Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 5: Bắt đầu trở thành khách khanh của Tenshukaku.
. . .
Đang lúc bọn hắn vẫn còn đang đắm chìm vào trong suy nghĩ của bản thân, một đạo âm thanh lười biếng bỗng nhiên vang lên trước cửa sơn động.
Raiden Shogun im lặng trong phút chốc, lôi điện trong đôi mắt càng thêm lăng lệ nhưng rồi lại tiêu tán, thay vào đó là một giọng nói lạnh lùng vang lên:
Takeo vẻ mặt mờ mịt gật đầu đồng ý với hắn, đưa tay gãi đầu tiếp tục hỏi: (đọc tại Qidian-VP.com)
“Này, 1000 trừ 7 bằng mấy?”
Biết mình đuối lý, Takeo chỉ biết ngậm bồ hòn làm ngọt. Đúng vậy, Yae Miko đại nhân ngài là đại yêu quái sống 500 năm, luận kinh nghiệm sống, thủ đoạn, tiền tài, danh vọng mọi thứ đều siêu việt một phàm nhân như ta. Ta hạ đẳng ngài thượng đẳng.
“Được, ta chấp nhận nguyện vọng này, ngày mai sẽ có người đem lệnh bài thân phận đến trao cho ngươi.”
Takeo vừa dứt lời, Yae Miko hiếm thấy trầm mặc một hồi lâu, sau đó ôm hai cánh tay quay mặt đi không nói gì.
“Là như vậy sao? Không quan trọng, hiện tại nên tiếp tục nói chuyện hợp tác, Fatui các ngươi đã tiến hành kế hoạch đi đến bước nào rồi?”
Lướt qua đến cái tên cuối cùng trên danh sách, Takeo mới thở dài một hơi, chép miệng khẽ nói:
Mặc dù tươi cười cảm tạ nhưng trong giọng nói lại không về có một tí thành ý nào, thậm chí còn cảm nhận được thái độ khinh thường từ lúc hắn mở miệng.
Qua một khoảng thời gian rất lâu, trong sơn động vẫn không ngừng liên tục vang lên tiếng kêu gào thảm thiết, tuy nhiên vì cửa hang đã được bịt kín nên không một ai biết chuyện gì đang xảy ra bên trong, mọi việc cứ như vậy kéo dài cho đến tận lúc bình minh ngày hôm sau.
“Theo như ta được biết lần này sẽ có một vị Quan chấp hành đi đến Inazuma, xin hỏi hiện tại người đó đang ở đâu? Ta nghĩ hợp tác thời gian lâu như vậy, ít nhất cũng có tư cách gặp được người thật chứ?”
Takeo gãi gãi chóp mũi nói:
“Ta trước giờ vẫn luôn trung thực với d·ụ·c vọng của bản thân, tất cả sở học cùng võ nghệ ta tu luyện 20 năm qua chỉ vì một mục đích duy nhất, vì thế hôm nay ta nhất định phải đạt được nó.”
Raiden Shogun lông mày khẽ nhíu lại một góc độ rất nhỏ, đôi mắt màu tím nhìn vào một phương hướng nào đó bên ngoài Tenshukaku, lạnh nhạt nói:
Hoàng hôn buông xuống Đảo Narukami, tại một sơn động gần bờ biển, một đám người đang lén lút trú ngụ ở bên trong, đè thấp giọng bàn luận về một thứ gì đó.
“Takeo khách khanh, cẩn trọng lời nói, Fatui không phải thứ mà ngươi có thể xúc phạm.”
“Ngươi, có biết mình vừa nói cái gì không?”
“Thật xin lỗi Takeo khách khanh, vị trí của Quan chấp hành là bí mật không thể tự tiện tiết lộ được. Nhưng xin ngài yên tâm, khi đến thời điểm Quan chấp hành sẽ đích thân gặp mặt ngài để thông báo bước cuối cùng của kế hoạch.”
Takeo đau khổ ôm túi tiền bên hông, quả nhiên hoạ từ miệng mà ra, đắc tội với hồ ly sẽ bị trừng phạt thật thảm.
