Trần Phái Vân vừa mới nhìn thấy Huyết Lôi xuất hiện thì đã cảm thấy không ổn. Đối phương đem lại cho hắn một cảm giác vô cùng nguy hiểm.
Trần Phái Vân vội vàng đưa đao lên muốn phòng ngự nhưng bỗng nhiên toàn thân Huyết Lôi lại bắn ra sát khí kinh người.
Sát khí giống như ngưng thành thực chất lao tới chém về phía Trần Phái Vân khiến cho hắn toàn thân cứng lại.
- Hả ?
Huyết Lôi bỗng nhiên hô lên một tiếng khó hiểu, chỉ thấy lúc này Trần Phái Vân ánh mắt tan rã toàn thân run rẩy không chút khí thế nào khiến cho hắn vô cùng khó hiểu.
Trần Phái Vân vừa rồi còn dễ dàng chém bay hai người Lâm Hạ Lục thì võ công tuyệt đối phải là nhất lưu trở lên vậy mà chỉ mới một chút sát khí đã chịu không nổi rồi ?
Huyết Lôi có chút tò mò lại thử ra tay một lần nữa lần này không chỉ đơn giản là sát khí mà là một đòn t·ấn c·ông thực sự.
Chỉ thấy Huyết Lôi nhẹ nhàng đưa thanh đao to lớn của mình lên và chém ra một luồng đao khí vô hình. Trần Phái Vân lúc này hoàn toàn không thể phản ứng mà chỉ ngơ ngác để đao khí chém trúng mình.
- Keng !!!
Đao khí chém trúng đao của Trần Phái Vân thì ngay lập tức hai tay hắn liền tuột khỏi chuôi đao khiến cho thanh đao rơi xuống đất.
- Phụt !
Trần Phái Vân ngã ra sau và một v·ết t·hương lớn liền xuất hiện trên ngực nhưng hắn không chút nào chú ý tới mà lại tỏ ra hoảng sợ liên tục lui ra phía sau.
Trên mặt Huyết Lôi lập tức hiện lên vẻ thất vọng và khinh thường nói:
- Ta còn cho là gặp được một kẻ thú vị không ngờ chỉ là một tên c·hết nhát.
Huyết Lôi không biết rằng Trần Phái Vân lúc này tâm thần đang cực kỳ không ổn định. Tổn thương tinh thần do Thiên Sát Trảm Hồn Đao gây ra còn chưa hồi phục đã bị hắn dùng “thế” t·ấn c·ông thì lập tức tinh thần trở nên tan rã và toàn bộ tâm trí liền bị r·ối l·oạn.
Vì thế nên Trần Phái Vân mới để lộ ra vẻ kinh hãi như thế. Tinh thần hỗn loạn khiến Trần Phái Vân thậm chí mất đi khả năng kiểm soát cơ thể, dưới đũng quần hắn lập tức xuất hiện một vệt nước màu vàng.
Huyết Lôi thấy vậy liền nói:
- Lâm Hạ Lục, ngươi lại thua dưới tay tên tiểu tử này sao ?
Kẻ tên Lâm Hạ Lục thấy biểu hiện của Trần Phái Vân thì không chút nào buồn cười vì hắn đã thua một kẻ hèn nhát tới mức đái cả ra quần.
- Kẻ như ngươi sống cũng chỉ làm nhục những người cầm đao mà thôi.
Huyết Lôi liền tiến tới giơ đao muốn kết liễu Trấn Phái Vân.
Nhưng ngay lúc nay Y Hoa lại đứng dậy cố nén thương thế cầm kiếm cản đường Huyết Lôi.
Huyết Lôi có chút bất ngờ hỏi:
- Một kẻ như thế mà cũng có nữ nhân đứng ra bảo vệ sao ? Đầu óc của ngươi có vấn đề không vậy ?
Y Hoa nhìn bộ dạng hiện tại của Trấn Phái Vân thì trong lòng đau đớn không ai hiểu thấu. Lúc trước Trấn Phái Vân xuất hiện cứu nàng thì khiến cho hình tượng hiên ngang mà Y Hoa còn nhớ lúc nhỏ bắt đầu trở lại, nhưng bây giờ trong lòng nàng không có gì ngoại trừ hai chữ thất vọng.
