Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 62: Nguyền rủa.
“Phá trận rồi…”
“Trận pháp bị phá rồi… Trận pháp của đối phương tan nát rồi a!”
Từng tiếng hô vang đầy phấn chấn của những binh lính thuộc liên minh thảo phạt Ma Vương vang lên.
Âm thanh từ hàng triệu chiến binh phát ra cùng một lúc như thể muốn xé toạc cả bầu trời.
Người hưng phấn lúc này không chỉ có riêng những chiến binh ấy, mà những pháp sư thuộc học phái Hắc Thư cũng vui mừng không kém.
“Toàn quân nghe lệnh, chiến thắng đã ở ngay trước mắt!
Tất cả mọi người lên cho ta!”
Ngay lúc này, trên thân thể của những gã khổng lồ đất đá tưởng chừng như đã b·ị đ·ánh hạ, từng bậc thang đá bất ngờ mọc ra.
Những bậc thang này dẫn vào những đường hầm tăm tối, dẫn thẳng vào trong thân thể của từng tên khổng lồ.
Nên giờ, có chấp phe thủ thành thoải mái sử dụng những thủ đoạn thường thấy như đá lăn, dầu lửa, cát nóng,… để chống công thành thì cũng vô cùng khó khăn.
Vì việc đi qua thân thể còn sót lại của những gã khổng lồ đất đá vô cùng an toàn, giống như đang di chuyển tại mật đạo trong lòng núi cực kỳ chắc chắn.
Chuyện có thể ngăn cản một quân đoàn đông đảo leo lên tường thành giờ là một chuyện không tưởng.
Và vì những tên sinh vật nguyên tố đất đá kia có kích thước khổng lồ, với chiều cao trung bình gấp đôi bức tường của thành phố pháo đài Gadora.
Do đó, thân thể chúng chính là những lối đi thông suốt kết nối với bức tường thành.
Biết được rằng giờ đã là quá muộn để ngăn cản đối phương tiến đánh.
Nên những chỉ huy trên bức tường đầu tiên lập tức thay đổi kế hoạch tác chiến.
Họ ra lệnh, cho binh lính dàn quân tạo thành những vòng vây ngay trước cửa của những căn hầm đang dần được ma thuật đất đá tạo ra.
Và quả đúng như dự kiến.
Trên thân thể những gã khổng lồ đã bị tiêu diệt, những cánh cổng đá dần được tạo ra, rồi mở bung một cách đầy bất ngờ.
Những mảnh vụn khi cánh cửa nổ tung vô cùng nguy hiểm, người thường đứng trước chúng chẳng khác nào liều mình đứng giữa mưa bom bão đ·ạ·n.
Và những pháp sư cấp độ 2 nếu như không chú ý cũng có thể bị trọng thương trước những mẩu đá vụn bắn tứ tung khắp nơi ấy.
Nếu như đòn đột kích này được giáng vào bất cứ một đội quân nào khác.
Đây sẽ là một chiến thuật vô cùng hiệu quả, khi vừa có thể tiêu hao sinh lực địch, vừa khiến tâm lý đối phương phải căng thẳng, đồng thời, khói bụi từ v·ụ n·ổ cũng bao phủ cả một vùng, yểm trợ cho lực lượng đột kích.
Nhưng dưới đợt đột kích chớp nhoáng của vô số mảnh vụn đất đá ấy.
Toàn bộ q·uân đ·ội của thành phố pháo đài Gadora vẫn có thể đứng vững nhờ vào sự chuẩn bị kỹ càng, khi có thể thấy trước mặt bất cứ người lính nào giờ cũng tồn tại một lá chắn ma thuật.
Tuy vậy, mặc kệ chiêu trò nổ cửa đá đầy bất ngờ của mình liệu có thành công hay không.
Từ trong những đường hầm nối liền với bức tường kim loại vĩ đại, những kỵ sĩ của liên minh thảo phạt Ma Vương vẫn điên cuồng trào ra như vũ bão.
Thấy có bóng người thoáng qua trong làn bụi mờ.
“Tất cả! Khai hỏa!”
Từng loạt đ·ạ·n ma pháp từ nòng của những khẩu s·ú·n·g nhanh chóng được bắn ra, tạo thành từng tia sáng xanh lam đánh thẳng về phía quân thù.
Nhưng rất tiếc, từng tiếng vang trầm đục vang lên, loạt đ·ạ·n đầu tiên không thể gây ra được bất cứ tiêu hao nào đối với sinh lực địch.
Có vẻ, hàng phòng ngự của đối phương cứng chắc hơn nhiều so với những gì q·uân đ·ội của thành phố pháo đài Gadora đã tưởng tượng.
Đi lên tiên phong của đội quân xâm lấn lúc này chính là những kỵ sĩ có thân thể lớn nhất, to khỏe nhất.