Gã chỉ huy thì càng thảm hơn, người đã bị ép thành một cái hố lớn hình người trên mặt đất, khớp xương trên cơ thể kêu răng rắc ghê người, tứ chi bắt đầu vặn vẹo theo hình thù kỳ quái.
“Ta vốn dĩ không muốn làm việc quá huyết tinh, nhưng hôm nay có lẽ nên suy nghĩ lại một chút.”
“Xin ngài yên tâm Takeo khách khanh, hiện tại chỉ còn mỗi mình ngài, Hiệp hội Kanjou và Hiệp hội Tenryou đã chuẩn bị xong tất cả.”
Nghe được Raiden Shogun lạnh nhạt trả lời, giọng nói cũng rất nhanh chóng trở nên uể oải, lưu lại một câu sau đó liền biến mất.
Giọng nói ở trong đầu hừ nhẹ, mang theo chút bất mãn nói:
“Thì ra là vậy. Không nghĩ tới Fatui các ngươi lại có thể thẩm thấu vào trong Hiệp hội tam cực sâu đến mức này. Inazuma bất quá cũng chỉ như thế này thôi sao, bị Fatui đùa bỡn trong lòng bàn tay…”
Nhìn thấy dáng vẻ ngu ngơ quê mùa của Takeo càng làm cho lòng ngạo mạn của gã quan chỉ huy lên đến đỉnh điểm, một kẻ như vậy mà cũng xứng đáng hợp tác với Fatui hay sao?
Nhưng vẫn có một số việc chú định là không thể nào thay đổi được, tỉ như chính sách bế quan tỏa cảng của Raiden Shogun.
Chương 5: Bắt đầu trở thành khách khanh của Tenshukaku.
“Shogun đại nhân, ta hy vọng có thể được ở bên cạnh trợ giúp ngài, đồng thời cùng ngài truy cầu vĩnh hằng của bản thân.”
Tuy nhiên trái lại với mong đợi, gã chỉ huy chỉ lắc đầu đáp lại:
Raiden Shogun nhắm mắt không hồi đáp, Tenshukaku lại như cũ chìm vào trong tĩnh lặng.
“Hừ, tạm được, hôm nay tâm trạng của tỷ tỷ không tốt, cưng tốt nhất là nên chuẩn bị kỹ túi tiền của mình.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ara, là vậy sao? Như vậy xin hỏi Takeo “đại nhân” năm nay ngài bao lớn, là như thế này hay thế này?”
Thấy được vẻ hoảng hốt của Takeo, gã chỉ huy càng thêm ngạo mạn, ánh mắt khinh thường nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ta rất hiếu kỳ, Quan chấp hành của các ngươi chẳng lẽ không phổ cập một chút tình báo nào về ta hay sao? Hay là bởi vì Fatui quá ngạo mạn cho nên tự ý xem nhẹ tình báo? Chậc, thật đúng là một vị chỉ huy không hợp cách.”
“Hừ, đối mặt với Fatui không gì là không thể. Cái đất nước quê mùa lạc hậu này từ khi được Nữ hoàng điện hạ để mắt tới thì số phận của nó đã là như cá nằm trên thớt rồi.”
“Tốt ta đã biết, tiện thể có thể cho ta danh sách những gia tộc tham gia vào kế hoạch lần này ngoại từ Hiệp hội Kanjou và Tenryou hay không?”
“Bất quá cũng chỉ là một phàm nhân, chú định không thể nào đi đến cuối cùng vĩnh hằng, một giấc mộng thoáng qua mà thôi.”
Ngồi xổm xuống trước mặt gã chỉ huy Fatui, âm thanh của hắn tựa như lời thì thầm của ác quỷ văng vẳng bên tai.
Đám người ở trong hang động xoay người, lạnh nhạt nói:
Raiden Shogun ánh mắt dần xuất hiện lãnh ý, đôi lông mày tinh xảo nhíu lại nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
“Con ả Raiden Shogun ngu muội vẫn luôn duy trì lệnh bế quan toả cảng, chỉ cần chúng ta hợp lực thì kế hoạch “Lệnh truy lùng Vision” sẽ chính thức bắt đầu. Chỉ cần “Lệnh truy lùng Vision” được phát động, Inazuma sẽ ngay lập tức rơi vào hỗn loạn, đến lúc đó kế hoạch thẩm thấu Delusion của Fatui chúng ta đã gần như thành công phân nửa.”