Không chỉ thất vọng về Trần Phái Vân mà còn thất vọng vì bản thân mình tại sao lại không nhìn ra con người của đối phương sớm hơn.
Hình ảnh của Trần Phái Vân trong lòng Y Hoa lập tức trở thành một kẻ hèn nhát ức h·iếp kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh. Lúc bình thường khí vũ hiên ngang nhưng khi gặp kẻ mạnh hơn lại sợ mất mật.
Hôm qua đối đầu với Phạm Thiên là như vậy, hôm nay đấu với Huyết Lôi cũng như thế.
Y Hoa cắn chặt hàm răng âm thầm gạt nước mắt và nói:
- Cho dù hắn là kẻ ra sao thì cũng là bằng hữu của ta, ta tuyệt đối sẽ không để ngươi làm hại hắn.
Dù thất vọng thế nào thì tình nghĩa giang hồ vẫn khó có thể rũ bỏ, hơn nữa Trần Phái Vân còn vừa cứu mạng nàng là sự thật không thể chối cãi nên Y Hoa không cách nào ngoảnh mặt làm ngơ nhìn đối phương bị g·iết.
Huyết Lôi nhìn Y Hoa một lát rồi nói:
- Hai kẻ các ngươi thật là đáng chán, ta không rảnh để đùa giỡn với các ngươi nữa rồi.
!!!
Y Hoa còn chưa kịp phản ứng thì bỗng nhiên Huyết Lôi đã vung đao chém tới.
- Rắc !!!
Song kiếm của Y Hoa không chút sức phản kháng nào mà b·ị c·hém tan thành từng mảnh. Y Hoa bị kình lực đánh bay ra và đâm vào một thân cây cách đó không xa khiến nó đổ xuống.
Nàng vốn đã bị nội thương giờ trúng phải một đòn không hề nương tay của Huyết Lôi thì ngay lập tức thương thế liền trở nên trầm trọng.
Y Hoa cố gắng mở mắt ra thì liền thấy Huyết Lôi đã đi tới trước mặt Trần Phái Vân.
- Phụt !!
Một cột máu phun ra nhuộm đỏ mặt đất, ngay sau đó thủ cấp của Trần Phái Vân lăn vài vòng trên đất rồi hướng về phía Y Hoa.
Hai mắt của Trần Phái Vân mở lớn ra trên khuôn mặt còn mang đầy vẻ kinh hãi khiến Y Hoa không đành lòng nhắm mắt quay đi.
- Cha… người mau tới cứu nữ nhi…
Y Hoa nghĩ tới cha mình nhưng lại thầm bãi bỏ vì nàng biết cha mình không thể nào là đối thủ của Huyết Lôi.
Sau đó trong đầu Y Hoa không hiểu tại sao lại xuất hiện hình ảnh một nam nhân mà nàng chỉ vừa mới gặp ngày hôm trước.
- Nếu là hắn… thì liệu có đánh bại được tên Huyết Lôi không…
Suy nghĩ này thoáng hiện lên trong đầu Y Hoa rồi nàng liền mất đi ý thức.
Huyết Lôi g·iết c·hết Trần Phái Vân xong thì liền nhìn về phía Y Hoa đã ngất đi ở dưới thân cây gãy đổ. Hắn vốn không để tâm nhiều tới mấy con chuột nhắt này nhưng nghĩ tới thuộc hạ nói rằng thân phận của nàng là đại tiểu thư của Yến Phi gia nên nếu không xử lý ngay thì sẽ có khá nhiều phiền phức gây ảnh hưởng tới nhiệm vụ của mình.
Huyết Lôi nghĩ vậy liền đưa đao lên định kết liễu Y Hoa. Nhưng đúng lúc này trong lòng dâng lên một cảm giác vô cùng bất an. Loại cảm giác này chính là do hắn tôi luyện ra từ hàng trăm ngàn trận chiến sinh tử nên cực kỳ đáng tin.
Huyết Lôi lập tức hạ thấp đao nhưng không hạ hẳn xuống mà giữ ở tư thế phòng thủ nhìn xung quanh.
