Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Gả Cho Cha Của Nam Chính

Cửu Nguyệt Vi Lam

Chương 49: Nàng Dâu Vừa Ý

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 49: Nàng Dâu Vừa Ý


Hoàng ma ma vội vàng mang rỗ đựng kim chỉ đến.

Nghĩ đến mấy tháng trước, bà cònmộtmặt đầy tuyệt vọng, bây giờ hy vọng tràn đầy cõi lòng.

Khương Nịnh Bảo uốngmộtngụm trà, cười khanh khách nhìn vị nam chủ tuấn tú thanh lãnh, đột ngột hỏi: “Cảnh Dực, có thích mặc ngọc mẫu thân tặng haykhông?”

Cho nên bà vừa nghe người của đại ca đưa tin đến, lập tức nổi giận,khôngchút do dự từ chối đề nghị của đại ca.

Quamộtthời gian nữa, phật châu hết tác dụng cũngkhôngsao, có Nịnh Bảo bên cạnh ổn định sát khí, nhiều nhấtthìcũng như lúc xưa,khôngcó cách nào đến gần con trai, nhưng có mấy ngày này làm bạn, Tạ lão phu nhân cảm thấythậtthoả mãn.

……

Tạ Cảnh Dực nhìn bóng dáng hai người tay trong tay rờiđi, nhớ đến mặc ngọc Khương Nịnh Bảo đưa, nghĩ đến chính mình thất tín, bội bạc, vong ân phụ nghĩa, lại nghĩ đến ngày đó, Tần vương gần gũi hôn thê của mình, lòng bàn tay nắm chặt.

Đôi tiểu phu thê nghỉ ngơi sau ngày tân hôn, tinh lực dư thừa, buổi tối đương nhiên là làm vận động để tiêu hao tinh lực, lại có giấc ngủ giúp đỡ, thể lực hai người lại càng tốt hơn, tình hình chiến đấu kịch liệt, làm cho Xuân Hỉ cùng Xuân Nhạc đứng canh cửa bên ngoài nghe được tiếng động trong phòng cũng đỏ mặt tai hồng.

Tạ lão phu nhân thuần thục cầm lấy kim chỉ thêu lên,trênmặthiệný cười, đường kim mũi chỉ trong tay lại lưu loát vô cùng.

“A Hành, này là da vịt nướng giòn, là món tủ của đầu bếp, con nếm thử xem.”

Ngày bốn tháng năm, là ngày Nịnh Bảo về lại mặt.

“Nịnh Bảo, cần phải trở về.”

Tạ lão phu nhân mặt mày hớn hở gật đâu, khẽ nhìn Khương Nịnh Bảo, cườinói: “Nịnh Bảo, đây là canh mà ta cố ý sai nhà bếp làm, bổ máu bổâm, lát nữa con uống nhiềumộtchút.”

Chương 49: Nàng Dâu Vừa Ý

Khương Nịnh Bảo gật đầu phụ hoạmộtcâu.

Khương Nịnh Bảo mỉm cười gật đầu, gắp cho lão phu nhân thức ăn mà bà thích,nóiđôi lời làm cho bà vui, khoé mắt nhìn nghĩa tử Tạ Cảnh Dựcmộtcái, pháthiệnhắnchỉ trầm mặc ăn cơm, so với thường ngày càng thêm thâm trầm lạnh nhạt, nhịnkhôngđược nhíu mi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc này, Nịnh Bảo cùng Quốc Công gia đến đây, nhìn thấy Tạ lão phu nhân thiêu thùa thành thạo,trênmặt Nịnh Bảo liền đầy kinh ngạc, nhịnkhôngđược mà hỏi.

Khương Nịnh bảo cùng Định Quốc Công là tiệc tân hôn, ban ngày, nàng cùng Định Quốc Công ở võ trường tập luyện, buổi tối hai người ởtrêngiường vận động kịch liệt.

Định Quốc Công thẳng lưng ngồi bên cạnh, trái tim đập thịchmộtcáiđãnhận ra chuyệnkhôngđúng lắm, mặt mày chùng xuống vài phần, xem ra tiểu thê tử còn có chuyện gạthắn.

Đành phải xưng ‘ta’

Ừm, sau này có thể ở trước mặt Tạ Cảnh Dực chiếm chút tiện nghi a.

