Gả Cho Cha Của Nam Chính
Cửu Nguyệt Vi Lam
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 82: Tiểu thiếu gia anh tuấn
Tại phủ Định Quốc Công.
Trong phòng sinh, Khương Nịnh Bảo nằm ởtrêngiường, bụng đau từng đợt nối tiếp nhau, bốn bà mụ ởmộtbên chuẩn bị nước ấm, cây kéo, khăn vải sạchsẽcùng chậu đồng chờ tới lúc thiết yếu để dùng.
Xuân Hỉ khẩn trương cầm tay phu nhân, trời rất lạnh nhưn trong phòng ấm áp, cái trán của nàngkhôngngừng đổ mồ hôi, miệngkhôngngừng hỏi: "Phu nhân, ngài còn đaukhông?"
Khương Nịnh Bảo nhịnkhôngđược bật cười, bụng lạimộttrận co rút nhanh, nàng là người sắp sanh nhưngkhôngcó khẩn trương như Xuân Hỉ, nhìn khuôn mặtnhỏnhắn của nàng ấy đều trắng, vội vàng an ủimộtcâu: "Còn khoẻ, ta còn chịu nổi."
Chưa từng trải qua việc sanh con,nóikhôngkhẩn trương sợ hãi là giả, nhất là nàng được chẩn đoán mang song thai, so với phụ nữ bình thường có thai sinh sản còn phải gian nan hơnmộtchút.
Đau bụng sinh chỉ là mới bắt đầu.
Nàng còn nhịn được, đời trước bị đau so với đau bụng sinhthìđau hơn rất nhiều, điểm đau cònkhôngđáng làm nàng đau kêu thành tiếng, bà đỡ bên cạnh kinh ngạc nhìn phu nhân Quốc Công.
Theo kinh nghiệm của bà ta, sao lại nhìnkhôngra phu nhân có từng trận đau đớn.
Lúc này, Hoàng ma ma bưngmộtchung canh sâm lại đây, múcmộtmuỗng đưa tới bên miệng Khương Nịnh Bảo, ân cầnnói: "Phu nhân, ngài nhanh uống chút canh sâm, sinh con tiêu hao rất nhiều thể lực và tinh thần, nhất định phải uống nhiều canh sâmmộtchút."
Khương Nịnh Bảo mỉm cười gật gật đầu, từng miếng từng miếng đem bát canh sâm uống sạch.
"Phía sau vẫn còn có canh sâm để dành, chờ tới khi thể lực và tinh thần của phu nhân tiêu haosẽuống tiếp, phu nhân, ngài cần giữ sức khoẻ cho mình trước." Hoàng ma ma đem thìa thu hồi lại, tha thiết dặn dò.
Khương Nịnh Bảo lên tiếng.
" Ừ, ta biết."
nóixong, cơn đau bụng sinh lại bắt đầu phát tác, từng đợt tiếp theo từng đợt... Nhưng nước ối còn chưa bị vỡ ra nên thời điểm sanh con chư ato7i1, bốn bà đỡ ở bên cạnh hỗ trợ xoa bụng.
…
Phía bên ngoài phòng sanh, tỳ nữ đỡ lấy tay Tạ lão phu nhânđanglo lắng chờ đợi, toàn bộ hạ nhân phủ Định Quốc Công đều ở chú ý đến chuyện Khương Nịnh Bảo sanh con.
Nhà nhà biết được tin tức này đều đem toàn bộ sức lực chú ý tới phủ Định Quốc Công, phu nhân Định Quốc Công được chẩn đoán mang song thai, nếu chưa sinh rathìkhôngai biết được trai haygái.
hiệntại Dương Thư Thanhkhôngcó theo dõi tới Tần vương phi nữa mà là nàng tađivào tiểu phật đường được Tần vương đặt biệt xây dựng cho nàng ta, thắp hương quỳ lạy tượng phật, yên lặng cầu nguyện Khương Nịnh Bảo sinh hai đứa congái.
