Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 619: Lâm Lục Dạ mặt nạ da người.
Thấy chủ thể của mình đã trấn áp lại thủ lĩnh của Diệt Thần Hội chỉ trong một đòn duy nhất.
Đám hóa thân của Bạch Hồn giờ vui mừng không thôi.
“Haha, chủ thể của chúng ta đã ra tay thì gạo cũng phải xay ra bánh rán.”
“Xem ra chúng ta không cần phải chơi trò đuổi bắt nào ở đây nữa rồi a.”
Nhưng đám người này chưa cười được bao lâu.
Thì trên bầu trời, cả đám Lâm Bạch đang tràn vào thực tại này đều giống như phát cuồng ngay khi chứng kiến gốc cây to lớn ấy.
“Đáng c·hết! Đáng c·hết a!”
“Thế quái nào cái tên chỉ là một công cụ kia lại có thể mạnh được tới như vậy?”
“Chỉ là một hạ nhân, một tên vực ngoại thiên ma, thế mà cũng dám cao hơn chúng ta một đầu hay sao?
Ngươi đã có đường tìm tới chỗ c·hết!”
Cảm nhận được vô số ác ý đang nhắm về phía mình.
Ánh mắt to lớn của Bạch Hồn dịch chuyển sự chú ý một chút.
Hắn chứng kiến được từ trên bầu trời, một dòng thác đen như vô cùng vô tận đang giáng xuống.
Vô số các Lâm Bạch đang hướng thẳng về phía Bạch Hồn, không ngừng sử dụng đủ mọi loại công kích của chúng.
Nhưng với một thế giới mạnh như Bạch Sắc Địa Phủ, lớp phòng ngự thứ nhất của hắn cũng quá là rắn chắc, không phải là thứ mà đám Lâm Bạch kia có thể đục xuyên qua một cách dễ dàng.
Chứng kiến đám Lâm Bạch từ những thực tại khác đang tập kích chủ thể của mình.
Đám Hư Ảo Thân và những quyến tộc Bạch Hồn Tinh Linh cũng bắt đầu xuất kích.
Một trận đại chiến trên bầu trời đã diễn ra, khiến không gian hoàn toàn bị nhuộm trong hai màu đen và trắng liên tục tan hợp hợp tan.
Nhưng với tình hình hiện tại, dù cho vô số các hóa thân, các quyến tộc của Bạch Hồn có đi ra đánh chặn đám Lâm Bạch kia chăng nữa.
Dù cho mỗi thành viên trong Bạch Sắc Địa Phủ này đều có thể hồi sinh và trỗi dậy sau khi bị tiêu diệt một lần nữa.
Bạch Hồn vẫn cảm thấy có gì đó rất không ổn trên chiến trường.
Một cảm giác khiến hắn như thể đang bị đè bẹp, bị áp đảo bởi quân số kẻ thù.
Giờ này, ánh mắt của Bạch Hồn vô cùng lạnh lùng mà nhìn về phía tên Richard Đồ Tể Máu kia.
Chỉ cần lấy đi cái Thần Khí trong tay hắn, đóng lại mấy cái cánh cổng không gian trên bầu trời.
Như vậy, Bạch Hồn có thể sẽ dễ dàng vượt qua được một kiếp này.
Thấy ánh mắt của tên Bạch Hồn tà đạo nhìn về phía mình như vậy, thủ lĩnh của Diệt Thần Hội không những không sợ.
Trái lại, hắn cũng trừng mắt nhìn Bạch Hồn.
Thần Khí trong tay hắn lúc này nhẹ nhàng lóe sáng.
Dù cho có đang bị trọng thương do nuốt phải hắc ám của Lâm Lục Dạ chăng nữa, dù cho tình trạng hiện tại có hỏng bét như thế nào chăng nữa.
Richard cũng chắc chắn không đầu hàng một cách dễ dàng như vậy được.
Nên ngay sau khi món Thần Khí trên tay hắn lóe sáng.
Giờ này, trên bầu trời hoàng hôn đỏ máu của Cenplura, không chỉ có một góc trên đỉnh đầu là xuất hiện những cánh cổng không gian nữa.
