônggiữ được nụ cười, che dấukhôngcam lòng trong mắt, nàng ta cười xấu hổ: “Xin lỗi, Cảnh Dực, tất nhiên là thế rồi, hỉ phục của chúng tasẽmời tú nương tốt nhất kinh thành.”

Ma ma tâm phúc càng cúi đầu thấp hơn nữa, bà cũngkhôngdámnóicho vương phi biết, vì con trai bà theo hầu cạnh thế tử nên biết tiểu vương giađãkhôngcòn thích nữ An Viễn Hầu nữa,khôngchỉ thế, cònâmthầm tung tin đồn bất lợi cho nàng ta.

Khương Nịnh Bảo cũng bình thản cười đáp lại.

Đặc biệt là Trương thị, bà ta thèmnhỏdãi muốnâmmưu chiếm đồ cưới của nàng, cho thêmmộtphần nữa mới là lạ, huống chi năm nay Ngũ muội cũng xuất giá.

“Được.”

“Khương tứ tiểu thư rất thích Quốc Công gia?”

Tạ Cảnh Dực xoay người xuống ngựa,điđến bên người Dương Thư Thanh, nghe được câu hỏi của nàng ta,trêngương mặt tuấn mỹ củahắnthoáng kinh ngạc.

Dương Thư Thanh vừađivào liền nhìn thấy cảnh chói mắt này, mặt Tạ Cảnh Dực vẫn luôn bình tĩnh, Khương tứ tiểu thư gả cho dưỡng phụ, ban đầu trong lònghắnkhôngdễ chịu, khó có thể tiếp nhận, nhưng sau khi nhìn thấy Khương tứ tiểu thư và dưỡng phụ phối hợp ăn ý mỗi khi bên nhau,đãcó thể thản nhiên mà đối mặt.

Làm cho mỹ nhân ở hậu viện của tiểu vương gia càng ngày càng nhiều, khoảngmộttrăm lẻ bảy vị, còn đông hơn cả hậu cung của hoàng đế, khắp kinh thành này,khôngai có thiếp thất nhiều nhưhắn.

Tạ Hành hiển nhiênkhôngbiết Triệu quản gia vơ vét đều là những quyển tiểu thuyết ba xu, mặt nghiêm túc cầm lấymộtquyển sách có tên là: “Tiểu thư và thư sinh nghèo.”

Khó khăn lắm mới cócônương mà con trai muốn cưới, bây giờ cũng sắp thành thê tử người ta rồi.

Khương Nịnh Bảokhôngkiềm đượcnóira vấn đề khó khăn của mình, lòng lạiâmthầm chột dạ, nàng quên chuyện quan trọng nhất là chuẩn bị giá y phủ Trường Ninh Bá cũngkhôngai nhắc nhở nàng, vốn chưa từng gả cưới nên Khương Nịnh Bảo cũngkhôngbiết nên chuẩn bị cái gì. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Sớm biết như thế,thìlúc Tiêu Nhiên thích đích trưởng nữ An Viễn Hầu, ta nên đến cầu thân.”

Tạ lão phu nhân cực kì bận tâm với hôn lễ của con trai, y phục tân lang của nhi tử lần này, bà cố ý vào hoàng cungmộtchuyến, sau khi được hoàng đế đồng ý,thìgiao y phục tân lang và tân nương cho Tư Y Tư chuẩn bị.

Tạ Hànhnhẹnhàng an ủi: “Chuyện gì cũng có khả năng.” Giống nhưhắnvà tiểucônương,hắnluôn cho là mìnhsẽcôđộcmộtmình đến tận khi c·h·ế·t, ai ngờ vị hôn thê tiền nhiệm của nghĩa tử lại trở thành phu nhân củahắn.

Tiếp theo là đo kích cỡ, Trương tú nương tự mình đo cho Khương Nịnh Bảo, còn Định Quốc Công là do hai nội thị quan đảm nhận, còn hai vị khác ghi lại số, quan nội thị đều là thái giám trong cung, bọn họ tới gần Đinh Quốc Công, sát khí quanh quẩntrênthân củahắnliền làm họthậtkhó chịu.

“Có thể thêu giá y cho Khương tứ tiểu thư, đó là vinh hạnh của ta.”

Đáy mắt Tạ Cảnh Dực đầy dịu dàng.

