Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 16: Naganohara Yoimiya, ngươi thật sự không phải là bác sĩ tâm lý?

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16: Naganohara Yoimiya, ngươi thật sự không phải là bác sĩ tâm lý?


“Không quan hệ, so với những gì mà Takeo đại nhân đã làm cho nhà Kamisato những thứ này không đáng nhắc tới.”

Ayaka cũng có chút mất mát nhìn vào cửa tiệm của Takeo, vừa định nói gì đó thì lại bị một giọng nói từ sau lưng cắt ngang:

Vào lúc này ngay tại cổng ra vào Mạc phủ, một thân ảnh mặc chế phục đen trắng của đại tướng Mạc Phủ đang nhanh nhẹn dẫm xuống từng bậc thang rời khỏi nơi này. Bước chân của nàng có chút vội vã, trong đôi mắt còn xuất hiện một tia vui vẻ không dễ thấy được.

“Takeo ngươi nhìn đi, đến ngay cả pháo hoa của ngươi làm cũng đều mang ấn ký của Shogun đại nhân. Ta là “Nữ Hoàng Lễ Hội Mùa Hè” Naganohara Yoimiya, câu chuyện tình yêu nào mà ta chưa từng chứng kiến qua, nếu đã là tình yêu thật sự thì sẽ vĩnh viễn không thể giấu được.”

“Là Ayaka cùng Sara tới tìm ta sao? Xin lỗi, ta mới vừa trở về từ bên phố Hanamizaka, hai người các ngươi đứng ở ngoài này bao lâu rồi?”

Bùm bùm.

“Được, “Đại tỷ” Yoimiya.”

Đảo Narukami, bên ngoài Thành Inazuma đang có hai thân ảnh nằm bệt dưới đất, tay chân dang rộng ra hai bên ngước nhìn lên bầu trời đêm đầy sao trên đầu.

“Ai ui, Takeo của chúng ta từ lúc nào lại trở thành một tên cặn bã nam thế này? Nhẫn tâm tổn thương một người phụ nữ tội nghiệp rồi quay lưng rời đi không chịu trách nhiệm sao? Đừng nói là ngươi muốn làm loại người đó trong Light novel nha?”

“Đúng vậy Kamisato đại tiểu thư, hôm nay ta quả thực có chuyện quan trọng cần phải gặp sư phụ để bàn luận, xin hỏi ngài cũng có việc cần tìm sư phụ sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Những thứ này chắc hẳn rất đắt tiền, phần lễ vật này của Kamisato đại tiểu thư cũng quá lớn rồi.”

“He he, cảm ơn nha Takeo, hôm nay ngươi đã giúp ta rất nhiều đó.”

Takeo vừa quay đi chuẩn bị nước nóng khi trở về nhìn thấy Ayaka đang chuẩn bị nguyên liệu pha trà liền lắc đầu nói:

Takeo im lặng nhìn Yoimiya, trong lòng như được một dòng nước ấm gột rửa, tẩy sạch mọi nặng nề trong cơ thể, có chút xúc động nắm chặt tay nàng nói:

“Đúng vậy sư phụ, hôm nay Shogun đại nhân thế mà hỏi ta ngài đang ở đâu, ta cảm thấy Shogun đại nhân có vẻ như đang muốn tha thứ cho ngài rồi.”

“Ta quá ngạo mạn, ta tự ý cho rằng mình có thể mạnh mẽ ép buộc nàng nhìn nhận sự thật, nhưng hành động của ta chỉ càng làm tổn thương nàng, đẩy nàng đi xa hơn mà thôi.”

Những ngày tiếp theo trôi qua vô cùng êm ả, người dân cũng đã ổn định lại cuộc sống sinh hoạt thường ngày, chỉ có điều vẫn sẽ thường xuyên bàn luận một chút sự tình Takeo khách khanh bị Shogun đại nhân trong lúc phẫn nộ rút đao chém rồi đuổi ra khỏi Tenshukaku.

Takeo nhanh chóng tiến đến mở khoá cửa tiệm rồi mỉm cười mời cả hai bước vào bên trong:

Yoimiya lật người qua nằm nghiêng đối diện với Takeo, sau đó lấy ngón tay chọc vào má hắn rồi nói:

Bùm.

