Tử Hào nhìn Thôi Thường Hy xuất hiện trước mặt mình thì trong lòng hết sức phẫn nộ. Trong đầu hắn thầm nghĩ:
- “Tại sao Thiên Ma Thần Quân lại lựa chọn nhận một kẻ như thế này làm đệ tử ? Tử Hào ta vào sinh ra tử lập bao cộng trạng vì tà phái mà lại không bằng một kẻ bất nam bất nữ như thế này sao ?”
Nỗi đau mất sư huynh cộng thêm cảm giác bất bình khi nhìn thấy Thôi Thường Hy khiến cho Tử Hào dần mất đi bình tĩnh.
- Được lắm ! Vậy thử xem ngươi tài giỏi đến đâu !!
Tử Hào đưa tay gắn một mũi giáo vào trường côn trong tay sau đó xuất chiêu.
- Phi Tinh Độ Ngân Hà !!!
Thôi Thường Hy võ công cao hơn Tử Hào rất nhiều, hắn vừa ra tay thì đòn t·ấn c·ông của Tử Hào đã bị chặn lại.
Nhưng nên nhớ trong tay Tử Hào chính là Truy Hồn Ngũ Tinh Giáo, một trong Bát Đại Kỳ Bảo của võ lâm.
Cho dù Tử Hào chưa thể thức tỉnh được sức mạnh thực sự của Truy Hồn Ngũ Tinh Giáo thì cũng hơn xa dải lụa mỏng trong tay của Thôi Thường Hy.
- Xoạt !
Thôi Thường Hy cũng biết mình bị thất thế bởi không có binh khí nên không lựa chọn đối cứng với Tử Hào mà chỉ dùng xảo kình để chặn lại mũi giáo của đối phương.
- Ma Long Trảm !!
Thôi Thường Hy vận khí làm cho tấm vải lụa biến thành một thanh khí đao và chém về phía Tử Hào.
Tử Hào lập tức thu lại Truy Hồn Ngũ Tinh Giáo và chuyển từ thương pháp sang côn pháp khiến cho Thôi Thường Hy bị bất ngờ.
Tử Hào được xưng là thiên tài trăm năm mới có một thì cho dù võ công có chút thua kém Thôi Thường Hy nhưng hắn đã trải qua hàng trăm hàng ngàn trận chiến còn Thôi Thường Hy vẫn quá trẻ nên kinh nghiệm đối chiến có phần không bằng.
- Không ngờ Trấn Phong Lang lại mạnh đến như vậy, ngay cả đệ tử của Thiên Ma Thần Quân cũng phải gặp khó khăn.
- Nhưng ngươi không thấy Thôi công tử chỉ dùng một tấm vải lụa đã đánh ngang với đối phương rồi sao ?
- Tại sao trong tay Thôi công tử không có Hỏa Long Đao nhỉ ?
Phạm Thiên đứng bên thầm suy nghĩ cách làm sao để lấy được Truy Hồn Ngũ Tinh Giáo. Chẳng lẽ chờ Tử Hào b·ị đ·ánh bại rồi lén lấy đi sao ?
Nhưng tên Diệp Mẫn Thiên chắc chắn cũng sẽ không thể bỏ qua Truy Hồn Ngũ Tinh Giáo nên Phạm Thiên phải tìm cơ hội ra tay trước.
Nghĩ tới đây Phạm Thiên liền im lặng tiếp tục quan sát trận đấu.
Chỉ thấy Tử Hào quát:
- Võ công khá lắm, nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi. Ta sẽ g·iết ngươi để báo thù cho sư huynh !!
Tử Hào vung lên Truy Hồn Ngũ Tinh Giáo đập xuống thì bị Thôi Thường Hy chặn lại. Ngay lúc này bốn mũi giáo còn lại từ sau lưng Tử Hào bắn ra và đâm về phía Thôi Thường Hy.
Trong lúc cấp bách Thôi Thường Hy lập tức vận lên hộ thân cường khí để cản lại mũi giáo.
- Rầm !!!
Cả hai lập tức bị đẩy lui nhưng Thôi Thường Hy do phải thi triển hộ thân cường khí nên tiêu hao khá nhiều nội công.
- Đến lúc này thì ta không thể nương tay được nữa rồi.