“Hắn đi rồi sao?”
Raiden Shogun nói xong liền nhắm mắt lại, tiếp tục ngồi minh tưởng lơ lửng trong không khí, không còn để ý đến Yae Miko cùng Takeo đứng trước mặt.
. . .
Takeo nhếch khóe miệng, từ trên người hắn Haki bá vương dày đặc điên cuồng bộc phát ra bốn phía xung quanh, đám lính Fatui ở đằng sau chưa kịp phản ứng thì đã đổ sập xuống đất co giật, thất khiếu liên tục đổ máu đọng thành một vũng trên mặt đất.
Thanh niên trước mặt nhẹ gật đầu, gỡ cái mũ rơm trên đầu xuống, chậm rãi đi vào trong sơn động.
Takeo giang tay mỉm cười nói:
“Hừ, tuy rằng lần thức tỉnh này chỉ là do vô ý, vậy mà không nghĩ tới Inazuma 500 năm qua từ lúc nào lại xuất hiện một kẻ như vậy?”
Đặc biệt là trên người mỗi tên đều treo một vật tương tự như Vision, thỉnh thoảng toả ra từng tia lực lượng nguyên tố yếu ớt trong không khí.
Vì để thoát khỏi lúng túng, Takeo liền đổi chủ đề hỏi qua một câu khác:
“Trở về đi Ei, ta hiện tại mới là người duy trì vĩnh hằng, ngươi không nên xuất hiện ở đây.”
Takeo liếc mắt đánh giá tiểu đội Fatui trước mặt, kẻ nào cũng thể hình cường tráng, bước chân vững chãi có quy luật, ánh mắt sắc bén, hơi thở tràn đầy mùi huyết tinh, hoàn toàn là một đội quân tinh nhuệ.
“Yae tỷ tỷ, ta cũng không phải nghé con, ít nhất ta vẫn biết mình đang làm gì.”
“Thôi bỏ đi, cứ coi như ta lỡ lời, chuyện gia đình giữa hai người ta cũng không muốn tọc mạch quá sâu. Để tạ lỗi hôm nay ta mời Yae tỷ tỷ ăn một bữa đậu phụ rán được chứ?”
“Ei, ngươi không nên để ý đến suy nghĩ của một phàm nhân. Còn nữa, vì sao lại lựa chọn thức tỉnh vào lúc này?”
“Các ngươi là quân tiên phong Fatui đến từ Snezhnaya sao?”
Takeo đưa tay lên sờ cằm tỏ vẻ hoảng hốt, trợn trừng mắt nhìn đám lính Fatui trước mặt.
“Lại nói Yae tỷ tỷ dù gì cũng là người nhà của Shogun đại nhân, vì sao ta cảm thấy ngài luôn không tình nguyện gặp nàng? Shogun đại nhân lúc nào cũng trú ngụ trong Tenshukaku, lấy thân phận của Yae tỷ tỷ hẳn là lúc nào cũng có thể tự nhiên tiến vào gặp mặt tâm sự chứ?”
Nhìn thấy biểu hiện của Yae Miko, Takeo biết là mình lỡ lời liền không gặng hỏi nữa, dù sao việc Raiden Shogun chỉ là một con rối thế thân là bí mật trọng đại liên hệ đến toàn bộ Inazuma, Takeo một người ngoài không nên gặng hỏi quá nhiều, đến một lúc nào đó nếu Yae Miko cảm thấy thích hợp sẽ tự nói cho hắn.
“Cố gắng đối xử tốt với hắn một chút.”