"Nhất định phải sinh congái, sinh congái..."
Trong phật đường nhonhỏkhôngngừng truyền raâmthanh rì rầm niệm chú của Dương Thư Thanh.
"không,khôngđúng, phải làmộtxác ba mạng, lần này Khương Nịnh Bảo cuối cùngkhôngchịu nổi mà cùng đứanhỏđiđời nhà ma." Dương Thư Thanh mạnh mẽ nghĩ tới điều đó lại cầu nguyện.
"Phật tổ phù hộ, nhất định phải làm cho nữ nhân ác độc Khương Nịnh Bảo bị báo ứng!"
"..."
Trước cửa tiểu phật đường Thiến Dung cùng Thiến Bích đưa mắt nhìn nhau, tuy rằng các nàng cũngkhôngbiết rốt cuộc tiểu thư ở trong phật đường làm cái gì, nhưng chung quykhôngphải là chuyện tốt.
Trong chủ viện Tần vương phi v**t v* chiếc bụng bằng phẳng của mình, nghe mama tâm phúc thông báo, miệng ngấnmộtcái tia cười lạnh: "Mama, có lẽ Dương thị nghĩ hậu viện vương phủ là thiên hạ của nàng ta cho nên mới quang minh chính đại ở tiểu phật đường nguyền rủa phu nhân Định Quốc Công."
"Vương phi, nếukhôngchúng ta..." mama tâm phúc đáy mắthiệnlên vẻ lạnh lùng.
Tần vương phi cườinhẹ: "Đừng, chúng ta trước đừng hành động thiếu suy nghĩ, Vương giađanghướng về Dương thị, Dương thị tồn tại đối với chúng ta cũng có lợi, chờ Vương gia leo lên cái vị trí kia, ta lại thu thập nàng ta,hiệntại nên giúp nàng giải quyết tốt hậu quả trướcđi, miễn cho bị Tấn vương người bên kia nắm được tóc."
Mama tâm phúc nghĩ cũng phải.
"Mama, chờ phu nhân Định Quốc Công mẹ tròn con vuông, chúng ta đưamộtphần hậu lễ qua đó." Tần vương phi cũngkhôngngốc, Tần vương nay hướng về Dương thị, nàng ta là chính phi nên biết tránh mũi nhọn.
Nếu như có thể cùng quốc công phu nhân giao hảo, Tần vương tấtsẽcao hứng.
...
Phản ứng của người thân Khương Nịnh Bảo gần như nhất trí.
Khương Cẩn biết được muội muội hôm nay lâm bồn, cao hứng lại lo lắng,khôngcòn có tâm tư ở trong thư phòng đọc sách, phái gã sai vặtđiphủ Định Quốc Công xem tình huống.
mộtnhà đại cữu cữu Khương Nịnh Bảo biết được tin tức này, cao hứng kích độngkhôngthôi, đại cữu mợ hậnkhôngthể lập tứcđitới phủ Định Quốc Công nhìn Khương Nịnh Bảo lâm bồn, cuối cùng vẫn làkhôngcóđiqua, chỉ ở trong phủ chờ tin tức tốt.
Khương gia Khương lão phu nhân yên lặngđitới tiểu phật đường cầu nguyện, mặc kệ bà takhôngvui vẻ gì với đứa cháugáinày, nhưng bà ta đều hi vọng cháugáithứ tư có thể bình an sinh hạ con nối dòng cho Định Quốc Công.
Khương Xu Nghiên ở phủ Trấn Bắc Hầu tháng trước vừa sinh hạmộtđứa con trai biết được tin tức này vì nàng tađangở cữ nên chỉ phái người chú ý phủ Định Quốc Công.
Khương Nịnh Bảo là núi dựa của nàng ta, Khương Xu Nghiên yên lặng cầu nguyện nàng bình an sinh con.
Tốt nhấtmộtlần được con trai.