Tầm mắt Khương Nịnh Bảo luôn dínhtrênngười Tạ Hành, nhìn thấyhắnthu lại sát khí cùng khí thế, hết sức kiên nhẫn mặc cho quan nội thị múa tay múa chân đo thân thểhắn, khóe miệng khẽ cong cong.

“Ừ.” Hai người thân mậtđira ngoài, hạ nhân của phủ Thụy vương đều bị hình ảnh đó làm suýt rơi cả tròng mắt, Khương tứ tiểu thư và Định Quốc Côngđangtay trong tayđira cửa.

Giữa trưa, Khương Nịnh Bảo cũng ở lại phủ Định Quốc Công dùng cơm trưa, bữa cơm nàykhôngthoải mái, chỉ vì Dương Thư Thanh vẫn luôn thích thểhiện, còn kéo theo nàng, làm cho bữa cơm ngon lành thế này biến thành sân diễn của mình nàng ta.

Dương Thư Thanh vui vẻ: “Đa tạ lão phu nhân.”nóixong nàng ta cố ý nhìn Khương Nịnh bảođangđứng bên người lão phu nhân, cười cười chào nàng.

Vì tính chính xác, hai vị nội thị đành căng mình nỗ lực quênđicảm giác áp bách và sát khí xâm nhập, đođiđo lại mấy lần. Chờ họ đo đúng con số, mặt hai vị nội quanđãtrắng bệch, đầu choáng váng, não như muốn nổ tung, toàn thân đầy mồ hôi.

“Hôm nào mang bản ghi chép bệnh của hoàng thượng đến cho nàng.” Tạ Hành tiếp tụcđivề phía trước. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thụy vương phi càng buồn mà cũng hối hậnkhôngthôi.

nóixong, nàng cảm thấy chủ ý này đúng là cực kỳ sáng suốt.

Khoảngmộtkhắc, Trương tú nương ghi chép đầy đủ, thu hồi thước đo, từ chối ý tốt của Tạ lão phu nhân, cùng bốn quan nội thị kia rời khỏi phủ Định Quốc Công, hồi cung phục mệnh.

Triệu quản gia đứng bên cạnh,âmthầm bĩu môi khinh thường, Dương tiểu thư này đúng là thủ đoạn, đừng tưởng lãokhôngthấy được ánh mắtkhôngcam lòng của nàng ta.

Trương tú nương pháthiệnhành động của Khương Nịnh Bảo, cười dịu dàng, vừa đo đạc vừa khẽ hỏi.

Tạ lão phu nhân vội vàng phân phó Hoàng ma ma mang chén trà định tâm an thầnđãchuẩn bị sẵn lên.

Tạ lão phu nhân mừng rỡ: “Mau bảo bọn họ đến đây, đừng để cho tú nương trong cung đợi lâu.”

Đây chính là hôn lễ duy nhất cả hai kiếp của Khương Ninh Bảo.

“Là sách màhiệntại ngài cần nhất.” Triệu quản gia cung kínhnói.

“Định Quốc Công cũngđãsắp cưới vợ, mà tên tiểu tử Tiêu Nhiên đến bây giờ vẫn còn nghịch ngợm,khôngngừng nhét mỹ nhân này đến mỹ nhân khác vào hậu viện, tiểu thư nhà lành nào dám gả chohắnchứ.”

Thư phòng chìm trong im lặng, chỉ có tiếng lật sách khe khẽ của Tạ Hành.

Chương 31: Có thể chữa khỏi chuyện trúng độc trong lúc mang thai

Tạ lão phu nhân cười híp mắt giới thiệu.

Khương Nịnh Bảo và Tạ Hành quay về phủ Định Quốc Công, tú nương bên Tư Y Tư, Trương tú nương xuất sắc nhất, cùng bốn gã nội thịđãđợi sẵn,đangchờ Định Quốc Công trở về.

“khôngbiết người trong cung đến làm gì nhỉ?” Dương Thư Thanh mỉm cười hỏi, hai tayđãnắm thành nắm đấm dưới tay áo, trong lòng nàngđãmơ hồ đoán được lý do trương tú nương đến phủ.

“Bọn họ đến để đo hỉ phục cho Định Quốc Công cùng Khương tứ tiểu thư.” Triệu quản giakhônghề dấu diếm, bây giờ Khương tứ tiểu thư còn trong phủ, chỉ cần nghe ngóngsẽbiết ngay.

“Vương phi, sau khi tiểu vương gia gặp Khương tứ tiểu thư, ánh mắt lại kén chọn hơn rất nhiều, gần đây hậu việnkhôngnạp thêm người mới.”

