Bạch Lợi Hương lúc này đã lâm vào thế vô cùng bất lợi, không chỉ bị Ân Tích Ngưu bao vây mà còn có tên Phạm Thiên đang đứng canh chừng ngay bên cạnh nữa.
Bây giờ cho dù hắn có nói ra thân phận của Phạm Thiên là đệ tử của Thiên Ma Thần Quân cũng là vô dụng vì việc đối phương biết Trường Bạch Kiếm Quyết là sự thật. Cho dù có nói ra thì với tính cách cẩn thận của Ân Tích Ngưu thì chắc chắn sẽ không vội trở mặt mà gác lại xác nhận sau.
- Vốn ta tưởng rằng có thể nhân tiện xử lý tên đệ tử của Thiên Ma Thần Quân không ngờ lại làm lộ ra thân phận, bây giờ ngay cả nhiệm vụ chính cũng trở nên khó khăn rồi.
Nhiệm vụ của Bạch Lợi Hương chính là tới để lấy mạng một trong ngũ tuyệt Quái Cái để làm suy yếu thế lực của võ lâm trung nguyên.
Trong lúc này hắn nhận được tin Thần Địa muốn tiêu diệt tên đệ tử thứ sáu của Thiên Ma Thần Quân nên mới có ý ra tay với Phạm Thiên không ngờ đối phương đã sớm biết được thân phận của hắn khiến cho Bạch Lợi Hương lật thuyền trong mương.
Bạch Lợi Hương không dám chần chừ, hắn lập tức vận công và chém ra từng đạo lôi đình kiếm khí.
- Cẩn thận !
Ân Tích Ngưu nhanh chóng vận công chém tan lôi đình kiếm khí nhưng vẫn cảm thấy bàn tay trở nên tê dại do lôi chi lực. Những vị sư phụ của Luận Kiếm Đường thì không thể cản được lôi đình kiếm khí mà như bị điện giật ngã ra đất.
Ân Tích Ngưu thầm nói:
- Đó chẳng lẽ là Lôi Điện Kiếm Pháp thất truyền đã lâu ?
Bạch Lợi Hương nhân lúc này đạp mạnh xuống đất và nhảy về phía sau hòng thoát thân.
Phạm Thiên không chút do dự liền đuổi theo, tay hắn ném ra bốn thanh trường kiếm vừa nhặt ở trên đất về phía Bạch Lợi Hương.
- Keng !
Bạch Lợi Hương lập tức dùng kiếm chém bay những thanh kiếm này. Nhưng vừa mới bay ra bốn thanh trường kiếm đã lập tức quay trở về tấn công hắn.
- Dĩ Khí Ngự Kiếm !?
Bạch Lợi Hương bị Phạm Thiên sử dụng phi kiếm khiến cho phải liên tiếp lui lại. Bình thường hắn không quá e ngại chiêu Dĩ Khí Ngự Kiếm bởi chúng thiếu trầm trọng uy lực nhưng bây giờ nếu như phải trì hoãn thời gian để vận công phá giải chiêu này thì hắn sẽ lập tức bị bao vây trở lại.
Bạch Lợi Hương cố gắng lui lại nhưng Phạm Thiên vẫn bám theo phía sau. Chỉ cần khoảng cách không quá xa thì hắn vẫn có thể thoải mái dùng Thiên Mã Đằng Không để điều khiển trường kiếm.
Một bên truy một bên chạy không lâu sau cả hai đã rời khỏi Luận Kiếm Đường và chạy tới một khu rừng. Bạch Lợi Hương cảm thấy vui mừng vì tiến vào trong rừng thì chiêu Dĩ Khí Ngự Kiếm này của Phạm Thiên sẽ bị cản trở rất nhiều.
Ngay lập tức hắn liền giơ kiếm vận khí, thanh kiếm này đã vô cùng tàn tạ rồi, có lẽ chỉ sau một lần vận khí này của Bạch Lợi Hương là sẽ phải báo hỏng mà thôi.
