Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 36: Cùng tiên hồ một chỗ dưới ánh trăng.
Takeo cầm bình rượu đã trống rỗng để sang một bên, sau đó lấy ra thêm một bình rượu nữa rót vào chén cho Yae Miko, gật đầu tán thưởng:
Takeo nhanh chóng gật đầu, sau đó nâng cái hộp trong tay lên, lấy ra một phần đậu phụ rán cùng một bình rượu sake để ở trên mặt đất sảnh đường đền thờ rồi kéo Yae Miko ngồi xuống, bắt đầu hàn huyên tâm sự với nàng.
Tựa như hiểu ra được hành động của hắn, Yae Miko nhoẻn miệng cười một cái rồi ngồi đó chờ đợi, miệng khẽ ngâm nga một vài giai điệu xưa cũ mà chỉ mình nàng mới biết nó có ý nghĩa gì.
“Yae tỷ tỷ, trước giờ quên không nói cho ngài biết, người dạy cho đại tiểu thư nhà Kamisato cầm kỳ thi hoạ chính là ta nha.”
Yae Miko có chút xuất thần đắm chìm vào trong bức tranh trước mặt, liếc mắt nhìn thấy đằng sau Takeo còn nhiều bức hoạ nữa liền tiến tới cầm lên xem, đôi mắt bắt đầu lấp lánh ánh nước. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Nói đến, cưng và tên kia dạo gần đây như thế nào? Tỷ tỷ thấy có vẻ như cưng đang có khoảng thời gian rất vui vẻ nhỉ?”
Từ phía dưới chân núi đang có một thân ảnh chậm rãi bước từng bước đi lên ngôi đền, trên tay hắn cầm theo một giỏ hoa đựng đầy Hải Linh Chi cùng một cái hộp giữ nhiệt dùng để đựng đồ ăn thường thấy ở trong các nhà hàng.
Đối với Takeo mà nói, tinh thần lực lột xác không chỉ khiến cho trí nhớ, tư duy cùng phản xạ thần kinh đột phá cực hạn mà còn giúp khai mở những tiềm năng mà hắn trước giờ chưa bao giờ cảm nhận được.
Trượt chân té xuống núi Yougou từ nhỏ đến giờ Takeo đã trải qua rất nhiều lần, nếu không hiện tại cơ thể của hắn cũng không biến thái đến mức cứng rắn ngạnh kháng được Vô tưởng nhất đao của vị kia.
Trên bức tranh hiện tại là một nữ nhân mặc một bộ kimono sáng màu, mái tóc màu tím nhạt xõa dài sau lưng, trên tay nàng ôm theo một tiểu hồ ly màu hồng đang ngủ say trong lòng ngực, một dung nhan tuyệt thế không hề thua kém Raiden Ei hay Yae Miko đang mỉm cười nhìn xuống vật nhỏ trong tay mình.
Yae Miko mỉm cười nhìn Takeo, cầm lên một tờ giấy được cuộn tròn đặt ở một góc trên mặt sàn rồi đưa cho hắn bâng quơ hỏi:
“Hửm, cũng dẻo miệng đấy. Thế nào, có phải ở bên ngoài chơi chán rồi nên mới nhớ tới tỷ tỷ một mình cô đơn ở nơi này có phải không? Nam nhân nha, đều là có mới nới cũ hết~”
“Ta… lúc đó vẫn còn quá nhỏ, thứ duy nhất ta cảm nhận từ nàng đó là ấm áp cùng hạnh phúc, ta sợ mình không đủ khả năng để hoạ ra được nàng một cách chân thật nhất.”
Bất quá Takeo đã sớm miễn dịch với tính cách này của nàng, chỉ nở nụ cười ngây ngô gãi gãi đầu nói:
“Cái này… là thật hay mơ đây? Tại sao lại có chút không chân thật thế này?”
Mái tóc màu hồng nhu thuận xoã dài sau lưng, đôi tai hồ ly trên đầu nàng khẽ đung đưa, ở một bên tai đeo một viên đá quý màu tím phát sáng lấp lánh.
. . .
Núi Yougou, Đền Narukami, từng tia nắng cuối cùng trong ngày len lỏi qua khắp các ngóc ngách trong ngôi đền, bao phủ lên từng cánh cổng Torii và những bậc thang dẫn l·ên đ·ỉnh núi.
Takeo chăm chú nhìn kỹ bức tranh trước mặt, lông mày hơi nhíu lại, nâng tay sờ lên cằm của mình rồi chậm rãi nêu ý kiến:
Khóe miệng Takeo không khỏi tự động nhếch lên, gật đầu hồi đáp:
Yae Miko nghe vậy ánh mắt liền ảm đạm đi, gõ nhịp ngón tay xuống mặt sàn rồi nghiêm túc nói:
Thức tỉnh thiên phú hội hoạ, Takeo bắt đầu vẽ nên từng đường nét đầu tiên. Yae Miko cũng lui vào trong sảnh đường đền thờ không làm phiền đến hắn nữa.
