Phạm Thiên biết được dụng ý của Ân Tích Ngưu thì cười thầm, nếu như là kẻ khác thì có lẽ sẽ gặp phải khó khăn nhưng hắn thì khác.
Nhờ vào đặc điểm của Vô Tự Thiên Thư có khả năng mô phỏng mọi loại võ công nên Phạm Thiên có thể thoải mái thi triển mà không lo nội công xung đột với Trường Bạch Kiếm Quyết.
Với khả năng của Phạm Thiên thì thừa sức qua mặt được Ân Tích Ngưu.
- Phạm công tử, lần này nhờ ngươi chỉ giáo cho đám học trò tại Luận Kiếm Đường ra sao.
Phạm Thiên cười đáp:
- Luận Kiếm Đường nổi tiếng khắp chính phái là nơi truyền thụ võ công của Huyền Vũ Môn thì ta sao dám nói ra hai chữ chỉ giáo, ta chỉ cùng mấy vị ngân kết đây luận bàn để cùng tiến bộ thôi.
Với chính phái thì lễ nghi và phong thái rất quan trọng nên hành động của Phạm Thiên làm Ân Tích Ngưu âm thầm gật đầu.
- Mời !
Phạm Thiên chắp tay với Ân Tích Ngưu rồi tiến tới trước và gia nhập với một vài vị sư phụ đã đứng ở đó.
Phạm Thiên chỉ tới giúp đỡ thôi chứ một mình hắn nếu tiến hành khảo hạch cho toàn bộ ngân kết thì biết bao giờ mới xong. Ân Tích Ngưu sẽ phụ trách đứng bên ngoài quan sát biểu hiện của các ngân kết trong quá trình khảo hạch.
Các vị sư phụ sẽ chia ra thành từng khu vực và các ngân kết sẽ xếp hàng từ từ đi tới tham gia khảo hạch. Trái với suy nghĩ của Phạm Thiên là sẽ chẳng có mấy người muốn được mình khảo thí thì bọn họ lại xếp thành một hàng dài đứng trước mặt hắn.
- Đám này là đang xem thường mình sao ?
Phạm Thiên âm thầm mỉm cười, những người này hiển nhiên là cho rằng so với những vị sư phụ ở đây thì kiếm thuật của Phạm Thiên là kém nhất nên mới lựa chọn hắn làm người khảo hạch cho mình.
Như vậy cho dù Phạm Thiên có võ công cao hơn họ một chút thì hẳn là không quá áp đảo nên họ sẽ có thể thi triển hết kiếm thuật của mình ra mà không bị ép lộ ra nhược điểm như khi đối đầu với các vị sư phụ.
- Ta là Vương Lâm, mong vị huynh đài này chỉ giáo cho.
Thấy người đầu tiên cầm kiếm tới trước mặt mình thì Phạm Thiên cười cười chắp tay đáp lễ:
- Ta là Phạm Thiên.
Mấy vị sư phụ khác chưa có ai tới khảo hạch nên cũng đầy hứng thú nhìn qua bên này muốn xem vị thiếu niên được Kiếm Hoàng đại nhân truyền thụ kiếm pháp này tài nghệ đến đâu.
Phạm Thiên rút kiếm ra khỏi vỏ và thoải mái đứng chờ đối phương t·ấn c·ông. Vương Lâm thủ thế một lát thì liền ra tay trước.
- Keng !
Bằng vào nhãn lực của mình Phạm Thiên dễ dàng cản lại kiếm của đối phương, hắn chỉ giữ thế phòng thủ để cho Vương Lâm thi triển ra kiếm pháp mà mình đắc ý nhất sau đó bất ngờ phản công.
- Oái !
Vương Lâm bị bất ngờ muốn phòng thủ nhưng trường kiếm trong tay Phạm Thiên biến ảo không ngừng cuối cùng dừng lại trước cổ của hắn khiến đám ngân kết vô cùng kinh ngạc.
- Đa tạ chỉ giáo !
Phạm Thiên thu kiếm về và đứng tại chỗ. Những ngân kết đã kinh ngạc thì các vị sư phụ đặc biệt là Ân Tích Ngưu còn kinh ngạc hơn.