Chúng cầm trên tay những chiếc tháp thuẫn to lớn và nặng nề.
Dù được trang bị một thứ v·ũ k·hí lớn như vậy, nhưng đám người này vẫn lao băng băng về phía trước như thể không biết sợ là gì.
Có thể thấy rõ, trên những chiếc khiên vững chắc nhất, có vô số những lỗ đ·ạ·n đã gần như xuyên thủng toàn bộ thứ v·ũ k·hí ấy.
Đúng là những tấm lá chắn của q·uân đ·ội liên quân thảo phạt Ma Vương rất mạnh, chúng có thể đỡ được loạt đ·ạ·n đầu tiên, nhưng rất khó để có thể đỡ được loạt đ·ạ·n thứ hai.
Nên không có gì huyền niệm ở đây.
Khi tiếng s·ú·n·g một lần nữa vang lên.
Có thể nghe rõ được tiếng của những tấm kim loại nặng nề đã b·ị b·ắn nát, vỡ tan.
Cùng với đó là những tiếng thét cuối cùng đầy đau đớn của những binh sĩ xung trận.
Tuy đã tiêu diệt được hàng phòng ngự của đối phương, nhưng có vẻ, q·uân đ·ội liên minh đã ép quân của lãnh địa Ngọc Lục Bảo vào một trận giáp lá cà.
Hai quân lúc này điên cuồng lao vào chiến đấu với nhau.
Bên phía người của pháo đài Ngọc Lục Bảo, họ chiến đấu như thể những cỗ máy được lập trình sẵn, phối hợp vô cùng nhịp nhàng như những bánh răng.
Nhưng không vì vậy mà đám người này là những cỗ máy vô cảm.
Trong ánh mắt của chúng, người ta vẫn có thể thấy được cảm xúc như bùng cháy khi được chiến đấu vì vùng đất mình sinh ra, vì lãnh chúa, vì vinh quang.
Ở phía ngược lại, q·uân đ·ội của liên minh thảo phạt Ma Vương đã bắt đầu trở nên điên cuồng.
Ngay khi những tấm khiên đi đầu tan vỡ, đám binh sĩ trong bộ giáp bạc sáng loáng bỗng dưng lao lên như những con thú hoang.
Chúng có vẻ không phù hợp với bộ giáp đang khoác trên mình chút nào.
Trong trạng thái điên cuồng này, sức mạnh, tốc độ, phản xạ của những chiến binh tăng vọt, đã vượt qua giới hạn vốn có.
Đương nhiên, để nhận được sức mạnh lớn như vậy chắc chắn cũng cần phải trả một cái giá tương ứng.
Ai trên chiến trường cũng nhìn ra được đầu óc đám người đó có vấn đề.
Cả hai đội quân liên tục ma sát, máu bắt đầu nhuộm đỏ trên từng tấc kim loại của bức tường thành.
Tưởng rằng, đây chính là một cuộc chiến công bằng, binh đối binh, tướng đối tướng.
Nhưng bỗng chợt, bầu trời trên đầu các binh sĩ của thành phố pháo đài Gadora dần mất đi ánh sáng.
Vì ngay lúc này, nắm đấm của tạo vật đất đá to bằng quả núi kia bắt đầu giáng xuống.
“Hừm! Đám người các ngươi!
Coi ta là không khí chắc!”
Đội trưởng đội hộ vệ Rok gào thét và lao lên đầy dũng mãnh.
Ông ta đi thẳng về thẳng, đối mặt với nắm đấm của một tạo vật có kích thước gấp cả trăm lần mình.
Hành động này trong mắt những kẻ không biết chuyện chính là châu chấu đá xe.
Dù cho có là những pháp sư cận chiến mạnh mẽ nhất chăng nữa, khi đối mặt với nắm đấm của một sinh vật nguyên tố cấp độ 5 thì cũng phải nuốt hận.
Nhưng ngay khi nắm đấm to lớn đó chạm vào thanh đại kiếm trong tay Rok.
Toàn bộ động năng và ma lực kèm theo trong nắm đấm ấy như thể đột nhiên biến mất, không hề tạo ra bất cứ chấn động nào trong không gian.
Khi mọi người còn chưa kịp hiểu vừa có chuyện gì xảy ra.
Đội trưởng Rok đã một lần nữa sử dụng ma pháp trụ cột Lá Chắn Ma Pháp, phản lại toàn bộ đòn t·ấn c·ông của tên khổng lồ về với chủ nhân của nó.
Lại một đạo kiếm khí hùng vĩ quét ngang qua bầu trời, khiến cho những tầng mây ở phía xa cũng đã bị xé nát và thổi bay.
