Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 44: Quà tặng của Raiden Ei? Light novel mới của Yae Miko?
Raiden Shogun trực tiếp bỏ qua vấn đề này rồi xoay người lại, tiếp tục ngồi xuống cái bàn gỗ ở trong Nhất tâm tịnh thổ, bàn tay lật ra những trang sách nghiêm túc học tập nói:
Yae Miko gật đầu nhìn Kuroda, sau đó nàng lấy từ trong cái túi đeo của mình ra một xấp giấy rồi đưa cho hắn, bình thản nói:
Nằm gối đầu ở trên đùi của Raiden Shogun, Takeo duỗi ngón tay khẽ quệt miệng một cái, hắn mỉm cười nhìn nàng nói:
Càng nói thì âm thanh của Raiden Ei càng nhỏ dần, đến giữa chừng liền ngưng bặt, sau đó nàng lập tức đứng phắt dậy đi ra ngoài Tenshukaku bỏ mặt Takeo ở lại phía sau.
Một cơn gió nhẹ thoảng qua làm lay động đuôi tóc bím màu tím của Raiden Ei, bộ kimono khẽ phấp phới trong gió, nàng vẫn không quay đầu lại lạnh nhạt nói:
“Vĩnh hằng của ta chính là bất diệt, trong vũ trụ này cho dù có là ta đi chăng nữa cũng không thể bẻ gãy nó.”
“Cảm ơn ngươi, vì đã không từ bỏ ta cho dù đến giây phút cuối cùng.”
“Ngươi có chắc đây là những gì mà hắn yêu thích? Tại sao… chỉ toàn là đồ ăn ở trong này?”
“Hiện tại đã có thể nói chuyện với ta được chưa, Ei?”
Yae Miko mỉm cười nhìn Kuroda, chậm rãi nói:
Sara nắm chặt hai tay lại, đôi mắt tựa như nắm chắc thắng lợi ở trong lòng bàn tay, nàng kiên định gật đầu trả lời:
‘Hừ, Ei, lần này ngươi chuẩn bị cho thật tốt, ta sẽ đem đến cho ngươi rất nhiều công thức nấu ăn cực khó, để xem thử ngươi có thể đi được tới đâu với cái kế hoạch sứt sẹo đó khi mà không hề có một chút kỹ năng làm bếp nào. Ha ha, thật là thú vị nha~’
Raiden Ei khẽ nhón chân lên hôn nhẹ một cái vào khoé miệng của Takeo, nàng lại một lần nữa đỏ bừng mặt. Sau đó lôi điện lóe lên trong không khí, thân hình của nàng ngay lập tức biến mất trước mặt hắn, chỉ còn lại mùi hương ngọt ngào vấn vương quanh chóp mũi.
‘Một cơn bão khổng lồ nữa lại sắp đổ bộ vào Inazuma rồi, Takeo đại nhân hy vọng ngài đừng trách phạt chúng ta.’
Sara nghe được giọng nói uy nghiêm lạnh lùng từ đằng sau cánh cửa vọng tới liền đẩy cửa đi vào, đi thẳng một mạch đến chỗ đạo bóng lưng tôn quý trước mặt, quỳ một chân xuống nói:
Nói rồi Sara lấy ra một quyển sổ tay nhỏ, cung kính hai tay dâng lên cho Raiden Ei, trong đôi mắt tràn đầy vẻ tự hào.
“Shogun đại nhân, xin hãy thứ lỗi cho sự ngu dốt thần, một vị thần tôn quý như ngài làm sao lại có thể đứng ngang hàng với phàm nhân mà xuống bếp cơ chứ. Ta quả thật là một kẻ thiển cận.”
Vào lúc Raiden Ei còn đang phẫn nộ tàn sát từng miếng điểm tâm ngọt ở trên tay, bên ngoài Tenshukaku đột nhiên vang lên tiếng lôi điện nổ lách tách trong không khí, sau đó là một tiếng gõ cửa nhẹ nhàng cùng với giọng nói cung kính truyền vào:
Cùng lúc đó tại Nhà xuất bản Yae, biên tập viên phụ trách nơi đây là Kuroda đang sắp xếp lại đống sách báo trên kệ thì nghe được tiếng người bước vào cửa tiệm, hắn vừa mới quay lưng lại, nhìn thấy được người tới là ai tới liền cung kính nói:
“Không có gì Yae Miko đại nhân, không hề có vấn đề gì, chỉ có điều cái tựa đề của tiểu thuyết này có hơi…”
Nghe xong những lời vàng ngọc này của Sara, miệng của Raiden Ei hơi hé mở, gương mặt khuynh quốc khuynh thành bỗng chốc cứng đờ lại, vô thức hỏi: (đọc tại Qidian-VP.com)
“Hiện tại xin ngươi nói cho ta biết như thế nào để không vượt quá giới hạn, ta sẽ cố gắng tránh xa những hành động đó, dù sao những gì mà ta học được cũng đều là từ trong Light novel của ngươi.”
