Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 22: Bạn qua thư từ, Beidou đại tỷ.
Chúc ngài luôn gặp được những điều may mắn trong chuyến hành trình của mình. Cố gắng giữ gìn sức khoẻ, đừng để trên người xuất hiện thêm vết sẹo nào.
“Tiểu tử, đã có ai nói gương mặt này của ngươi khi sờ vào rất có xúc cảm chưa?”
Nhanh chóng lắc đầu xua đi những suy nghĩ không an phận trong đầu mình, Takeo nhắm mắt tĩnh tâm rồi im lặng nhìn Beidou.
Đề tên: Takeo.”
Beidou nghe Takeo trả lời cũng nhẹ gật đầu, ánh mắt có chút mất mát, vừa lúc nàng đang định nói gì đó lại nghe Takeo tiếp tục lên tiếng.
“Takeo huynh, ta vẫn còn công vụ đang dang dở, hẹn gặp lại.”
Nói rồi nàng tiến tới nắm chặt lấy cằm của hắn lật qua lật lại xem xét, ồ lên một tiếng:
Thời gian êm ả trôi qua, chỉ mới một cái chớp mắt cũng đã tới giữa buổi sáng, lúc này đây cũng là thời điểm mà Nam Thập Tự rời khỏi bến cảng đảo Ritou.
Quần áo trên người hắn xốc xếch như vừa mới vật lộn với ai đó, vai áo cũng bị kéo rách một mảng lớn, đầu tóc thì rối bời, gương mặt tràn đầy dấu vết gặm cắn đang chán nản ngồi chống cằm suy tư.
“Ha ha, tiểu tử ngươi làm sao lại ủ rũ như vậy? Vẫn còn chưa tỉnh rượu sao, hửm?”
“Ha ha! Hiểu lầm, chỉ là hiểu lầm mà thôi. Chúng ta chưa hề làm gì cả, đúng không, tiểu tử?”
“A… Ừm, được rồi ta đã biết… Như vậy sự việc khách khanh của Tenshukaku uống đến say khướt, sau đó động tay động chân với nữ nhân mình mới gặp được vài lần chắc cũng sẽ rất được nhiều người trên bảy quốc gia săn đón đấy nhỉ? Ngươi đừng quên tối qua tay của ngươi sờ loạn khắp người ta.”
Beidou khoanh hai cánh tay lại, ánh mắt sắc bén nhìn Takeo đang cố nén cười trước mặt, gân xanh trên trán nổi lên, hai bên khoé miệng nàng nhếch lên mỉm cười thật tươi nói:
Tiễn đưa Nam Thập Tự rời đi, Takeo thu kiếm trong tay lại, sau đó chậm rãi xoay người nhìn sang binh lính Mạc Phủ đang đứng bên cạnh nói:
“Không có việc gì, ta đã giải thích với mấy tên tiểu tử kia rồi, đảm bảo sẽ không để chuyện xấu này của Takeo khách khanh bị lọt ra bên ngoài. Tuy nhiên…”
Takeo từ trên thành thuyền nhảy xuống đi đến trước mặt Beidou, sau đó từ trong cái túi đeo sau lưng của mình lấy ra một vật hình hộp màu đen rồi nói:
Takeo sờ sờ cằm của mình suy nghĩ một chút rồi mới trả lời:
Hải Long thấy vậy cũng nhanh chóng đánh bài chuồn, nhấc chân lên lướt đi như một cơn gió.
Nàng vừa nói vừa dùng sức nhéo thật mạnh gương mặt của Takeo, cho tới khi buông tay ra thì một bên mặt của hắn đã sưng đỏ lên, lúc này Beidou mới thoả mãn nói:
“Cố gắng hết sức” nặn ra một giọt nước mắt, Yae Miko “bi thương” sụt sùi:
“Thôi được rồi, nếu tiểu tử ngươi đã nói như vậy ta cũng không muốn làm ngươi mất hứng. Vậy thì, ta phải làm như thế nào đây?”
Beidou một tay chống nạnh nhìn Takeo rồi thở dài nói:
“Quả là một đứa nhỏ tàn nhẫn, nhẫn tâm bỏ mặc tỷ tỷ của mình ở nhà suốt một đêm không ngủ, bản thân lại ung dung tự tại chạy ra ngoài này gây hoạ cho thiếu nữ nhà lành, ta rốt cuộc là tạo phải tội nghiệt gì để phải chịu tình cảnh như này.”
“Bạn qua thư từ?”