Thôi Thường Hy nói xong liền vận công khiến cho khí thế toàn thân biến đổi. Hai chân hắn đạp mạnh và nhảy lên cao.
- Thiên Ma Đại Diệt Kiếp !
Từng luồng Thiên Ma Chân Khí chém xuống đầu Tử Hào khiến cho hắn không thể không lùi lại phía sau.
- A ! Chạy mau !!
Thiên Ma Đại Diệt Kiếp có phạm vi t·ấn c·ông quá lớn nên trước đó Thôi Thường Hy không muốn sử dụng. Nhưng đối mặt với một đối thủ như Tử Hào thì muốn ẩn giấu thực lực cũng rất khó.
Sau khi sử dụng Thiên Ma Đại Diệt Kiếp thì toàn bộ khu vực nơi Tử Hào đang đứng đều đã biến thành một mảnh phế tích hoang tàn. Nội viện của Hổ Huyệt Cốc gần như đã bị phá hủy hoàn toàn.
- Trấn Phong Lang đ·ã c·hết chưa ?
- Trúng phải chiêu thức đáng sợ như vậy thì kẻ nào có thể sống nổi cơ chứ ?
Nhưng đúng lúc này từ bên trong đống phế tích bỗng có một bóng đen lao ra.
- Là Trấn Phong Lang, hắn vậy mà không hề hấn gì sao !?
Tử Hào lao ra khỏi đám cát bụi thì hơi cúi người xuống quát:
- Lưu Tinh Vạn Thiên !!!
Bốn mũi giáo sau lưng Tử Hào lập tức được phóng ra bắn về phía Thôi Thường Hy. Người sau nhanh chóng né đi những mũi giáo này và chuẩn bị phản công.
Những mũi giáo bị Thôi Thường Hy né được thì thế công không giảm mà tiếp tục lao về phía trước.
Phạm Thiên đang đứng trong đám đông quan sát thì bỗng nhiên thấy những mũi giáo này bay về phía mình.
- Không phải chứ ? Ta chỉ đứng nhìn thôi mà cung dính tai bay vạ gió ?
Phạm Thiên không chút chậm trễ vận khí và tung chưởng.
Dương Quan Tam Điệp !!!
Tam trọng chưởng kình lập tức đánh tan động lực của Truy Hồn Ngũ Tinh Giáo khiến cho nó văng ra và rơi xuống đất.
Biến cố này khiến cho mọi người xung quanh đều chú ý tới, Tử Hào đang định gọi Truy Hồn Ngũ Tinh Giáo trở về thì phát hiện ra mình mất đi khống chế đối với nó thì liền tức giận nhìn Phạm Thiên.
- Ngươi là ai, sao dám can dự vào trận chiến của ta !?
Phạm Thiên vốn đang bình thản thì cũng có chút nóng giận, bản thân hắn chỉ đang đứng ngoài quan sát thì bị Truy Hồn Ngũ Tinh Giáo t·ấn c·ông còn chưa hỏi tội Tử Hào vậy mà giờ đây đối phương còn lên tiếng chất vấn hắn ?
Đang lo không có cớ để ra tay với ngươi không ngờ ngươi lại tự mình tới tìm c·ái c·hết…
Phạm Thiên quát:
- Trấn Phong Lang, đừng có ngạo mạn ! Ngươi chỉ là một tên tiểu nhân vật trong tà phái mà thôi, không nên đem bộ mặt mình treo lên quá cao.
Những người xung quanh nhìn thấy Phạm Thiên bỗng nhiên chọn lúc này để gây sự với Tử Hào thì tự giác lui ra sau một chút. Đám quần chúng bọn họ chỉ là tới xem náo nhiệt thôi nên cũng không muốn bị cuốn vào giao tranh với kẻ khác.
Nam Cung Hiền Bái cùng đám người Hắc Phong Bang vốn đang quy củ đứng ở một bên quan sát trận đấu của Thôi Thường Hy thì giật mình khi nhìn thấy Phạm Thiên.
Chân dung của Phạm Thiên cùng những đệ tử khác của Thiên Ma Thần Quân đều đã nằm trong đầu của những người thủ lĩnh Hắc Phong Bang nên Nam Cung Hiền Bái vừa nhìn đã nhận ra hắn.
