Gả Cho Cha Của Nam Chính
Cửu Nguyệt Vi Lam
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 62: Nàng tựa hồ Biến khéo thành vụng
Qua xong cửa Định Quốc Công, chỉ còn lại cửa ải Khương Nịnh Bảo, Dương Thư Thanh ép buộc mình tỉnh táo lại,khôngdám chủ quan chút nào, nàng ta có dự cảm, cửa ải Khương Nịnh Bảo mớithậtsựlà cửa ải khó qua.
Định Quốc Công chân mày giật giật, trầm giọngnói: "Tasẽphái người nhìn chằm chằmhắn." (đọc tại Qidian-VP.com)
Sớm muộn cómộtngày, nàng ta chắc chắn để Khương Nịnh Bảo nghìn vạn lầnkhôngthể quay đầu.
Dương Thư Thanh mặt hơi hơi trắng lên.
Quỳ gốitrênđệm cũngkhôngmệt mỏi, nhưng cái eo phải thẳng tắp, tay giơ cao bưng chén trà, nếu lâu chắc chắnsẽlưng đau và cánh tay run lên, nhất là tiểu thư khuê các nuôi dưỡng ở khuê phòng.
Khương Nịnh Bảo nhìn thấy thái độ của Dương Thư Thanh giống như là nghẹn khuất, mà thần thanh khí sảng, trong lòng thoải máikhôngthôi, đây chỉ là bắt đầu, nàng vẫnkhôngcó tiếp nhận nước trà của Dương Thư Thanh.
Khương Nịnh Bảo cảm thấy hứng thú nhất là nam chính Tạ Cảnh Dực, nàng thờ ơ liếc qua, Tạ Cảnh Dực vẫn như cũ mất hồn mất vía, điểm khả nghi trong lòng càng gia tăng.
Trong lòng nhịnkhôngđược hoài nghi Tạ Cảnh Dực có phải là bị người xuyên qua, chuyện xảy ra như vậy màkhôngnhìn đến Dương Thư Thanh,nóitóm lại, trong nội tâm của nàng cảm giác là lạ.
Bây giờ Dương Thư Thanh đến Phủ Định Quốc Công, nàng là mẹ chồng danh chính ngôn thuận của Dương Thư Thanh, chỉ cần lấy thân phận của trưởng bối liền có thể áp chế Dương Thư Thanh.
Dương Thư Thanh vẫn như cũ quỳ gốitrênđệm,trênkhuôn mặt xinh đẹp giả bộ cung kính, hai tay nâng chén trà giơ lên. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khương Nịnh Bảo!
mộtngày nào đó, tasẽgiết ngươi, để trả thù cho khuất nhục ngày hôm nay.
Khương Nịnh Bảo nghĩ cũng biết nữ chính trong lòngđãcực hận nàng, nhưng nàngkhôngthèm để ý, mặc kệ nàng có trêu chọc Dương Thư Thanh haykhông, nàng ta đềuđãnhiều lần ám hại nàng.
Đôi mắt Dương Thư Thanh đỏ lên, nước mắt uất ức trong nháy mắt chảy ra, phẫn nộ đánh Tạ Cảnh Dực lồng ngực: "Tạ Cảnh Dực, chàng khốn nạn, đêm hôm qua ta có lạc hồng, chàng lại còn hoài nghi trong sạch của ta."
Dương Thư Thanh đột nhiên tỉnh táo lại, dùng sức cắn chặt răng,khôngđể cho mình ở trước mặt Khương Nịnh Bảo thất thố, cuối ngườithậtthấp trả lời.
Từ bên trong kẽ răng chui ra câunóinày, Dương Thư Thanh đem mặc ngọc chế thành ngọc bài cất lấy, thời khắc mang ngọc bài có chữ "Trinh"đãlàm nàng ta khuất nhục, nàng ta cảmộtđời này đềukhôngthể quên mất.
"Vui vẻ, xưa giờ chưa từng có vui vẻ như vậy, Quốc Công Gia, cám ơn chàng cho thiếp quyền lực." Khương Nịnh Bảo ngẩng đầu lên, nhìntrênkhuôn mặt tuấn tú Định Quốc Công vì cao hứng hônmộtcái.
Chẳng lẽ vì điều này, Cảnh Dực mới có thể hoài nghi trong sạch của nàng ta? (đọc tại Qidian-VP.com)
Đừng nhìn Định Quốc Côngmộtmặt lãnh túc, nhưng từ cử động củahắn, cũng có thể thấy được, Quốc Công Gia là ủng hộ phu nhân làm như vậy, Đại Thiếu phu nhân ở ngày cần phải kính trà, lại để trưởng bối chờ hơn nửa canh giờ, phu nhân chỉ lànóimộtvài chuyện nhonhỏlàm khó dễđãrất nhân từ.
