Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 515: Phiên ngoại, Mặt nạ da người.

Chương 515: Phiên ngoại, Mặt nạ da người.


Là một kẻ đã bước vào quá trình đột phá vô hạn siêu thoát.

Nên hiện tại, thân thể Lâm Lục Dạ vẫn đang không ngừng biến đổi, nhằm đắp nặn cho cô một chân thân phù hợp nhất với bản thân mình.

Nhưng trong quá trình đắp nặn này, Lâm Lục Dạ lại nhận ra một điều.

Dù cho cô có cố gắng đắp nặn lại bản thân mình như thế nào chăng nữa, thì rất có thể nhan sắc của cô vẫn sẽ bị phá hủy vĩnh viễn.

Nên vì lẽ đó, trong chưa đầy một giây, Lâm Lục Dạ cũng đã suy nghĩ kỹ.

Lòng bàn tay lạnh lùng không hơi ấm của cô chạm vào gương mặt tuyệt mĩ của bản thân mình.

Ngay sau đó, cô ta không ngần ngại mà dần lột ra tấm da mặt vẫn còn nguyên vẹn của cô.

Khi phần da thịt cuối cùng kết nối với thân thể hoàn toàn bị cắt đứt.

Trong lòng bàn tay Vĩnh Dạ Nữ Đế lúc này chính là tấm da mặt của cô, một tấm da mặt vẫn còn nguyên vẹn không một vết xước.

Còn nếu ai đó nhìn vào gương mặt hiện tại của Lâm Lục Dạ.

Dưới lớp da mặt của cô hoàn toàn không có bất cứ thớ cơ hay máu thịt nào ở lại đó.

Tất cả chỉ còn lại những hợp chất đen đặc như nhựa đường đang không ngừng chuyển động, những xúc tu bóng tối liên tục ngoe nguẩy trong vô thức.

Và rất nhanh chóng, từ trong những hợp chất đen đặc như màn đêm ấy một gương mặt mới của Lâm Lục Dạ đã được hình thành.

Lâm Lục Dạ vẫn là Lâm Lục Dạ, gương mặt ấy nhìn kiểu gì cũng là của một người duy nhất, nhưng mỗi phần gương mặt của cô ta lại khiến người có một cảm giác rất không cân đối, như thể một cặp sinh ba được cưỡng ép khâu lại cùng một chỗ.

Những vết nứt tan vỡ như gương, đen thâm thúy như vực sâu giờ này đã chia gương mặt xinh đẹp ấy ra làm ba phần.

Từ sống mũi trở xuống, do Lâm Lục Dạ không cho phép bất cứ ai có thể được hôn Bạch Hồn ngoại trừ cô, nên một phần ba gương mặt từ sống mũi trở xuống chính là thuộc về Vĩnh Dạ Nữ Đế.

Còn hai phần gương mặt còn lại, bên trái chính là quá khứ Cổ Thần Bóng Tối của cô, bên phải là tương lai Ghế Số 11.

Không muốn bất cứ ai chứng kiến gương mặt của mình ở hiện tại, càng không muốn Bạch Hồn thấy được bản thân cô giờ đã trở nên xấu xí, không thể diễn tả như thế nào.

Trên gương mặt cô nàng, Vĩnh Dạ Nữ Đế đã dùng một chuỗi các trang sức bằng vàng để che đi những vết nứt khó coi, kèm theo đó một tấm lụa tím cũng được sử dụng để che đi nhan sắc đã bị biến dị của cô.

Nhìn vào tấm mặt nạ da người cô đang cầm trên tay, Lâm Lục Dạ cũng chỉ có thể thở dài, chế tác nó thành một Thần Khí mới.

Với sức mạnh từ một thực thể siêu thoát, vô tận năng lượng bùng lên, truyền vào trong chiếc mặt nạ da người ấy, đảm bảo cho vẻ ngoài của chiếc mặt nạ ấy vẫn sẽ luôn hoàn hảo dù cho có bất cứ điều gì xảy ra.

Về chân thân của cô hiện tại, bộ áo giáp hiệp sĩ đã tan chảy, dán chặt vào từng tấc da thịt cô, tạo thành một bộ đồ bó sát.

Vô số vòng xoáy luân hồi ẩn hiện, khiến cho cả người cô như có thêm vô tận các con mắt khác nhau.

Thêm bốn cánh tay mới nữa được mọc ra, bên trong lòng bàn tay là những Thần Khí có tác dụng khác nhau, một thanh đại kiếm bóng tối, cặp v·ũ k·hí Hắc Ám Luân Hồi Vuốt, thanh sabre Hắc Ám Kinh Hoàng,…

Tất cả đều đã có mặt đầy đủ.

