Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 86: Tình thế khó xử.

Chương 86: Tình thế khó xử.


Khi mà Nguyễn An Bình còn đang gặp một vài vấn đề nhỏ liên quan tới đường tình duyên.

Thì tại Thánh Đô.

Trên những con đường đông đúc, một bóng người buồn bã như thể mất hồn, nhìn không hề phù hợp với nơi náo nhiệt này một chút nào đang lững thững đi qua cổng thành, men theo lối mòn dẫn thẳng ra quảng trường chính.

Và bóng người ấy chính là Herriona, người nắm giữ trong tay Thần Khí Ác Ma Khế Ước.

Suốt 4 năm qua, cô ta vẫn không có bất cứ tiến bộ nào về mặt sức mạnh.

Và trong khi đó, những đồng bạn cùng trang lứa đã đột phá lên pháp sư cấp độ 2, cấp độ 3 vì chuyển sang tu luyện những tri thức có được từ pháo đài Ngọc Lục Bảo.

Riêng với Herriona, để đảm bảo không có những tri thức nào của Nguyễn An Bình có thể khống chế ngược lại người nắm trong tay bản khế ước.

Nên những cao tầng của liên minh thảo phạt Ma Vương đã cấm cô tiếp xúc với nguồn tri thức ấy, đồng thời họ sẽ cung cấp cho cô những tri thức tốt nhất, cho dù chúng có vẻ đã không theo kịp với thời đại.

Mọi chuyện trong 4 năm của Herriona chỉ là một vòng lặp của minh tưởng, đọc sách, nghỉ ngơi.

Nếu ở thời đại cũ, cô có thể được xem như là một thiên tài khi chỉ cần 4 năm để từ pháp sư cấp độ 1 đến cấp độ 2.

Nhưng tại kỷ nguyên mới này, tốc độ tu luyện của cô chỉ có thể nói là rùa bò, khiến vô số những ánh mắt đầy nghi ngờ hướng về phía cô.

Trong mắt nhiều người, Herriona đã không còn quan trọng như trước nữa.

Họ chỉ coi cô như một “cái hộp” có vẻ ngoài xinh đẹp để bảo quản tấm Ác Ma Khế Ước mà thôi.

Dù cho có nghi ngờ hay chất vấn gì, thì những âm thanh ấy suy cho cùng cũng chỉ dừng lại ở việc nói xấu sau lưng.

Nhưng trong những ngày gần đây, khi thông tin chiến thắng từ tiền tuyến tràn về.

Thấy được cảnh giới trung bình của binh sĩ trong q·uân đ·ội đã tăng nhanh ra sao, lực chiến của toàn quân kinh khủng như thế nào.

Những lãnh đạo của liên minh thảo phạt Ma Vương đã nhìn thấy ánh sáng cuối đường hầm, thấy được cơ hội để có thể giành chiến thắng trước một kẻ thù họ đã tưởng mình không thể chiến thắng.

Nên kế hoạch cuối cùng, mượn sức mạnh tới từ bá tước Nguyễn An Bình để dẹp loạn Ma Vương đã không được đem lên trên bàn để cân nhắc.

Thấy người phía trên đã không quan tâm tới sự tồn tại của thiếu nữ, những kẻ dưới quyền cũng bắt đầu cắt xén tài nguyên dành cho Herriona.

Trong một đêm, tất cả những đặc quyền, tài nguyên của cô nàng đã bị tước đoạt, và cả thế giới giống như đã quên đi một người như cô.

Bỗng dưng bị cắt tài nguyên ngay tại thời khắc quan trọng, khi đột phá từ pháp sư cấp độ 1 đến cấp độ 2 khiến cô như muốn phát cuồng.

Nhưng không ai chú ý tới làm cô cảm thấy lạc lõng giữa dòng đời này.

Chán nản, cô nàng cứ bước đi trong vô định như một kẻ mất hồn.

Nhưng bỗng chợt, một luồng sáng chói chiếu rọi vào hai mắt cô gái, khiến thiếu nữ đang mê mang bỗng dưng bừng tỉnh.

Nhìn xung quanh, Herriona giờ mới để ý, cô hiện tại đã không ở trong những cung điện cao chót vót của pháo đài nơi liên minh thảo phạt Ma Vương đóng quân nữa.

Trong 4 năm đó, cô được mọi người coi như một v·ũ k·hí cuối cùng, một kẻ cần được kiểm soát.

Bất cứ khi nào Herriona muốn đi ra ngoài, cô đều bị vệ binh trong pháo đài ngăn cản.