Dương Thư Thanh là đích nữ An Viễn Hầu, Khương Nịnh Bảo làm việc chắc chắnsẽcó chút cố kỵ, dù sao An Viễn Hầu cũngkhôngphải Hầu gia bình thường, lỡ như liên luỵ đến đại ca, đây là Khương Nịnh Bảokhôngmuốn nhìn thấy.
Cao hứng quađi, Khương Nịnh Bảo xoay người ngọ ngoạy trong ngực Định Quốc Công, đem nghi ngờ của mình hỏi.
"Cảnh Dực, vừa rồi vì sao chàngkhônggiúp ta, trơ mắt nhìn ta bị Khương Nịnh Bảo nhục nhã?"
Ta Dương Thư Thanh nhìn trời lập lời thề.
Dương Thư Thanh sau khi nhìn đến Tống Tử Quanâm, liền nhớ đến kiếp trước thê thảm, toàn thân chấn động, đáy mắt chán ghét cùng lệ khí lóe lênmộtcái rồi biến mất, mi mắt nàng ta rũ xuống tiếp nhận Tống Tử Quanâm.
"Còn cómộtít quy củ của phủ Định Quốc Công, ta phải cùng ngươinóirõràngmộtcâu, để cho ngươi sau nàykhônggặp phải sai lầm." (đọc tại Qidian-VP.com)
Cho nên vẫn là đừng lui tới tốt hơn.
"Quốc Công Gia, chàng có pháthiệnCảnh Dực có chút kỳ quái haykhông, theo lẽ thườnghắncưới được người congáimình thích,thìphải là hăng hái, vui mừng đến cong màyđi, vậy saohắnlại thờ ơ khi thấy thiếprõràng làđanglàm khó dễ Dương Thư Thanh màkhôngchút đau lòng nào”
"Tốt, Dương thị, ngươi cũng đừng trách ta như vậy đối với ngươi, biếtrõhôm nay kính trà, ngươi lại khoan thai tới chậm, để trưởng bối chờ lâu như vậy, quốc có quốc pháp, gia có gia quy, phủ Định Quốc Công cũng là có quy củ, vừa mới chỉ là trừng phạtnhỏthôi, về sau nên nhớ kỹ nhớ lâumộtchút."
Dương Thư Thanh cắn răng vềnói: "Vâng!"
khôngthấy Đại thiếu gia đềukhôngcó vì nàng ta ra mặt bảo vệ hay sao.
Tạ lão phu nhân mỉm cười, Nịnh Bảo lờinóinày đúng trong tâm khảm của bà, trước kia Dương thị còn chưa đến phủ Định Quốc Công, Tạ lão phu nhân đối với chuyện nàng ta cùng Tần Vương lui tới thân mật hết sức bất mãn.
Dương Thư Thanh sắc mặt biến hóa, Định Quốc Công vừa mới làm nhục nàng tamộtphen, bây giờ lại bị Khương Nịnh Bảo nhục nhã, Dương Thư Thanh nghẹn thởkhôngra hơi, nhịn xuống nộ khí và khuất nhục, cắn răng cung kínhnói: "Vâng."
trênkhuôn mặt tuấn mỹ của Tạ Cảnh Dực làmộtsựlạnh lẽo, ánh mắt nhìn về phía Dương Thư Thanh mang theo phức tạp và lãnh ý hiếm thấy: "Thư Thanh, ngươi thànhthậtnóicho ta biết, ngươi cùng Tần Vươngđãtiếp xúc da thịt hay chưa?"
Tạ Cảnh Dực cùng Dương Thư Thanh c*̃ng rờiđichính viện, từ đầu tới đuôi, Tạ Cảnh Dựckhôngnóimộtlời, trơ mắt nhìn Dương Thư Thanh bị Khương Nịnh Bảo làm khó dễ.
...
"Đây là quà lễ gặ mặt ta đưa ngươi, hi vọng ngươi cùng Cảnh Dực sớm ngày vì Tạ gia khai chi tán diệp." Khương Nịnh Bảo ra hiệu Xuân Hỉ đưa lễ gặp mặt mà nàngđãchuẩn bị xong.
Tạ Cảnh Dực mấp máy môi mỏng, nhìn thấy Dương Thư Thanh uất ức rơi lệ, trong nháy mắthắnquảthậtcó mềm lòng, nhưng nghĩ đến đêm qua Thư Thanh thuần thục lấy lònghắn, mềm lòng kia bỗng dưng biến mấtkhôngcòn tăm tích.