Phía sau lưng cô, Áo Choàng Thần Ẩn cũng đã được tu bổ hoàn tất.

Một chiếc áo choàng với vô số cánh tay thon ngọc ngà xen lẫn bên trong những cây lông vũ đen tuyền mọc ra, tất cả khiến người cảm thấy phải rùng mình, không biết được rằng sau lưng cô ta còn ẩn chưa bao nhiêu bí mật rợn người nữa.

Bước ra một bước tiếp theo, dưới chân Lâm Lục Dạ giờ này lại chính là đại dương Vô Tận Luân Hồi.

Trong đại dương vô hạn ấy, có một con vật khổng lồ nào đó đang ẩn hiện.

Vô số những vòng xoáy luân hồi sôi trào, khi Luân Hồi Dị Long trồi lên khỏi mặt biển, có thể tự do bay lượn mà không bị luân hồi trói buộc nữa.

Nhưng đại dương luân hồi cũng đâu muốn bỏ qua con rồng ấy, khi cả vùng biển vô tận này cũng dần hóa thành một phần của con quái vật, cùng nó bay xuyên qua vô hạn các thế giới.

Trên đầu con quái vật khổng lồ ấy, Vĩnh Dạ Nữ Đế nhìn vào chiếc mặt nạ da người, nhìn vào hành trình đã có thể đột phá của chính bản thân mình.

Sau đó, ánh mắt cô nhìn thẳng vào hư không vô tận, như thể đang nói chuyện với một kẻ nào đó đang ẩn mình.

“Chậc, ta thật không ngờ được, trong suốt sự tồn tại dài dằng dặc của mình, lại có một ngày ta bị đám các người áp chế lại.

Mấy người các ngươi bày kế, muốn sử dụng tình yêu để níu kéo ta lại, ngăn không cho ta gây chuyện nữa sao?

Chỉ có thể nói các ngươi thành công rồi đấy.”

Cuối cùng, ánh mắt cô nhìn về Liên Minh Nhân Loại, nhìn vào Bạch Hồn giờ này đang chuẩn bị cho chiến dịch sắp tới của hắn.

Trong phòng làm việc của mình, hóa thân của Bạch Hồn tại thế giới thực hiện tại đang phải không ngừng tính toán, chuẩn bị cho cuộc chiến với Diệt Thần Hội sắp tới.

Nhưng ngay lúc này, không hiểu sao trong đầu Bạch Hồn lại cảm nhận được hắn giống như đã quên đi thứ gì đó rất quan trọng.

Thân là một thực thể nửa bước siêu thoát đi theo con đường linh hồn và tinh thần lực.

Chắc chắn không có chuyện Bạch Hồn bị hoang tưởng hoặc có ảo giác gì ở đây.

Rà quét ý thức, Bạch Hồn không hề tìm thấy bất cứ điều gì bất thường xảy ra với tâm linh của hắn.

Chứng tỏ vẫn không có thủ đoạn nào đủ mạnh để có thể ảnh hưởng tới những suy nghĩ, những quyết sách của hắn ta.

Và sau vài phút không ngừng tìm kiếm sự bất thường trong tâm linh mình.

Bạch Hồn lúc này mới nhận ra.

Không biết từ lúc nào, Lâm Lục Dạ đang dần biến mất trong kí ức của hắn.

Lịch sử của cả thế giới giống như đã bị thay đổi hoàn toàn.

Như thể người con gái hắn yêu chưa bao giờ tồn tại.

Nhưng với kí ức kinh người của mình, Bạch Hồn vẫn có thể nhớ tới những kỉ niệm giữa hắn và cô.

Chỉ là gương mặt của cô đã càng lúc càng trở nên mờ nhạt, tới cả Bạch Hồn cũng không thể nhớ nổi nữa mà thôi.

Ngay lập tức, để tránh việc mình sẽ hoàn toàn quên đi Lâm Lục Dạ, hắn phải liên tục nhắc nhở bản thân mình, rằng cô từng tồn tại.

Nhưng dù cho có cảm thấy thẫn thờ trước việc cô biến mất, Bạch Hồn vẫn nở một nụ cười trên môi.

Ánh mắt hắn nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn vào màn đêm bất tận của vũ trụ rộng lớn.

“Hiện tượng này, chẳng lẽ em đã thành công rồi sao? Lục Dạ?”

Đúng lúc này, Bạch Hồn chợt nhíu mày lại.

Khi hắn phát hiện ra một Thần Khí đột ngột xuất hiện ngay bên trong phòng làm việc của mình.

