Phạm Thiên cùng Nhã Phi trò chuyện trong phòng nguyên một ngày. Khi rời khỏi nơi đó, Nhã Phi liền ở phía sau hộ tống hắn rời đi.
-Hôm nay cũng Phạm Thiên đại sư trò chuyện những chuyện đó ta thật là khó mà tưởng tượng nổi. Xin hãy để cho tiểu nữ suy nghĩ một thời gian rồi sẽ trả lời ngươi.
Phạm Thiên gật đầu đáp:
-Nhã Phi tiểu thư hãy suy nghĩ thật kỹ, mấy ngày này ta sẽ ở lại Ô Thản Thành chờ đợi câu trả lời của ngươi.
Phạm Thiên nói xong thì liền rời khỏi phòng đấu giá Mễ Đặc Nhĩ. Nhã Phi nhìn theo bóng lưng của hắn rời đi mà bắt đầu nhớ lại những lời mình mới được nghe.
Thiên địa ràng buộc… Đấu Đế biến mất… thiên ngoại thiên…
Phạm Thiên một buổi chiều cùng Nhã Phi trò chuyện thì đều là nói về tình hình của Đấu Khí đại lục, về nguyên nhân nơi này không còn Đấu Đế xuất hiện. Hắn cũng không ngại nói ra việc mình tới từ "thiên ngoại" vốn không phải người bản thổ của Đấu Khí đại lục.
Phạm Thiên cho Nhã Phi thấy chính là một vũ đài lớn hơn rất nhiều so với Đấu Khí đại lục, tin tưởng rằng nàng khi đã biết tới nó thì sẽ khó mà có thể cam chịu chỉ loanh quanh ở nơi này.
Phạm Thiên nghĩ mình chỉ cần chờ không bao lâu thì Nhã Phi nhất định sẽ tới tìm mình mà thôi.
……
Phạm Thiên trở về tới khách điếm để nghỉ ngơi thì lúc này ở bên trong Tiêu gia lại có kẻ không thể ngủ yên được.
Lăng Ảnh từ trong bóng tối xuất hiện đối mặt với một tử y thiếu nữ, khuôn mặt tinh xảo tựa như liên hoa thoát tục, tuổi chỉ khoảng mười bốn mười lăm nhưng đã hiện rõ là một cái mỹ nhân phôi sau này trưởng thành tuyệt đối là hạng mỹ nhân bại hoại, khuynh quốc khuynh thành.
Tử y thiếu nữ này không phải ai khác mà chính là đại tiểu thư của Cổ tộc, con gái tộc trưởng Cổ Nguyên là cửu tinh Đấu Thánh, đệ nhất cường giả của Cổ tộc, Cổ Huân Nhi hay hiện tại được gọi là Tiêu Huân Nhi.
Huân Nhi yên lặng ngồi nghe Lăng Ảnh báo cáo lại thì đôi chân mày khẽ nhíu. Nàng nghe xong thì thầm nói:
-Đan Vương Phạm Thiên thân là cung phụng của Vân Lam Tông, gần đây được đồn đại rằng mới đột phá lục phẩm Luyện Dược Sư nhưng thực chất lại sở hữu Linh Cảnh linh hồn hư hư thật thật thất phẩm Luyện Dược Sư. Kẻ này cùng tông chủ Vân Lam Tông là Vân Vận có mối quan hệ rất gần không khác gì tình lữ nên rất coi trọng bồi dưỡng đệ tử của nàng là Nạp Lan Yên Nhiên. Nạp Lan Yên Nhiên mới bị Tiêu Viêm ca ca hưu (bỏ vợ) chưa được ba tháng thì kẻ này đã xuất hiện tại Ô Thản Thành là có ý gì ?
Theo Lăng Ảnh báo lại thì Phạm Thiên tới Ô Thản Thành đơn độc gặp Nhã Phi trong phòng trò chuyện nửa ngày không ra thì quả thực rất kỳ lạ.
Trước đó hai người chưa hề gặp mặt qua cớ gì ngày hôm nay Phạm Thiên lại lặn lội tới tận Ô Thản Thành tìm Nhã Phi. Bằng vào thân phận Luyện Dược Sư của Phạm Thiên thì cho dù là Mễ Đặc Nhĩ Đằng Sơn cũng phải tự mình đi bái phỏng chứ nói gì đến Nhã Phi.
