Theo từng thân ảnh bước xuống từ chiếc xe ngựa thì khuôn mặt của Tiêu Viêm liền từ nghi hoặc biến thành âm trầm khi nhìn thấy Tiêu Mị xuất hiện.
Một năm rời khỏi Ô Thản Thành khiến cho Tiêu Mị trưởng thành lên không ít, cặp nhũ phong nguyên bản đã khá lớn so với tuổi tác nay càng thêm nảy nở, chiếc eo thon gọn làm nổi bật kiều đồn cong lên phát ra khí tức vô dùng dụ hoặc. Mặc dù thân thể phát triển theo hướng mị hoặc nhưng khuôn mặt lại mang theo vẻ thanh thuần đáng yêu mà Tiêu Viêm không thể quên được.
Tiêu Mị khi trước vẫn còn luôn cố gắng tiếp cận Tiêu Viêm nhưng khi thiên phú của hắn biến mất thì nàng lại bắt đầu giữ khoảng cách. Đến khi thiên phú của Tiêu Viêm vừa hồi phục thì nàng lại bái Phạm Thiên làm sư phụ và rời khỏi Ô Thản Thành.
Từ chỗ một cái tiểu nha đầu thân thiết bên mình biến thành người dưng sau đó lại gia nhập Vân Lam Tông là phe đối địch với Tiêu Viêm khiến cho hắn vô tình hận lên Tiêu Mị.
Tiêu Viêm cảm thấy Tiêu Mị không gì hơn một cái tham lam nữ hài, chỉ biết hướng đến những gì có lợi cho mình mà sẵn sàng giũ bỏ mối quan hệ cũ với hắn. Trong đầu Tiêu Viêm bất tri bất giác nổi lòng muốn tranh hơn thua với Tiêu Mị.
-Tiêu Mị, ngươi bái Đan Vương làm sư phụ thì cũng không nên nghĩ mình đặc biệt. Dược lão trình độ luyện dược cực kỳ cao thâm, một năm này ta đã được cảm nhận rõ ràng, tuyệt đối không phải một tên mới tiến vào lục phẩm Luyện Dược Sư có thể sánh bằng. Ngày hôm trước ngươi không thèm nhìn ta, ngày hôm sau ta để cho ngươi cao không với nổi.
Chỉ mất một năm để khôi phục đấu khí như lúc đầu hơn nữa còn vì sự xuất hiện của Phạm Thiên mà nhận phải kích thích nên Tiêu Viêm thậm chí còn tiến xa hơn một bước so với nguyên tác đạt tới ngũ tinh đấu giả đạt tới tiêu chuẩn tiềm lực cấp S của Già Nam học viện.
Dược lão đã nói nếu là người khác thì hắn không dám nói nhưng thiên phú của Tiêu Mị thì hắn đã từng kiểm tra qua. Trừ khi dùng phương pháp đốt cháy giai đoạn để thăng cấp nếu không một năm đột phá tới nhị hay tam tinh Đấu Giả đã là tốt lắm rồi.
Nghĩ tới đây Tiêu Viêm trong lòng liền bình tĩnh trở lại giống như không thèm để tâm tới sự xuất hiện của Tiêu Mị.
Chỉ có Dược lão lúc này lại âm thầm nhíu mày vì hắn vậy mà không thể nhìn thấu được tu vi của những tiểu nữ oa trước mặt này.
Phương pháp che giấu khí tức thông thường tuyệt đối không thể che giấu được cảm giác của Dược lão đã đạt tới Thiên Cảnh linh hồn nhưng Phạm Thiên đạt tới Võ Hoàng cảnh thì thủ đoạn của hắn liền trở nên tinh diệu hơn nhiều.
Phạm Thiên đã tiến hành che giấu đi khí tức thực sự của mấy người Tiêu Mị nếu không các nàng mà bước vào một nơi đầy rẫy cường giả thậm chí không thiếu kẻ có linh hồn lực cường đại chẳng phải là sẽ lập tức bại lộ tu vi sao ?
Phạm Thiên âm thầm dùng thần thức quan sát tâm tình của Tiêu Viêm biến đổi thì cười nhạt. Tính ra đây là lần đầu tiên hắn gặp mặt Tiêu Viêm, có vẻ như một năm rưỡi này được Dược lão dạy dỗ thì sự tự tin của hắn lại được xây dựng trở lại rồi.