“Thật buồn cười, người lúc nào cũng nói không nỡ tổn thương nàng lại là kẻ ra tay độc ác nhất. Ta hiện tại không biết nên đối mặt với nàng thế nào, có lẽ nên rời đi một khoảng thời gian để cho tâm tình bình tĩnh trở lại.”

“Kujou đại tướng, buổi chiều tốt lành.”

Hôm nay hắn cũng không mặc bộ kimono trang nghiêm như mọi ngày mà là một bộ yukata rộng rãi dùng mặc ở nhà, chân đi guốc gỗ, cả người từ đầu đến chân đều tỏa ra một bộ khí chất thanh niên lười nhác.

Ayaka lễ phép thi lễ với Sara, sau đó mỉm cười nhìn nàng hỏi: (đọc tại Qidian-VP.com)

Yoimiya cười hì hì nắm lấy tay Takeo kéo hắn lên khỏi mặt đất rồi tiếp tục cuộc hành trình của cả hai.

“Thật đẹp, pháo hoa dễ tàn, tình người khó phai không phải sao?”

Nhìn vào ánh mắt của Ayaka, Sara đột nhiên rùng mình một cái, theo bản năng nhạy bén cảm nhận được một tia nguy hiểm toát từ trên người thiếu nữ đang ngồi đối diện.

Cả hai lập tức quay lại nhìn thấy Takeo đang gãi đầu từ đằng xa đi tới, trên lưng và eo còn treo vài cái ống pháo hoa nhìn chằm chằm các nàng.

Sara hai mắt lập tức sáng rực lên rồi gật đầu nhìn Takeo nói:

‘Shogun đại nhân sau bao nhiêu ngày cuối cùng cũng nhắc tới tới sư phụ trước mặt ta, ta phải mau chóng đem tin này nói cho hắn biết mới được.’

Ayaka nhìn quanh một chút cửa tiệm, mọi thứ đều được sắp xếp ngăn nắp chỉnh tề, tuy chỉ là một quầy bán hàng nhỏ nhưng vẫn cảm nhận được sự ấm áp đang lan tỏa trong không gian. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Nhưng mà ngươi cũng không nỡ không phải sao? Nếu ngươi đã muốn rời đi vì cái gì đã qua hai tuần rồi vẫn còn ở lại đây.”

“Ta hiện tại lấy thân phận Ayaka đến đây để gặp bạn bè của mình chứ không phải đại tiểu thư nhà Kamisato. Vả lại Takeo đại nhân là người mà ta luôn ngưỡng mộ, đây là ta tự nguyện.”

“Như vậy xin hỏi hai vị tiểu thư hôm nay đến cửa tiệm của ta là có việc gì sao?”

“Cảm ơn Yoimiya, ta đã biết.”

. . .

Pháo hoa ngay lập tức bay v·út lên trời rồi p·hát n·ổ tạo thành đóa hoa năm màu rực rỡ, trực tiếp thắp sáng toàn bộ màn đêm.

Yoimiya đứng khoanh tay nhìn lên bầu trời tràn ngập sắc màu, mãi cho đến khi pháo hoa đã cháy hết, ánh mắt nàng mới long lanh cảm khái nói:

Ayaka ngồi trên ghế nhìn thấy bộ ấm trà liền bắt đầu cầm lên chuẩn bị pha trà, Sara ngồi bên cạnh nhìn thấy động tác đoan trang ưu nhã của Kamisato Ayaka trong mắt cũng loé lên tia hâm mộ.

Không chỉ vậy, hai nhà Hiiragi và Kujou còn thay đổi liên tiếp hai vị gia chủ do gia chủ tiền nhiệm hiện tại đã m·ất t·ích, gia chủ đương nhiệm của hai nhà Hiiragi và Kujou là Hiiragi Chisato và Kujou Kajima.

Takeo gương mặt có chút cứng lại, sau đó đứng dậy lấy ra một phần “Dango ba màu” cùng “Sữa Dango” từ trong cái tủ đựng nguyên liệu, cẩn thận đặt vào một cái hộp gỗ nhỏ rồi đưa cho Sara nói:

Nghe được câu trả lời của người trước mặt, Sara gật nhẹ đầu nhìn Ayaka, sau đó tiến lên gõ nhẹ cánh cửa tiệm đang đóng kín trước mặt.