“Ngài đã làm rất tốt rồi Shogun, hãy nhìn vào đây này.”
“Chuyển sinh thành Tenshukaku khách khanh vô địch thiên hạ, ta bắt đầu làm cẩu của Yae Miko đại nhân.”
Nói rồi Raiden Ei nhấp nháy đôi mắt, miệng khẽ nhếch lên tươi cười hỏi:
Yae Miko ồ lên một tiếng, gật gù nói:
Gió nhẹ thoảng qua thổi tung mái tóc của Takeo, hắn cũng bật cười một cái rồi nhảy lên không trung, cơ thể như một vệt sao băng lao vút đi xẹt ngang bầu trời.
“Ngươi có muốn biết món quà mà ta sắp tặng cho ngươi là thứ gì không?”
Không để cho Takeo kịp trả lời, Raiden Ei tiếp tục cất tiếng:
. . .
“Ngài thật sự muốn xuất bản cuốn tiểu thuyết này ư Yae Miko đại nhân? Ta cảm thấy-”
Mau trả lại cho ta Shogun uy nghiêm, lạnh lùng, không có dư thừa cảm xúc, tạo vật hoàn hảo nhất chứ không phải một kẻ đáng ghét suốt ngày đều chèn ép ta như thế này!
Takeo duỗi ra hai ngón tay đẩy lên hai bên khoé miệng của Raiden Shogun, hắn khẽ cười nói:
Takeo đã quá quen với màn đổi người bất ngờ trước mặt, hắn chỉ chống cằm im lặng nhìn vào Raiden Ei đang ngồi bó gối, loay hoay né tránh ánh mắt của mình.
Takeo nhìn nàng mỉm cười nói:
. . .
Đột nhiên Raiden Shogun mở to mắt trừng Takeo, hào quang màu tím phát sáng lấp lánh bên trong đôi mắt của nàng, giọng nói lạnh lùng pha lẫn chút lúng túng cất lên:
“Thần chắc chắn thưa Shogun đại nhân. Sư phụ từ nhỏ đến giờ vẫn chưa từng kén cá chọn canh, chỉ cần được ăn thì hắn sẽ rất vui vẻ. Vả lại ngài cũng đã biết mười năm nay sư phụ vì muốn chăm sóc cho bữa ăn ngài, thế nên hắn mới bắt đầu học tập trở thành một đầu bếp.”
“Ta… có biết nấu ăn sao?”
“Tác phẩm lần này chắc chắn sẽ bán rất chạy, ít nhất cũng có thể sánh ngang với series của người tên Yamato kia, dù gì thì sự tích của hắn cũng là một thứ rất có sức hấp dẫn với mọi người ở trên Inazuma này.”
Tại một nơi nào đó ở bên ngoài Tenshukaku, Takeo bỗng nhiên cảm nhận được sống lưng tê buốt, lông tơ trên người dựng đứng cả lên, cả cơ thể hắn tựa như rơi vào bên trong hầm băng, hàm răng đánh vào nhau lập cập nói:
Yae Miko nhướng mày nghe Kuroda nói, sau đó nàng bật cười một tiếng rồi khoát tay đáp lại:
Mười giây qua đi, nàng mới khẽ gật đầu một cái rồi tiến tới kéo lấy cánh tay của Takeo, sau đó thân mật ôm hắn vào trong lồng ngực, giọng nói có chút dao động lên tiếng:
Yae Miko sau đó chậm rãi đi ra khỏi con hẻm rồi tiến đến sau lưng Sara nói:
Bàn tay của Kuroda hơi siết chặt xấp bản thảo, ở phía trên có ghi tựa đề là:
Raiden Ei nhanh chóng đem phần điểm tâm ngọt cất vào trong Nhất tâm tịnh thổ, sau đó mới nghiêm mặt lại, xoay lưng về phía lối vào rồi lạnh nhạt nói:
Raiden Shogun nhìn Raiden Ei đang né tránh ánh mắt của mình, nàng rất nghiêm túc mở miệng nói:
“Ngài chính là Lôi Thần của Inazuma, không gì không làm được. Thần tin tưởng những món ăn của ngài chắc chắn sẽ là sơn hào hải vị bậc nhất trên toàn cõi Teyvat này, sư phụ hắn sẽ không thể nào cưỡng lại nổi.”