Beidou ánh mắt lóe lên một tia vui vẻ, đứng dậy xoay người nhảy xuống sàn thuyền, hai tay chống nạnh hỏi: (đọc tại Qidian-VP.com)
Beidou ngay lập tức thoát ra khỏi cánh tay của Takeo rồi bước nhanh đến trước mặt Hải Long, vẻ mặt có chút khẩn trương nói:
“Vâng, đại tỷ!”
‘Nhưng mà dáng người của nàng quả thật rất hoàn mỹ, sờ vào cảm giác rất tuyệt, non mịn trơn mềm… Không được!’
“Chuẩn bị dong buồm ra khơi! Tất cả mọi người vào vị trí! Một chuyến hành trình mới đang chờ đợi chúng ta ở phía trước, tiến lên!”
Trên Nam Thập Tự, Beidou lúc này đây đang đứng ở trên mũi thuyền cất cao giọng chỉ huy toàn bộ thuỷ thủ đoàn:
Takeo chậm rãi đi đến kế bên Beidou, sau đó vòng một tay qua ôm eo nàng, cười nhẹ nhìn vào ống kính.
Tái cố khuynh nhân quốc.
Takeo cũng đi nhanh đến cầm lên cái máy ảnh từ tay Hải Long, đợi một chút rồi lấy bức ảnh từ trong cái máy ảnh ra, kỹ lưỡng xem xét một hồi mới mỉm cười gật đầu nói:
“Ý kiến không tồi tiểu tử, tuy nhiên phải nói trước… ta… không hay viết thư. A ha ha, nếu không ngươi vẫn là lên Nam Thập Tự đi, a ha ha…”
“Tiến lên!”
“Ara, Takeo “đại nhân” tại sao ngài lại ở đây? Là có việc gì quan trọng ở bến cảng Ritou này sao?”
“Khụ khụ, được rồi, không nhắc đến chuyện đó nữa, bạn qua thư từ cũng chẳng phải cái gì to tát, Beidou ta trước giờ chưa từng e sợ qua thứ gì.”
Giai nhân nan tái đắc.
Một người phụ nữ cao lớn bỗng nhiên xuất hiện ở đằng sau lưng Takeo, vươn cánh tay vòng qua cổ rồi lôi kéo cả cơ thể hắn dựa vào một bên ngực của nàng, sau đó cười lớn nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
Tách.
Tuy nhiên vừa rời khỏi bến cảng đảo Ritou, chưa đi được vài bước đã có một thân ảnh xuất hiện ở phía sau lưng Takeo, giọng nói lười biếng pha chút quyến rũ cất lên:
Takeo một đôi mắt cá c·hết nhìn Beidou, giơ lên ngón tay chỉ vào gương mặt của mình rồi méo miệng nói:
“Buổi sáng tốt lành, Beidou đại tỷ.”
“Ừm, Beidou đại tỷ cứ tuỳ hứng là được rồi.”
“Beidou tỷ tỷ, ngài có chắc là ta… động tay động chân với ngài? Ta không nghĩ mình có thể say đến mức gặm được cả gương mặt của chính bản thân đâu. Vả lại tối qua là ta giúp Beidou đại tỷ xử lý mấy v·ết t·hương trên người ngài, xin đừng nói như ta là một tên s·àm s·ỡ phụ nữ như vậy.”
“Chụp ảnh sao?”
Yae Miko trong mắt nhấp nháy phẫn nộ, trừng mắt lạnh lùng nhìn Takeo nói:
Beidou nghe Takeo nói như vậy lúc này mới cười phá lên, vươn bàn tay tới nhéo nhéo gương mặt hắn, mỉm cười thật tươi nói:
Vỗ mạnh vài cái lên vai hắn, Beidou ý vị thâm trường nhếch khóe miệng nói:
“Tuy nhiên chúng ta có thể trở thành bạn qua thư từ nha Beidou đại tỷ.”
Cảm nhận được con mắt màu hồng ngọc rạng rỡ như ánh bình minh của nàng đang nhìn mình chằm chằm, Takeo chỉ có thể bất đắc dĩ mỉm cười nói:
Ly nguyệt hữu giai nhân,
Takeo giơ cái máy ảnh trong tay lên rồi gật đầu nói:
“Như vậy… thế này nhé?”
Đứng ở trên bến cảng nhìn theo con thuyền khổng lồ trước mặt mình rời đi, Takeo mỉm cười vẫy tay tạm biệt với tất cả thuỷ thủ đoàn cũng như thuyền trưởng của Nam Thập Tự, Beidou.
“Thời gian gần đây cực khổ các ngươi rồi, nàng cũng không phải nhân vật dễ nói chuyện. Lần sau nếu như Nam Thập Tự tiến vào lập tức báo cáo cho ta, ta sẽ trực tiếp đến tiếp đón.”