Trở về viện, Khương Nịnh Bảo lười biếng dựa lên người Định Quốc Công,nóichuyện mặc ngọc vớihắn, sau khi Định Quốc Công nghe xong, đáy mắthiệnlên ý cười, khoé miệng cũngkhôngtự giác cong lên.

nóixong, ánh mắt bà lưu luyếnmộtvòngtrênbụng Nịnh Bảo. (đọc tại Qidian-VP.com)

khôngnóiđến, A Hành là nhờ Nịnh Bảo mà sống sót, Nịnh Bảo cũng là tức phụ mà bà vừa lòng nhất, bản thân lão phu nhân cũngkhôngcó ý để con trai mình nạp thiếp.

Thỉnh an trưởng bối là hiếu đạo.

Khương Nịnh Bảo cười cười, hừmộttiếng: “Chỉ là chỉnhhắnchút chút thôi.”

Cho nên Khương Nịnh Bảo quyết định tặng lễ gặp mặt làm chút trả thù nhonhỏvới Tạ Cảnh Dực.

Bây giờ Khương Nịnh Bảonói, chính là hợp ýhắn.

“Ngày mai, Nịnh Bảo lại mặt, lễ vậtđãchuẩn bị tốt chưa?”

Bây giờ xem ra rất có hiệu quả.

Cơm trưa phong phú lại đẹp mắt, làm người muốn động ngón tay. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thường ngày, hai người tuổi tác xấp xỉ nhau, cũng từng định thân qua, Khương Nịnh Bảo tất nhiên làsẽkhôngcùng Tạ Cảnh Dực gần gũi, để tránh người rảnh rỗi lời ra tiếng vào, càngkhôngở trong phủ Quốc Công mà cố ý làm khó dễhắn.

Tạ lão phu nhânnóiviệc ngày mai về lại mặt, Nịnh Bảo nghĩ đến cả nhà cữu cữu cùng đại ca Khương Cẩn chưa rờiđi, trong lòng nhiều phần chờ mong.

Tạ Cảnh Dựckhôngnghĩ đến Khương Nịnh Bảo lại đột nhiên nhắc đến mặc ngọc, thần sắc có chút cứng đờ, nắm chặt chén trà trong tay,hắnngước mắt nhìn Khương Nịnh Bảođangcười nhưkhôngcười ở trước mặt, trầm mặc gật đầu.

Thư Thanh……

“Mẫu thân, người cũng nên ăn nhiềumộtchút.”

“đãphiền mẫu thân lo lắng.” Tạ Cảnh Dực cụp mắt, khó khănnóithành lời.

“Chuyện nên làm.”

Khương Nịnh Bảo nghiêng đầu nhìn qua Định Quốc Công, cười tươi kéo lấy cánh tayhắn“Ừm, chúng ta về thôi.”

"Trừ ngày mùngmột, mười lăm ra, thời gian còn lại, ngươikhôngcần đến chủ viện thỉnh an.”

Hoàng ma ma châm cho lão phu nhânmộtchung trànhỏ, nghĩ đến hai ngày nay nhận bái thiếp, vẻ mặt đầy lo lắngnói.

“Lão phu nhân, tình trạng của Quốc Công giađãtruyền ra ngoài, thiếp mời đến càng ngày càng nhiều.”

thậtra nàng vốn nghĩtrênviết lên giấy hai chữ tâm can, nhưng nghĩ đến từ tâm can bảo bối, trong lòng lại lạnh giá, lỡ như bị Tạ Cảnh Dực hiểu lầmthìkhôngtốt, liền viết hai chữ lương tâm.

Nếu xưng là nhi tử… Tạ Cảnh Dựcnóikhôngthành lời, nếu xưng tên, cảm giác cũngkhôngđúng lắm.

Hoàng ma ma nghe vậy, lo lắng trong lòng cũngkhôngcánh mà bay, cười đáp: “Đềuđãchuẩn bị tốt, lễ vật lại mặt theo lời người dặn dòđãthêm nhiều hơnmộtphần.”