Mặc dù đã nhìn gương mặt này suốt 30 năm cuộc đời, nhưng chưa một lần nào mà Takeo chưa từng cảm thán cả. Đối với hắn nàng và Lôi thần chính là tạo vật hoàn mỹ nhất thế gian.
“Lễ hội lần này được Yae tỷ tỷ cùng Hiệp hội Yashiro chuẩn bị một khoảng thời gian rất lâu như vậy, chắc chắn sẽ làm cho mọi người có một mùa lễ hội thật đáng nhớ.”
“Tất cả mọi thứ đều rất thuận lợi Yae tỷ tỷ, Shogun đang rất cố gắng trong việc học tập các vấn đề liên quan đến việc phát triển Inazuma, Ei cũng vậy, chỉ có điều nàng sẽ thường xuyên trốn vào trong Nhất tâm tịnh thổ để đọc Light novel.”
Rất lâu sau đó Yae Miko mới ngẩng đầu lên, ánh mắt lóe lên rất nhiều cảm xúc phức tạp nhìn Takeo đang ngồi an vị ở một bên, nghiêng đầu nhẹ giọng nói:
Chỉ thấy trên bức tranh là một nhóm người đang ngồi dưới gốc cây hoa anh đào đang nô đùa vui vẻ, khung cảnh ấm áp hài hoà, từng cánh hoa anh đào nở rộ tản mát khắp nơi trong không khí.
“Như vậy cũng được, Inazuma hiện tại thiên hạ thái bình, tỷ tỷ cũng không cần phải quan tâm nhiều đến sự tình này, để thời gian chậm rãi thưởng thức vài cuốn Light novel còn thú vị hơn.”
Bước từng bước tiếp cận Anh Đào Thần, lúc này đây dưới tán cây đang có một thân ảnh đứng quay lưng về phía hắn.
“Đã rất lâu rồi cưng chưa “vô tình” mà trượt chân lăn xuống chân núi nhỉ, đứa nhỏ ngoan của tỷ tỷ~”
Tựa như nghe được tiếng bước chân phát ra ở đằng sau lưng, Yae Miko nhẹ nhàng xoay người lại, từng sợi tóc hồng nhẹ bay trong không khí, kết hợp với góc nghiêng trên gương mặt không một tỳ vết của nàng cùng các cánh hoa anh đào tản mát xung quanh càng tô điểm thêm cho khí chất siêu trần thoát tục của vị tiên hồ trước mặt.
Tiếp đó là những bức chân dung về một thanh niên anh tuấn đeo trên đầu một cái mặt nạ Tengu, một thiếu nữ trên trán mọc lên một cặp sừng lớn có gương mặt đẹp tựa trăng tròn, một thiếu nữ khác lại xinh đẹp vũ mị đến cực điểm đang nháy mắt tinh nghịch, rồi đến một cặp chị em song sinh đang ngồi dựa vào nhau ngủ th·iếp đi dưới tán cây hoa anh đào.
“Rất đẹp, hoạ sĩ tay nghề không tầm thường mới có thể hoạ ra được một khung cảnh chân thật như vậy. Tuy nhiên… quá lạnh, quá tăm tối, quá… huyết tinh. Nếu như dùng để trưng bày chắc chắn là một kiện hàng trân phẩm, nhưng lại không hề phù hợp với bầu không khí vui tươi của lễ hội.”
“Nào có, Yae tỷ tỷ vẫn luôn chiếm một vị trí quan trọng trong lòng ta, hôm nay được dịp rảnh rỗi cho nên mới dám mạo muội đến đây làm phiền ngài.”
Bím tóc màu tím lay động đằng sau lưng Lôi Thần, khí thế cao cao tại thượng nhìn xuống chúng sinh, gương mặt lạnh lùng gặp thần g·iết thần gặp phật g·iết phật. Máu tươi cùng t·hi t·hể chất thành từng đống xung quanh bước chân của nàng.
Nhìn bộ dáng của hắn như vậy, Yae Miko chỉ quệt miệng một cái rồi quay lưng lại hỏi: (đọc tại Qidian-VP.com)
“Đây là mấy gốc Hải Linh Chi mà ta vừa mới mua được, ta nghĩ Yae tỷ tỷ sẽ thích nó, hy vọng ngài có thể bỏ qua cho những hành động thất lễ của ta trong thời gian qua.”
“Cưng… định vẽ tranh sao? Tỷ tỷ không nhớ rằng cưng có năng khiếu về cái này nha.”
Vuốt vuốt đầu của Takeo, Yae Miko híp mắt cười nhìn hắn, đôi mắt màu tím bắt đầu lóe sáng lên.