Như vậy hắn không ngại đả kích tâm cảnh của Tiêu Viêm một chút coi như là món quà ra mắt tên khí vận chi tử của thế giới này.
Phạm Thiên liền nhìn về phía Nhược Lâm mỹ nhân có chút gấp gáp thì cười nói:
-Nhược Lâ·m đ·ạo sư hảo, tại hạ Phạm Thiên lần này muốn đề cử một vài cái đệ tử tiến vào Già Nam học viện học tập. Mong Nhược Lâ·m đ·ạo sư không trách ta tự tiện xông vào hậu viện chứ ?
Phạm Thiên ?
Tại Gia Mã đế quốc này cái tên Phạm Thiên quả thực là không ai không biết. Nhược Lâm được phân phó tới nơi này để chiêu sinh thì đương nhiên cũng đã tìm hiểu kỹ về thế lực ở nơi này để tránh những hiểu lầm không đáng có.
Nhược Lâm vừa nghe Phạm Thiên xưng danh liền tin tưởng hắn, dù sao cũng chỉ có một vài người có thân phận cao như hắn mới đủ khả năng dùng ngũ giai ma thú để kéo xe như vậy. Đây chính là thứ đại biểu cho thực lực, muốn g·iả m·ạo cũng khó mà làm được.
-Thì ra là Phạm Thiên đại sư, người được lục phẩm Luyện Dược Sư tiến cử thì chắc chắn là nhân trung long phượng nên đương nhiên là có thể tiến vào Già Nam học viện tu luyện rồi.
Ngoại trừ thu những tân sinh có thiên phú cao nhưng cũng có những người dựa vào quan hệ và đóng góp số tài nguyên lớn cho Già Nam học viện cũng có thể gia nhập. Một cái ân tình của lục phẩm Luyện Dược Sư đương nhiên là đáng giá để Nhược Lâm trực tiếp thu người mà hắn tiến cử.
Phạm Thiên cười nói:
-Nhược Lâ·m đ·ạo sư hiểu lầm ý ta rồi, ta cũng không có ý định dùng thân phận ép ngươi nhận người. Nhược Lâ·m đ·ạo sư hãy cứ tiến hành kiểm tra thiên phú như bình thường là được.
Phạm Thiên nói vậy thì khiến cho hảo cảm của Nhược Lâm tăng lên không ít. Mặc dù có thể trực tiếp để nàng nhận người cũng không có sai quy định nhưng làm như vậy thì khiến cho hình tượng của nàng trong mắt tân sinh thấp xuống không ít.
Nhược Lâm cho rằng Phạm Thiên là muốn giữ thể diện cho mình nên liền tặng cho hắn một cái mặt cười vui vẻ.
-Phạm Thiên đại sư là muốn tiến cử các nàng này gia nhập Già Nam học viện sao ? Ba người này thì không có vấn đề nhưng…
Thấy Nhược Lâm nhìn về phía Nhã Phi thì Phạm Thiên cười nói:
-Nàng thì không cần, chỉ cần kiểm tra các nàng là được.
Quy củ của Già Nam học viện là nhất định phải dưới 20 tuổi thì mới thu nhận, những kẻ dựa vào quan hệ thì tu vi có thể kém một chút nhưng vấn đề tuổi tác thì không thể thay đổi được.
Nhã Phi đã sớm quá 20 tuổi từ lâu nên Phạm Thiên cũng không định để cho nàng gia nhập vào Già Nam học viện.
Nhược Lâm gật đầu và làm theo ý của Phạm Thiên rồi tiếp tục tiến hành kiểm tra tiềm lực của đám tân sinh này. Nàng nói sẽ kiểm tra ba người cuối cùng do các nàng đến sau để thể hiện ra sự công minh của mình nhưng thực chất số người trong sân nhỏ cũng không nhiều nên các nàng cũng không phải chờ lâu lắm.
Đám Phạm Thiên xuất hiện thì khiến toàn trường kinh động một chút nhưng khi Nhược Lâm tiếp tục tiến hành kiểm tra thiên phú thì đám tân sinh liền tập trung về phía nàng. Dù sao tương lai của bọn họ ở Già Nam học viện vẫn quan trọng hơn.