Takeo chậm rãi đứng dậy, ánh mắt kiên định nhìn thẳng vào đôi mắt của Raiden Ei, hắn nắm chặt bàn tay của nàng hồi đáp:
Raiden Ei khẽ lắc đầu, nàng cố gắng điều chỉnh lại sắc mặt của mình, hừ lạnh một tiếng nói:
“Ta là Lôi Thần của Inazuma, tiền tài, danh vọng, quyền lực, cho dù có là bất kỳ thứ gì ta cũng đều có thể thỏa mãn ngươi. Tuy nhiên thứ mà ngươi sắp nhận sẽ còn quý giá hơn cả ba thứ này cộng lại, đến lúc đó đừng quá bất ngờ.”
“Kỳ quái, tại sao ta lại cảm thấy… bất an như thế này?”
“Chỉ là có chút ngoài ý muốn mà thôi, hừ, quả nhiên là phàm nhân thì sở thích cũng tầm thường vô vị như vậy. Ta đã biết, ngươi có thể lui xuống rồi.”
“Ngươi trước đây đã từng nói cho ta biết vĩnh hằng của ngươi là thứ gì, hiện tại… nó vẫn còn như cũ chứ?”
Chỉ thấy ở trong gương vẫn là một gương mặt tuyệt thế làm cho người điên đảo, tuy nhiên nếu để ý thật kỹ sẽ nhìn thấy trong đôi mắt xuất hiện một tia nhu tình mềm mại, ánh mắt cũng không còn lạnh nhạt như trước nữa.
Lúc này đây Sara đang nghiêm nghị đứng nói chuyện riêng với chủ nhà hàng, Yae Miko nấp ở con hẻm kế bên đều có thể nghe rõ mồn một từng chữ từ cuộc trao đổi giữa hai người.
Nhìn thấy nụ cười của Yae Miko làm cho Kuroda lạnh hết sống lưng, hắn ngay lập tức bị khuất phục dưới khí thế của nàng, ngón tay run rẩy đẩy gọng kính lên rồi nói:
“Vào đi.”
“Shogun đại nhân, thần đã tới theo mệnh lệnh của ngài.”
Đôi mắt màu tím của Yae Miko phát sáng lên, nàng kín đáo nở một nụ cười tinh quái, sau đó điều chỉnh lại sắc mặt trở nên nghiêm túc rồi nói:
Hôm nay thời tiết của Inazuma rất tốt, trời quang mây tạnh vạn dặm không mây, ánh nắng ấm áp bao phủ toàn bộ cơ thể.
Lật ra những trang giấy chi ghép, đôi lông mày tinh xảo của Raiden Ei có hơi cau lại một chút, ánh mắt hờ hững nhìn qua Sara nghi hoặc hỏi:
Trầm tư suy nghĩ một hồi, Sara mới quyết định tiết lộ một chút bí mật cho Yae Miko, dù sao người này cũng là thân quyến của Shogun đại nhân, nếu có thể nhờ nàng giúp đỡ thì càng tốt.
Không có khẩn trương, không có ngượng ngùng cũng không hề bối rối, trong đôi mắt đẹp của Raiden Shogun chỉ có sự bình tĩnh cùng nghiêm túc.
‘Không hổ là Shogun đại nhân, lần này ngài nợ ta một tiếng cảm tạ rồi, sư phụ.’
“Đó là chuyện đương nhiên, ta có thể cảm nhận được nó rất rõ ràng, hiện tại ta chưa bao giờ hạnh phúc đến như thế này cả. Cứ như là có một loại lực lượng vô danh nào đó lấp đầy cơ thể ta, làm cho nội tâm của ta tràn đầy ấm áp, để cho cảm nhận được mình đang ôm trong tay báu vật quý giá nhất thế gian.”