Ân Tích Ngưu mở lớn hai mắt nói:
- Đó là… Tấn Lôi Kích Đỉnh ?
Tấn Lôi Kích Đỉnh là một biến chiêu của Trường Bạch Kiếm Quyết mà không phải Trường Bạch Kiếm Pháp. Nhìn thấy Phạm Thiên thi triển chiêu này thì Ân Tích Ngưu vô cùng bất ngờ.
- Đàm tiểu thư, tại sao Phạm công tử lại biết Trường Bạch Kiếm Quyết ?
Hắn có thể nhìn ra Phạm Thiên thực sự biết được kiếm quyết mà không phải là chỉ bắt chước kiếm pháp mô phỏng Tấn Lôi Kích Đỉnh mà thôi vì biến chiêu này phải nắm giữ kiếm quyết mới biết được quy luật biến hóa của nó.
- Thực ra lúc trước khi gặp Phạm Thiên thì hắn đã biết Trường Bạch Kiếm Quyết rồi, hơn nữa Trường Bạch Kiếm Quyết mà ta học được cũng là do Phạm Thiên nhận được từ gia gia và truyền lại cho ta.
Ân Tích Ngưu cảm thấy khó tin nhìn Phạm Thiên, Trường Bạch Kiếm Quyết khác với kiếm pháp. Hắn vẫn cho rằng Phạm Thiên chỉ được truyền dạy vài đường kiếm pháp không ngờ Kiếm Hoàng lại đem toàn bộ kiếm quyết truyền lại cho Phạm Thiên.
Nói như vậy chẳng phải Phạm Thiên chính là truyền nhân của Kiếm Hoàng rồi hay sao ?
Ân Tích Ngưu không tin tà tiếp tục quan sát kiếm pháp của Phạm Thiên và nhận ra hắn thực sự biết Trường Bạch Kiếm Quyết. Hơn nữa tạo nghệ còn không thấp, không phải là có thể luyện ra trong ngày một ngày hai mà cần nhiều năm khổ luyện.
Trên thực tế Phạm Thiên chỉ mới đem Trường Bạch Kiếm Quyết luyện qua mà thôi nhưng ai bảo ngộ tính của hắn cao vô cùng đây này. Phạm Thiên luyện kiếm một ngày hoàn toàn hơn xa người khác luyện cả năm trời.
Phạm Thiên thi triển kiếm pháp tinh diệu thì không chỉ không khiến cho đám ngân kết nhụt chí mà đi lựa chọn mấy vị sư phụ khác để khảo hạch mà ngược lại còn hấp dẫn thêm một đám người nữa khiến cho mấy vị sư phụ kia chỉ có thể đứng đó không có gì làm.
Nhưng không có một ai phàn nàn vì họ đang chăm chú quan sát kiếm trong tay của Phạm Thiên.
Kiếm Hoàng thường hay đi chu du khắp thiên hạ nên hiếm khi có mặt ở Trường Bạch Sơn, cộng thêm việc hắn cũng rất ít khi thi triển kiếm pháp trước mặt người khác nên bọn họ không mấy khi được quan sát Trường Bạch Kiếm Quyết.
Giờ đây Phạm Thiên thi triển Trường Bạch Kiếm Quyết thì bọn họ sao có thể bỏ lỡ cơ hội này để được quan sát một trong những bộ kiếm thuật đỉnh phong của võ lâm được.
Ân Tích Ngưu đã xác nhận được rằng Phạm Thiên không chỉ đơn giản là được truyền thụ vài chiêu kiếm pháp thôi mà ngược lại có thể nói là được Kiếm Hoàng dốc lòng truyền thụ y bát của mình cho hắn.
Thậm chí cách đây hơn nửa năm chính Đàm Hoa Liên là cháu gái của Kiếm Hoàng mà mới chỉ được truyền thụ Trường Bạch Kiếm Pháp mà không phải kiếm quyết.
- Các ngươi sao lại tập trung hết ở đây thế này, không định tham gia khảo hạch nữa sao ?