Ayaka hai tay nhẹ nâng một cái bọc vải đã được gói rất cẩn thận lên cho Kujou Sara xem, mỉm cười ôn nhu nói:

“Ayaka, ngươi là khách tới thăm nhà không thể hạ mình làm như vậy được.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Tuy nhiên cả hai chỉ vừa mới lên nắm quyền, cũng không phải là đối thủ của Kamisato Ayato, cộng với việc ngấm ngầm biết được hành vi bẩn thỉu của gia chủ tiền nhiệm nên cũng dứt khoát mắt nhắm mắt mở, vì vậy hiện tại gia tộc có quyền lên tiếng nhất Hiệp hội tam cực vẫn thuộc về nhà Kamisato.

Takeo nhìn thấy Ayaka kiên quyết cũng không ngăn cản nữa, đem bình nước nóng để qua một bên rồi ngồi xuống nhìn cả hai hỏi:

Lúc này đây nội tâm Sara đang hạnh phúc đến cực điểm, nếu như Shogun đại nhân tha thứ cho Takeo, như vậy ba người bọn họ sẽ lại một lần nữa trở thành thiết tam giác của Mạc Phủ, hình ảnh này mới tuyệt vời làm sao!

“Đây là thuốc chữa thương cùng với trà thảo mộc mà ta chuẩn bị cho Takeo đại nhân. Mặc dù có chút đơn giản nhưng mong ngài nhận cho.”

“Được rồi, đừng làm vẻ mặt nhóc đáng thương đó nữa, hôm nay “Đại tỷ” Yoimiya sẽ chơi với “Nhóc” Takeo đến hết ngày hôm nay, vui lên nào.”

Yoimiya mỉm cười rạng rỡ vươn tay ra xoa đầu Takeo, vuốt nhẹ mái tóc của hắn rồi nói:

Takeo cũng từ từ ngồi dậy, suy tư một chút rồi mỉm cười nhìn nàng nhẹ giọng nói: (đọc tại Qidian-VP.com)

Yoimiya nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh Takeo, nắm lấy tay của hắn rồi khuyên nhủ:

Nói rồi Yoimiya bật người ngồi dậy, lấy từng ống pháo hoa từ trong túi ra rồi bắt đầu châm lửa.

Cầm lấy cái bọc vải Takeo mở nó ra, bên trong là một cái hộp gỗ màu đen được chạm khắc rất tinh xảo đựng đầy các bình thuốc cùng với vài gói trà thảo mộc, chỉ trong chốc lát mùi thơm tươi mát đã lan ra khắp căn phòng.

Tuy nhiên không có ai đáp lại nàng từ phía sau cánh cửa cả, Sara liền nhăn nhẹ đôi lông mày tinh xảo gõ thêm vài lần nữa. Thấy vẫn không có động tĩnh gì nàng liền thở dài, quay lại nhìn Ayaka nói:

“Thế nào, cảm thấy tâm trạng đã khá hơn chưa? Mặc dù không biểu hiện ra bên ngoài nhưng ta cảm thấy ngươi… là đang muốn rời khỏi nơi này sao? Vì sao lại muốn như vậy, chẳng lẽ là do trận cãi vã kia với Shogun đại nhân?”

Takeo cũng không có đáp lại, nhìn chằm chằm thật lâu vào bầu trời sao trước mặt, cuối cùng chỉ có thể nhẹ giọng hồi đáp:

“Ta và nàng còn có chút khúc mắc, vài ngày nữa ta sẽ đích thân đi gặp mặt nàng.”

“Kujou đại tướng hôm nay cũng đến thăm Takeo đại nhân sao?”

Hai người sau đó dành toàn bộ buổi tối đi dạo dọc bờ biển đảo Narukami, Yoimiya hai bàn chân trắng nõn cùng với mười ngón chân xinh xắn để trần dẫm tới dẫm lui trên bờ cát vô cùng tinh nghịch làm cho Takeo cũng phải bật cười theo, vô tình thổi bay đi những phiền muộn trong những ngày qua.

“Ayaka, những thứ này cũng quá mức rồi.”

Nghĩ đến hình ảnh mỹ hảo này hai mắt Sara càng phát sáng lấp lánh. Mang theo tâm trạng vui sướng bước chân của nàng ngày càng nhanh, tuy nhiên ngay khi vừa đi đến trước cửa tiệm của Takeo thì nàng lại chạm mặt với một thân ảnh khác cũng đang đi cùng chiều với mình đến cửa tiệm.