Kuroda cầm lên xấp bản thảo, vừa đọc được mấy dòng đầu đôi lông mày của hắn liền nhăn lại, đôi mắt lén lút nhìn lên Yae Miko hỏi: (đọc tại Qidian-VP.com)
Raiden Shogun ở trong Nhất tâm tịnh thổ khoanh hai tay lại lạnh nhạt nói:
Đôi mắt màu tím thâm thuý của Raiden Shogun lạnh nhạt nhìn thẳng vào Takeo, cũng không phải nàng ghét bỏ hay giận dỗi gì hắn, chỉ là do Raiden Shogun không biết nên bày tỏ cảm xúc của mình như thế nào đối với Takeo mà thôi.
Raiden Ei lúc này mới bừng tỉnh, nhanh chóng điều chỉnh lại sắc mặt của mình, sau đó nàng mới khinh thường hừ nhẹ một tiếng:
. . .
‘Ta… chính là vĩnh hằng của hắn.’
Lúc này đây ở bên trong Tenshukaku, Raiden Ei đang dùng hai bàn tay che lấy gương mặt của mình lẩm bẩm:
Nhìn theo bóng lưng vui vẻ rời đi của Sara, Raiden Ei từ trên không trung rơi thẳng xuống mặt đất, đại não trống rỗng chỉ còn lại một mảng hư không, nàng giơ lên hai cánh tay run rẩy của mình rồi lẩm bẩm:
“Vượt quá giới hạn? Xin lỗi, cái này ta cũng không am hiểu cho lắm, ta không biết hành động thế nào là vượt quá giới hạn, ta chỉ biết mỗi lần áp sát vào cơ thể hắn trái tim trong lồng ngực ta sẽ bắt đầu đập mạnh, nội tâm như được ấm áp lấp đầy, ta rất thích cảm giác này.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Trên thực tế, Raiden Shogun vẫn còn đang trong giai đoạn học tập cách cảm nhận cũng như biểu đạt cảm xúc của mình. Lý trí của nàng cho biết mình phải phân tích rõ những loại cảm xúc dao động trong lồng ngực rồi mới có thể trực tiếp phô bày nó ra một cách chân thực nhất trước mặt Takeo.
“Shogun, ngài lại càng ngày càng giỏi rồi, môi của ta suýt chút nữa bị ngài cắn nát.”
“Nhiệm vụ mà ngài giao phó thần đã hoàn thành, đây là tất cả những sở thích của sư phụ mà thần đã thu thập được trong khoảng thời gian qua.”
“Vui lên nào, ta rất tự hào về ngài-”
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Raiden Shogun, trên đầu của Raiden Ei nổi lên ba cái dấu chấm hỏi lớn, màu đỏ dần lan ra toàn bộ gương mặt của nàng, lắp bắp nói:
Tuy nhiên, Sara đã phạm phải một sai lầm vô cùng nghiêm trọng.
“Thật xin lỗi, có lẽ yêu cầu ta đưa ra vượt quá mức hiểu biết của ngươi, như vậy lần sau ta sẽ tự tìm kiếm lấy vậy.”
Raiden Shogun vẫn một bộ dáng uy nghiêm lạnh lùng như cũ, tựa như sự việc vừa rồi không hề liên quan gì đến nàng cả, bàn tay nhẹ nhàng vuốt từng sợi tóc của Takeo, cúi đầu nhìn xuống bình thản hỏi:
“Ngươi, ngươi có biết mình vừa nói gì không?”
Nhìn theo bóng lưng của Raiden Ei, Takeo bật cười một tiếng rồi đi theo phía sau nàng, cùng nhau đi ra bên ngoài Tenshukaku.
Hai cánh môi ướt át dán chặt vào nhau, tham lam cắn mút từng hơi thở của đối phương, từng tia lôi điện màu đỏ và tím bùng nổ lách tách trong không khí rồi hòa lẫn vào nhau, cả gian phòng tràn ngập hương vị ái muội.
. . .
Sara giật mình xoay người lại, thi lễ một cái với Yae Miko rồi trả lời:
Việc này đã trở thành một thói quen của Takeo trong suốt khoảng thời gian một tuần qua, ngày nào hắn cũng đều phải trình diện trước mặt vị Tôn chủ lạnh lùng này.
Sara nhanh chóng gật đầu đi theo Yae Miko, quả nhiên là người này rất đáng tin cậy. Shogun đại nhân kế hoạch của ngài lại sắp được tiến thêm một bước nữa rồi.