Nguyên bản hành tung của Phạm Thiên chẳng có liên quan gì tới Huân Nhi nên nàng chẳng cần quan tâm tới nhưng mối quan hệ giữa kẻ này và Nạp Lan Yên Nhiên, người có thể nói là kẻ địch của Tiêu Viêm ca ca của nàng, có mối quan hệ rất gần nên Huân Nhi không thể không cảnh giác.
-Ta… tuyệt đối không thể để một kẻ nguy hiểm như vậy ở lại Ô Thản Thành được. Lăng lão đã ra mặt lộ rõ ý tứ mà hắn không những không coi trọng còn dám ngang nhiên lộ mặt thì không nên trách ta độc ác…
Nghe Huân Nhi lẩm bẩm thì Lăng Ảnh có chút nhíu mày nhìn nàng. Tiêu Viêm có thể nói chính là nghịch lân của tiểu thư, thậm chí nói là tâm ma cũng không có sai.
Giờ Huân Nhi chỉ vì người khác có chút quan hệ với kẻ đối nghịch với Tiêu Viêm mà đã quyết định loại bỏ hắn thì có phần cực đoan.
Nhưng Lăng Ảnh chỉ là nô bộc mà thôi, ở đâu tới lượt hắn có ý kiến với quyết định của tiểu thư cơ chứ.
Nhìn Huân Nhi toàn thân khẽ lóe lên từng tia kim sắc hỏa diễm thì Lăng Ảnh trong lòng thở dài nhưng vẫn im lặng không lên tiếng. Khi nàng đứng dậy tiến ra cửa thì hắn cũng chỉ lẳng lặng đi theo phía sau.
……
Phạm Thiên trở về khách điếm nghỉ ngơi nhưng lại không hề đi ngủ, hắn chỉ yên lặng ngồi trên giường đả tọa chờ đợi một điều gì đó.
Bên ngoài cửa sổ nguyệt quang chiếu vào bên trong bỗng nhiên bị mây đen che khuất khiến cho gian phòng trở nên tối tăm hơn một chút chỉ còn lại ánh sáng của một ngọn nhỏ đặt ở trên chiếc bàn ở giữa phòng.
!!!
Không một tiếng gió nào xuất hiện nhưng ánh lửa bên trong chiếc đèn bỗng nhiên trở nên co rúm lại giống như một con thỏ đang phải đối mặt với lão hổ vậy.
Phạm Thiên không mở mắt ra mà nói:
-Ban đêm tại Ô Thản Thanh thật là náo nhiệt nha, ta chỉ mới tới đây hai ngày nhưng lại không ngừng có người tới viếng thăm.
Phạm Thiên mở mắt ra nhìn Huân Nhi trong chiếc trường bào lúc này đã chuyển thành kim sắc do nàng khởi động bí pháp vận dụng sức mạnh của Kim Đế Phần Thiên Viêm.
Cổ Huân Nhi
Đẳng cấp: 42 (9)
-Hôm trước là một lão gia tử toàn thân hắc bào kín mít xuất hiện nhưng hôm nay là là một vị tiểu mỹ nhân tới tìm ta sao… à, cả vị lão giả hôm qua cũng tới. Chẳng lẽ ngươi ngày hôm trước bị vẻ tài hoa của ta thuyết phục nên hôm nay mang theo tôn nữ tới định tặng cho ta sao ?
Phạm Thiên đã sớm đoán được ý định của Huân Nhi khi nàng xuất hiện ở nơi này nên hắn chẳng việc gì phải khách khí. Nhưng Huân Nhi vẫn giữ nguyên vẻ lạnh lùng nói:
-Ngươi cứ việc chiếm chút tiện nghi miệng lưỡi đi, đằng nào lúc sau ngươi cũng không thể nói được nữa đâu.
Phạm Thiên ánh mắt lóe lên sát khí nhàn nhạt nhưng rất nhanh thì đã đè xuống. Phạm Thiên còn không thể g·iết Huân Nhi được, nếu để Cổ tộc phát hiện ra hắn hạ thủ với nàng thì chắc chắn hắn sẽ b·ị t·ruy s·át không ngừng.