Vì vậy, đối với thiếu nữ, những năm tháng đó chẳng khác nào cô đang bị nhốt bên trong một nhà tù hoa lệ.

Ở trong lâu đài với những bức tường cao quá lâu, cô cũng đã suýt nữa quên mất khung cảnh của thế giới bên ngoài là như thế nào rồi.

Từng âm thanh đầy sức sống của phố phường náo nhiệt gõ cửa, đánh thức tâm hồn của kẻ đã ngủ say trong lồng giam chật chội thức giấc.

“Ta, ta tự do rồi sao?’

Nhìn vào dòng người xung quanh mình, thiếu nữ giờ chỉ muốn hô to.

Nhưng nghĩ tới việc mình đi ra được khỏi pháo đài kia rất có thể là nhờ vào may mắn, nên thiếu nữ vội che miệng mình lại, tránh việc bị người phát hiện.

Ánh mắt cô liếc nhìn xung quanh, và Herriona nhận ra được rằng không có bất cứ một binh sĩ, hoặc một nhân vật khả nghi nào có mặt tại nơi đây để giá·m s·át cô.

Như vậy, rất có thể những người bên trên đã không xem cô là một thứ v·ũ k·hí quan trọng để đánh bại Ma Vương nữa.

Nên họ mặc kệ, cho cô thích đi đâu thì đi?

Là người đã nắm trong tay Thần Khí được 4 năm, Herriona cũng đã có những hiểu biết nhất định về bản khế ước đã nhận cô làm chủ.

Dù sao Ác Ma Khế Ước cô đang nắm trong tay dù được dùng theo cách nào chăng nữa, tên Nguyễn An Bình đó cũng sẽ không hướng đầu mâu về phía nhân loại.

Kể cả người sử dụng có chọc điên vị bá tước ấy, thì với trí tuệ của mình, lãnh chúa lãnh địa Ngọc Lục Bảo cũng sẽ không để mình bị lợi dụng trắng trợn như vậy.

Nên kẻ chịu thiệt rồi sẽ là kẻ nắm trong tay khế ước ấy mà thôi.

Nghĩ tới việc mình bị đối phương đối xử như một công cụ, khi cần thì chúng giam giữ cô lại, ép cô phải lãng phí 4 năm cuộc đời mình chẳng vì điều gì cả.

Và rồi, tới khi không cần cô nữa, chúng từ bỏ, ném cô đi như rác rưởi.

Chuyện này khiến thiếu nữ cảm thấy vô cùng bất mãn.

Quay đầu lại, ánh mắt của Herriona đã chẳng còn lưu luyến gì khi nhìn về nơi cô đã bị giam giữ trong suốt 4 năm qua.

Giờ thiếu nữ ấy chỉ muốn rời khỏi Thánh Đô càng nhanh càng tốt.

Hít sâu bình tĩnh lại, ánh mắt của Herriona nhìn về phía trước, nhìn về thứ đã phản lại ánh sáng mặt trời, đánh thức cô khỏi cơn mê.

Ngẩng đầu lên, thứ cô thấy được khi này chính là bức tượng của Nữ Thần Ánh Sáng Ranmi, một bức tượng tuyệt đẹp được dát bằng vàng ròng.

Dù cho ánh sáng mặt trời khi chiếu qua bức tượng khiến người cảm thấy chói mắt, nhưng những tia sáng ấy lại khiến những người được chiếu rọi bởi nó cảm giác như thể mình đang được ban phước bởi thần linh.

Herriona không nhịn được mà muốn quỳ lạy ngay trước bức tượng hoàng kim.

Hành động của cô cũng không có gì quá bất thường, vì trên quảng trường này, ngoài những người đang vội vã qua lại ra, vẫn còn khá nhiều những người mộ đạo, những kẻ hành hương có mặt và quỳ rạp trước tượng nữ thần.

“Nữ thần, xin người hãy cho con biết, mục đích của con khi nhận lấy bản khế ước ấy là gì?”

Lẩm bẩm cầu nguyện trước khi rời khỏi thành phố, Herriona vốn cũng chỉ để cầu cái an lòng.

Nhưng ngay bây giờ, trước mắt thiếu nữ chợt xuất hiện vô số những ảo ảnh chồng chéo lên nhau.

Tầm mắt của cô như thể đã nhìn xuyên qua được vô số những mốc không thời gian khác nhau, chứng kiến được quá khứ tương lai.

Cô thấy được cách mà cựu giáo hoàng đã liều mình để có được một lần ra tay từ Nguyễn An Bình.

Đồng thời, cô cũng thấy được tương lai xa xôi, nơi vị pháp sư từng được người đời gọi là Ma Vương kia bước lên trên những bậc thang lạ kỳ.