Thậm chí, đòn kiếm khí ấy còn đảo qua khoảng trời, nơi mà một số pháp sư cấp độ 5 của học phái Hắc Thư đang lơ lửng.
Ép nhiều kẻ phải sử dụng các con bài chưa lật, các thủ đoạn bảo mệnh mới may mắn có thể giữ lại được một mạng.
Còn về sinh vật nguyên tố to lớn kia cũng chẳng có kết cục tốt đẹp gì, khi mà một nửa thân trên của nó đã bị kiếm khí cuồng bạo đảo qua, nghiền nát thành cát bụi.
Một đòn này của Rok lập tức khiến cho cả những binh sĩ tưởng chừng vô cảm, máy móc của lãnh địa Ngọc Lục Bảo giờ cũng phải mở miệng hoan hô.
Khí thế toàn quân lúc này đã tăng lên cao hơn bao giờ hết.
Nhưng trên bầu trời, Rok giờ vẫn phải nhăn mặt nhíu mày.
Vì hiện tại, ông ta có cảm giác khá thất vọng vì đòn t·ấn c·ông vừa rồi.
Phải biết, trước khi trận công thành diễn ra, ông ta đã “s·ú·c miệng” bằng cách chém bay một đỉnh núi, tiêu diệt hàng chục pháp sư cấp độ 5 cùng cảnh giới, khiến liên minh thảo phạt Ma Vương phải chịu thiệt hại nặng đến thương cân động cốt.
Nhưng giờ này, những đòn t·ấn c·ông của ông ta lại có vẻ kém hiệu quả như vậy, khi chỉ có thể hủy diệt một sinh vật nguyên tố cấp độ 5.
Còn lại, những kẻ đứng sau điều khiển nóvẫn có thể sống sót mặc dù đã bị trọng thương.
Đây chẳng phải chính là một bước đi lùi đáng thất vọng sao?
Thực tế, vì đã chứng kiến đòn kiếm khí lau sạch cả đỉnh của một ngọn núi tuyết khổng lồ.
Những tên pháp sư thuộc học phái Hắc Thư có thể chắc chắn rằng trong cái thành phố pháo đài kia còn có cao thủ.
Nên chúng đã chuẩn bị vô cùng kỹ càng trước khi ra trận.
Nhưng Rok không biết điều đó.
Nên càng nghĩ, vị đội trưởng này lại càng cảm thấy giận dữ.
Ông ta điên cuồng lao lên, hướng thẳng về những pháp sư áo đen thuộc học phái Hắc Thư.
Thấy tên pháp sư cận chiến tiếp cận mình với tốc độ kinh khủng, đám pháp sư nhìn qua có vẻ tà môn này cũng không ở yên chịu c·hết.
Nên ngay lập tức, vô số những pháp thuật có thể dễ dàng lau sạch cả tòa thành được đám người này thả ra, cố gắng đánh chặn một Rok đầy phẫn nộ đang lao tới.
Nhưng có vẻ, chuyện chúng giãy dụa nhìn qua là buồn cười, là bất lực tới như vậy.
Khi mà những pháp thuật ấy chỉ cần chạm phải tấm lá chắn bao bọc quanh người Rok, chúng lại bị lưỡi kiếm trên tay hắn ta hấp thu.
Để rồi, khi vị đội trưởng đội cận vệ của Nguyễn An Bình phản đòn, vô số những đạo kiếm khí kinh khủng xẹt qua, như thể muốn chém nát cả bầu trời thành trăm ngàn mảnh.
Lúc này, đám pháp sư thuộc học phái Hắc Thư chỉ muốn gào to chửi bậy, ai đời mấy lão lại phải đánh với một kẻ có sức mạnh vô lý đến như vậy chứ?
Tất cả bọn họ hợp lực lại đánh một người nhưng lại không thể gây một vết xước trên người hắn ta.
Còn tên Rok đó tùy ý đánh ra vài đòn, tất cả đều quá sức với khả năng phòng ngự của đám pháp sư.
Trong lúc mọi người tưởng rằng cuộc chiến một chiều này đã kết thúc.
Nhưng ngay lúc này, Rok đột nhiên cứng đờ ngay giữa không gian.
Cùng lúc đó, một tiếng cười vô cùng âm độc cũng đã vang lên từ phương xa.
“Hahaha, cuối cùng, cuối cùng ta cũng đã tìm ra được cách trị tên pháp sư cận chiến khó chịu như ngươi rồi!
Ngươi có thể hấp thu, phản đòn của toàn bộ những đòn t·ấn c·ông từ thuần vật lý cho tới pháp thuật, đúng là một ma pháp thực đáng sợ.
Nhưng liệu ngươi có thể chống lại được nguyền rủa thông qua nhân quả, không biết đến từ đâu không đây?”