Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 122: Thế giới thay đổi.
“Khụ, chị y tá ơi, cho em hỏi, chuyện gì đã xảy ra trong lúc em hôn mê vậy?”
Nguyễn An Bình lập tức thở phào nhẹ nhõm, khi trong kỹ năng này đã được cài sẵn Cung Điện Ký Ức là ma pháp bổ trợ.
Nên ngay lập tức, hắn đã làm quen được với trạng thái hiện tại.
Nhưng suy cho cùng, tất cả đều chỉ có một ý duy nhất.
Ngay lập tức kỹ năng Tâm Linh Đèn Cầy được sử dụng.
Nếu là người bình thường, họ chắc chắn sẽ không thể nào quen được với việc có quá nhiều suy nghĩ song song tồn tại cùng một lúc.
Nguyễn An Bình lập tức sử dụng kỹ năng ấy, với hi vọng còn kịp thời để níu giữ sinh mạng hai người họ.
“Trí tưởng tượng có vẻ phong phú đấy nhóc, sau này cứ thế mà phát huy, có khi mày còn khai phá ra được một vài cách vận dụng năng lực mới nữa đấy!”
Nói trắng ra, ở nơi đây không có bất cứ ai là người bình thường cả.
Đó chính là toàn thế giới đều đã thức tỉnh vào cái đêm định mệnh đó.
Chỉ trong chớp mắt, những sợi tơ tuyến ấy nhanh chóng lục tìm, gom đủ từng phần mảnh vụn thân thể vẫn còn đang lây dính khí tức của hai vị phụ huynh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trước những tiếng cười vang, những lời chế nhạo từ những người xung quanh, Nguyễn An Bình cũng chẳng biết gì hơn ngoài ngồi đó trầm mặc, như thể một người hướng nội lâu năm.
Giờ này, tất cả mọi người đều là những chức nghiệp giả, đều nắm trong tay sức mạnh siêu phàm.
Đúng lúc này, cô y tá vừa tiến vào không lâu đứng ra can ngăn, không để mọi người xung quanh trêu chọc đứa trẻ vừa tỉnh dậy.
Từ khi tỉnh dậy cho tới bây giờ, hắn chỉ sử dụng những kỹ năng để câu kéo thời gian, rồi quay ra chữa trị cho cha mẹ mình, nhưng hắn lại chưa chữa trị cho chính bản thân hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Như vậy, chuyện gì đang xảy ra ở đây chứ? (đọc tại Qidian-VP.com)
Vì chỉ cần một ngày nào đó Nguyễn An Bình khôi phục lại thực lực, hắn hoàn toàn có thể sáng tạo chúng ra một lần nữa.
Nghe được tiếng cười khúc khích, cùng với đó, hắn không hề cảm nhận được bất cứ ác ý nào phát ra từ phía đối diện.
Nhưng Nguyễn An Bình vô cùng tự tin, vì Tơ Tuyến Ma Pháp của hắn đã bắt đầu phát huy công hiệu.
Ngay lập tức, kỹ năng Nghiên Cứu được sử dụng.
Nghe cô y tá nói như vậy, những bệnh nhân và người nhà trong phòng tuy vẫn cười nói vui vẻ, nhưng họ cũng không trêu đùa đứa nhóc mới tỉnh dậy kia.
Và vì đó, những chức nghiệp giả sẽ tự động điều chỉnh sức mạnh của mình, cho tới khi đầu óc họ hoạt động như một người bình thường.
“Khụ, haha, nhóc nhìn qua đúng thật đáng yêu a.” –Giọng nói ngọt ngào vô hại vang lên từ phía cô y tá.
Chẳng lẽ là bệnh viện đặc biệt của chính phủ, chuyên dùng để nghiên cứu những người có siêu năng lực hay sao?” –Do lâu ngày không mở miệng nói chuyện, nên giọng nói khàn khàn từ miệng của một đứa trẻ 8 tuổi vang lên. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng với Nguyễn An Bình, một kẻ đã từng đạt tới sức mạnh của thánh thần, chuyện nhất tâm đa dụng với hắn cũng là chuyện quá dễ dàng.
Những thông tin về các ma pháp đơn giản, có thể dễ dàng tái tạo, cũng được tinh giản hoặc lược bỏ.
Không phải vì hắn tin tưởng vào cô nàng y tá trước mắt, mà là trong cảm nhận của hắn.
Nhìn vào bảng trạng thái, thấy được chỉ số năng lượng của mình đã trở về con số 0.
Nhưng trong đống dữ liệu đó, có rất nhiều tập tin có giá trị, nhưng bên cạnh đó, cũng có rất nhiều tập tin rác, ảnh hưởng đến cách máy tính vận hành.