- Cẩn thận như vậy không hổ là võ sĩ của thần địa nha…
Phạm Thiên bỗng nhiên xuất hiện ở bên cạnh Y Hoa và một tay đặt lên cổ nàng kiểm tra mạch tượng.
- Mạch yếu quá… tới chậm chút nữa thôi là đã muộn rồi.
Phạm Thiên không chút suy nghĩ liền lấy ra một tấm Tỏa Linh Lệnh từ trong hành trang và sử dụng. Nếu không hành động nhanh thì Y Hoa có thể sẽ m·ất m·ạng bất cứ lúc nào.
“Tỏa Linh thành công”
Tiếng thông báo của hệ thống khiến Phạm Thiên bất ngờ.
Không phải chứ ? Dễ dàng như vậy sao ?
Cho dù là Y Hoa đang cận kề c·ái c·hết nhưng nếu theo cách tính thông thường thì tỉ lệ thành công cao nhất cũng chưa tới 50% vì Phạm Thiên và Y Hoa là hai người lạ mặt hoàn toàn không chút liên hệ nên lòng cảnh giác và bài xích phải rất lớn mới đúng. Mới lúc sáng nàng còn nghi hắn là kẻ đã t·ấn c·ông võ sĩ của Yến Phi gia đây này.
Phạm Thiên nếu như biết trước khi ngất đi người mà Y Hoa nghĩ tới là hắn thì không biết sẽ ra sao ? Có nhiều lúc hữu tâm trồng hoa hoa không nở, vô tâm cắm liễu liễu thành rừng.
Trong lúc bất tri bất giác hình tượng của Phạm Thiên đã bằng một cách nào đó thay thế Trần Phái Vân trong lòng Y Hoa rồi.
Có thể là do Phạm Thiên là người đầu tiên đánh bại Trần Phái Vân trước mặt Y Hoa và khiến hắn lần đậu bộc lộ ra vẻ “hèn nhát” của mình. Cũng có thể là do hình ảnh Phạm Thiên cầm Hỏa Long Truy Hồn Đao đánh bại Trần Phái Vân quá đẹp trai đi, chuyện này ai mà biết được…
Quan trọng là hiện giờ Phạm Thiên đã thành công thu phục Y Hoa làm thuộc hạ thì thương thế của nàng cũng sẽ lập tức được hồi phục. Nói đúng ra việc Y Hoa trong lòng có hình ảnh của Phạm Thiên lại đã cứu nàng một mạng này chứ nếu như sự bài xích quá lớn dẫn đến không thể tỏa linh kịp thời thì nàng đ·ã c·hết rồi.
Lúc này Tú Lệ cùng Hoa Liên đi ra từ sau rừng cây, Phạm Thiên liền giao Y Hoa lại cho hai nàng sau đó thì bước tới nhìn Huyết Lôi.
Huyết Lôi cũng dùng một ánh mắt cực kỳ hứng thú đánh giá ngược lại Phạm Thiên.
- Huyết Lôi đại nhân, mau nhìn kìa… là Ma Linh Kiếm !
Lâm Hạ Lục bỗng nhiên chỉ về phía Đàm Hoa Liên và hô lên khiến Huyết Lôi chú ý tới.
Hắn chỉ nhìn Ma Linh Kiếm một chút để xác nhận sau đó lại mang vẻ mặt đầy hứng thú nói với Phạm Thiên:
- Xem ra vận khí của ta ngày hôm nay cũng không quá tệ, không chỉ tìm ra chủ nhân của Ma Linh Kiếm mà còn tìm được một đối thủ đáng gờm như ngươi.
Khí tức Phạm Thiên phát ra cực kỳ bình thường không cao hơn đám võ lâm nhân sĩ tầm thường là bao nhưng Huyết Lôi cực kỳ tin tưởng cảm giác của mình.
Phạm Thiên thấy đối phương giống như phát hiện ra sức mạnh của mình thì có chút bất ngờ. Sau đó hắn liền không thèm che giấu khí tức của mình nữa mà để nó bộc phát ra rồi tự tin nhìn Huyết Lôi.
Huyết Lôi
Đẳng cấp: 51
-------☆☆☆☆-------
0