Mà từ bốn phương tám hướng, vô số những cánh cổng không gian mới được tạo ra, phủ kín toàn bộ vùng không gian hư vô nằm ngoài không thời gian này.
Và lần này, đi ra từ nơi đó không chỉ có những tên Lâm Bạch nhìn có vẻ tâm thần kia.
Mà từ phía những cánh cổng thời không ấy, cũng bắt đầu xuất hiện những thành viên mới của Diệt Thần Hội.
Chúng là những thân tín đã được Richard cử đi tới vô số những thực tại khác để tuyển thêm người.
Nên hiện tại, Bạch Hồn đang phải đối đầu với một đội quân đông tới vô cùng vô tận.
“Richard Đồ Tể Máu, giao ra món Thần Khí đó cho ta.
Nếu không ngươi sẽ cảm thấy hối hận về sự tồn tại của mình.”
Giọng nói mang đầy ô nhiễm tới từ một thực thể không thể diễn tả vang lên.
Một giọng nói lạnh lùng có tính xuyên thấu cực mạnh, xuyên thẳng qua thần hồn, xuyên tới tận những nơi sâu xa nhất của suy nghĩ.
Và tiếng nói ấy khiến cho kẻ nghe thấy nó phải cảm thấy đau đớn không thôi, khi mà nó có thể khiến cho bất cứ ai nghe thấy buộc phải làm theo những mệnh lệnh mà chủ nhân giọng nói ấy ra lệnh.
Nhưng với một thực thể nửa bước siêu thoát thâm niên như thủ lĩnh Diệt Thần Hội.
Hắn có thể dựa vào ý chí mạnh mẽ của mình mà chống lại được thủ đoạn tới từ Bạch Hồn.
“Khụ, hahaha, nằm mơ đi Bạch Hồn tà đạo.
Ta sẽ nằm ở nơi đây, nhìn vào cái cảnh ngươi bị người vây công, bị cả đám vây đ·ánh t·ới c·hết vào tương lai gần.
Đừng hòng ta giao Thần Khí của mình cho ngươi.”
Ngay sau lời nói ấy, Richard Đồ Tể Máu lập tức sử dụng tất cả sức mạnh trong thân thể mình, tạo thành một loại lá chắn đủ mạnh, có thể ngăn chặn đủ loại công kích khác nhau.
Thấy vậy, Bạch Hồn giờ cảm thấy khó chịu không thôi, như thể hắn hiện tại đang cầm trong lòng bàn tay mình một con rùa chui đầu vào vỏ.
Hắn muốn bóc cái mai rùa ấy ra không phải là không thể, nhưng điều này chắc chắn sẽ khiến Bạch Hồn phải tiêu hao một lượng lớn năng lượng và thời gian.
Mà hiện tại, Bạch Hồn đang trong một trận đại chiến, phải đấu với những đội quân vô cùng vô tận.
Nên hắn không thể nào phân tâm, vừa đập phá cái mai rùa kia, vừa đối phó với kẻ địch nhiều tới vô hạn cho được.
Giờ, ngoài cắn răng cắn lợi mà chống lại cái đội quân vô hạn này ra, Bạch Hồn cũng chẳng thể nghĩ ra được chủ ý nào tốt hơn nữa.
Cắn răng, Bạch Hồn lập tức cho gọi ra hai hóa thân cực mạnh khác của hắn.
Một người chính là tên thư sinh áo trắng, trên người lúc nào cũng treo một nụ cười gian xảo như một con hồ ly, một kẻ nói mình lấy cờ nhập đạo nhưng lại là kẻ không biết chơi cờ, Bạch Kỳ Quân.
Còn người còn lại chính là một hóa thân khác, là ác quỷ dữ tợn với làn da trắng như bạch tạng, một kẻ luôn ẩn giấu bản thân mình rất tốt, khiến người gần như quên đi sự tồn tại của hắn ngay từ lần đầu gặp mặt.
Một gián điệp Bạch Hồn đã cài vào trong Cenplura, Bạch Quỷ.
Hai người này đều có chiến lực vô cùng mạnh mẽ.
