Trận đấu được mong chờ nhất đã được diễn ra, Hàn Mai Tuyết ngồi trên đài cao thì hai mắt lập lòe nhìn hai nam nhân đứng đối diện nhau ở trên võ đài.
Hàn Mai Tuyết trong lòng thầm nói:
- Phạm Thiên, mặc dù biết là ta đang lợi dụng ngươi nhưng ngươi vẫn đồng ý giúp ta. Nếu như ngươi thắng Hàn Mai Tuyết này tuyệt đối sẽ không hai lời mà gả cho ngươi.
Phạm Thiên ở trên đài cũng không rõ suy nghĩ của Hàn Mai Tuyết. Hắn vốn đã có ý định chiếm lấy ngôi đệ nhất, việc nhận lời Hàn Mai Tuyết đơn thuần là hắn coi nàng như một chiến lợi phẩm tặng kèm cho mình nếu như chiến thắng mà thôi.
Phạm Thiên đối với Hàn Mai Tuyết phần nhiều là sắc dục và lòng chiếm hữu. Nếu Hàn Mai Tuyết đã muốn lợi dụng mình để thoát khỏi số phận đã định trước thì nàng cũng sẽ cần phải trả một cái giá đủ lớn để hắn ra tay.
Hàn Mai Tuyết ngay lập tức sử dụng thứ giá trị nhất mà nàng có chính là bản thân mình nên Phạm Thiên không chút do dự mà đồng ý.
Đừng quên Hàn Mai Tuyết không chỉ là một trong tam đại mỹ nhân tại Lạc Thiên Thành. Tu vi của nàng cũng rất mạnh nên Phạm Thiên không khác nào có được một Võ Linh cường giả làm thủ hạ.
Với tư chất của Hàn Mai Tuyết sau này trở thành Võ Vương đã là chắc như đinh đóng cột, thậm chí nếu như có sự bồi dưỡng của Phạm Thiên thì sẽ không chỉ dừng lại ở đó.
Cuộc buôn bán này Phạm Thiên tuyệt đối không lỗ, hắn cũng không sợ Lạc Thiên Long trả thù mình. Có Chiến lão chống lưng thì đừng nói Lạc Thiên Long, cho dù là hoàng chủ muốn ra tay với hắn cũng phải suy nghĩ lại ba lần trước khi ra tay.
Lạc Thiên Long đứng trên đài phong thái đạm nhiên như không giống như không coi Phạm Thiên là đối thủ thực sự của mình.
Phạm Thiên cũng cảm thấy có điều gì đó khác lạ nên liền nhíu mày một cái. Hắn thấy Lạc Thiên Long có gì đó không giống hôm trước.
Phá Vọng Chi Nhãn !
Phạm Thiên vận dụng thủ đoạn dò xét đắc lực nhất của mình và nhìn ra thông tin của đối phương.
Lạc Thiên Long
Đẳng cấp: 41
Đồng tử của Phạm Thiên hơi co lại một chút, ngày hôm trước Lạc Thiên Long chỉ mới là cửu tinh Đại Võ Sư mà hôm nay đã đột phá Võ Linh rồi ?
Lúc trước nhờ vào bí pháp Lạc Thiên Long đã có thể gia tăng sức mạnh vượt qua cả đại cảnh giới chứ đừng nói tới bây giờ hắn đã đột phá Dung Hồn Cảnh.
Lạc Thiên Long lúc này mở hai mắt chăm chú nhìn Phạm Thiên nói:
- Có vẻ như ngươi đã nhận ra rồi, nếu vậy ta cũng không cần phải mất công che giấu làm gì cả.
Nói xong liền bộc lộ ra khí tức Dung Hồn Cảnh trên người mình khiến mọi người kinh ngạc.
- Nhất tinh Võ Linh !?
- Mới qua một ngày mà cửu hoàng tử đã độ phá Dung Hồn Cảnh rồi ?
- Lúc trước chỉ mới là cửu tinh Đại Võ Sư mà hắn đã có thể dễ dàng đánh bại tam hoàng tử thì bây giờ đột phá nhất tinh Võ Linh xem ra Phạm Thiên không có chút cơ hội chiến thắng nào rồi.