Định Quốc Công tự mình đưa tiểucônương về phủ Trương Bá Ninh, cũngnóiviệcsẽtìm ma ma dạy dỗ cho tiểucônương với Tạ lão phu nhân, liền trở về phủ, đến thư phòng chính viện, chuyên tâm xử lý công việc.

“Giao cho ta.” Tạ Hànhnói.

“Thư Thanh bái kiến lão phu nhân, bái kiến Định Quốc Công.”

Tạ Hành tiếp tục xem sách, độ nghiêm túc đứng đắn, giống như trong tayhắnlà tác phẩm để đời của Đại nho nổi tiếng nào đó.

Trước khi rờiđi, Khương Nịnh Bảo phái ngườiđibáo cho Khương Việt, Trương Trạm và Khương Minh Dao, sau đó hớn hở ôm cánh tay Định Quốc Công Tạ Hành rời khỏi Bách Hoa viên.

Thời gian khoảngmộtchén trà, Khương Nịnh Bảo và Tạ Hành tay trong tay xuấthiệnở Vinh Hỉ đường, Định Quốc Công vừa xuấthiện, mọi người ở Vinh Hỉ đường lập tức cảm thấy áp lực vô hình tràn đến., tú nương liên tiếp uống vài chén trà,âmthầm thở phào, cuối cùng cũng chờ được vị chủ nhân này.

Trương tú nươngkhôngphải là tú nương bình thường,khôngcósựcho phép của hoàng thượng, sao dám thêu hỉ phục cho người khác.

“Quốc Công gia, takhôngbiết thành thân là như thế nào, chuẩn bị ra sao, muốn tìmmộtvị ma ma có kinh nghiệm đến chỉ dẫn, chàng có chọn được người nào tốtkhông?”

Khương Nịnh Bảo ngạc nhiên,khôngnghĩ đến Tạ lão phu nhân lại mời tú nương trong cung may giá y cho nàng, nàng nhìn Trương tú nương nở nụ cười lễ phép đầy cảm kích.

Trong Vinh Hỉ đường, Tạ lão phu nhân nắm tay Khương Nịnh Bảo trò chuyện thân thiết, tiếng cười thường vang lên, Tạ Hành ngồi ngay ngắn uống trà cách hai người khá xa, tầm mắt luôn dính lên người Khương Nhị Bảo.

Trương tú nương là nữ quan Tư Y Tư trong cung, có phẩm cấp, khoảng ba mươi tuổi, mặt luôn tươi cười, làn da trắng nõn, dung mạo thượng đẳng, giọngnóimềm mại, cả người đều lộ ra nét hiền hòa, làm người đối diện thoải mái gấp đôi.

Tạ Hành buông bút lông sói trong tay xuống, lãnh đạm liếc Triệu quản gia, lạnh lẽonói: “Tạ Thất, đem sách đến đây.”

Tạ Hành cau chặt mày, tên sáchthậtkỳ lạ, khá giống loại tiểu thuyết bán trong hẻmnhỏ. đưa tay lật từng trang, cả người đều cứng đờ, chỉ trong nháy mắt liền bình tĩnh lại.

Con trai bà cũngkhôngnhắc thêm lần nào nữa.

Nàngthậtsựrất thích Phó Uyển Ninh.

Lúc trước Thụy vương phikhôngthích Dương Thư Thanh, cảm thấy đại tiểu thư này hung tàn,, hành vi tàn nhẫn. Nhưng con trai bà lại thích nàng ta, muốn cưới nàng ta làm vợ. Lúc đó, Thụy vương phi cự tuyệt ngay lập tức.

Trùng hợp là, Trương tú nương cùng bốn quan nội thị vừa bước ra khỏi đại môn,thìTạ Cảnh Dực cũng vừa về đến,đicùng còn có vị hôn thê Dương Thư Thanh.

Ừm, con dâu mình hơnmộtbậc.

Ánh mắt Tạ Hành bỗng dưng trở nên sâu thẳm.

Ánh mắt Trương tú nương dịu dàng, Đinh Quốc Công là chiến thần của triều Đại Việt, bởi vì cóhắn, triều Đại Việt mới có thể phồn vinh như thế, nay thấy Khương tứ tiểu thưthậttình thươnghắn, càng thấy có hảo cảm với nàng hơn.

“Làm phiền Trương tú nương rồi.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 31: Có thể chữa khỏi chuyện trúng độc trong lúc mang thai