Ngay cả ở trong cung Phó Uyển Ninh đều quan tâm tới chuyện Khương Nịnh Bảo sinh con, chả trách lúc trước khi nàng ta hướng Khương Nịnh Bảo xin giúp đỡ muốn vào cung tham gia tuyển tú mà nàng takhôngcó nghe Khương Nịnh Bảo khuyên điều gì.
thìra Càn Nguyên đếđãkhôi phục khỏe mạnh, đáng tiếc tin tức này vẫn liên tục phong tỏa, trừ bỏ Hoàng hậu cùng nàng ta,thìgần nhưkhôngcó người nào biết được, ngay cả Hiền tần cũngkhôngbiết.
Trong thâm tâm Phó Uyển Ninh luôn cảm kích Khương Nịnh Bảo, đương nhiên hy vọng nàng bình an.
...
Mặc kệ bên ngoài có bao nhiêu người quan tâm hoặc là cắn răng nghiến lợi nguyền rủa Khương Nịnh Bảo, trong phủ Định Quốc Công dưới mái nhà congđangchờ các chủ tử ra đời.
Gió lạnh tuyết bay, băng tuyết ngập trời.
Cách đókhôngxa bên trong hành lang là Định Quốc Công với dáng người thẳng đứng khoát áo choàng màu đen,trênkhuôn mặtanhtuấn lãnh ngạnhhiệnlên thần sắc vô cùng lo lắng khó có được,mộtđôi mắt quanh quẩn sát khí nhìn chằm chằm vào cửa phòng sanhkhôngchớp mắt, áo choàng ở dưới bàn tay tođãsớm bị vò nhăn.
Nịnh Bảo...
Bên cạnhhắncòn đứngmộtvị nam tử tuấn mỹ cao lớn khác, đôi mắt cũngđangchăm chú nhìn phương hướng phòng sinh, trong ánh mắt có loại phức tạp và lo lắng làm người khác khó hiểu.
"Tạ Thất,đixem phòng sinhhiệntại là như thế nào rồi, saokhôngngheâmthanh gì hết vậy?" Định Quốc Công thanhâmtrầm thấp vang lên,ẩnẩnlộ ramộttia nôn nóng.
Tạ Thất vội vàng lên tiếng.
Tạ Cảnh Dực ngóng nhìn cách đókhôngxa người người nhốn nháo ở phòng sinh, thanhâmthanh lãnh: "Phụ thân, ngài đừng lo lắng, mẫu thân chắc chắn bình an sinh hạ... Bọn đệ đệ."
Đúng vậy, bọn đệ đệ...
Cảnh trong mơ là đẹp như vậy, thực tếthìtàn khốc như vậy. (tui kiềm chế lắm, ko dám chen cảm xúc tui vào khi edit những đoạn như thế này, nhưng tới khúc này xin lỗi cho tui chen dzô câu hahahhaha)
Còn nhớ kỹ trong mộnghắnđãtừng đứng tại cửa phòng sinh chờ đợi lo lắng Khương Nịnh Bảo vìhắnsinh con, thế nhưng là tronghiệnthực, Khương Nịnh Bảo là dưỡng mẫu củahắn.
Về sau đứa bé mà nàng sinh đều là đệ đệ củahắnhoặc là muội muội...
Tạ Cảnh Dựctrênmặt vẫn như cũ thanh lãnh, nhưng giờ này khắc này, đáy lòng củahắnkhôngkhác nàođangcómộtcái hố, trống rỗng, nơi ngựcẩnẩnco rút đau đớn.
Lúc này, Tạ Thấtđãtới, trong giọngnóidẫn theo vẻ hưng phấn.
"Chủ nhân, đại thiếu gia, phu nhân nước ối vỡ rồi, bà đỡnóimuốn sinh."
" Ừ, tađãbiết."
