Phạm Thiên nhìn thấy tam hoàng tử xuất hiện thì liền quay người định rời đi. Bất kể là thân thế hay tu vi cảnh giới thì Vương Thiên Hổ đều thua xa vị tam hoàng tử này nên kết quả không cần nhìn cũng biết.
Hiện tại trong thành không thiếu những cuộc xung đột như vậy, mọi người cũng chỉ coi đây là đám tiểu bối đang trang phong nên không định tham dự vào.
Phạm Thiên quay trở về tới Phạm gia thì liền tắm rửa thoải mái sau hơn một tháng bôn ba sau đó thì đi lên phòng nằm nghỉ. Hắn nằm trên giường thì bắt đầu suy nghĩ về Đăng Thiên Đại Hội lần này.
Phạm Thiên đương nhiên là muốn tham gia vào đại hội này rồi, nó không chỉ là một cơ hội tuyệt hảo cho hắn bộc lộ tài năng và trở nên nổi danh. Chưa kể đến phần thưởng của đại hội này cũng rất lớn.
Phạm Nhược Đông nói rằng lần Đăng Thiên Đại Hội trước người đứng đầu được thưởng một bộ Huyền Cấp thượng phẩm chiến giáp cùng với lượng lớn linh thạch và những thứ hạng thấp hơn cũng được thưởng không ít.
Huyền Cấp thượng phẩm chiến giáp hắn muốn chế tạo ra ít nhất phải thăng cấp lên tới Võ Hoàng và thăng cấp nghề nghiệp lên tới cấp 6 thì mới được.
Nhưng hiện giờ Phạm Thiên vẫn chỉ là Đại Võ Sư, muốn giành được thứ hạng cao trong đại hội là rất khó khăn.
Chưa kể đến những người ẩn danh thì Phạm Thiên phải vượt qua tới 10 người đứng đầu Tiềm Long Bảng. Mặc dù hầu hết đều mới chỉ là Võ Linh sơ kỳ nhưng nên nhớ đã được gọi là thiên kiêu thì những người này đều nắm giữ khả năng chiến đấu vượt cấp.
Phạm Thiên dù có lực đạo mạnh mẽ muốn chiến thắng Võ Linh thông thường thì còn có khả năng nhưng còn đối mặt với những thiên kiêu này thì hắn hoàn toàn không có cơ hội.
Hôm nay gặp gỡ Vương Thiên Hổ trên đường Phạm Thiên không nghĩ rằng mình có thể chiến thắng được đối phương. Không phải do hắn thiếu ý chí mà chỉ đơn giản là đang nhìn thẳng vào sự thật mà thôi.
- Việc cấp bách bây giờ là phải đột phá Võ Linh.
Phạm Thiên sau khi nhận được viên đan dược gia tăng công lực từ Thanh Nhã thì trong lòng hắn vốn đã dự định không tiến vào trong phó bản vội mà sẽ tìm kiếm vật gia tăng công lực ở tại đại lục.
Nhưng Phạm Thiên mất tới một tháng đi tới di tích Võ Tông và sau đó mới được biết về Đăng Thiên Đại Hội. Giờ chỉ còn có khoảng một vài ngày nữa là đại hội sẽ diễn ra, hắn có muốn gia tăng công lực cũng sợ rằng không kịp nữa.
Lựa chọn duy nhất của Phạm Thiên lúc này là một lần nữa tiến vào phó bản mà thôi. Dù hắn ở trong phó bản bao lâu thì bên ngoài cũng chỉ mới là trong tích tắc thôi nên hắn có thể gia tăng công lực để tiến hóa võ hồn sau đó thì đột phá Võ Linh cùng ổn định cảnh giới rồi mới trở về cũng không bỏ lỡ thời gian.
……
Sáng ngày hôm sau Phạm Thiên thức dậy từ sớm và liền lấy ra một tấm Phó Bản Thông Hành Lệnh.