Bạch Lợi Hương cũng không để tâm, hắn vung kiếm chém về phía bốn thanh trường kiếm đang đuổi theo mình.
- Rắc !!
Một tiếng nổ vang lên và cả bốn thanh tinh cương kiếm liền bị Bạch Lợi Hương chém nát, cùng lúc đó thanh kiếm trên tay hắn cũng vỡ tan thành từng mảnh.
Nhưng Bạch Lợi Hương lại không hề lo lắng vì hắn đã chạy tới bìa rừng rồi.
- Vào trong rừng ta sẽ có thể phát tín hiệu cho đám thuộc hạ tới, khi đó có thể rút lui an toàn thậm chí có thể phản công lại...
Bạch Lợi Hương xoay người gia tốc chạy về phía khu rừng. Nhưng đúng vào lúc này, một tảng đá ở ngay cạnh thân cây trước khu rừng mà Bạch Lợi Hương đang cố gắng chạy tới liền biến mất thay vào đó là Phạm Thiên đang cầm trên tay Hỏa Long Truy Hồn Đao xuất hiện.
Di Tinh Hoán Đẩu !!!
Phạm Thiên đổi vị trí của bản thân mình với tảng đá trên đường tháo chạy của Bạch Lợi Hương khiến đối phương không kịp trở tay. Hắn bất ngờ lao tới và vung đao chém xuống.
- Thiên Sát Trảm Hồn !!!
Một luồng hắc hồng sắc đao khí chém xuống đầu Bạch Lợi Hương.
!!!!
- Xoạt !!!
Bạch Lợi Hương tay không còn binh khí không có cách nào cản lại được một đao này của Phạm Thiên mà lập tức bị chém thành hai mảnh.
- Sao ngươi… có thể…
Bạch Lợi Hương cố gắng thốt ra nghi vấn trong lòng rồi thân thể tách ra làm hai ngã xuống mặt cỏ. Ngay lập tức mặt đất liền bị nhuộm đỏ bởi huyết dịch của đối phương.
- Xì…
Một luồng khói trắng bất ngờ toát ra từ thân Bạch Lợi Hương và làn da của hắn bắt đầu trở nên nhăn nheo do sinh mạng biến mất làm Cực Thuần Thâm Thiên Công bị tan biến theo và dung mạo của Bạch Lợi Hương liền trở lại với đúng tuổi tác của mình.
Nhưng lúc này Phạm Thiên không để tâm tới chuyện này vì hắn đang tập trung cảm ngộ võ đạo chi lý mới xuất hiện xông lên đại não.
Từ trước tới nay Phạm Thiên giết chết nhân loại hoặc yêu thú thì đều chỉ hơi cảm nhận được cảnh giới võ đạo của mình cũng chính là kinh nghiệm được gia tăng lên nhưng cũng chỉ là cảm giác mà thôi.
Nhưng giờ lần đầu tiên hắn giết chết một cường giả cảnh giới Vô Vi tức là tương đương với Hóa Thần Cảnh tại Thiên Thế đại lục thì một luồng cảm ngộ võ đạo liền xuất hiện khiến hắn có chút không kịp chuẩn bị.
Phạm Thiên rất nhanh thì đã thoát khỏi trạng thái cảm ngộ và ngay lập tức kiểm tra thông tin của mình.
Nhân vật: Phạm Thiên
Đẳng cấp: 51 (82%)
Cảnh giới: Bát tinh Võ Linh
Lực Đạo: 1215
Nội Kính: 982
Thể Phách: 935
Cân Cốt: 939
Ngộ Tính: 632
Võ hồn: Hỗn Thế Tứ Hầu (Thần cấp)
- Ồ, cảnh giới võ đạo của mình gia tăng lên gần hai tiểu cảnh giới…
Phạm Thiên mới chỉ cảm ngộ Vô Vi, thần thức sơ thành cách đây không lâu không ngờ giờ chỉ bằng vào giết chết Bạch Lợi Hương mà cảnh giới võ đạo của hắn được tăng lên gần hai tiểu cảnh giới.