Thấy Takeo rất thức thời từ bỏ, Yae Miko lấy tay nghịch vài sợi tóc, sau đó nghiêng đầu uể oải nói:
Đánh giá đám lính Fatui trước mặt xong, Takeo thu lại ánh mắt, hờ hững nói:
Takeo gật đầu một cái, trong ánh mắt lóe lên một tia sát khí rồi biến mất. Haki quan sát của hắn có thể bao trùm toàn bộ Inazuma, nhưng trong tình huống không nắm bắt được cụ thể khí tức của đối phương, muốn xác định vị trí chính xác gần như là mò kim đáy bể.
Raiden Shogun gương mặt không một b·iểu t·ình, hờ hững trả lời:
Chỉ thấy Yae Miko giơ lên hai ngón trỏ và ngón cái của nàng, ở giữa hai ngón tay là một khoảng cách vô cùng nhỏ, gần như dính sát vào nhau.
Trong đám người bước ra một gã đàn ông cường tráng mặc khôi giáp có vẻ như là chỉ huy của tiểu đội Fatui lần này, vừa đi vừa cười nói:
“Thật nực cười, Inazuma vậy mà đã thối nát đến trình độ này rồi sao?”
Không khí bỗng nhiên rơi vào im lặng, yên tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng hít thở của những người bên trong sảnh đường lúc này.
“Còn không phải là do ngươi, ta ở trong Nhất Tâm Tịnh Thổ cảm nhận được ngươi toàn lực thi triển Mộng tưởng nhất đao, còn tưởng rằng Inazuma gặp phải cường địch xâm chiếm, hoá ra chỉ là ngự tiền quyết đấu.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Yae Miko nhướn mày nhìn hắn, cười khúc khích che miệng hỏi:
Khịt mũi khinh thường, hắn lấy ra một tờ danh sách ghi tên của những thành viên gia tộc khác tại Inazuma tham gia vào, thậm chí còn có cả chữ ký và dấu lăn tay in trên đó.
“Không nghĩ tới cưng thế mà lại dám đánh chủ ý lên Shogun, chậc chậc, đúng là nghé con mới sinh không sợ cọp nha~”
Cảm nhận được ánh mắt u oán từ bên cạnh, Yae Miko che miệng cười tủm tỉm lôi kéo Takeo đi vào một hàng quán ven đường, trong đầu bắt đầu suy nghĩ làm cách nào để có thể bắt tên nhóc này mua đồ ăn cho mình thêm vài lần nữa.
Yae Miko đi lại kéo tay Takeo ra khỏi sảnh đường rời khỏi Tenshukaku, ánh mắt có chút phức tạp nhìn chằm chằm hắn.
“Càng nực cười hơn, bè lũ Fatui ngu dốt các ngươi vậy mà cũng dám xúi giục ta phản bội Shogun đại nhân.”
Takeo đối mặt với vị Thần linh trước mặt, dùng giọng nói chân thành nhất hướng tới nàng thỉnh cầu:
Nhìn thấy Takeo nghẹn khuất, ý cười trên mặt Yae Miko càng tươi, tâm tình vui vẻ làm cho hai cái tai hồ ly trên đầu nàng đung đưa qua lại vô cùng tinh nghịch.
“Hắn là một nhân tố không ổn định, một ngoại lệ, rất có khả năng sẽ ảnh hưởng tới con đường truy tìm vĩnh hằng của ngươi, Ei. Nếu như lần đó không phải ngươi ngăn cản ta đã sớm g·iết hắn.”
“Đúng vậy Takeo khách khanh, chúng ta phụng mệnh tổ quốc lặn lội từ Snezhnaya đến đây. Cảm tạ ngài đã trợ giúp trong khoảng thời gian qua.”
“Chính là nơi này sao, quả nhiên không có ánh mắt tinh tường thì rất khó có thể tìm ra được nơi này.”
Gã chỉ huy sững sờ, mười phần phẫn nộ gằn giọng:
“Ngài chính là Takeo khách khanh?”
Thời gian thấm thoát thoi đưa, mười năm trôi qua Inazuma vẫn như cũ bị mây đen che kín như mọi khi, tuy nhiên bởi vì những năm gần đây nhờ sự giúp đỡ của một vị khách khanh mà cuộc sống của người dân trở nên khá khẩm hơn rất nhiều, ít nhất không còn bầu không khí âm u chướng khí như ngày xưa nữa.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.