Sara ngồi bên cạnh nhìn thấy những thứ này cũng gật đầu phụ hoạ, ánh mắt có chút phức tạp nhìn Ayaka nói:

‘Không được, không thể để cho nàng đánh chủ ý lên sư phụ được, sư phụ phải thuộc về Shogun đại nhân và ta, ba người chúng ta mới là bức tranh hoàn hảo nhất!”

Sara cũng dừng lại thi lễ rồi cười nhạt nhìn Ayaka, nàng hôm nay tâm tình rất tốt nên ngữ điệu khi nói cũng khách khí chứ không lạnh lùng nghiêm nghị như thường ngày:

“Có vẻ như sư phụ hắn hôm nay không có trong cửa tiệm rồi, Kamisato đại tiểu thư ngươi tính làm gì tiếp theo đây?”

Nói rồi Takeo quay sang nhìn Ayaka, chỉ thấy nàng đang rót trà vào ba cái ly rồi đẩy tới trước mặt mỗi người, sau đó nhẹ nhàng cầm lên một cái bọc vải mỉm cười đưa cho hắn nói:

“Đây là một vài loại thuốc chữa thương cùng trà thảo mộc ta chuẩn bị cho Takeo đại nhân, mặc dù nhìn bên ngoài v·ết t·hương đã khỏi hẳn nhưng ta sợ vẫn sẽ để lại một vài di chứng ngầm, vì vậy nên hôm nay mới tự tiện đi đến đây.”

“Mời vào.”

“Ngươi muốn chạm được vào đạo lôi điện ẩn mình trong những đám mây trên bầu trời kia thì nhất định phải nhanh hơn đạo lôi điện đó, nếu đã bắt đầu thì phải kiên trì cho tới cuối cùng, ta sẽ mãi mãi ủng hộ ngươi.”

Ayaka nghe vậy nhưng cũng chỉ mỉm cười lắc đầu nói, ánh mắt ôn nhu như nước vẫn luôn nhìn chằm chằm Takeo.

Kéo ra hai cái ghế nhỏ cho hai nàng ngồi xuống, Takeo bắt đầu gỡ xuống mấy ống pháo hoa treo trên người rồi lấy ra trong tủ đựng đồ một bộ ấm trà đặt lên trên bàn, sau đó đi vào cánh cửa sau bếp chuẩn bị nước nóng để pha trà.

Yoimiya nằm dưới đất nghiêng đầu qua mỉm cười nhìn Takeo nói:

Nàng mặc dù cũng biết pha trà nhưng động tác không thể nào nước chảy mây trôi, tư thái tiêu chuẩn lễ nghi như vậy được. Sư phụ hồi nhỏ cũng thường hay đùa giỡn rằng nàng quá cứng nhắc, nếu có cơ hội hắn sẽ đổi nàng đi đem đại tiểu thư nhà Kamisato về để dạy dỗ.

Chương 16: Naganohara Yoimiya, ngươi thật sự không phải là bác sĩ tâm lý?

Ayaka mỉm cười ôn nhu nhìn Takeo nhưng động tác trong tay nàng vẫn không dừng lại, khẽ lắc đầu nói:

Lại có thêm càng nhiều pháo hoa hơn bay lên bầu trời, lần lượt giống như từng đợt thuỷ triều chập trùng liên tiếp nối đuôi nhau, cuối cùng nở rộ thành một đoá hoa khổng lồ giữa không trung, từ chính giữa những cánh hoa đủ sắc màu hiện lên một cái lôi nhãn màu tím biểu tượng cho Raiden Shogun vô cùng sống động, tựa như một tác phẩm nghệ thuật được các nghệ nhân gia công một cách tỉ mỉ nhất, mỹ lệ đến cực điểm.

Ayaka cùng Sara cũng cất bước tiến vào, tuy nhiên trái ngược với Sara bước chân vững chắc có quy luật của quân nhân, Ayaka mỗi bước chân đều toát ra khí chất ưu nhã của tiểu thư khuê các.

Bên trong Mạc Phủ cũng dần về lại quỹ đạo thường thấy của nó, tuy nhiên cũng không phải là không có thay đổi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16: Naganohara Yoimiya, ngươi thật sự không phải là bác sĩ tâm lý?