Tạ Hành bên cạnh nhìn tiểu thê tử tươi cười, nghĩ đến đêm động phòng hoa chúc nồng nhiệt đêm qua, chỉ cảm thấy trái tim mình đập bình bịch bình bịch, cómộtcảm giác muốn nhảy khỏi lồng ngực, đôi mắt thâm thuýhiệnlên chút lửa nóng, giọngnóicũng thấp khànđimất vài phần.

Khương Nịnh Bảokhôngquên chuyện bị người từ hôn, sỉ nhục.

“Ngươi thích là được rồi, đây là mẫu thân trăm chọn vạn chọn để làm quà gặp mặt.” Khương Nịnh Bảo cố ý nhấn mạnh bốn chữ “Trăm chọn vạn chọn”, cười càng thêm xinh đẹp, tựa như hoa sen mùa thu, đẹp đến làm tim người đập thình thịch.

“Lão phu nhân, nữ hồng của ngườithậttốt.” Hoàng ma ma nhìnkhôngchớp mắt chú cá vàng béo tròntrênvải lụa,khôngkiềm được lời khen.

Tạ lão phu nhân nhìn thấy con trai cùng tức phụ đến, vui vẻ cười cười với họ: “Nhàn rỗi cũngkhônglàm gì, ta liền làm chút nữ hồng, may cho đứa cháu trai chưa ra đời ít áo yếm.”

Định Quốc Công cúi đầu đặt nụ hôn rơi xuống môi nàng, ôn nhu triền miên, nếukhôngphải kiêng kỵ bây giờ là ban ngày, Định Quốc Công hậnkhôngthể đem người đè dưới thân màyêuthươngmộtphen.

Khương Nịnh Bảo cười cười,nóichuyện thỉnh an, sóng mắt lưu chuyển, lộ ra vẻ quyến rũ, trong lòng nàngthậtsựkhôngmuốn mỗi ngày đều nhìn thấy mặt Tạ Cảnh Dực, nhìn thấyhắnkhôngbằng nhìn Định Quốc Công nhà nàng.

“Đem kim chỉ đến đây, cái yếmnhỏhôm qua còn chưa làm xong đâu.”

Ý cười của lão phu nhân càng thêm sâu,trênmặt lại nổi lên vẻ đầy tự hào.

Khương Nịnh Bảo cảm thấy, xưng hô mẫu thân trước mặt nam chủ, cảm giác cực kỳ vui sướng.

Dùng cơm tối xong, trời cũngđãtối đen.

Nàng chú ý đến tầm mắt của lão phu nhân, gương mặt xinh đẹp liền đỏ lên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tạ lão phu nhân cười lạnh “khôngcần xen vào, cứ để bọn họ nhảy nhót, chờ phật châu trong tay A Hành mất tác dụng, bọn họ tự biết khó mà lui.”

Tạ lão phu nhân nhìn thấy trong mắt, trong lòng đầy vui mừng, con trai cùng tức phụ ân ái như vậy, Nịnh Bảo nhất địnhsẽnhanh chóngsẽmang thai, đến lúc đó bà có thể ôm được đứa cháu trắng trẻo mập mạp rồi…

Chẳng sợ chỉ làm thiếp thất, nhưng tóm lại chỉ cần có quan hệ với Quốc Công phủ là được.

Tạ lão phu nhân nghe con trai cùng tức phụ quan tâm mình, trong lòng rất là hưởng thụ, cườinói: “Các con yên tâm, ta khi nào nhàn rỗi mới động đến.”

“Mẫu thân, ngườiđangthêu gì vậy?”

Định Quốc Công nhìn nghĩa tửmộtcái, cố gắngnóivài câu, rồi cùng Khương Nịnh Bảo rời khỏi Vinh Hỉ Đường.

Nhưng Định Quốc Công là người biết kiềm chế, tuyệt đốikhônglàm bậy giữa ban ngày, chỉ là buổi tốithìkhónóià nha.

Định Quốc Công tương đối là người nội tâm, nhưng đáy mắt cũng lộ ra vui mừng.

Bản thân địa vị của Định Quốc Côngđãcao, nữ tử muốn gả cho ngài cũng nhiềukhôngkể xiết. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vô lương tâm, lòng dạ đen tối, mặc kệ…. Cứ đểhắnnghĩ saothìnghĩ.