Trong lòng Huân Nhi vô cùng bài xích Phạm Thiên nên khả năng tỏa linh thành công cao nhất chỉ có 50%. Lỡ như hắn hạ độc thủ mà lại tỏa linh thất bại thì chờ đón hắn chính là vô hạn đuổi g·iết của Cổ tộc.
-Nếu tiểu mỹ nhân không ngại ta chiếm chút tiện nghi miệng lưỡi thì ta cũng không ngại thưởng thức cái miệng nhỏ của ngươi đâu.
Phạm Thiên trong lòng không ngừng suy tính nhưng ngoài miệng vẫn không ngừng buông lời trêu chọc Huân Nhi.
-Đăng đồ tử ! Ta trước cắt đi đầu lưỡi của ngươi đã !
Huân Nhi dù sao vẫn còn quá non, bị Phạm Thiên khiêu khích như vậy thì cũng khó giữ được bình tĩnh mà ra tay.
Ngọc thủ của Huân Nhi khẽ vung, một luồng kim sắc hỏa diễm hóa thành chưởng hình bắn về phía Phạm Thiên.
Bằng vào bí pháp Huân Nhi có thể đem cảnh giới của mình cưỡng ép tăng lên tới Đấu Linh, cộng thêm dị hỏa đứng thứ 4 trên Dị Hỏa Bảng là Kim Đế Phần Thiên Viêm uy lực vô cùng thì hoàn toàn có thể uy h·iếp tới Đấu Vương.
Nhưng cũng chỉ vẻn vẹn là uy h·iếp mà thôi. Ngay cả Võ Vương bình thường cũng đã sở hữu chiến lực vượt xa Đấu Vương chứ nói gì tới một tên dị loại như Phạm Thiên ?
Hắn ngay cả võ hồn cũng không thèm sử dụng mà dùng Vong Trần Táng Vân khẽ vung một cái thì kim sắc hỏa diễm liền b·ị đ·ánh tan.
Phạm Thiên sở hữu võ hồn thiên phú Hỏa Diễm Thể cùng với Hỗn Thế thì mặc dù chưa đến mức hoàn toàn không sợ dị hỏa nhưng Huân Nhi còn không thể phát huy được hoàn toàn sức mạnh của Kim Đế Phần Thiên Viêm.
Chưa kể tới nàng đang phải rút lấy một phần sức mạnh của Kim Đế Phần Thiên Viêm để duy trì bí pháp nên uy lực của ngọn dị hỏa đứng hàng thứ 4 này lại càng giảm sút.
-Còn nhỏ mà đã chơi lửa nếu không cẩn thận sẽ làm mình b·ị t·hương đấy tiểu mỹ nhân. Dù ngươi không cảm thấy gì nhưng nếu tận mắt chứng kiến một cái mỹ nhân phôi bị hủy hoại thì ta sẽ đau lòng lắm.
Huân Nhi thấy đòn thế của mình bị hóa giải thì không ngạc nhiên, dù gì đối phương cũng là Đấu Vương hậu kỳ nên không thể nào bị một cái Đấu Linh sơ kỳ còn là dùng bí pháp cưỡng ép tăng lên, kinh nghiệm chiến đấu còn chưa đủ như nàng có thể động tới.
Bình thường Huân Nhi sẽ từ từ công kích tìm kiếm sơ hở nhưng nàng bị Phạm Thiên không ngừng khiêu khích thì cũng khó lòng giữ được bình tĩnh mà t·ấn c·ông dồn dập.
Nhìn thấy Huân Nhi có xu thế bị Phạm Thiên dẫn vào bẫy thì Lăng Ảnh ở trong bóng tối không thể không ra tay.
-Vạn Ảnh Phược !!!
Lăng Ảnh ở trong bóng tối hai tay không ngừng kết ấn, hắc ám đấu khí không ngừng tràn ra tạo thành vô tận hắc khí như muốn nuốt lấy Phạm Thiên. Nhưng hắn không chút kinh ngạc nào cười nhạt:
-Đã sớm biết ngươi ở đó rồi !
-------☆☆☆☆-------
0