- Dù sao tam hoàng tử cũng quá mức biến thái. Phạm Thiên cũng chỉ là bị Hàn Mai Tuyết mê hoặc nên mới đối đầu với tam hoàng tử mà thôi.
- Ai… Anh hùng khó qua ải mỹ nhân nha !
Đối với những lời nghị luận này Phạm Thiên cũng cảm thấy có chút khó chịu. Dù sao cũng không nên đánh giá hắn thấp như vậy chứ ! Hắn còn chưa hề tung hết sức mạnh ra đâu này.
Hừ ! Một đám điêu dân thì biết gì chứ. Hãy trợn to mắt chó của các ngươi mà xem ta đánh bại Lạc Thiên Long.
Phạm Thiên nói:
- Ngươi không định sử dụng bí pháp gì đó để gia tăng cảnh giới sao ?
Lạc Thiên Long thản nhiên đáp:
- Không cần.
Lúc trước Lạc Thiên Long tu vi chưa đạt tới Dung Hồn Cảnh nên bắt buộc phải sử dụng bí pháp cưỡng ép đột phá cảnh giới nhằm vận dụng võ hồn. Bây giờ hắn đã là Võ Linh bản thân sở hữu hồn khí nên không cần tới bí pháp cũng có thể vận dụng được võ hồn rồi.
Mọi người nghe được lời này thì liền nhìn về phía Phạm Thiên thắc mắc không biết hắn sẽ phản ứng như nào đây ?
Giận dữ ?
Cảm giác bị coi thường ?
Không !
Phạm Thiên mừng.
Hắn đang rất vui mừng !
Trên khuôn mặt Phạm Thiên lập tức hiện lên một vẻ quả thế, toàn thân hắn phát ra hồn khí kinh người tiến vào trạng thái hồn hóa.
Mãnh Hổ Khiêu Giản !!!
Một chiêu này Phạm Thiên sử dụng cực kỳ nhuẫn nhuyễn không chút nào chậm trễ giáng thẳng xuống đầu Lạc Thiên Long.
!!!
Đồng tử của Lạc Thiên Long co rút lại khi nhìn thấy cây thiết cốt đang nhanh chóng tiếp cận mình. Lúc này đã không kịp né tránh rồi, hắn vội vàng lấy Kim Linh Kiếm từ trong không gian giới chỉ ra và đưa lên hỏng cản lại đường côn của Phạm Thiên.
- Keng !!!
Kim Linh Kiếm là Huyền Cấp thượng phẩm linh khí nên không dễ bị tổn hại nhưng còn Lạc Thiên Long là người phải chịu toàn bộ lực đạo của Phạm Thiên thì không dễ chịu chút nào.
Lạc Thiên Long cảm thấy bên trong cơ thể nhộn nhạo, hắn cố nén cảm giác buồn nôn và hất thanh trường côn của Phạm Thiên ra.
Phạm Thiên không chờ Lạc Thiên Long phản ứng mà đã xoay côn sau đó dùng đầu còn lại đâm thẳng vào bụng của hắn.
- Hộc !!
Lạc Thiên Long lập tức phun ra một ngụm dịch thủy màu vàng, một côn vừa rồi chưa làm hắn b·ị t·hương nặng nhưng cũng không dễ chịu chút nào.
Lúc này Lạc Thiên Long nào còn vẻ tiêu sái lúc trước nữa mà đã trở nên cực kỳ chật vật.
- Ngươi… hèn hạ !
Phạm Thiên cười hắc hắc nói:
- Ta t·ấn c·ông ngươi trực diện thì không biết là hèn hạ chỗ nào đây ? Chẳng lẽ ta phải đợi ngươi cho phép thì mới được ra tay.
Trong chiến đấu yếu tố bất ngờ là cực kỳ quan trọng.
Phạm Thiên nhìn qua thiết lập và cách hành xử của Lạc Thiên Long thì biết rõ tên này chính là kiểu nhân vật chính thiên tài nhưng lại bị người khác coi là phế vật nên luôn có bộ dáng mặt hướng lên trời làm ra vẻ cả thiên hạ say độc ta tỉnh.