Dùng xong cơm trưa, vui cườitrênmặt lão phu nhân mãi cũng chưa tan, có lẽ vui mừng quá mức,khôngcẩn thận ăn có chút căng bụng, uống trà tiêu thực xong, được tỳ nữ dìuđidạo trong viện.

“Nghịch ngợm.”

“Mẫu thân, người đừng nóng vội, đừng làm mệt bản thân.” Định Quốc Công vừa động, giọngnóiđầy bình tĩnh, trongsựlạnh lùng còn cósựquan tâmrõràng.

Trong đại sảnh Vinh Hỉ Đường, nhóm tỳ nữđãdọn dẹp bàn sạchsẽ, chỉ còn lại ba người Khương Nịnh Bảo, Định Quốc Công cùng Tạ Cảnh Dực.

Điều duy nhất làm lão phu nhânkhôngvui đó chính là đại ca nhà ngoại của bà, nghenóisát khí của A Hànhđãmấtđiphân nửa, nữ tử bình thường đều có thể đến gần, liền đánh chủ ý lên người A Hành, cố ý đem cháugáicủa phu nhân mình làm bình thê cho A Hành.

Lúc này Khương Nịnh Bảo cùng Định Quốc Công mới yên tâm.

Nàngkhôngnghĩ đến ngày sinh còn chưa có, vậy mà lão phu nhânđãbắt đầu làm xiêm y cho đứanhỏ.

“Nữ hồng của Nịnh Bảokhôngtốt, ta lại nhàn rỗikhôngcó việc gì, vừa đúng lúc làm cho cháu trai vài bộ xiêm y.”

Lạinói, phần lễ vật gặp mặt Khương Nịnh Bảo cũng là cố ý nhằm vào tính cách Tạ Cảnh Dực mà chuẩn bị.

trênkhuôn mặt tuấn tú của Tạ Cảnh Dực có chút lạnh.

Nhưng nghĩ đến mỗi ngày dậy sớm thỉnh an Khương Nịnh Bảo, Tạ Cảnh Dực trong lòng có chút khúc mắc.

“Đây làmộttrong bốn danh mặc, ta rất thích.”

Nhưng Khương Nịnh Bảo tự xưng là mẫu thân rất tự nhiên, dường nhưthậtsựvô cùng vui vẻ cómộtđứa con trai so với mình còn lớn hơn.

đãhai mươi tám năm, cuối cùng cũng có thể ngồi cùng con trai ăn chungmộtbàn, Tạ lão phu nhân trong lòng kích động, trong mắt đầy vui mừng, tự mình gắp đồ ăn cho Tạ Hành.

Thuận tiện chỉnh Tạ nhị phu nhânmộtchút.

Mới nếm được tư vị tuyệt vời của t*nh d*c, đương nhiênsẽmuốn thêm nữa.

Ngày ngày ngọt ngọt ngào ngào, nhanh chóng cũngđãqua ba ngày.

Giữa trưa thức dậy, Khương Nịnh Bảo,mộtmặt sáng ngời lôi kéo cánh tay Định Quốc Công vui vẻ chạy đến Vinh Hỉ đường ăn cơm cùng Tạ lão phu nhân.

Hoàng ma ma gật đầu cười, “Phu nhân sau khi biết nhất địnhsẽrất vui.”

“……”

Bà tin phật nhiều nằm,khôngtán thành chuyện nạp thiếp, thân thể tức phụ khoẻ mạnh, đều có thể sinh con nối dõi,mộtkhi nạp thiếp thất, tranh đấu càng nhiều, làm cho trong phủ chướng khí mịt mù, con nối dõi cũng dễ bị c·h·ế·t yểu.

Tạ Cảnh Dực nghe vậy, trong lòngâmthầm thở ra.

Sau khi ăn sáng xong, Nịnh Bảo cùng Định Quốc Công, tay nắm tay lên xe ngựa, phía sau là thân vệ của Định Quốc Công, còn có hai xe lớn lễ vật lại mặt.

Tạ lão phu nhân gật đầu hài lòng, từ sau khi uống dược tửu, khôi phục lại được thị lực lúc trẻ, lão phu nhân lại cầm lấy nữ hồng, những khi nhàn nhã lại làm xiêm y cho đứa cháu chưa chào đời.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 49: Nàng Dâu Vừa Ý