Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 18: Thuộc tính: Sinh Tử.
Trước mắt Nguyễn An Bình, cấu trúc ma pháp trận của cậu nhóc càng lúc càng được mở rộng hơn.
Hiện tại, mọi cấu trúc khác đều đã được thu nhỏ tới cực hạn, chỉ còn lại các phù văn và cấu trúc của Tơ Tuyến Ma Pháp cùng với ba ô trống xung quanh nó được phóng đại tối đa.
Lấy tinh thần lực làm bút, Nguyễn An Bình bắt đầu tỉ mỉ khắc từng nét vào những ô trống xung quanh ma pháp trụ cột của mình.
Nhưng ngay từ đầu, cậu nhóc đã lập tức phải nhíu mày lại.
Khác với lần khắc ấn ma pháp trụ cột hồi còn là pháp sư học đồ.
Lần này, cấu trúc ma pháp trận của cậu đã trở nên cứng rắn hơn rất nhiều lần, dùng lực nhẹ như lần trước đúng là rất khó có thể để lại dấu vết trên pháp trận ấy, đừng nói gì thành công khắc họa.
Nên Nguyễn An Bình lập tức đưa thêm nhiều tinh thần lực hơn, gấp khoảng 20 lần mới xuất hiện một cảm giác trơn tru.
Rất nhanh chóng, ma pháp bổ sung đầu tiên đã được điêu khắc thành công cũng chính là Thánh Thủy Khôi Phục Thuật.
Mới khắc xong ma pháp này, Nguyễn An Bình lập tức cảm nhận được một cảm giác suy yếu.
Ước tính cậu nhóc đã phải tiêu tốn khoảng một phần ba tinh thần lực của mình chỉ để khắc họa thành công ma pháp ấy.
Tính toán nhỏ nhặt một chút, Nguyễn An Bình chỉ có thể lắc đầu đầy vẻ tiếc nuối.
“Chậc, thật đáng tiếc a.
Xem ra ngày hôm nay ta cũng chỉ có thể bổ sung cho mỗi Tơ Tuyến Ma Pháp được thôi a.”
Nếu như có một ma pháp sư khác có mặt ở đây, họ chắc chắn sẽ vô cùng xúc động, muốn lên dạy dỗ cho thằng nhóc kia một bài học.
Vì với những pháp sư bình thường, kể cả có là một pháp sư với ba ma pháp trụ cột chăng nữa.
Việc khắc họa ma pháp mới chưa bao giờ là chuyện dễ dàng gì, vì quá trình này vô cùng nguy hiểm, không cẩn thận là có thể làm cấu trúc ma pháp sụp đổ như chơi.
Do đó, mỗi một pháp sư cấp độ 2 đều phải tốn từ ba tháng tới nửa năm để có thể khắc họa thành công ma pháp mới.
Ai như thằng nhóc nào đó chỉ tốn chưa đầy ba phút để có thể hoàn thành.
Sau khi đã điêu khắc xong ma pháp đầu tiên.
Nguyễn An Bình giờ cảm thấy mình đã nắm vững kỹ thuật khắc họa bằng tinh thần lực này.
Cậu nhóc tự tin rằng lần khắc họa tiếp theo chắc chắn sẽ nhanh hơn gấp đôi so với hiện tại.
Nên rất nhanh chóng, ma pháp Sắc Bén cũng đã được hoàn tất.
Lần này, Nguyễn An Bình không vội mà khắc họa Tử Vong Hơi Thở.
Thay vào đó, với khả năng điều khiển ma pháp như cánh tay của mình.
Từng phù văn và cấu trúc ma pháp liên quan tới thuộc tính thánh quang và sinh mệnh nhanh chóng được cậu nhóc gom lại, chuyển chúng tới ma pháp Sắc Bén tạm thời trú ngụ.
Sau đó, Nguyễn An Bình vô cùng cẩn thận mà khắc họa ma pháp cuối cùng, Tử Vong Hơi Thở.
Nếu khắc họa Thánh Thủy Khôi Phục Thuật mất 3 phút, khắc họa Sắc Bén mất 2 phút.
Thì tại lần khắc họa ma pháp cuối cùng này, cậu nhóc đã phải tiêu tốn hơn 10 phút mới có thể hoàn thành.
Dù sao lần này Nguyễn An Bình vừa phải khắc họa ma pháp, vừa phải khống chế lại cái thuộc tính thánh quang và sinh mệnh kia, ngăn không cho nó chạy loạn ra bên ngoài, gặp mặt thuộc tính tử linh.