Chỉ số tinh thần mạnh mẽ đạt 40 ở ngay cấp độ 1, khiến hắn cảm thấy mình giống như đã mọc ra thêm được 40 cái đầu mới, làm tư duy hắn nhanh chóng như thể hàng chục người được khâu lại cùng một chỗ.
Tất cả những ký ức sinh hoạt vụn vặt, lặp đi lặp lại nhanh chóng bị thiêu đốt.
Đó còn chưa kể.
Nên trong tích tắc, dòng lũ ký ức giống như đã tìm được một chỗ để tràn vào.
Bệnh nhân này nhập viện vào đêm 3 ngày trước, và hôn mê cho tới tận bây giờ.
Bỗng chợt, Nguyễn An Bình cảm nhận được, đang có một người tiến về phía hắn ta.
Như vậy, việc hắn cần phải làm lúc này chính là khởi động phần mềm, dọn rác cho chính đầu óc của mình.
Trong cảm nhận của hắn lúc này, sinh mệnh của hai người đang từ từ khôi phục lại.
Khi ngọn lửa trắng ấy xuất hiện một khắc này, có thể thấy rất rõ ràng, tâm linh của hắn đang sôi trào.
Sau ba giây, thân thể vốn đã thủng vô số chỗ của Nguyễn An Thành và Chu Thị Minh Anh đã được vá lại y như cũ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thậm chí, đứa nhóc ấy còn giật văng tất cả những ống truyền dịch đang cắm trên thân thể, sẵn sàng trong một tư thế chiến đấu.
Và cũng trong chớp mắt đó, hai bộ thân thể đã thủng trăm ngàn lỗ nhanh chóng được những sợi tơ đen trắng khâu vá lại, với độ chính xác chỉ có thể nói là tới từng tế bào.
Khi mở mắt tỉnh dậy, Nguyễn An Bình lại một lần nữa choáng váng với tầm nhìn hiện tại.
“Haha, đứa nhóc này thú vị thật, mới từng này tuổi đã bắt đầu học đòi đọc tiểu thuyết mạng rồi đi.”
Tuy hắn có thể cảm nhận được mọi thứ xung quanh, nhưng vạn vật đều mất đi màu sắc.
Nên ngay lập tức, trong tầm mắt của nữ y tá.
Cùng với đó, tất cả những ký ức về nghiên cứu, phát triển ma pháp đã được giữ lại, nhưng được rút gọn, tinh chỉnh hết mức có thể.
Nhìn vào hai người vẫn đang nằm yên trên mặt đất, đôi mắt nhắm nghiền, nhịp thở hít vào thì nhiều mà thở ra thì ít, thật khó để có thể nói rằng hai người họ vẫn còn cơ hội sống sót.
“Đủ rồi mọi người, đừng trêu chọc em nó nữa.
Nghe một bé trai non nớt hỏi mình như vậy, cô y tá bắt đầu giảng chuyện xưa, rồi bắt đầu giảng chuyện nhà, chuyện công việc… đủ loại chuyện trên trời dưới biển.
Đúng lúc Nguyễn An Bình còn đang định mò mẫm, thì toàn bộ sức mạnh của một chức nghiệp giả đã được gia trì trên thân thể non nớt ấy.
Tất cả bọn họ đều là những kẻ mang trong người sức mạnh siêu phàm.
Tới khi mọi thứ đã trở lại bình thường, Nguyễn An Bình đầy tò mò quay sang hỏi nữ y tá, hắn cố hắng giọng, làm bộ như bao đứa trẻ 8 tuổi bình thường khác.
“Chậc, ta quên mất mình đã không còn là một pháp sư thế giới, nắm trong tay cả một nguồn năng lượng khổng lồ nữa.
Thấy vậy, Nguyễn An Bình cũng chỉ đành tăng thêm năng lượng, mở rộng ma pháp ấy để hắn có thể câu kéo thêm nhiều thời gian hơn.
Thấy được một đứa trẻ tạo thủ thế trước mặt mình, không hiểu sao, nữ y tá của bệnh viện lại cảm thấy thật buồn cười, nhưng cũng thật thú vị.
Vẫn nhớ được lý do tại sao mình lại tuyển chọn Tơ Tuyến Ma Pháp làm ma pháp trụ cột.
Dựa vào những thông tin mà tầm nhìn phản hồi lại, bộ trang phục trên người cô gái đang tiến tới là một bộ trang phục y tá.
Giờ này, Nguyễn An Bình cảm thấy may mắn vì hắn vẫn còn giữ lại được ký ức của mình, thay vì bị tia sáng trắng thần bí kia xóa đi mọi thứ.