Raiden Ei nghẹn đỏ bừng mặt, tức giận đến ứa nước mắt nhìn Raiden Shogun.
“Ei, tại sao lại ngồi cách xa ta như vậy, là do ta làm ra cái gì để cho ngài chán ghét sao?”
“Ba ngày sau nhớ tới nơi này, ta sẽ ở bên trong chờ đợi, đừng để cho ta phải thất vọng.”
“Ara, không phải đây là đại tướng Kujou của chúng ta đây sao? Hôm nay rảnh rỗi đến mức chạy đến đây để ăn một bữa cơm sao, Tiểu Tengu~”
Takeo lắc đầu nhìn nàng, sau đó hắn lấy ra một cái gương nhỏ từ trong túi đồ của mình đưa lên trước mặt Raiden Shogun rồi nói:
Raiden Ei và Raiden Shogun tuy hai mà một, những gì mà nàng nhìn thấy và cảm nhận được thì Shogun cũng có thể trực tiếp trải nghiệm nó. Tương tự, những gì mà Shogun làm với Takeo nàng cũng đều trực tiếp cảm nhận được từ bên trong Nhất tâm tịnh thổ.
. . .
Tuy nhiên động tác của hắn ngay lập tức bị nàng đánh gãy.
“Hừ, vô lễ, quá không biết xấu hổ, lại dám giữa ban ngày ban mặt…”
Đôi mắt của Raiden tràn đầy ý cười, giọng nói trong trẻo mềm mại vang lên bên tai Takeo: (đọc tại Qidian-VP.com)
“Thế nào, đã cảm nhận được tình cảm của ta chưa?”
“Đây là bản thảo của cuốn tiểu thuyết lần trước, lần này ta dự định sẽ viết một series mới, tựa đề vẫn như cũ sẽ không thay đổi.”
Nghe được câu trả lời của Takeo làm cho Raiden Shogun thoáng chút ngẩn người, cánh tay của nàng lại càng siết hắn chặt thêm một chút nữa.
Ngồi ở phía trên nóc đỉnh Tenshukaku, Takeo thu vào trong tầm mắt toàn bộ phong cảnh của Inazuma, hắn quay đầu nhìn qua bóng lưng của tuyệt thế của vị giai nhân đang đứng bất động bên cạnh mình, nhẹ giọng hỏi:
Raiden Ei ngượng chín cả người, không nghĩ tới hai người này vậy mà lại có thể bạo dạn đến thế, nàng chỉ có thể ôm mặt cúi đầu không dám nhìn thẳng vào Takeo.
Hai người bọn họ cứ như vậy nhìn chằm chằm vào nhau, không ai nói một lời nào.
Có vẻ như do bị hắn nhìn chằm chằm, gương mặt của Raiden Ei lúc đầu chỉ hơi ửng đỏ nay lại bắt đầu lan rộng đến cả vành tai, miệng hơi hé mở, đôi mắt đẹp tràn ngập sương mù len lén nhìn qua Takeo.
“Không có gì phải lo lắng, ngươi nghĩ hắn có thể làm gì? Vả lại mọi việc được viết ở trong đó đều là sự thật việc thật đã từng xảy ra, cũng không phải ta cải biên thêm thắt vào.”
Raiden Ei hiện tại cần phải hít thở không khí trong lành, nếu cứ ở đây với hắn nàng sẽ xấu hổ đến phát điên lên mất.
Rời khỏi Nhà xuất bản Yae, Yae Miko bất ngờ bắt gặp được Sara đang hối hả đi trên đường, tựa hồ như đang có việc gì gấp gáp.
Lòng hiếu kỳ dâng lên, Yae Miko liền đi theo sau Sara, thẳng đến một nhà hàng ở gần trung tâm quảng trường Thành Inazuma.
Gương mặt của Takeo lộ ra vẻ hưng phấn, hắn lắc lắc đầu trả lời:
Nghe thấy giọng nói của Raiden Shogun, Raiden Ei tiếp tục ngồi xếp bằng lơ lửng trong không khí, nàng duỗi tay lấy ra một phần điểm tâm ngọt từ bên trong Nhất tâm tịnh thổ rồi bĩu môi trả lời:
Raiden Ei biết Raiden Shogun không hề có ác ý muốn khó xử mình, mà chỉ là nàng đang hiếu kỳ muốn học tập thứ mới mà thôi. Nhưng mà, cái này quá xấu hổ, Raiden Ei có c·h·ế·t cũng sẽ không bao giờ nói ra.