- “Hệ thống, hãy đưa ta vào phó bản”
“Hệ thống đang tiến hành mở cổng dịch chuyển. Mở cổng thành công”
Hệ thống vừa dứt lời thì tấm Phó Bản Thông Hành Lệnh trên tay hắn liền biến mất sau đó một cánh cổng dịch chuyển màu đen xuất hiện trước mặt hắn.
Đã có kinh nghiệm hai lần xuyên qua phó bản nên Phạm Thiên không ngạc nhiên khi trong đầu mình lần lượt hiện lên hình ảnh và tên của các nhân vật trong phó bản mà hắn có thể thay thế.
Đoàn Dự
Tiêu Phong
Hư Trúc
Mộ Dung Phục
Đoàn Chính Thuần
Cưu Ma Trí
Nhưng cái tên quen thuộc lướt qua trong đầu của Phạm Thiên thì hắn liền biết được phó bản sắp tới mình sẽ tiến vào là gì.
Thiên Long Bát Bộ !
- Tại sao cả ba lần đều là thế giới tiểu thuyết của Kim Dung vậy ?
Nghe được nghi hoặc của Phạm Thiên thì hệ thống liền đáp:
“Mặc dù việc lựa chọn thế giới sẽ được hệ thống tiến hành một cách ngẫu nhiên nhưng thường thì nó sẽ phải thỏa mãn hai điều kiện đó là thế giới đó phải phù hợp với cấp độ sức mạnh hiện tại của ký chủ và ngoài ra nó sẽ ưu tiên thế giới quen thuộc đối với ngươi”
Phạm Thiên hiểu được điều này thì gật đầu và đứng dậy tiến về phía cổng dịch chuyển và nói:
- Lần này ta cũng vẫn sẽ lựa chọn loạn nhập.
“Ký chủ đã lựa chọn nhân vật thành công, bây giờ có thể tiến vào cổng dịch chuyển. Thời gian bắt đầu phó bản là khi Đoàn Dự mới tới Vô Lượng Sơn”
Phạm Thiên bước vào bên trong cổng dịch chuyển và sau đó trước mắt hắn đã là một khu rừng phía trên một ngọn đồi. Hắn quan sát dọc theo đường mòn và nhìn lên phía trên đỉnh núi thì liền thấy được thấp thoáng một số kiến trúc ở trên đó.
- Nơi đó chắc chính là Vô Lượng Kiếm Phái…
Phạm Thiên nhanh chân tiến lên trên núi. Nếu như đã tới Vô Lượng Sơn thì có một thứ mà hắn không thể nào bỏ qua được.
Bắc Minh Thần Công !!!
Một trong tam đại thần công của Tiêu Dao Phái, là một trong những loại võ công được yêu thích nhất trong tiểu thuyết kiếm hiệp của Kim Dung.
Bắc Minh Thần Công có khả năng hấp thu nội công của kẻ địch để cho mình sử dụng. Nhờ vào môn thần công này mà Đoàn Dự từ một tên thư sinh trói gà không chặt trở thành một cao thủ tuyệt đỉnh nội công cao cường và là người duy nhất trong Đoàn thị học được Lục Mạch Thần Kiếm.
Một môn công pháp được sáng tạo ra từ bản thiếu của Bắc Minh Thần Công là Hóa Công Đại Pháp còn có thể nổi danh giang hồ khiến kẻ khác sợ tới vỡ mật thì nói gì tới bản gốc.
Đẳng cấp của Bắc Minh Thần Công tuyệt đối không hề thấp hơn hai môn tuyệt học Cửu m, Cửu Dương.
Phạm Thiên đi lên tới tận trước cửa Vô Lượng Kiếm phái mà trên đường vẫn không hề gặp phải người nào cả.
Hôm nay là ngày Đông Tây nhị cung của Vô Lượng Kiếm Phái tranh đấu nên hầu hết môn hạ đệ tử đều tập trung tại Kiếm Hồ Cung để quan chiến vì thế bên ngoài mới lơ là việc phòng thủ như vậy.
Nhưng như vậy lại càng có lợi cho Phạm Thiên vì hơn vì không có ai cản đường của hắn.