“Là vậy sao? Tuy nhiên ta cũng không có quá nhiều ký ức về nàng trong suốt 500 năm qua, đây là ký ức cuối cùng mà ta nhớ rõ nhất về Lôi Thần của Inazuma.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Cảm giác mênh mông mơ hồ này liên tục khủng bố mãnh liệt tâm trí Takeo, xé nát tiềm thức hắn thành từng mảnh, cuối cùng diễn sinh ra những tồn tại âm u dị hợm tràn đầy trong Cõi mộng.
Yae Miko hai tay ôm ngực từ phía sau tiến tới, đôi mắt đẹp trừng lớn thì thầm nói:
Yae Miko có chút hiếu kỳ đi đến mở ra túi vải, bên trong là vài tờ giấy khổ lớn dùng để vẽ tranh cùng với các loại màu vẽ và dụng cụ chuyên dụng khác.
So với khoảng thời gian làm việc nghiêm túc cùng trang nghiêm trong Mạc phủ, bầu không khí tại Đền Narukami khi cùng một chỗ với Yae Miko đối với Takeo lại rất thoải mái và thư giãn.
Nghe được lời nói của nàng, cánh tay của Takeo run lên một cái, sau đó lật ra mặt sau của bức tranh, trên góc dưới cùng bên trái có một dòng chữ đề tên của Yae Miko được ghi rất nắn nót lên đó.
Còn nữa, miệng bảo trả lại nhưng tại sao cánh tay lại giữ lấy thật chặt thế này, Yae tỷ tỷ làm ơn đừng có ngắt nhéo cánh tay của ta nữa!
Ai nói “to lớn” thì sẽ rộng lượng đâu, người này rõ ràng là chuyên gia thù dai!
“Thế nào? Màn đêm buông xuống, yêu quái hành tẩu nhân gian, tiên hồ tế lễ, bách quỷ dạ hành,… Thật thú vị đúng không nào?”
“Tỷ tỷ dự định sẽ cho in ấn bức tranh này thành một tấm áp phích lớn trang trí ở trung tâm của lễ hội, cưng thấy như thế nào?”
Nhìn theo ánh mắt của Takeo, Yae Miko nhoẻn miệng cười một cái sau đó rướn người khẽ dựa vào người hắn, giọng nói có chút nguy hiểm vang lên bên tai Takeo:
Yae Miko dựa người vào cây cột chống của Đền Narukami, trên tay cầm một chén rượu khẽ nhấp từng ngụm, ánh mắt nhìn lên mặt trăng trên cao nói.
Takeo rất nhanh thu hồi ánh mắt của mình lại, hắn biết Yae Miko không hề hù doạ mà nàng luôn nói được làm được.
Yae Miko cầm lấy bàn tay của Takeo rồi đùa nghịch từng ngón tay của hắn, uể oải đáp lại:
Thời gian không biết trôi qua bao lâu, cho đến khi Takeo đặt cọ vẽ xuống mặt trăng đã chiếu rọi trên đỉnh đầu.
“Yae tỷ tỷ xin đừng hiểu nhầm, ta chỉ đang quan tâm đến sức khỏe của ngài mà thôi.”
Takeo trầm mặc không nói gì, sau đó từ từ đứng dậy rồi đạp mạnh chân xuống đất, cơ thể hắn loé lên một cái rồi biến mất giữa không trung, để lại Yae Miko đang ngồi ngơ ngác nhìn theo.
Takeo cúi đầu suy tư về những gì mà Yae Miko đã làm dưới tư cách là Đại pháp sư của Đền Narukami, mặc dù người này vẻ ngoài lúc nào cũng tỏ vẻ vô tư lạnh nhạt nhưng ở đằng sau lại âm thầm đóng góp rất nhiều cho mảnh đất này.
Yae Miko đôi mắt hơi khép lại, bước từng bước chậm rãi tới trước mặt hắn, khóe miệng cong lên tản mạn nói:
“A, đám Hải Linh Chi này chỉ sợ đã qua tay nhiều người rồi mới đến tay của ta đi, làm gì có chuyện cưng lại nhớ đến người tỷ tỷ đáng thương này. Thôi, đem về đi, ta cũng không hiếm lạ gì thứ đồ này.”
Lật ra bức tranh cuối cùng là một nữ nhân có mái tóc màu hồng nhu thuận chảy dài sau lưng, nàng mặc trên người một bộ đồ vu nữ đỏ trắng đan xen vô cùng trịnh trọng, khoé miệng nhếch lên thành một nụ cười nhạt ngồi an tọa trong đền thờ, đôi mắt màu tím tràn đầy vui vẻ ngắm nhìn bầu trời ngập tràn pháo hoa trước mặt.
Cầm lên cây cọ vẽ, Takeo nhắm mắt hồi tưởng về những cảnh tượng mà mình đã từng trải qua trong giấc mơ của Raiden Ei.
