Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 125: Vật thí nghiệm đặc biệt.
Thậm chí, chúng còn là một khối xương cứng nữa…”
Thấy sắc mặt cấp trên mình đã tốt hơn một chút, Phan Văn Cường lúc này cúi người, hắn tiếp tục thổi gió.
Người đàn ông trung niên vừa nghe điện thoại là Phan Văn Hổ, chủ tịch của tập đoàn Bạch Nhạn.
Ta cũng một thời từng say mê tiểu thuyết của hắn, nhưng thật trớ trêu a, ta không muốn đi xin chữ ký của một kẻ sắp c·hết chút nào.”
Thế giới đã thay đổi quá nhiều, nên cũng không có gì quá bất ngờ ở đây, khi một lực lượng chỉ tương đương cảnh sát lại được trang bị v·ũ k·hí hạng nặng này.
Và nhân vật chính trong tập tài liệu này bất thình lình lại chính là Nguyễn An Bình.
“Nếu ta nhớ không lầm, người ta đang chứng kiến chính là Nguyễn An Thành đi.
Cảm nhận được thái độ của cha mình, Nguyễn An Bình đang bận nghiên cứu cấu trúc ma pháp mới cũng mỉm cười.
Đó là tự dưng trêu chọc một kẻ thù bí ẩn, để rồi không chỉ những dữ liệu của công ty Thiên Mã bị lộ ra ngoài, mà rất nhiều tài liệu đen của tập đoàn Bạch Nhạn cũng đã rơi vào tay quan phủ.
Với đầu óc đã tăng lên rất nhiều sau khi thức tỉnh chức nghiệp, Phan Văn Hổ lập tức nhận định.
Như thể đang có một cuộc chiến, với các bên tham gia dùng v·ũ k·hí hạng nặng t·ấn c·ông lẫn nhau.
Sau khi gửi xong tin tức của công ty y dược Thiên Mã cho phía triều đình.
“Xem ra người kia chắc hẳn sở hữu một chức nghiệp nào đó liên quan tới khống chế tâm linh, còn vợ hắn ta chắc sở hữu chức nghiệp liên quan tới máy móc đi.”
Phải biết, kể từ khi những bia đá mang theo sức mạnh kỳ lạ kia rơi xuống mặt đất, thì rất nhanh chóng, những khu vực ấy đã bị người của triều đình phong tỏa, cạo sâu ba mét đất, lấy đi tất cả mọi thứ.
Cả nhà mình vẫn chưa an toàn tuyệt đối.
Dù sao nơi đây cũng là Lạc Nam đế quốc, một mảnh đất mà chế độ quân chủ vẫn đang thống trị tất cả.
Nhưng cậu báo đáp tôi như thế nào đây?
Họ dù đứng xa mà hóng nhưng cũng có thể dễ dàng thấy được những chuyện đang xảy ra ở phía trước.
Với tầm nhìn hiện tại của người một nhà này, và những chức nghiệp giả xung quanh.
Bởi vì theo như những gì em điều tra được, vị trí hôn mê của thằng nhóc đó khá gần với chỗ mấy bia đá kỳ lạ kia rơi xuống.”
Nghe em họ của mình nói như vậy, Phan Văn Hổ lúc này đã không còn cau có nữa, hắn thoải mái lấy ra một điếu thuốc và bắt đầu châm lửa.
“Tốt lắm, giờ thì giới hạn lại số lượng vật thí nghiệm thôi, còn toàn bộ mục tiêu của tổ chức chúng ta rất đơn giản, đó chính là tìm kiếm và bắt sống thằng nhóc Nguyễn An Bình đó.
Vì vậy, hắn vừa đi đường, vừa sử dụng khả năng mới được khai phát từ chỉ số Tinh Thần, liên tục can thiệp, ảnh hưởng tới tất cả những camera, những thiết bị quay phim khác trên đường đi.
Từ miệng của một người nhìn qua cũng có địa vị cao, ấy thế mà giờ này lại gọi dạ xưng vâng, như thể chỉ là một người hầu kẻ hạ của nhân vật đang ở bên kia đầu máy.
Nhưng chưa đợi Nguyễn An Bình trả lời, đáp án đã lập tức xuất hiện.
Hắn chỉ lướt qua cũng có thể nhìn ra được tình hình cuộc chiến đang diễn ra như thế nào.
Nhắc tới mấy bia đá bí ẩn, Phan Văn Hổ lúc này lập tức hứng thú.
Nghe sếp mình nói vậy, Phan Văn Cường lập tức cảm thấy có gì đó sai sai.
Thấy có trận chiến đang diễn ra, Nguyễn An Thành lúc này mỉm cười, nhìn về phía thằng con trai của hắn.