Trước mắt hắn ta là hai luồng khí đen và trắng, còn dưới chân Nguyễn An Bình lại là một thế giới đã bị hủy diệt.

Tỉnh dậy khỏi cơn ác mộng kinh hoàng nhất, mọi suy nghĩ của Herriona đã xâu chuỗi tất cả những gì mình chứng kiến lại với nhau.

Đó là nếu khế ước giữa giáo hoàng với Nguyễn An Bình không được triển khai, rất có thể đó chính là ngòi nổ, khiến cả lục địa Alrat bị hủy diệt trong tương lai.

Nghĩ tới đây, Herriona đã nhận thấy mồ hôi lạnh trên thân thể mình đang chảy ròng ròng.

Cô hoảng sợ khi nhìn thấy viễn cảnh tương lai, nơi cả thế giới bị hủy diệt.

Lúc này, thiếu nữ cảm thấy mình đã được thần linh gợi ý.

Và chuyện cô có thể lấy lại được tự do một lần nữa rất có thể chính là do nữ thần đã chỉ lối, muốn giao cho cô một sứ mệnh liên quan tới khế ước với vị lãnh chúa từng được gọi là Ma Vương.

“Như vậy, việc ta cần phải làm trong tương lai là gì chứ?

Là tới lãnh địa Ngọc Lục Bảo để hủy khế ước với vị lãnh chúa kia, hay tới để mời hắn xuất thế, đánh bại Ma Vương, “cứu lấy nhân loại” đúng như trong khế ước?”

Trong đầu Herriona vô cùng bấn loạn.

Nhưng ngay lúc này, cô có thể nghe được tiếng của những tấm kim loại trên bộ áo giáp đang v·a c·hạm vào nhau.

Và trong thời đại này, chỉ có người của liên minh thảo phạt Ma Vương hoặc là Kim Quang Giáo mới được phép mặc giáp đi trên đường.

Dù cho đám người đó có ở đây để đem cô trở lại hay không, Herriona cảm thấy mình vẫn nên rời đi trước đã…

Đứng trên tòa tháp cao nhất thánh đô, giáo hoàng hiện tại của Kim Quang Giáo, cũng là người có tiếng nói nhất trong liên minh, Nguyễn An Thành giờ đang nhìn về phía Herriona với một ánh nhìn đầy vẻ thất vọng.

“Ai nha, chậm quá rồi đấy.

Kế hoạch tống cổ để thằng nhóc kia ra ngoài chạm cỏ dù đã được triển khai được 4 năm rồi, thế mà giờ nó mới chính thức bắt đầu.

Nếu như ta không can thiệp vào, có lẽ đến cái lúc Ma Vương bị đám pháp sư thảo phạt rồi thì An Bình cũng không chịu ra khỏi cái lãnh địa ấy mất.”

Có thể thấy rõ, vị giáo hoàng này vừa than phiền, nhưng trên đầu ngón tay hắn giờ vẫn còn một ma pháp trận nho nhỏ, là thứ vừa gửi những tương lai giả định cho Herriona.

Còn phía sau lưng hắn, Chu Thị Minh Anh hay giờ là Nữ Thần Ánh Sáng đang dùng cả bốn tay để thi triển một ma pháp đặc biệt, ảnh hưởng tới tâm linh của cả một vùng rộng lớn.

Khi nào ma pháp ấy còn được duy trì, tất cả mọi người đều sẽ không thể nào nhớ được trên đời từng tồn tại một người nắm giữ Ác Ma Khế Ước.

Vừa sử dụng pháp thuật có thể vặn vẹo tâm linh trên diện rộng, Chu Thị Minh Anh vừa thở dài chán nản.

“Ai mà ngờ được a, cái kế hoạch ấy đến bây giờ mới chính thức bắt đầu chẳng phải là do con trai chúng ta yêu nghiệt quá hay sao?

Việc An Bình lan tỏa truyền thừa ra đã giúp đám liên minh thảo phạt Ma Vương có hi vọng về chiến thắng.

Nếu không, với cái đà 4 năm không nổi một trận thắng đó, có lẽ bản khế ước đã phải được sử dụng từ lâu rồi.”

Than vãn xong, ánh mắt “Nữ Thần Ánh Sáng” giờ dõi theo thiếu nữ đang nhanh chóng tiến về hướng tây.

“Chờ đợi 4 năm có lẽ cũng không phải vấn đề gì, vì vừa vặn, con trai chúng ta cũng đã 18 tuổi rồi đi…”

Chương 86: Tình thế khó xử.