Ân Tích Ngưu cảm thấy không cần phải kiểm tra Phạm Thiên nữa mà tiến lên giúp Phạm Thiên đuổi đám ngân kết đang xếp thành hàng dài trước mặt hắn.
Dù tiếc nuối nhưng đám ngân kết không dám cãi lời Ân tổng sư nên liền bắt đầu chia nhau ra đi tới trước mặt những vị sư phụ khác để tiến hành khảo hạch.
Chỉ có khoảng hơn chục tên đã đứng xếp hàng ở trên cùng thì mới mặt mày hớn hở chờ tới lượt được đấu với Phạm Thiên để tự mình thể nghiệm Trường Bạch Kiếm Quyết nổi danh của Kiếm Hoàng đại nhân.
Phạm Thiên cảm thấy dùng kiếm pháp ứng phó với đám ngân kết này cũng không có gì khó khăn, chỉ cần dựa vào một chiêu Tấn Lôi Kích Đỉnh thì hắn đã dễ dàng khống chế tình hình rồi. Nhưng đây là khảo hạch mà không phải so kiếm nên Phạm Thiên vẫn cần phải để cho những người này thi triển một chút kiếm thuật rồi mới đánh bại đối phương.
Rất nhanh hơn mười tên ngân kết đã được khảo hạch xong và Ân Tích Ngưu liền đi tới tươi cười vui vẻ nói với Phạm Thiên:
- Trường Bạch Kiếm Quyết trong tay Phạm công tử quả là tinh diệu, đã có mấy phần phong phạm của Kiếm Hoàng đại nhân rồi…
Trong lòng Ân Tích Ngưu bây giờ Phạm Thiên đã trở thành truyền nhân của Kiếm Hoàng hơn nữa dựa theo quan sát của hắn thì quan hệ của Phạm Thiên với Đàm Hoa Liên không hề tầm thường.
Nếu Phạm Thiên cùng Đàm Hoa Liên có tình ý với nhau mà hắn còn được Kiếm Hoàng đích thân truyền thụ kiếm pháp thì đã coi như là một nửa cháu rể của Kiếm Hoàng rồi. Như vậy Phạm Thiên sau này sẽ là người thừa kế Trường Bạch Sơn này nên Ân Tích Ngưu đương nhiên phải khách khí.
Ân Tích Ngưu đang định dẫn Phạm Thiên rời khỏi luyện võ tràng thì bỗng nhiên lúc này một người tiến đến khiến cho hắn nhíu mày.
- Học trò Bạch Lợi Hương, muốn được Phạm công tử chỉ giáo, mong Ân tổng sư cho phép !
Ân Tích Ngưu thấy Bạch Lợi Hương bỗng nhiên đi tới muốn đấu với Phạm Thiên thì vuốt râu suy nghĩ.
Bạch Lợi Hương là người có khả năng trở thành kim kết cao nhất trong đám ngân kết này. Tuổi trẻ tài cao thì đương nhiên là tâm cao khí ngạo muốn được đấu với Phạm Thiên thân mang tuyệt học của Kiếm Hoàng đại nhân cũng là chuyện dễ hiểu.
- Chuyện này… Phạm công tử, ý ngươi thế nào ?
Thấy Ân Tích Ngưu chưng cầu ý kiến của mình mà không ép buộc như lúc trước thì Phạm Thiên biết địa vị của mình đã được đối phương nâng lên rất cao. Hắn gật đầu đáp:
- Đương nhiên là được.
Nói xong Phạm Thiên âm thầm nhìn Bạch Lợi Hương mà thầm nghĩ:
- Ta còn đang nghĩ cách để khiến ngươi phải lộ ra cái đuôi không ngờ ngươi lại dám chủ động đem cơ hội tới trước mặt ta như vậy.
Kiếm pháp mặc dù không phải thế mạnh của Phạm Thiên nhưng nếu muốn ép Bạch Lợi Hương phải bộc lộ ra tu vi thật sự của mình thì cũng không khó. Đến lúc đó không cầm hắn ra tay thì Ân Tích Ngưu cùng các vị sư phụ ở đây tuyệt đối sẽ không buông tha cho Bạch Lợi Hương.
-------☆☆☆☆-------
0