Khi ma pháp hoàn thành một khắc này, có thể thấy rõ rằng ma pháp trận của Nguyễn An Bình giờ đang điên cuồng rung chuyển.
Như thể đó là một ngọn núi lửa có thể phun trào bất cứ lúc nào.
Tưởng chừng mọi thứ sẽ kết thúc với một v·ụ n·ổ và sự sụp đổ của cấu trúc ma pháp trận, kéo theo vị thiên tài trẻ tuổi phải ngã xuống thần đàn.
Nhưng cuối cùng, tất cả những thuộc tính trái ngược nhau kia đều đã bị Tơ Tuyến Ma Pháp kiềm chế, trở thành một phần của nó.
Lúc này, Nguyễn An Bình có thể khẳng địng rằng ma pháp trụ cột của cậu đã được nâng cấp thành công rực rỡ.
Ngay khi hoàn thành nâng cấp, cậu nhóc lập tức ngồi bệt xuống tảng đá ngay dưới chân.
Hai mắt thâm quầng như thể sinh viên vừa thức khuya làm đồ án.
Giờ này, thốt ra từ miệng của một đứa trẻ 8 tuổi lại là một chất giọng khàn khàn thiếu sức sống.
“Ai nha, tinh thần lực tiêu tốn nhiều hơn ta đã nghĩ a.”
Việc khắc họa ma pháp, đặc biệt là với Tử Vong Hơi Thở đã rút sạch và khiến tinh thần lực của Nguyễn An Bình giờ mười không còn một.
Nhưng với hai pháp thuật bị động là Tự Nhiên Linh Cảm và Nghiên Cứu.
Rất nhanh chóng, đầu óc của Nguyễn An Bình cũng đã không còn quá đau nữa.
Tuy khôi phục lại là vậy, nhưng tốc độ khôi phục quá chậm, không đủ thời gian để cậu nhóc có thể khắc họa thêm hai ma pháp còn lại.
Được cái là đứa trẻ này giờ đã có đủ tinh lực để có thể thử nghiệm Tơ Tuyến Ma Pháp sau khi được cải tạo lại.
Nhưng vì nơi đây đã bị trận pháp của chính mình bao phủ, nên chẳng có đối tượng thích hợp nào xuất hiện để cậu nhóc có thể thí nghiệm cả.
Nguyễn An Bình khoát nhẹ tay, trận bàn được đặt trên đỉnh tảng đá nhanh chóng phân tách, hóa thành đủ loại linh kiện rồi một lần nữa trở lại nhẫn trữ vật.
Vừa cất đồ xong, Nguyễn An Bình lại lấy ra từ trong nhẫn trữ vật một loại ma đạo khí khác.
Một chiếc mặt nạ che khuất gương mặt với một màu trắng tinh khiết và hai lỗ hình tam giác được đục để làm ánh mắt, còn lại nó không hề có bất cứ một hoa văn trang trí phức tạp nào khác.
Nhưng ngay khi đeo lên chiếc mặt nạ ấy.
Chiều cao, dáng người, khí tức của Nguyễn An Bình lập tức thay đổi.
Nhìn qua, người ta sẽ thấy đây rõ ràng chính là một người đã trưởng thành, không hề giống một đứa trẻ 8 tuổi chút nào.
Với lớp vỏ bọc này, Nguyễn An Bình có thể thoải mái đi lại mà không cần lo lắng về việc thân phận của mình bại lộ ra trước mặt người đời.
Dù cho có là trung tâm của lãnh địa chăng nữa, nhưng pháo đài của lãnh địa chưa bao giờ là nơi an toàn nhất.
Trái lại, pháo đài Ngọc Lục Bảo chính là nơi nguy hiểm nhất toàn bộ lãnh địa, khi mà ngay bên cạnh pháo đài ấy là một khu rừng tràn đầy đủ thể loại ma thú khác nhau.
Còn lý do tại sao ngôi nhà dành cho các quý tộc lại xây dựng sát một khu vực nguy hiểm như vậy có ba lý do chính.
Một phần vì ma thú không chỉ là một nguy cơ với các pháp sư, mà những con ma thú đó cũng là một nguồn tài nguyên vô cùng quý giá.
Tiếp theo đó, những khu vực rừng sâu núi thẳm, những nơi càng có nhiều ma thú tụ tập, nơi đó nồng độ ma lực trong không khí cũng nồng đậm hơn hẳn so với những nơi khác.