“Ta chuẩn bị rời đi nơi này, thế nào tiểu tử, có muốn tìm kiếm một cuộc phiêu lưu trên đại dương hay không? Nếu như cảm thấy nơi này quá nhàm chán có thể gia nhập vào Nam Thập Tự, đại tỷ sẽ chống lưng cho ngươi.”
“Hy vọng chúng ta có thể sớm gặp lại, tiểu tử.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Du lịch vòng quanh thế giới… đúng là một cuộc sống lãng mạn đáng mơ ước. Tuy nhiên hiện tại ta vẫn còn nhiều thứ không thể bỏ xuống trên mảnh đất này, thật xin lỗi Beidou đại tỷ, nhưng lúc này ta không thể chấp nhận lời mời của ngài được.”
“Ừm ừm! Duyệt, ta rất hài lòng. Như vậy, thân là thuyền trưởng của Nam Thập Tự, ta chính thức… trưng dụng tấm ảnh này! Tấm ảnh này hiện tại thuộc quyền sở hữu của ta, tiểu tử ngươi không có ý kiến gì chứ? Ha ha!”
Beidou khoé miệng nhếch lên khoảnh đầu lại nhìn về phía sau, sau đó phất tay về phía trước hét lên:
Chương 22: Bạn qua thư từ, Beidou đại tỷ.
“Đúng vậy, ta và Beidou đại tỷ trao đổi địa chỉ hồi âm cho nhau, sau đó mỗi khi có chuyện cần tâm sự hoặc muốn kể cho người kia nghe về những chuyến đi, cuộc sống thường ngày thì có thể viết vào trong một phong thư rồi gửi đi. Như vậy ta ở chỗ này cũng có thể biết được tin tức của Beidou đại tỷ, tương tự ngài ở ngoài kia cũng có thể biết được cuộc sống hiện tại của ta như thế nào.”
Takeo trên tay vẫn còn đang cầm khư khư cái máy ảnh nhìn theo thân ảnh hai người đi xa dần, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài.
Beidou nghe xong những gì mà Takeo nói liền suy tư một chút, sau đó nàng một tay ôm ngực, tay còn lại gác dưới cằm giả vờ gật đầu ngập ngừng nói:
Beidou có chút tò mò nhìn cái túi của Takeo rồi vật trên tay hắn, nhíu mày hỏi:
Tuyệt thế nhi độc lập.
Yae Miko che miệng cười tủm tỉm nhìn hắn rồi từ từ tiến đến gần, đôi mắt màu tím chậm rãi đánh giá người trước mặt, sau đó mới lên tiếng:
Takeo nghe nàng đang cố lảng tránh liền che miệng ho nhẹ, nhoẻn miệng cười nói:
Sau đó Beidou khoanh hai tay lại ôm ở trước ngực, Takeo cũng gọi thêm một thuỷ thủ đoàn ở gần đó đến trợ giúp.
Takeo trầm ngâm một chút nhìn Beidou, sau đó mới thở dài khẽ lắc đầu trả lời:
Beidou nghe vậy ánh mắt lóe lên tia tò mò, cầm lấy tấm ảnh từ tay Takeo rồi gật gù nói:
Takeo nghe Beidou hỏi liền không khỏi liên tưởng mới một nàng hồ ly màu hồng, sau đó rùng mình một cái rồi lắc đầu nguầy nguậy.
“Thân gửi, Beidou đại tỷ.
Takeo bỗng chốc đứng khựng lại, sau đó xoay người nhìn người đằng sau mình, mỉm cười thật chân thành nói:
Cảm nhận từng cơn gió lạnh thổi nhẹ qua cơ thể, Beidou lấy ra một tấm ảnh rồi ngắm nhìn thật lâu, lật ra mặt của tấm ảnh, có một dòng chữ đã được viết rất nắn nót ở trên đó.
Beidou có chút sững sờ nhìn Takeo hỏi:
“Ara, một hôm không gặp, thế mà cưng lại có thêm một nữ nhân mới rồi sao? Quả nhiên không hổ danh cặn bã nam của Inazuma nha~”
“Hải Long huynh, ta cần ngươi trợ giúp chụp cho chúng ta vài tấm ảnh, sẽ không có vấn đề gì chứ?”
Quan chỉ huy bến cảng đảo Ritou ngay lập tức cung kính thi lễ nói:
Nhất cố khuynh nhân thành,
“Yae tỷ tỷ, đây là nội dung tựa sách mới mà ngài nghĩ ra sao?”