Với tên thư sinh áo trắng kia.
Hắn lập tức bày ra một bàn cờ bao phủ toàn bộ chiến trường.
Trong bàn cờ này, Bạch Kỳ Quân tạm thời tiến vào tầm nhìn của một thực thể siêu thoát.
Hắn bày binh bố trận, dễ dàng xử lý vô số kẻ địch, nghiền nát chúng dễ như thể nghiền nát một đám sâu kiến.
Còn về một phương hướng khác.
Rất nhiều thực thể đang bình yên tiến về phía trước, nhưng trong thoáng chốc, cả người chúng bỗng dưng biến mất không một dấu vết.
Một vài người m·ất t·ích, cả đám nửa bước siêu thoát đang tiến quân chắc chẳng ai để ý tới làm gì.
Nhưng nếu như con số m·ất t·ích ấy đã lên tới hàng ngàn, hàng chục ngàn chỉ trong vài phút.
Tất cả những kẻ đang cố t·ấn c·ông về phía Bạch Hồn giờ đều cảm thấy lạnh gáy vô cùng.
Khi Bạch Quỷ xuất hiện một lần nữa, hóa thân của Bạch Hồn giờ cũng đã phải thở dốc.
Trên tay hắn hiện đã là nửa người trên của một tên nửa bước siêu thoát xui xẻo nào đó.
Ở bên cạnh hắn, Bạch Kỳ Quân vừa mới đột nhiên xuất hiện như bước ra từ hư không.
Trên người tên này cũng đã mồ hôi nhễ nhại không kém.
Dù cho có thể bước vào lĩnh vực của một thực thể siêu thoát trong thời gian ngắn chăng nữa, nhưng càng ở lâu trong lĩnh vực ấy, tiêu hao của Bạch Kỳ Quân càng trở nên to lớn.
Do đó, dù cả hai hóa thân này đã dốc sức chiến đấu, nhưng những nỗ lực của họ vẫn là không đáng để nhắc tới trên chiến trường.
Những chỗ trống do hai hóa thân cực mạnh này gây ra lại một lần nữa bị lấp đầy bởi số lượng kẻ địch.
Thấy tình hình chiến trường càng lúc càng không ổn.
Bạch Hồn biết, giờ không phải là lúc hắn có thể giấu bài được nữa.
Nên ngay lúc này, hắn cắn răng lấy ra 98 tia ý niệm quý giá còn sót lại.
Và trong nháy mắt, từ phía Bạch Sắc Địa Phủ, 98 khí tức mới đã xuất hiện, trấn áp toàn bộ chiến trường.
Đây chính là những hóa thân cực mạnh, chiến lực của mỗi một người đều có thể so sánh được mới một quân đoàn cả trăm ngàn thực thể nửa bước siêu thoát.
Với sự giúp sức của những hóa thân mới, chiến trường đang ngột ngạt nay có thể dễ thở hơn đôi chút.
Trong khi Bạch Hồn còn đang bận ứng phó với đội quân đông vô hạn đó.
Bên trong lá chắn của mình, Richard Đồ Tể Máu giờ vừa luyện hóa sức mạnh bóng tối của Lâm Lục Dạ, hắn cũng không quên thăm dò tình hình bên ngoài chiến trường.
Ban đầu, khi chứng kiến Bạch Hồn có tới tận 3 hóa thân có chiến lực tương tự mình ở thời đỉnh cao, đạo tâm của Richard đã suýt nữa tan vỡ.
Không lâu sau đó, khi chứng kiến được tên Bạch Hồn tà đạo kia có thể lôi ra thêm 98 thực thể có sức mạnh không hề thua kém mình.
Trước đây, khi biết rằng vào cái lúc Diệt Thần Hội của mình đột kích lãnh địa của Bạch Hồn.
Tất cả những thế lực xung quanh đều trợ giúp, nhưng Bạch Hồn đều từ chối thẳng thừng tất cả những yêu cầu đó, hắn một mình đương đầu với cả một đạo quân nửa bước siêu thoát đông gấp không biết bao nhiêu lần mình.