Dù phải tiêu tốn nhiều tiền của, sức lực, hay kể cả phải huy động nhiều mối quan hệ như thế nào chăng nữa.”
Phan Văn Cường giờ liên tục run rẩy, hắn lắp bắp giải thích.
“Đúng là trời đánh, kính xe người ta mới mua a.”
Một người đàn ông với mái tóc hoa râm được chải chuốt gọn gàng, khoác lên mình một bộ vest đen thanh lịch, lúc này đang nói chuyện điện thoại với một giọng đầy thành khẩn.
Nguyễn An Thành gật gù, đồng ý với con trai mình.
“Thế giới này sắp tẩy bài rồi.
Nếu như không phải người quỳ trước mặt là anh em họ của mình, Phan Văn Hổ chắc chắn rất muốn có người tiếp chiêu, thử cường độ chức nghiệp Hung Hổ Võ Giả (S cấp) của hắn, xem nó có thể mạnh tới đâu.
Có vẻ, một bộ đầu trong quá trình truy bắt t·ội p·hạm này đã vận dụng một loại kỹ năng khuếch đại thanh âm nào đó, mới có thể khiến tất cả mọi người trong phạm vi 20 mét xung quanh bị choáng ngất.
Chỉ còn lại sắc mặt hằm hằm, như thể một con hổ đang rình mồi, nhìn thẳng về phía trước, nơi có một người đàn ông trung niên khác đang phải quỳ gối sợ sệt.
Nên vì đó, chúng ta mới cần thêm nhiều vật thí nghiệm hơn.
Hôn mê lâu tới bất thường như vậy, chắc hẳn thằng nhóc đã đạt được một cơ duyên cực tốt nào đó.
Khi thấy được Nguyễn An Thành chỉ với một câu nói đã có thể khống chế cả bệnh viện, cùng với đó, là việc chỉ một giờ sau, cả tập đoàn của mình vướng vào rắc rối lớn khi bị người đột ngột t·ấn c·ông m·ạng.
Một tiếng hô đầy hùng hồn vang lên ở ngã tư phía trước, sóng âm đanh thép lan tỏa tứ phương, khiến tất cả những vật dụng bằng thủy tinh xung quanh khu vực bị ảnh hưởng, không phải là tan vỡ, thì cũng là rạn nứt.
“Thưa sếp, hiện tại đã là ngày thứ ba kể từ khi toàn thế giới thức tỉnh chức nghiệp và thiên phú rồi, nhưng tất cả nghiên cứu của chúng ta về loại sức mạnh bí ẩn này vẫn còn là quá ít.
Dù cho đám c·ướp là những chức nghiệp giả có sức mạnh siêu phàm, vượt xa người bình thường. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phải biết dù cho thời đại mới đã đến chăng nữa, dù cho v·ũ k·hí nóng không còn uy h·iếp nhiều như trước nữa.
“Phan Văn Cường, cậu có nhớ mình đã thề gì khi ngồi lên chức giám đốc của công ty y dược Thiên Mã hay không?
Xóa bỏ mọi dấu vết của cả gia đình mình trong không gian mạng.
Trước câu hỏi của cấp dưới, Phan Văn Hổ chỉ thở dài, khói thuốc lúc này được nhả ra nghi ngút, phủ kín như sương mờ, khiến gương mặt người đứng đầu tập đoàn Bạch Nhạn lúc này như ẩn như hiện, không thể nhìn ra bất cứ cảm xúc nào của hắn.
“Được rồi, An Bình, giờ con cho rằng phía bên nào sẽ dành chiến thắng?”
Nhưng khi chiếc xe của họ đang lao nhanh trên đường, thì giờ khắc này, con đường phía trước lại đột nhiên tắc nghẽn.
Lúc này, thái độ của ông ta nhìn qua cũng chẳng khác một con hổ dữ đang xổng chuồng là bao.
Nhìn thấy ánh mắt từ cấp trên của mình, giám đốc của công ty y dược Thiên Mã lập tức lướt màn hình, chuyển tới một trang tài liệu khác.
Nói rồi, Phan Văn Cường lập tức lấy ra điện thoại của mình, đưa cho người đứng đầu tập đoàn Bạch Nhạn xem qua.
Vì vậy, trước mặt gatling, chúng sinh bình đẳng. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Vâng vâng, thưa Trịnh đại nhân, từ giờ trở đi, tập đoàn Bạch Nhạn của chúng tôi chắc chắn sẽ đứng về phía ngài bất cứ khi nào mà ngài cần…”
May mắn, bên phía bệnh viện của chúng ta kịp thời chặn lại những thông tin ấy, nếu không giờ này không chỉ riêng tập đoàn của chúng ta nhắm vào thằng nhóc đó.”