Nhược Lâm tiến hành gọi lần lượt từng người lên nói tên họ và cảnh giới hiện tại của mình để đánh giá tiềm lực. Đây chỉ là hỏi miệng nhưng cũng sẽ không có ai đi nói dối vì nếu để lộ ra thì không chỉ khiến cho ấn tượng của đạo sư đối với mình trở nên xấu đi mà sẽ còn có thể bị trừng phạt nữa.
Qua hơn chục người thông qua khảo hạch ở ngoại viện ghi tên xong thì liền tới mấy kẻ đi cửa sau, trươc hết là mấy người do Tiêu Ngọc dẫn đến là Tiêu Ninh, Tiêu Viêm và Huân Nhi.
Tiêu Ninh chỉ có cửu đoạn Đấu Khí, ít ra không phải là tiềm lực cấp thấp nhất F cấp mà đạt tới E cấp, so với Tiêu Ngọc năm đó kiểm tra thì đã là nhất tinh Đấu Giả đạt tới D cấp chỉ kém một chút.
Thấy tỷ tỷ cũng không tỏ vẻ gì Tiêu Ninh chỉ có thể ảm đạm đi tới đứng sau nàng. Kể từ khi bị Tiêu Viêm đánh bại thì Tiêu Ninh liền trở nên thành thật hơn nhiều rồi.
Qua một hai người liền đến lượt Tiêu Viêm kiểm tra tiềm lực.
-Tiêu Viêm, mười sáu tuổi, tiềm lực của ta… miễn cưỡng tính là S cấp đi.
Tiêu Viêm làm ra vẻ không quan trọng chút nào nói ra khiến cho toàn trường kinh động. Sau khi bị sự xuất hiện của Phạm Thiên kích thích thì Tiêu Viêm so với nguyên bản chỉ là tứ tinh Đấu Giả đã sớm hơn một chút đột phá ngũ tinh.
-Thiên phú cấp S sao !? Lần này tới Ô Thản Thành không ngờ mình lại thu được cái kinh hỉ này !
Nhược Lâm khuôn mặt hiện lên vẻ mừng rỡ nhìn Tiêu Viêm, nhưng sự kinh hỉ của nàng còn chưa dừng ở đó mà thôi.
Tiêu Viêm lùi lại thì đến lượt Huân Nhi bước lên, nhẹ nhàng nói:
-Tiêu Huân Nhi, lục tinh đấu giả… tuổi… mười sáu đi…
Thiếu nữ vừa lên tiếng toàn trường liền lâm vào yên tĩnh. Thiên phú của Tiêu Viêm đã đủ khiến cho những người ở đây kinh hãi rồi không ngờ Huân Nhi so với hắn lại chỉ hơn chứ không kém.
Sau một lát khuôn mặt kh·iếp sợ được thu liễm lại, đôi mắt Nhược Lâm có chút kỳ dị của nhìn Huân Nhi. Một lúc sau, thản nhiên cười nói:
-Sách sách, không ngờ ta lại gặp được một tân sinh cấp S siêu cấp. Lần này tân sinh xuất sắc nhất Già Nam học viện có lẽ chính là Huân Nhi ngươi rồi.
Nghe được Nhược Lâ·m đ·ạo sư đánh giá, Huân Nhi mỉm cười, lại ngoài dự đoán của mọi người, lắc lắc đầu.
Thấy Huân Nhi lắc đầu, Nhược Lâm trừng mắt nhìn, nghi hoặc hỏi:
-Ách, chẳng lẽ còn có người xuất sắc hơn ngươi ?
Sau câu hỏi này Huân Nhi liền đem chiến tích một năm trọng tu tới ngũ tinh Đấu Giả của Tiêu Viêm khiến cho toàn trường kh·iếp sợ một phen. Tiêu Viêm được dịp đắc ý cũng giơ tay làm ra vẻ vô tội một cái.
Phạm Thiên nhìn thấy cảnh tượng quen thuộc này thì mới nhếch mép cười nhạt. Lúc này tới lượt Thanh Lân lên kiểm tra tiềm lực, trò vui bây giờ mới bắt đầu.
-------☆☆☆☆-------
0