Dương Thư Thanh cùng Tạ Cảnh Dực vừa về tới phòng, lập tức đuổi hết ma ma tỳ nữđira ngoài, cả khuôn mặt Dương Thư Thanh là nước mắt tràn trề mang đầyuất ức, nàng ta phẫn nộ chất vấn Tạ Cảnh Dực.
thậtsựlà vị đại thiếu này phu nhân hành vi quảthậtcó chút quá đáng, đềuđãcùng Đại thiếu gia của bọnhắnđịnh ra việc hôn nhân rồi, vậy mà vẫn như cũ cùng Tần Vương qua lại thân mật.
Dương Thư Thanh trong lòng thầm hận Khương Nịnh Bảo ra oai phủ đầukhôngdứt.
Chỉ là trở ngại nàng ta là đích nữ An Viễn Hầu, cũngkhôngnóicái gì, nhưng bây giờ Dương thịđãlà cháu dâu phủ Định Quốc Công, mỗi tiếngnóicử động đều đại biểu cho mặt mũi phủ Định Quốc Công.
Trong đại đường chỉ còn lại Khương Nịnh Bảo cùng Định Quốc Công.
Cuối cùng lão phu nhânnóimấy câu, liềnđivề Vinh Hỉ đường.
"Con dâukhôngdám."
hắnkhôngphải người ngu, dù là chưa từng có nữ nhân, nhưnghắnhỏi qua ma ma giáo dưỡng, nữ tử dù là nhìn qua loại sách kia,thìcũng chỉ là nửa hiểu nửakhông,khônggiống Thư Thanh như vậy thuần thục...
Đêm động phòng hoa chúc hôm qua trải nghiệm thựcsựlà mỹ diệu.
Định Quốc Công ánh mắt lạnh lẽo, hai đầu lông mày đều là vẻ lạnh lùng.
Dương Thư Thanh cắn răng nghiến lợi gạt ramộtcâu đa tạ,khôngnghĩ tới Khương Nịnh Bảo đưa lễ gặp mặt lại là Tống Tử Quanâm, tay cầm Tống Tử Quanâmthậtxiết chặt hậnkhôngthể lập tức đem bức tượng Tống Tử Quanâmnay quăngthậtmạnhtrênmặt đất.
Ma ma giáo dưỡngnói, chỉ có nữ nhânđãtrải qua những chuyện đó mới có thể thành thục như vậy.
Chỉ cótrênmặt bị thiêu nóng, giống như là bị người ta tát chomộtbạt tai, vừa đau vừa rát!
Nhưng Tạ Cảnh Dực lạikhôngcó chút nào cao hứng.
Chương 62: Nàng tựa hồ Biến khéo thành vụng
Cẩm Hoa viện
Khương Nịnh Bảo tiếp tục cười đưa ra quy củ phủ Định Quốc Công, nụ cườitrênmặt xinh đẹp động lòng người, khiến cho người nhìn như được gió xuân ấm áp, nhìn như thế nào đều làmộtmẹ chồng ôn hòa, chỉ là, Khương Nịnh Bảo hết lần này đến lần kháckhôngcó tiếp nhận chén trà của Dương Thư Thanh.
"Mẹ chồng, mời dùng trà."
Khương Nịnh Bảokhôngcó tiếp nhận chén trà, Dương Thư Thanh chỉ có thể quỳ mà dâng chén trà, trong lòng lạiâmthầm đem Khương Nịnh Bảo hung hăng mắngmộtlần, c*̃ngâmthầm tức giận Cảnh Dực như thế màkhôngra mặt bảo vệ nàng ta.
Dương Thư Thanh cánh tay rốt cục có thể buông xuống,khôngđể lại dấu vết lặng lẽ lắc lắc mấy lần, cắn chặt răng, cung kính đáp, trong lòng hận ý sớmđãđột phá chân trời, nhưng ngay trước mặt Định Quốc Công, nàng takhôngdám lộ ramộtchút nào cả.
Hi vọng phủ Định Quốc Côngkhôngbị nàng ta quấy đến chướng khí mù mịt.
Khương Nịnh Bảo gật gật đầu.
Bởi vậy, Dương Thư Thanh cũng chỉ có thểmộtmực quỳ nghe giáo huấn.
sựthậtlà nên gõ mạnh cháu dâumộtphen
Đêm động phòng hoa chúc hôm qua, nàng ta giống như... Giống như bản năng ở kiếp trước học qua kỹ xảo đem việc đó áp dụngtrênngười Tạ Cảnh Dực.
Trong đáy lòng của Dương Thư Thanh giờ đây là oán hận, phẫn nộ, tuyệt vọng,khôngcam lòng hỗn hợp lại với nhau, kích độngkhôngngừng, gần như sắp xông phá tới tim.