Phạm Thiên âm thầm đi tới trước cửa Vô Lượng Kiếm Phái sau đó tìm một tên đệ tử lạc đàn ở bên ngoài.
- Oáp…
Tên đệ tử này buồn ngủ ngáp một cái khi mở mắt ra thì đã nhìn thấy Phạm Thiên đứng trước mặt mình rồi.
- Ngươi là ai…
Tên đệ tử định đưa tay rút kiếm nhưng ngay lập tức đã bị Phạm Thiên dùng di hồn đại pháp khống chế tâm thần.
- Vô Lượng Ngọc Bích ở chỗ nào ?
Tên đệ tử hai mắt mơ màng chỉ về phía hậu sơn. Phạm Thiên sau khi biết được vị trí của Vô Lượng Ngọc Bích thì liền điểm huyệt ngủ của hắn rồi bỏ đi.
Đi tới phía sau hậu sơn thì Phạm Thiên liền nhìn thấy một vách núi đá dựng đứng phẳng lỳ như gương. Nơi này được Vô Lượng Kiếm Phái gọi là Vô Lượng Ngọc Bích và xếp vào hàng cấm địa của môn phái không cho phép người ngoài đi vào.
Phạm Thiên nhìn xuống vách núi bên dưới thấy cũng không quá sâu thì nhảy khỏi vách núi mà rơi xuống mà không chút ngần ngại, lần trước huyệt động mà hắn nhảy xuống còn sâu hơn thế này nhiều.
Phạm Thiên rơi tự do xuống dưới vách núi, rơi được một lát thì hắn liền đạp vào một cành thông mọc ra trên vách núi để giảm tốc độ rơi sau đó mới đáp xuống dưới đáy vực.
Phạm Thiên tiến về phía thác nước ở trước mặt mình và sau đó bắt đầu quan sát xung quanh.
Bình thường sẽ cần phải đợi đến tối khi ánh trăng hiện ra thì mới có thể nhìn thấy một thanh kiếm được bí mật treo trên vách đá chỉ về Lang Hoàn Phúc Địa được ẩn giấu.
Nhưng với Phá Vọng Chi Nhãn thì Phạm Thiên có thể nhìn thấy được một gian thạch động được giấu đằng sau một tảng đá phủ đầy rêu xanh. Hắn mừng rỡ chạy tới đẩy hòn đá này ra.
Hòn đá này trông thì rất nặng nề nhưng lại dễ dàng bị đẩy ra mà không cần Phạm Thiên phải dùng sức quá nhiều.
Một cửa hang cao chừng hơn một mét lộ ra, Phạm Thiên cúi người tiến vào bên trong và lấy ra một viên Dạ Minh Châu cầm trên tay. Viên Dạ Minh Châu phát ra ánh sáng rất nhu hòa nhưng như vậy là đủ cho hắn nhìn được mọi thứ xung quanh rồi.
Đi dọc xuống bên dưới hang động thì Phạm Thiên tới trước một cửa sắt lớn, hắn đẩy cánh cửa thì một mùi ẩm mốc liền tràn ra.
Phạm Thiên tạm thời bế khí tiến vào bên trong một gian thạch thất hình tròn, bên trong có một viên phỉ thúy rất lớn phát ra ánh sáng chiếu sáng gian thạch thất. Tiếp tục tìm kiếm thì hắn tìm được một cánh cửa đá ở phía tây nam đẩy ra thì thấy những bậc thang đá đi xuống.
Đi được chừng mười bậc thì lại có một cánh cửa, Phạm Thiên đẩy cửa ra thì liền thấy được mổ gian thạch thất rộng lớn, trên tường khảm rất nhiều bảo thạch nên sáng hơn căn phòng trước nhiều.
Vừa tiến vào phòng thì thứ đập vào mắt hắn là bức tượng của một cung trang nữ tử dung nhan diễm lệ, dù là tượng nhưng trông lại mang thần thái không khác gì người thật.
Vậy đây chính là thần tiên tỷ tỷ đó sao.
-------☆☆☆☆-------
0