Nếu không, kể cả khi có Tơ Tuyến Ma Pháp, hắn cũng sẽ chẳng đủ độ thuần thục để khâu lại hai người họ.
Nhưng với một ý niệm, bảng trạng thái của chức nghiệp giả mà chỉ mình hắn mới chứng kiến lại xuất hiện ở ngay trước mặt, chứng tỏ, hắn vẫn còn đang ở lại thế giới cũ.
Đứa nhóc lập tức nằm lăn ra đất và b·ất t·ỉnh…
Nên đương nhiên, có nhiều chuyện em nó không biết cũng là bình thường ấy mà.”
Chẳng mấy chốc, chỗ dữ liệu được lưu trữ trong Cung Điện Ký Ức tuy tràn đầy, nhưng cũng không tới mức quá tải, ảnh hưởng tới suy nghĩ, phán đoán của Nguyễn An Bình.
Thậm chí, sự nhận thức này còn vượt qua cả cách nhìn bằng mắt thường, khi hắn có thể “nhìn” thấy được những vụn thịt của cha mẹ mình đang vương vãi khắp nơi trên mặt đất.
Bỗng chợt, một cảm giác choáng váng xuất hiện, khiến cơ thể của một đứa nhóc 8 tuổi lúc này lung lay sắp đổ.
Chính thức trở thành chức nghiệp giả một khắc này, dù cho không nhìn thấy màu sắc, nhưng Nguyễn An Bình vẫn có thể nhận thức tới môi trường xung quanh mình.
Dù sao đi nữa, thân thể của hắn cũng chỉ là thân thể của một đứa trẻ 8 tuổi, vừa mới sống sót qua t·hảm h·ọa thiên thạch mà thôi, khắp thân thể đâu đâu cũng có những v·ết t·hương lớn nhỏ.
Nếu ví đầu óc của hắn là một máy tính, như vậy, cơn lũ ký ức đang tràn về kia chính là một lượng dữ liệu vô cùng khổng lồ.
Nhìn thấy những kỹ năng này, Nguyễn An Bình lập tức cảm thấy mình giống như đã tìm được cây cỏ cứu mạng.
Hiện tại, có lẽ ma lực của ta còn thấp hơn chính bản thân mình hồi 8 tuổi ở lục địa Alrat đi.” –Nguyễn An Bình giờ cũng chỉ đành cười khổ.
Nên khi cảm giác choáng váng xuất hiện một khắc này.
Giải quyết xong vấn đề quan trọng nhất.
Chúng nhanh chóng lấp đầy, khiến cho Cung Điện Ký Ức lúc này lung lay sắp đổ.
Khi cảm giác đau đớn đã tạm thời biến mất, Nguyễn An Bình lập tức nhận ra vấn đề của hắn vào lúc này.
Lúc này, Nguyễn An Bình mới sực nhớ ra, cha mẹ hắn là Nguyễn An Thành và Chu Thị Minh Anh vẫn còn đang nằm ở ngay bên cạnh mình.
“Ta, đây là đang ở đâu chứ?
Từng sợi tơ đen trắng được giải phóng ra từ lòng bàn tay một đứa trẻ 8 tuổi.
Nhưng ngay sau khi nghe được giọng nói non nớt ấy, cả phòng bệnh đang náo nhiệt bỗng dưng yên lặng.
Tất cả mọi người, dù cho có là bệnh nhân, bác sĩ, dù cho có yếu hay mạnh.
Lúc này, Nguyễn An Bình mới bình tĩnh lại, thả xuống cảm giác đề phòng của mình.
Nhưng trên đời này, làm sao có y tá nào lại có thể chất mạnh mẽ, có thể sánh được với những con ma thú hung tàn chứ?
Chỉ thấy đứa nhóc 8 tuổi với đôi mắt đã mất đi ánh sáng tự dưng bật dậy, hất văng chăn nệm đang đắp lên người ra.
Chương 122: Thế giới thay đổi.
Dù cho không nhìn thấy họ chăng nữa, nhưng hắn chắc chắn vẫn cảm nhận được sự sống mong manh của hai người.
Nguyễn An Bình giờ sao không biết hắn đã sử dụng kỹ năng quá đà, dẫn tới thiếu thốn ma lực, gây ra đủ loại phản ứng tiêu cực ở hiện tại.
Ngay sau đó, tất cả mọi người đồng loạt cười vang, khiến Nguyễn An Bình cảm thấy khó hiểu không thôi.
Nên với sự xuất hiện của ngọn nến trắng trong tâm linh ấy.
Chúng đung đưa trong gió vô cùng linh hoạt, như thể đó là những chiếc xúc tu với hình dạng thon dài như sợi tóc.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.