“Thì ra là như vậy sao? Ta đã biết. Nếu như ngươi muốn tìm đến những nhà hàng có món ăn ngon thì có thể đi theo ta, ta biết tất cả mọi nhà hàng trong Thành Inazuma này.”
Đi ở đằng trước Sara, Yae Miko khoái chí hừ hừ trong miệng.
“Ngươi nhìn xem, toà thành thị này đẹp đẽ đến nhường nào, vĩnh hằng của Makoto duy mỹ đến cỡ nào, vậy mà ta… suýt chút nữa đã phá hư nó.”
. . .
Cái gì là vượt quá mức hiểu biết của ta? Ngươi đang khinh thường trí thông minh của ta sao? Ta, Lôi Thần, bị tạo vật chính mình tạo ra khinh thường?
Raiden Ei im lặng không nói gì, rất lâu sau đó nàng mới xoay người lại ôm hắn một cái nói:
Thời gian êm ả trôi qua, hiện tại đã là đầu giờ chiều, lúc này đây ở bên trong Tenshukaku, Takeo sau khi trở về từ Cảng Ritou đang ngồi đối diện với Raiden Shogun.
“Hôm nay cũng không phải là ngày mà ngươi xuất hiện, ngươi cướp mất thời gian của ta và hắn.”
Cảm nhận được sự mềm mại cùng ấm áp từ cơ thể của người trước mặt, Takeo khẽ nheo mắt gật đầu nói:
‘Công thức nấu ăn? Nàng vì sao lại đi thu thập công thức nấu ăn?’
“Ngươi… muốn ta nấu ăn cho hắn?”
“Ei, ngươi phạm quy.”
Đôi mắt của Sara tỏa sáng lấp lánh, tràn đầy sùng bái nhìn Raiden Ei, nàng cung kính cúi người thật sâu rồi mới chậm rãi rời đi, bước chân lâng lâng phù phiếm.
“Ta chỉ là lo lắng hai người các ngươi làm việc vượt quá giới hạn mà thôi. Vả lại ta cũng sắp không cần đến cơ thể này nữa, cần phải tập làm quen một chút.”
“Ta tin tưởng sư phụ mặc dù không nói ra ngoài nhưng bên trong nội tâm của hắn rất mong muốn một lần được nếm thử đồ ăn do ngài làm ra. Như trong sách đã nói, muốn bắt được tâm của một người thì phải bắt được bao tử của người đó trước.”
Chương 44: Quà tặng của Raiden Ei? Light novel mới của Yae Miko?
Nhìn thấy vẻ mặt có chút mất tự nhiên của Raiden Ei, Sara tựa hồ hiểu ra gì đó, vội vàng cúi người nói:
“Yae Miko đại nhân, buổi chiều tốt lành. Xin hỏi hôm nay ngài tới đây là vì có chuyện gì sao?”
Ngón tay của Takeo khẽ vuốt nhẹ khoả nốt ruồi của Raiden Shogun, hắn vén lên những sợi tóc mai rủ xuống hai bên má của nàng rồi từ từ cúi đầu xuống, đôi môi của hai người rất quen thuộc mà tự tìm đến nhau. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ngươi cảm thấy có vấn đề gì với nó sao?”
“Ta không biết, nhưng ta chắc chắn đó là một món quà vô giá. Chỉ cần là thứ mà ngài tặng, ta sẽ luôn trân trọng nó trong lòng bàn tay.”
Kuroda gật đầu liên tục tán thành với Yae Miko, kế tiếp hắn nhanh chóng chạy vào bên trong thông báo cho các biên tập viên còn lại, trong lòng nóng như lửa đốt.
“Vô lễ, ta không phải là trẻ con, không cho phép ngươi hành động như vậy nữa.”
“Yae Miko đại nhân, thật trùng hợp. Ta hôm nay không phải đến đây để ăn, chỉ là muốn trao đổi một chút công thức nấu ăn mà thôi.”
“Nấu ăn sao? Không nghĩ tới ngươi cũng có sở thích như vậy nha.”
“Nắm tay, ôm, hôn mọi thứ ta đều đã thành thạo, tại sao đến bây giờ ta vẫn không thể bộc lộ được cảm xúc của mình? Chẳng lẽ đã có gì sai sót trong quá trình này sao?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.