Phạm Thiên vừa rồi cố tình hỏi Lạc Thiên Long về bí pháp của hắn khiến cho sự kiêu ngạo của Lạc Thiên Long dấy lên và trong vô thức liền không muốn sử dụng nó.
Lạc Thiên Long quả nhiên mắc bẫy và Phạm Thiên không chút chậm trễ xuất ra một kích toàn lực để đánh phủ đầu.
Không dùng bí pháp thì Lạc Thiên Long chỉ là một tên nhất tinh Võ Linh mà thôi. Dù cho võ hồn của hắn biến thái thế nào thì chẳng lẽ có thể hơn được thần cấp võ hồn của Phạm Thiên hay sao chứ ?
Lạc Thiên Long trong lòng giận dữ nhưng lập tức lấy lại bình tĩnh hít sâu một hơi và nói:
- Lúc trước là do ta không chú ý, bây giờ thì ngươi đừng có hòng đánh lén thành công.
Phạm Thiên làm ra vẻ mặt trêu tức Lạc Thiên Long nói:
- Cửu hoàng tử điện hạ quá nhiên bá khí, ta đường đường chính chính ra tay lại bị nói thành đánh lén. Mà chịu thôi, ta một giới thường dân không chút gia thế sao dám nói lại hoàng gia cơ chứ…
Mọi người nghe Phạm thiên nói thế thì thầm nhổ nước bọt.
Ngươi là đệ tử của một trong tứ đại gia tộc của Lạc Thiên hoàng triều, sau lưng lại là cửu tinh Võ Vương cường giả cùng ngũ giai đỉnh phong Trận Pháp Sư mà là không chút gia thế thì còn ai là danh môn vọng tộc nữa ?
Nhưng quả thật vừa rồi Phạm Thiên dù ra tay bất ngờ nhưng cũng không thể nói là đánh lén được. Đánh giá của mọi người đối với Lạc Thiên Long bất tri bất giác liền hạ thấp một bậc.
Lạc Thiên Thần thấy vậy liền nói:
- Long nhi thật sự là còn hơi trẻ tuổi một chút, không ngờ lại bị đối phương dễ dàng làm mất bình tĩnh như vậy.
Mọi người nghe Lạc Thiên Thần dường như đang dùng lý do tuổi trẻ để vãn hồi thể diện cho đệ đệ mình thì cũng không ai nói gì. Nhưng thực chất trong lòng họ lại có chút coi thường Lạc Thiên Long, nói gì thì nói Phạm Thiên cũng chỉ mới 16 tuổi thậm chí còn trẻ hơn Lạc Thiên Long tới 2 tuổi nên sao có thể dùng tuổi tác ra để so sánh được.
Lạc Kinh Hồng liếc nhìn đám quần thần đang thầm nhả rãnh thì liền chữa lời cho Lạc Thiên Thần:
- Phạm Thiên tiểu tử kia cũng đủ mưu mô, nếu như Long nhi không nhanh chóng tỉnh táo lại thì chắc chắn sẽ bị hắn dắt mũi chơi đùa.
Phạm Thiên mà biết được Lạc Kinh Hồng nói mình mưu mô thủ đoạn thì nhất định hắn sẽ liều mạng với lão già này. Rõ ràng là hắn đa mưu túc trí có được không ?
Lạc Thiên Long không hổ là sở hữu thiết lập của nhân vật chính, hắn đã nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và vận dụng võ hồn.
Thao Thiết võ hồn lập tức hiện thế khiến cho Phạm Thiên trên mặt hiện lên vẻ cảnh giác.
Lạc Thiên Long mấy ngày nay quan sát thì đã nắm được phương thức chiến đấu của Phạm Thiên. Thần thông Thôn Thiên Phệ Địa của hắn vừa hắn khắc chế kiểu chiến đấu cận thân này của Phạm Thiên.
Nếu như Phạm Thiên sử dụng binh khí có khả năng t·ấn c·ông tầm trung như nhuyễn tiên thì Lạc Thiên Long còn cảm thấy có chút khó đối phó nhưng nếu là binh khí cận thân như trường côn thì không có gì là đáng ngại.
-------☆☆☆☆-------
0