Đẳng cấp tăng lên không chỉ đại biểu cho việc Phạm Thiên sẽ không gặp bình cảnh khi tu luyện mà còn khiến cho tốc độ tu luyện của hắn trở nên càng nhanh.
- Như vậy chẳng phải ta đi giết một vài tên cường giả Vô Vi cảnh giới là sẽ không cần lo tới bình cảnh rồi sao.
Phạm Thiên biết rằng cảm ngộ võ đạo của mình gia tăng nhiêu như vậy chính là do hắn đã vượt cấp giết địch.
Nếu như là tại Thiên Thế đại lục một Võ Linh như hắn muốn giết được Võ Vương cường giả là vô cùng gian nan hay phải nói gần như không thể trừ khi chênh lệch về thiên phú võ hồn cùng trang bị là quá lớn.
Nhưng tại trong phó bản này thì khác, không có võ hồn trợ lực thì Vô Vi cường giả dù về cảnh giới không thua gì Võ Vương nhưng sức chiến đấu thực tế chỉ cao hơn Võ Linh một chút mà thôi. Mặc dù sở hữu lợi thế nhất định nhưng bàn về lực công kích và phòng ngự lại thua xa võ giả sở hữu võ hồn.
Như vậy phó bản này liền trở thành một nơi mà Phạm Thiên có thể thoải mái cày cấp mà không lo lật thuyền trong mương.
- Hắc hắc ! Mong là tại Thần Địa sẽ có nhiều cao thủ hơn chứ nếu không thì ta sẽ vô cùng thất vọng đấy.
……
- Cảm tạ Ân tổng sư những ngày nay đã khoản đãi.
Phạm Thiên chắp tay nói với Ân Tích Ngưu. Hắn ở lại Trường Bạch Sơn thêm vài ngày sau khi giết chết Bạch Lợi Hương để thuận tiến sắp xếp cảm ngộ mình mới thu được rồi sau đó liền có ý định lên đường.
- Lần này ta giao Đàm tiểu thư cho ngươi, nếu như nàng gặp phải nguy hiểm gì ta nhất định sẽ không tha cho ngươi đâu. Nếu không phải bây giờ Trường Bạch Sợ cũng không ổn định thì ta tuyệt đối sẽ không để tiểu thư đi theo ngươi…
Ân Tích Ngưu bây giờ đã biết được tại Trường Bạch Sơn có không ít người đã bị Thần Địa mua chuộc nên muốn tiến hành một cuộc đại thanh tẩy. Trong thời gian này thì để Đàm Hoa Liên đi cùng Phạm Thiên có lẽ còn an toàn hơn nhiều là ở lại Trường Bạch Sơn.
Hiện giờ Phạm Thiên lại có thêm một lý do để tiến về Thần Địa đó là nơi đó sẽ có càng nhiều cao thủ để làm mục tiêu nên hắn không muốn lãng phí thời gian ở nơi này nữa.
Quan trọng hơn hết là việc cần làm của Phạm Thiên tại nơi này đã hoàn thành rồi. Mai Du Tần bản tính đơn thuần dễ bị rung động nên khi Phạm Thiên cảm thấy trong lòng nàng đã không còn bài xích mình nữa thì hắn không chút do dự sử dụng Tỏa Linh Lệnh lên nàng.
Huyền Vũ Phá Thiên Cung ngay từ ban đầu đã chủ động lựa chọn Mai Du Tần làm chủ nhân nên Kiếm Hoàng mới đem nó giao cho nàng. Thu phục Mai Du Tần thì Phạm Thiên liền nghe được hệ thống thông báo mình đã thu phục thành công kỳ bảo thứ 3.
Trong khi đó Ma Linh Kiếm cùng Quỷ Diện Giáp lại vẫn chưa có dấu hiệu gì là chịu thuần phục cả. Hắn cảm thấy nếu tiếp tục như vậy thì mình sẽ cần phải sử dụng thủ đoạn cũ giống như đã làm với Hỏa Long Đao và Truy Hồn Ngũ Tinh Giáo để xử lý chúng.
-------☆☆☆☆-------
0