Tiền tài, quyền lực,… tất cả những thứ nghe có vẻ giá trị ở thời đại cũ sớm muộn gì cũng thành đồ bỏ đi trong một thời đại mới.
Chúng đều có một đặc điểm chung, đó chính là mỗi đòn t·ấn c·ông đều như được lập trình sẵn, quá cứng nhắc, chẳng khác nào dùng những kỹ năng với chỉ số cố định khi đang chơi game.”
Nếu như tôi không có một vài mối quan hệ nhân mạch, có lẽ giờ chúng ta đã bị q·uân đ·ội vây bắt rồi.
“Sếp có lẽ không biết, nhưng thằng nhóc Nguyễn An Bình sau khi trở về từ vụ v·a c·hạm thiên thạch đã hôn mê ba ngày liên tiếp.
Chương 125: Vật thí nghiệm đặc biệt.
Nếu ở lục địa Alrat, các pháp sư còn biết đường biến báo, khi nào nên ra đòn diện rộng nhưng không có sát thương để tung hỏa mù, khi nào nên dồn nhiều ma lực để tạo một đòn chí mạng.
Nhìn vào tấm kính đã chi chít những vết rạn, Nguyễn An Thành giờ cũng chỉ có thể thở dài.
Nhưng thuyền hỏng còn có ba cân đinh, nên đây chưa phải là lúc mà chúng ta muốn làm gì thì làm, trên đầu vẫn còn có triều đình đâu.”
Nhưng suy cho cùng, đám người đó vẫn chưa vượt quá xa phạm trù về một sinh vật gốc cacbon.
Và em vốn định đưa chúng về tổng bộ để nghiên cứu, nhưng không ngờ được, người nhà của vật thí nghiệm ấy lại hành động quá nhanh chóng.
Nghe những lời răn dạy từ phía anh họ của mình, cộng thêm đó là chứng kiến trụ bê tông ngay sau lưng bị một chiếc điện thoại đánh vỡ, lộ ra phần cốt thép bên trong.
Cảm nhận rõ mặt đất đang chấn động, nghe được tiếng đánh nhau đang truyền lại từ vài con phố ngay phía trước mặt. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Thưa sếp, những mẫu vật khác như thế nào có lẽ không quan trọng, nhưng thằng nhóc mù lòa này lại là thứ chúng ta không thể xem thường.
Và vinh dự lớn nhất của chúng chính là trở thành những viên gạch lót đường, giúp cho chúng ta có thể tiến nhanh về trước…”
Nên dù vô cùng tò mò và thèm khát, nhưng những tập đoàn tư nhân cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn mà không thể làm gì.
Nếu có gì để lần theo một nhà ba người này, có lẽ chỉ có những camera chạy bằng cơm may ra còn có chút ấn tượng.
Vì ngay lúc này, từ đội hình phía người của nha môn, họ lấy ra một khẩu gatling đã được nạp đ·ạ·n đầy đủ.
Nhưng có vẻ, những bằng chứng của Phan Văn Cường vẫn chưa đủ thuyết phục, để Phan Văn Hổ có thể tha cho hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Con trai, có thấy những chuyện gì trước mắt chúng ta hay không?”
Nhưng tại nơi đây, dù cho có là bộ đầu, bộ khoái hay là một đám c·ướp đang làm loạn kia.
“Nơi đây đã bị nha môn bao vây! Đám đạo tặc các ngươi sao còn không giơ tay chịu trói!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Tại tòa nhà của tập đoàn Bạch Nhạn, thuộc top 10 những tập đoàn lớn nhất Lạc Nam đế quốc.
Và giờ, khi đã thấy được một thông tin về người liên quan tới bia đá, thì sao Phan Văn Hổ không mừng cho được.
Hít sâu một hơi khói, có thể thấy, cả điếu thuốc trên tay Phan Văn Hổ nhanh chóng cháy tới tận đ·ầu l·ọc.
Kết thúc cuộc gọi, cái vẻ hèn mọn của người đàn ông này nào còn lại ở đó nữa.
“Thưa sếp, chỉ là một đứa trẻ mà thôi, chúng ta có cần phải làm quá lên như vậy hay không?”
“Cha à, chỉ là một cuộc chiến của mấy kẻ mới nhận được sức mạnh, không có gì đáng để nói ở đây.
Đó chính là phát triển công ty, để chúng ta có thể đi trước một bước trong thời đại mới này.
Nguyễn An Thành tuy mỉm cười khoái chí một chút, nhưng hắn cũng ý thức được phiền phức mới chỉ tạm thời biến mất.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.