Takeo nghe nàng bỏ lửng câu nói, khoé miệng liền giật giật, giơ hai cánh tay lên biểu hiện đầu hàng bất lực thở dài:
‘Đã bảo mỗi người một tấm, hiện tại chỉ mới chụp có một tấm ảnh đã chạy đi, cô nàng này da mặt cũng quá mỏng rồi.’
‘Không thể tin nổi ta thế mà cũng có ngày uống say đến b·ất t·ỉnh như thế này, thật quá mất mặt.’
Cảng Ritou, Nam Thập Tự, lúc này đây đang có một thân ảnh ảo não ngồi trên thành thuyền, duỗi lưng ngáp ngắn ngáp dài, ánh mắt mờ mịt nhìn về phương xa.
. . .
“Tốt.”
“Beidou đại tỷ, khục, đừng lo lắng, chỉ cần là thư của ngài ta chắc chắn sẽ đọc. Cho dù chữ có xấu đến cỡ nào, văn phong có lủng củng ra làm sao ta đảm bảo sẽ không cười nhạo Beidou đại tỷ, khục.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Lần sau khi tiến vào Inazuma đích thân ta sẽ bảo lãnh cho Nam Thập Tự, giấy phép xuất nhập cảnh, thuế và các chi phí phát sinh khác sẽ do ta tới phụ trách, không biết như vậy đã làm vừa lòng Beidou đại tỷ hay chưa?”
Ninh bất tri, khuynh thành dữ khuynh quốc,
“Yae tỷ tỷ, tại sao ngài lại xuất hiện ở đây?”
“Không tệ, tiểu tử ngươi nhớ kỹ lời mình nói, đắc tội Beidou ta thế nhưng là phải trả giá gấp 10 lần, chuyện ngày hôm nay chắc chắn sẽ truyền khắp bảy quốc gia trên lục địa này.”
“Thế nào? Chụp xong chưa? Có gì kỳ quái không?”
“Ái chà chà, lại còn in hằn dấu răng lên như thế này, có vẻ như tình hình “chiến đấu” đêm qua cũng rất là kịch liệt nha~ Mùi hương còn sót lại vẫn còn rất nồng nữa.”
“Rất xuất sắc, Beidou đại tỷ đúng là người mẫu trời sinh, một tấm ảnh hoàn hảo.”
. . .
“Phải, đã vậy liền kêu là “Chuyển sinh thành Tenshukaku khách khanh, ta là cẩu của Yae Miko đại nhân” như thế nào?”
Lời vừa dứt một đạo kiếm quang đã lướt qua phía trên Nam Thập Tự, bổ đôi mây đen đang ùn ùn kéo đến trên bầu trời, tạo thành một cái lạch trời ngăn cách bão tố giúp cho chiếc thuyền có thể dễ dàng hơn tiến về phía trước.
Nụ cười trên khoé miệng Beidou ngay lập tức cứng lại, vành tai ửng đỏ, sau đó nàng giơ tay lên che miệng ho khan vài cái:
Chẳng biết từ lúc nào hai bên khoé miệng của nàng đã giương lên thành một nụ cười thật tươi, con mắt màu hồng ngọc tỏa sáng lấp lánh. Lật lại mặt trước của tấm ảnh rồi sờ lên gương mặt người đứng kế bên nàng trong hình, Beidou khẽ nói:
“Đúng vậy, ta giữ một tấm hình, Beidou đại tỷ giữ một tấm hình làm vật kỷ niệm cho tình bạn giữa chúng ta. Sau này khi ngài đến Inazuma cứ đưa tấm hình đó cho quân Mạc phủ xem, bọn họ cũng sẽ không làm khó dễ Nam Thập Tự nữa. Tương tự sau này nếu như ta đến Liyue ta cũng sẽ đưa cho người quản lý ở đó xem ảnh, chắc hẳn cũng sẽ không bị làm khó dễ đâu nhỉ? Dù sao Beidou đại tỷ vẫn là danh nhân của Liyue mà.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Takeo chỉ biết nhún vai đứng đó xem nàng biểu diễn, thở dài hỏi:
“Tuân mệnh, Takeo khách khanh.”
Cười phá lên một tiếng rồi Beidou nhanh chóng xoay người rời đi, trên ngón tay vẫn còn kẹp lấy tấm ảnh chụp của cả hai, để lại sau lưng Hải Long cùng Takeo đang đứng ngơ ngác nhìn nhau.
Nam nhân tên Hải Long nghe vậy lập tức gật đầu chạy đến, sau đó lắng nghe Takeo hướng dẫn một chút về thao tác chụp hình rồi mới cầm lên máy ảnh đứng cách ra xa thủ thế.
“Như vậy để kỉ niệm cho tình bạn giữa chúng ta, cùng chụp chung một tấm hình được chứ Beidou đại tỷ?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.