- Tại sao lục công tử lại xuất hiện ở đây ? Chẳng lẽ hắn có ý đồ gì đối với ngũ công tử ?
Mỗi một thủ lĩnh của Hắc Phong Bang đều một lòng theo hầu một đệ tử của Thiên Ma Thần Quân.
Nam Cung Hiền Bái ngoại trừ Thiên Ma Thần Quân thì người mà hắn quan tâm tới nhất chính là công tử của mình Thôi Thường Hy. Giữa các đệ tử của Thiên Ma Thần Quân đều có sự tranh giành với nhau nên hắn bất giác nghĩ tới việc Phạm Thiên có âm mưu nhắm vào Thôi Thường Hy.
Phạm Thiên mà biết Nam Cung Hiền Bái đang suy nghĩ gì thì sẽ lập tức hô to oan uổng. Hắn đâu rảnh mà đi chú ý tới tên sư huynh ẻo lả này. Thứ mà hắn quan tâm chỉ là Bát Đại Kỳ Bảo mà thôi.
Thôi Thường Hy nhìn thấy Phạm Thiên bỗng nhiên xảy ra xung đột với Tử Hào thì thấy kỳ lạ. Có thể dễ dàng đánh bay Truy Hồn Ngũ Tinh Giáo như vậy thì chắc chắn không phải là hạng người vô danh. Nhưng trong tà phái hắn chưa nghe nói tới vị cao thủ nào trẻ tuổi có ngoại hình giống Phạm Thiên.
- Vị thiếu hiệp này xin hãy lùi lại, hiện giờ Trấn Phong Lang đang quyết đấu với đệ tử của Thiên Ma Thần Quân mong ngươi không tham dự vào.
Diệp Mẫn Thiên sao có thể đứng nhìn Phạm Thiên đánh nhau với Tử Hào được. Như vậy không phải kế hoạch của hắn sẽ bị phá hỏng sao.
Phạm Thiên nói:
- Không phải là ta muốn can thiệp vào nhưng tên này lại ra tay t·ấn c·ông ta thì sao ta có thể ngồi yên được. Như vậy chẳng phải khiến kẻ khác nghĩ ta dễ bắt nạt sao ?
Diệp Mẫn Thiên trong lòng đã muốn đ·ánh c·hết Phạm Thiên nhưng vẫn giữ bình tĩnh nói:
- Đó chỉ là hiểu nhầm mà thôi, Trấn Phong Lang cũng không phải cố ý t·ấn c·ông ngươi.
Phạm Thiên liền gạt bỏ lời nói của hắn ra khỏi tai mà tiếp tục tiến lên.
- Có phải cố ý hay không thì chỉ có mình hắn biết, ngươi không cần biện minh thay hắn.
Diệp Mẫn Thiên hai mắt hiện lên sát khí, ngay khi Phạm Thiên vừa đi qua thì hắn lập tức vận công đánh về phía hậu tâm của Phạm Thiên.
Phạm Thiên đã sớm đề cao cảnh giác với Diệp Mẫn Thiên, Tử Hà Thần Công được vận dụng lên có uy thế cực lớn nê hắn lập tức phát hiện ra.
Phạm Thiên không chút chậm trễ xoay người đối chưởng với Diệp Mẫn Thiên.
- Ngu ngốc !
Diệp Mẫn Thiên cười thầm, hắn đang sử dụng Tử Hà Thần Công mà Phạm Thiên lại chủ động đối chưởng chẳng khác nào là t·ự s·át.
Nhưng khi đối chưởng với Phạm Thiên thì Diệp Mẫn Thiên liền biến sắc.
- Sao lại như thế ? Hắn đang hút nội công của ta. Chẳng lẽ đây là… Hấp Khí của Thần Địa !?!
Diệp Mẫn Thiên vội vàng tung chưởng còn lại đánh vào ngực Phạm Thiên hòng vây ngụy cứu triệu.
Phạm Thiên thấy thế liền lui lại. Bản thân hắn có thể hấp thu công lực của đối phương nhưng không thể hấp thu chưởng kình được. Nếu để Diệp Mẫn Thiên đánh trúng thì hắn vẫn sẽ b·ị t·hương như thường.
-------☆☆☆☆-------
0