Takeo nhanh chóng nở một nụ cười thật tươi lấy lòng Yae Miko, sau đó nâng giỏ hoa trong tay lên đưa cho nàng, gãi gãi chóp mũi nói:
“Nếu còn dám nhìn nữa thì đừng có trách tỷ tỷ. Tỷ tỷ biết rất nhiều cách để trừng phạt một tên nam nhân háo sắc đó nha~”
Nhận lấy giỏ hoa từ tay Takeo, Yae Miko đôi mắt loé lên một tia vui vẻ, nhưng gương mặt vẫn lạnh nhạt không một chút thay đổi, hờ hững đẩy giỏ hoa về lại tay hắn rồi nói:
“Yae tỷ tỷ, Lôi Thần… cũng không phải chỉ mỗi Ei nha, ta nhớ trước đó vẫn còn một người thường xuyên ôm ngài trong ngực đâu.”
Thở dài một hơi, Takeo cẩn thận xếp bức tranh lại rồi cất sang một bên, nhẹ nhàng kéo Yae Miko dựa vào người mình khẽ nói:
Không phải là loại tinh thần biến thái của bệnh nhân tâm thần mà là siêu thoát phạm trù của nhân loại.
Chương 36: Cùng tiên hồ một chỗ dưới ánh trăng.
Đắm chìm vào trong dung nhan tuyệt thế của Yae Miko, trong đầu hắn bỗng nhiên nhớ tới gương mặt vị Thần linh ở trong Tenshukaku kia, Takeo phải bật thốt lên:
Chính giữa bức tranh là thân ảnh Lôi Thần cầm trên tay Đoạn thảo trường đao đối mặt với hàng loạt những sinh vật hình thù quái dị tràn ra từ trong một màn sương đen.
Yae Miko hừ nhẹ một tiếng, lấy ngón tay nghịch một vài sợi tóc vương ở trên vai nói:
“Hừ, tên ngốc kia tâm tính vẫn còn là một tiểu cô nương không hiểu sự đời đâu.”
Tuy nhiên khác với vẻ đẹp của Yae Miko hay Raiden Ei, người trong ảnh ánh mắt lúc nào cũng tràn đầy ôn nhu, làn thu thuỷ nét xuân sơn, khí chất của nàng tỏa ra ấm áp tựa như những tia nắng đầu tiên của bình minh xua tan đi bóng đêm bao phủ trên mặt đất.
“Trầm ngư lạc nhạn, bế nguyệt tu hoa. Một chú khuynh thành, hai chú khuynh quốc. Thiên hạ này Yae tỷ tỷ và vị kia ngự ở trong Tenshukaku, ta nguyện xưng hai người là đệ nhất mỹ nhân.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Theo năng lực của Yume Yume no mi không ngừng tăng trưởng qua từng năm tháng, không chỉ thân thể Takeo sản sinh ra chất biến mà tinh thần lực cũng trở nên cực kỳ biến thái.
Mỗi ngày đều hấp thụ toàn bộ mộng tưởng của tất cả sinh linh trên toàn cõi Teyvat làm cho ý thức của hắn bắt đầu bước sang một cảnh giới mới, lan tràn đến những không gian đen tối bên trong vũ trụ.
“Lại nói rất nhanh sẽ đến thời điểm diễn ra “Lễ hội mùa hè” dạo gần đây công vụ bề bộn, không biết Takeo “đại nhân” có nhã hứng cùng ta một chỗ thảo luận về vấn đề về tổ chức lễ hội hay không?”
Đi đến trước cổng Đền Narukami, Takeo sau khi hỏi thăm các vu nữ trực thuộc đền thờ liền nhanh chóng vòng qua sảnh đường, đi vào khoảng sân trống ở đằng sau.
Chỉ qua một thoáng sau đó đã thấy Takeo nhanh chóng trở về, thân ảnh nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất, ở sau lưng hắn mang theo một cái túi vải thật to. (đọc tại Qidian-VP.com)
Takeo dựng lên một cái giá bằng gỗ, sau đó trải rộng tờ giấy lên trên đó, xoay người mỉm cười nhìn Yae Miko nói:
“Không tệ, hoá ra bấy lâu nay ở bên cạnh tỷ tỷ lại là một danh họa tài năng đến như vậy nha. Để cảm tạ cho những bức tranh này, cưng có muốn… cùng tiên hồ một chỗ dưới ánh trăng không?”
Không thể không nói Yae Miko là một nữ nhân vô cùng tài năng và độc đáo, chỉ trong ngắn ngủi vài tháng mà nàng đã định hướng cho tất cả những hoạt động văn hoá, cũng như tổng hợp lại những nét truyền thống về lễ hội được tổ chức hàng trăm năm qua tại Inazuma về chung một chỗ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.