Một chiếc mặt nạ da người không biết từ lúc nào đã xuất hiện ở nơi đó.

Không hề hoảng loạn khi thấy Thần Khí ấy xuất hiện.

Bạch Hồn lại gần và nâng niu chiếc mặt nạ ấy trong lòng bàn tay mình.

Một cảm giác vừa quen thuộc nhưng cũng đầy xa lạ xuất hiện trong lòng hắn ta.

Dù không thể nhớ được gương mặt này là ai, nhưng chắc chắn một điều, gương mặt trên mặt nạ da người này chính là của Lâm Lục Dạ, đạo lữ của hắn.

Bạch Hồn nhanh chóng giám định tác dụng của Thần Khí trước mắt.

Vĩnh Dạ Nữ Đế Mặt Nạ Da Người: Một chiếc mặt nạ mà trên đời chỉ có hai người duy nhất có thể sử dụng, nếu có người thứ ba thì đó là đứa con của hai người họ.

-Vĩnh Dạ Triệu Hoán: Có thể kêu gọi một thực thể siêu thoát tới để chi viện trong những tình huống nguy cấp nhất.

Nhìn qua hai dòng giới thiệu của Thần Khí trước mắt, Bạch Hồn cũng hiểu được ý của Lâm Lục Dạ khi đưa cho hắn chiếc mặt nạ này để làm gì.

Cô ta đang sợ hắn sẽ không thể nào qua nổi trong trận chiến trước mắt với Diệt Thần Hội.

Ánh mắt Bạch Hồn lúc này nhìn về phía bức ảnh chụp gia đình đã được treo trên bức tường của phòng làm việc.

Gương mặt Lâm Lục Dạ có trên bức ảnh ấy đã hoàn toàn biến mất, chỉ để lại ảnh chụp của Bạch Hồn, đứa trẻ cùng với một người phụ nữ không có gương mặt đầy quỷ dị.

Nếu như trong bức ảnh đó không có hình bóng của Bạch Hồn, có lẽ giờ cả bức ảnh cũng đã tan biến và bị c·hôn v·ùi hoàn toàn khi thế giới tuyến biến đổi.

Nâng chiếc mặt nạ da người trong tay mình, Bạch Hồn đem nó đặt tại vị trí gương mặt của Lâm Lục Dạ trên bức ảnh.

Ngay lập tức, món Thần Khí này tự động phân tách, một phân làm hai, phân thân của nó đeo lên trên bức ảnh gia đình, tạo thành vết tích duy nhất của Lâm Lục Dạ còn sót lại trên thế giới này.

Cất kỹ chiếc mặt nạ trong người mình.

Bạch Hồn lúc này lấy ra một tấm danh th·iếp, một thứ có thể dẫn hắn đi thẳng tới tổng bộ Cenplura của đám Diệt Thần Hội.

Trong đầu Bạch Hồn giờ này cũng đã nghĩ ra một kế hoạch, thứ giúp hắn có thể dành được chiến thắng tuyệt đối trước đám Diệt Thần Hội kia.

Để hoàn thành nhiệm vụ này, Bạch Hồn không sử dụng những Hư Ảo Thân thông thường nữa.

Hắn lấy ra một trong một trăm tia ý niệm còn sót lại.

Dù cho Bạch Hồn đúng là đã trị xong thương thế của mình, nhưng con đường cũ của hắn đã b·ị đ·ánh gãy.

Nên giờ này, hắn đã phải rẽ sang một con đường siêu thoát mới.

Nên vì đó, những ý niệm tương lai chung quy vẫn chỉ là những thứ v·ũ k·hí bị giới hạn, không còn khả năng sản xuất hàng loạt như lúc trước.

Tương tự như khi Bạch Hồn tạo ra cái hóa thân Bạch Kỳ Quân của hắn.

Một tia ý niệm được Bạch Hồn thả ra, nhanh chóng hóa thành một hiệp sĩ trong bộ áo giáp trắng.

“Hình như thánh thiện quá, không được, đổi lại ngoại hình sao cho tàn ác hơn đi.”

Nghe theo lệnh Bạch Hồn, bộ hóa thân trước mắt gật đầu, hóa thành một ác ma với bộ da trắng như bạch tạng.

Bạch Hồn gật đầu khi nhìn thấy ngoại hình mới của hóa thân mình, hắn đưa cho ác ma trắng ấy tấm danh th·iếp trên tay.

“Đây, cầm lấy cái thứ này và thâm nhập vào Cenplura đi.”

Chương 515: Phiên ngoại, Mặt nạ da người.