Khi đó, thủ lĩnh của Diệt Thần Hội đã đánh giá Bạch Hồn là cuồng vọng, là không biết lượng sức.
Hắn cứ nghĩ rằng mình có thể chém g·iết được Bạch Hồn tà đạo một cách nhẹ nhàng, ngay sau đó hắn có thể thu hoạch được vị cách cuối cùng của Liên Minh Nhân Loại mà siêu thoát.
Nhưng hắn đã nhầm.
Không lâu sau, Richard đã phải bất ngờ trước việc người của Bạch Hồn đã đánh tới tận pháo đài Vand.
Hắn vẫn cứ nghĩ, lực lượng đó chắc chắn là một đội quân chính quy được lãnh chúa Bạch Hồn trả một cái giá lớn để thuê về.
Chỉ cần đóng cửa pháo đài, chờ cho đối thủ hết đ·ạ·n cạn lương, không còn đủ tài chính để duy trì lực lượng vây hãm pháo đài Vand nữa.
Khi đó, Diệt Thần Hội có thể phản công, lần nữa dành lại được lợi thế trên chiến trường.
Nhưng ngày qua ngày, năm qua năm, tên Bạch Hồn kia giống như thể sở hữu nguồn tài chính vô hạn, có thể duy trì một lực lượng các thực thể nửa bước siêu thoát suốt cả trăm năm mà không hề có ý định rút lui.
Khi đó, thủ lĩnh của Diệt Thần Hội phải hoảng hồn, khó có thể tin nổi trước những gì Bạch Hồn bày ra.
Và giờ, khi chính mắt chứng kiến lực lượng khổng lồ mà Bạch Hồn đã triển khai.
Richard đã hiểu, tại sao tên Bạch Hồn tà đạo kia lại dám một mình thách thức cả cái Diệt Thần Hội của hắn rồi.
Một cảm giác vô cùng ghen ghét bắt đầu xuất hiện trong lòng, nhưng cũng rất nhanh chóng, cái thứ cảm giác tiêu cực có thể ảnh hưởng tới lý trí ấy đã lập tức bị Richard bóp tắt.
Ánh mắt tên Đồ Tể Máu nhíu lại.
Có vẻ như tấm lá chắn của hắn có thể chặn lại phần lớn những loại công kích khác nhau, nhưng nó không thể chặn lại tất cả.
Vì vừa rồi, suýt nữa tâm linh của Richard lại bị Bạch Hồn xâm nhập một lần nữa.
Đây mới chỉ là một lần giao phong đầu tiên.
Vì không lâu sau đó, những đợt sóng tâm linh mới lại xuất hiện, ảnh hưởng thẳng vào tâm trí của thủ lĩnh Diệt Thần Hội.
Một cảm giác khó chịu, vô cùng kích động xuất hiện trong lòng.
Nó như thể có ai đó đang thét vào lỗ tai Richard, muốn hắn đi ra ngoài kia, đối đầu với lại nỗi sợ của mình đi.
Nếu còn trốn tránh như thế này nữa, tên Đồ Tể Máu chắc chắn sẽ không thể nào đột phá tới cái cảnh giới vô hạn siêu thoát kia.
Nhưng thay vì xúc động mà làm theo những âm thanh đang nổi lên trong lòng mình, Richard vẫn nhẫn nhịn lại tất cả.
Hắn biến mọi cảm xúc nảy sinh của mình hóa thành động lực, tăng tốc độ luyện hóa hắc ám của Cổ Thần Bóng Tối.
Và trong quá trình luyện hóa này, hắn cũng đã nhận ra một chuyện.
Thứ năng lượng tên linh chất của tên Bạch Hồn kia chính là tác nhân chính, khiến cho Richard cảm thấy như vô số con ruồi bay loạn trong não mình.
Nhưng giờ, khi mà đã có thứ năng lượng mới là hắc ám gia nhập vào trong thân thể.
Một chuỗi cân bằng mới đã nhanh chóng được tạo dựng.
Giờ này, với sức mạnh từ 4 chủng loại năng lượng khác nhau, trong đó có 3 chủng năng lượng đã đạt tới cấp độ siêu thoát.