Định Quốc Công Tạ Hành tay lại nắm chặc thành quyền, đáy mắt lạihiệnlên vẻ lo âu,hắntừng hỏi thăm qua Trần Thái y, nữ tử nước ối vỡ ra, lâm bồn cũngkhôngdễ dàng.
khôngbao lâu, từng chậu máu loãng bưng ra ngoài.
Ngực Định Quốc Công bỗng nhiên níu chặt.
...
Trong phòng sinh,ẩnẩncó mùi máu tanh bay lên, Xuân Hỉ đầu đầy mồ hôi kiên cường nắm chặt tay Khương Nịnh Bảo,khôngngừng ởmộtbên động viên: "Phu nhân, các tiểu chủ tử sắp ra rồi."
Khương Nịnh Bảo có thể chịu đau đớn đặc biệt, nàng cắn răng đóng chặc, kiên quyếtkhôngla lớn, nghe theo các bà đỡ chỉ đạo dùng sức dùng sức.
"Phu nhân, t* c*ngđãnở, ngài lại dùng lực."
mộtbà đỡ mừng rỡ hô.
Sắc mặt Khương Nịnh Bảo càng lúc càng tái nhợt,trêntrán tất cả đều là mồ hôi, nhưng giờ này khắc này cả người nàngđãtràn ngập toàn bộ sức lực, dựa theo bà đỡ phân phó dùng sức dùng sức,mộtbà đỡ kháckhôngngừng dùng khăn vải sạchsẽlau khô bên dưới.
"Phu nhân,đãnhìn thấy đầu đứanhỏrồi!"
sựnhẫn nạithậtlớn này làm cho trong lòng Hoàng ma ma và đám ngườiđãtừng sanh con thươngyêukhôngdứt.
khôngbiết qua bao lâu, Khương Nịnh Bảo tiếp tục dùng sức, đột nhiên, nàng cảm thấy phía dưới bụng truyền đếnmộttrận đau đớn như xé rách vậy, tựa hồ có vật gì đó chảy ra.
"Sinh, sinh rồi, là tiểu thiếu giaanhtuấn!"
mộtbà đỡ cao hứng hô to, vội vàng lấy kéo cắt cuống rốn chà lau thân mình cho bé sơ sinh,mộtđộng tác quen thuộc khi đứa bé được sanh ra là vỗ lên môngnhỏcủa đứa bé hai phát,mộttiếng khóc lập tức vang lên, sau đó dùng mền mềm mại bọc kỹ đứanhỏlại đưa cho Hoàng ma ma bên cạnh.
Trước cửa phòng sanh Tạ lão phu nhân nghe được bên trong truyền ra tiếng khóc vang dội, vội vàng nắm chặt tay tỳ nữ bên người: "Takhôngcó nghe lầm chớ, bên trong có tiếng khóc đứa bé?"
"Lão phu nhân, ngàikhôngcó nghe lầm, phu nhân sinh rồi." Tỳ nữ vui mừng trả lời.
Tạ lão phu nhân kích động lệ nóng doanh tròng.
" Được, tốt, A Hành có hậu, Nịnh Bảo, Nịnh Bảokhôngcó việc gì chứ?"
Tỳ nữ vội vàngnói: "Bên trongkhôngcó kêu Trần Thái y, phu nhân dám chắckhôngcó việc gì."
Lúc này, cửa phòng sanh mở, Hoàng ma ma ôm đứa bé được bọc cẩn thậnđira ngoài.
"Chúc mừng lão phu nhân, chúc mừng lão phu nhân, phu nhân sinhmộttiểu thiếu gia."
Tạ lão phu nhân cười toe toét.
Quay về hành lang cách đókhôngxa khi biết được Khương Nịnh Bảo sinh ramộtđứanhỏĐịnh Quốc Công vẫn đứng nhưng tâm treotrêncaođãrớt xuốngmộtnửa, nghenóicòn cómộtđứa còn chưa sinh ra.
Tạ Cảnh Dực yên lặng nhìn khuôn mặt lão phu nhân cách đókhôngxa vui vẻ tươi cười.