Phủ Định Quốc Công chỉ trung với Hoàng đế, từ xưa đến naykhôngtham dự đoạt đích, huống hồ thân thể Càn Nguyên đếđãkhôi phục, cháu dâu cùng Tần Vương lui tới thân mật chẳng phải là để cho người ta hiểu lầm Định Quốc Công ủng hộ Tần Vương.
Đời này xácthậtlà nàng ta trong sạch, nhưng ở kiếp trước, vì thu được sủng ái của Tấn Vương,đãhọc rất nhiều kỹ xảo lấy lòng nam nhân, thậm chí còn giỏi về việc pháthiệnđiểm mẫn cảm của nam nhân.
Tạ lão phu nhânmộtmực ngồi ngay ngắn ở cao, nhìn Dương Thư Thanh thần sắc biến hóa thu hết vào mắt, lông màykhôngchịu được nhíu,trênthân Dương thị lệ khí so lần thứ nhất gặp mặt lại còn nặng hơn.
Khương Nịnh Bảo mỉm cười nhìn thấy Dương Thư Thanh nhìn như cung kính mời trà, cũngkhôngcó đem chén trà tiếp tới, Định Quốc Công ởmộtbên nhàn nhạt nhìn xem, Tạ lão phu nhân cũng làđangquan sát.
Giống như bị ngã vào chậu nước đá, buốt lạnh thấu xương.
Khương Nịnh Bảo quả nhiên là bắt lấy ngày hôm nay làm nhục nàng, ra oai phủ đầu nàng.
Khương Nịnh Bảo thấy Dương Thư Thanhthậtlâu vẫn chưa tiếp nhận lễ gặp mặt, liền giống như cười màkhôngcười nhìn Dương Thư Thanhnói“Quốc Công Gia, Dương thị đối với chàng đưa lễ gặp mặt như là có ý kiến”
Hoàng ma mađãđem khay trà bưng đến trước mặt nàng ta.
Khương Nịnh Bảo đối với phản ứng của Dương Thư Thanh nhắm mắt làm ngơ, bây giờ nàngđãtrở thành trưởng bối đối với Dương Thư Thanh, Dương Thư Thanh ở bên ngoài cũngkhôngdám đối với nàngkhôngcung kính, vụng trộmthìcoi nhưkhôngbiết.
"Dương thị, ngày sau nhớ phải hầu hạ phu quânthậttốt, phủ Quốc Công phủ con cái thưa thớt, ngươi sớm ngày vì Tạ gia chúng ta mà khai chi tán diệp, ta c*̃ngthậtsớm mong ngày ngậm kẹo đùa cháu."
"Con dâukhôngdám."
Xuân Hỉ đem bưng khayđiđến trước mặt Dương Thư Thanh, xốc lên vải đỏ phủ kín phíatrênliềnhiệnramộttượng Tố g Tử Quanâmbằng ngọc được điêu khắc sinh động.
"Đa tạ mẹ chồng."
Dường như cómộtđám mây xanh lơ lửngtrênđỉnh đầu củahắn.
Kỳthậttrong nội tâm nàng ta chính chột dạ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Còn Định Quốc Công làsựuy h**p làm người e ngại, Dương Thư Thanhkhôngdám đối đầu Định Quốc Công, chỉ có thể đem tất cả hận ý cùng lửa giận phát tiết đếntrênngười Khương Nịnh Bảo.
Hạ nhân và ma ma trong đại đường cũng biết phu nhân Quốc Côngđangra oai phủ đầu Thiếu phu nhân, nhưng ai cũng đồng tình cũng nhưkhôngthương hại vị Thiếu phu nhân này.
Ước chừng qua hai khắc đồng hồ, Khương Nịnh Bảo nhìn Dương Thư Thanh vẫn là có thể chịu đựngđ ược, chợt cảm thấykhôngthú vị, thời gian cũngkhôngsớm, Khương Nịnh Bảo rốt cục tiếp nhận nước trà nhấpmộtmiếng.
Dương Thư Thanh ngạc nhiên, hiển nhiênkhôngnghĩ tới Tạ Cảnh Dực hỏi nàng ta như vậy, cái này khiến nàng ta nghĩ tới thời điểm Định Quốc Công đưa ngọc bài cho nàng ta, gương mặt xinh đẹp trong nháy mắt đỏ bừng lên.
Tựa như nàng ta biến khéo thành vụng.
Dương Thư Thanh trong lòng lạnh lẽo,mộtcỗ ủy khuất dày đặc xông lên đầu.
Cảnh Dực còn khoanh tay đứng nhìn.
Saumộtlúc lâu, Khương Nịnh Bảo chậm rãinói: "Dương thị, bây giờ ngươiđãgả cho Cảnh Dực, mỗimộtthời khăc hãy ghi nhớ kỹ thân phạn của mình,khôngđược cùng nam nhân bên ngoài lui tới thân mật, có biếtkhông?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.