Một môi trường chỉ có thể nói là hoàn hảo để cho các pháp sư có thể tu luyện và trưởng thành.
Cuối cùng, đó chính là về chức trách của một quý tộc.
Tại Đại lục Alrat, làm quý tộc không chỉ được thừa hưởng những lợi ích vượt quá sự tưởng tượng, nhưng đồng thời, các quý tộc cũng phải có trách nghiệm trấn thủ, bảo hộ cư dân trong lãnh địa của họ.
Với Nguyễn An Bình, trong cái tình huống cả một đống thám báo và gián điệp vây quanh pháo đài như hiện tại, việc có thể thò mặt ra đường đi lịch luyện kể ra cũng là một loại hạnh phúc.
Vì là một khu rừng tràn đầy ma thú, nên chỉ đi vài bước, cậu nhóc cũng đã tìm kiếm được hàng chục các loài sinh vật kỳ lạ khác nhau.
Nhưng với một pháp sư cấp độ 2 như Nguyễn An Bình, mấy con ma thú vừa rồi chỉ là một đám ma thú cấp độ 1, một đám yếu gà không một chút uy h·iếp.
Nên vì đó, cậu không quan tâm mà lập tức bỏ qua chúng.
Ở hướng ngược lại, đám ma thú trong rừng này có vẻ cũng đã quen với sự hiện diện của các pháp sư.
Nên dù cho con nào con nấy đều có kích thước từ 3 mét đổ lên, nhưng đám ma thú cũng không dám lảng vảng trước mặt một sinh vật trong bộ áo đen ấy.
Nguyễn An Bình cứ như vậy mà lang thang trong khu rừng vắng.
Mãi tới 10 phút sau, cuối cùng cậu nhóc cũng đã tìm được những vật thí nghiệm hoàn hảo cho ma pháp của mình.
Trước mặt cậu hiện tại đang là hai con quái vật đang gầm gừ đe dọa nhau, chuẩn bị cho một cuộc chiến phân chia lãnh thổ.
Một con quái vật có hình dạng khá tương tự một con khỉ đột trắng với chiều cao hơn 5 mét.
Và con còn lại là một con dê với bộ lông rậm rạp, chiều dài thân thể đã đạt tới 8 mét.
Đứng trước hai con ma thú ấy, kích thước của Nguyễn An Bình chỉ có thể nói là một con non cũng không tính.
Nhưng hai con ma thú đều là bá chủ một vùng trong khu rừng, cấp độ của chúng đã có thể ngang với các pháp sư cấp độ 2, nên chúng lập tức cảm nhận được sự nguy hiểm tới từ phía sinh vật nhỏ bé kia.
Những tiếng gầm gừ đầy uy h·iếp liên tục vang lên từ phía hai con thú.
Trong mắt chúng, Nguyễn An Bình chẳng khác nào một ma thú ngoại lai đang có mặt ở nơi đây để tranh giành lãnh thổ.
Cảm nhận được ánh mắt đầy ác ý của hai con quái vật nhìn về phía mình, vị pháp sư trẻ tuổi hoàn toàn không tỏ ra một chút sợ hãi nào.
Vì cậu có mặt ở đây cũng chỉ đơn giản là để thí nghiệm ma pháp của mình thôi.
Khi hai con ma thú còn chưa kịp phản ứng, trực giác dã thú của chúng còn chưa kịp cảnh báo nguy cơ.
Ngay lập tức, từ trong tay Nguyễn An Bình, vô số những sợi tơ ma pháp đã được bắn ra.
Những sợi tơ này siêu mỏng, chỉ có thể nói là gần như vô hình, mắt thường khó lòng có thể nhìn thấy.
Nhưng chẳng ai có thể ngờ được, tốc độ phát xạ của những sợi tơ lại có thể nhanh chóng tới vậy.
Trong nháy mắt hai sợi tơ siêu mỏng đã có mặt, cuốn quanh và lấy đầu hai con ma thú cấp độ 2 trong tích tắc.
Mà phản ứng của đám ma thú vốn nhanh hơn những pháp sư thông thường rất nhiều lần.
Đủ để thấy những đối thủ cùng cảnh giới sẽ phải bất lực như thế nào khi phải đối mặt với Nguyễn An Bình.
Nhìn vào chuyện vừa xảy ra, đến chính cậu nhóc cũng không ngờ được trận chiến đầu tiên của mình lại kết thúc nhanh tới như vậy.