Richard giờ cảm thấy sức mạnh của mình đã gia tăng theo cấp số nhân.
Một cảm giác thỏa mãn xuất hiện trong lòng, khiến tủ lĩnh của Diệt Thần Hội hiện tại chỉ muốn phát tiết thứ lực lượng đang dâng trào ấy ra.
Nắm đấm mạnh mẽ đầy cuồng bạo và hỗn loạn được tên Đồ Tể Máu tung ra, dễ dàng nghiền nát thứ lá chắn mạnh mẽ mà hắn đã dựng lên.
Không dừng lại ở đó, nắm đấm ấy còn tiếp tục đánh thẳng vào nhánh rễ của Bạch Hồn, khiến cái thứ to lớn ấy bị dịch sang một bên, làm Richard có thể dễ dàng thoát khốn.
Nhưng có được tự do một lần nữa, làm sao thủ lĩnh của Diệt Thần Hội có thể bỏ qua cho kẻ thù của mình.
Nắm chặt thanh đao trong tay, bốn loại năng lượng, ba màu sắc đen, trắng, đỏ lần lượt xuất hiện trên Thần Khí ấy.
Cảm nhận được khí tức dưới gốc cây của mình, Bạch Hồn vốn đang chú ý vào trận chiến trước mắt nay lập tức phải phân tâm.
Hắn mọc thêm vài con mắt mới trên thân cây màu trắng, nhìn thẳng về phía kẻ vừa thoát ra khỏi sự trấn áp tới từ cái rễ cây của hắn.
Chứng kiến cái thứ mà tên thủ lĩnh Diệt Thần Hội đang cầm trong tay.
Bạch Hồn muốn ngăn lại đối phương nhưng cũng đã quá muộn.
Một đạo đao khí ba màu được chém ra, bay thẳng với khí thế, uy lực như muốn cắt đôi Bạch Sắc Địa Phủ ra làm hai nửa.
Khi mà Bạch Hồn đã chuẩn bị tinh thần cho việc phải chịu trọng thương, khiến thực lực suy giảm và lâm vào một vòng khổ chiến.
Bỗng chợt, hắn cảm nhận được vết chém chặn ngang thân cây của mình.
Nhưng chỉ khác là, sức sát thương của đạo đao khí vô cùng dọa người ấy chỉ đủ để khiến gốc cây của Bạch Hồn có thêm một vết xước.
Nghĩ tới đây, nghĩ tới màu sắc trên thanh đao của đối phương.
Dù không biết hai loại năng lượng chính đã gây sát thương cho mình là gì đi nữa, Bạch Hồn cũng có thể đoán được hai loại năng lượng còn lại là linh chất, và hắc ám tới từ Lâm Lục Dạ.
Hai thứ năng lượng mà hắn gần như có thể miễn nhiễm.
Tuy sức sát thương của đòn t·ấn c·ông vừa rồi đúng là không quá mạnh để gây trọng thương, nhưng nó cũng đủ sức để tạo một lỗ hổng trên hàng phòng ngự của Bạch Hồn.
Và một con đê ngàn dặm có thể bị hủy bởi tổ kiến, đừng nói gì tới một vết đao đủ để phân chia thế giới đó.
Nên ngay lập tức, đã có những thực thể nhận ra được lỗ hổng của hàng phòng ngự Bạch Hồn.
Chúng nhanh chóng chui vào thông qua vết đao to lớn ấy.
Nên trận chiến tiếp theo sẽ diễn ra ngay bên trong Bạch Sắc Địa Phủ.
Dù cho có lợi thế sân nhà chăng nữa, nhưng số lượng quá áp đảo của đối phương cũng là một vấn đề.
Ngay khi Bạch Hồn đang gặp khó khăn sinh tử.
Tại một căn phòng bảo tàng nào đó thuộc Bạch Sắc Địa Phủ.
Thần Khí do Lâm Lục Dạ để lại cho Bạch Hồn, Vĩnh Dạ Nữ Đế Mặt Nạ Da Người lúc này không ngừng run rẩy.