Khương Nịnh Bảo lộ ra nụ cười mangmộtchút mệt mỏi, sợi tóc đen ướt dầm dề, xốc xếch dántrêngương mặt nàng, sinhmộtđứa, trong bụng còn cómộtđứa, sau đó Xuân Hỉ tiếp nhận miếng nhân sâm Xuân Nhạc đưa tới.
"Phu nhân, ngài trong bụng còn cómộtđứa nữa, trước ngậmmộtmiếng nhân sâm nàyđi."
" Được!"
Khương Nịnh Bảo gật gật đầu, ngậm miếng nhân sâm, thân thể lại phục hồi sức lực.
Sau nửa canh giờ, đứa bé thứ hai cũng thuận lợi ra đời, trong phòng sinh tiếng khóc lại vang lên, Khương Nịnh Bảo cũng mỉm cười thoả mãn mang theo mệt mỏi rã rời..
"Cũng làmộttiểu thiếu giaanhtuấn." Các bà đỡ cao hứng hô to.
Nghe được thanhâmcủa các bà đỡ, Khương Nịnh Bảo đột nhiên thả lỏng cả người ngấtđi, Xuân Hỉ kinh hãi: "Phu nhân, phu nhân, ngài tỉnh lạiđi?"
"Đừng hoảng hốt, phu nhân chỉ là mất hết sức lực ngấtđi, nghỉ ngơimộtđêm có thể tỉnh, đợi chút nữa để Trần thái y mở mấy đơn thuốc điều dưỡng thân thể cho phu nhân, bảo đảm phu nhân rất nhanh khôi phục như lúc ban đầu."
mộtbà đỡ tinh thông dược lý vội vàng kiểm tra Khương Nịnh Bảo tình hình, cười trấn annói, chuyện như thế này bà ta gặp nhiều rồi, phu nhân sinh song thai thuận lợi như vậy cũng là hiếm thấy.
Nếu như là ở nhà nôngthìkhôngcó gì khác thường, nhưng phu nhân là tiểu thư quan gia nuông chiều từ bé, trong thời gian sanh con mà từ đầu tời đuôi cũng chưa khàn cả giọng đau kêu thành tiếng.
Xuân Hỉ lúc này mới yên lòng lại, an tâm canh giữ ở bên người Khương Nịnh Bảo.
Bên ngoài, Định Quốc Công Tạ Hành rốt cục cũng nhìn thấy đượcmộtđôi song sinh của mình,hắnmuốn tới gần nhưng lại sợ hãi sát khítrênngười mình làm bị thương đứa bé yếu ớt.
Chỉ dám đứng xa xa nhìn.
Làm người ta cảm thấy lòng rất chua xót.
Tạ lão phu nhân nghĩ đến thời gian Nịnh Bảo mang thai, con trai mình cũngkhôngthể tới gầnnóichuyện, nhưng bây giờ cháu trai rờiđimẹ, bà cũngkhôngdám bế hai đứa cháu trai này đưa tới tay con trai.
Tạ Cảnh Dực thận trọng ômmộttrong hai người em trai, khóe miệngkhôngtự chủ nở ra nụ cười yếu ớt mở nhạt.
Đây là đứa bé mà Khương Nịnh Bảo sinh,hắn... là bọn đệ đệ củahắn.
Khương Nịnh Bảo sanh con cực kì thuận lợi, buổi sáng đau từng cơn, chạng vạng tốiđãbình an sinh hạmộtđôi bé trai, tin tức này nhanh chóng từ phủ Định Quốc Công truyền ra ngoài.
Trong tiểu phật đường phủ Tần vương, khi Dương Thư Thanh biết được tin tức ‘TỐT" Khương Nịnh Bảo mẹ con bình an, ngực kịch liệt phập phồng vì chịu k*ch th*ch lớn, cũngkhôngnhịn được nữa phun ramộtmiệng máu.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.