Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 624: Phiên ngoại: Nếu để chương này về chương 1, đây sẽ là một bộ truyện Tiên Đế trọng sinh.

Chương 624: Phiên ngoại: Nếu để chương này về chương 1, đây sẽ là một bộ truyện Tiên Đế trọng sinh.


“Siêu thoát sao?

Thật nhàm chán, thế này có khác gì một người bình thường không chứ?

Mà thậm chí, với cái hình thái sinh mạng hiện tại của ta, muốn lấy vợ chắc chắn là một chuyện không thể nào có thể xảy ra rồi.

Biết thế quanh quẩn ở cái ngưỡng nửa bước siêu thoát cho vui.”

Trong màn đêm của thành phố an tĩnh, dưới chân của một cột đèn nào đó, một thanh niên trắng từ đầu tới chân hiện tại đang vân vê điếu thuốc trong tay, không ngừng nuốt mây nhả khói.

Ngay khi thanh niên ấy đang cảm thấy vô cùng nhàm chán, bỗng chợt, từ phương xa, những tiếng bước chân cộc cộc vang lên, phá vỡ đi màn đêm tĩnh lặng.

Ánh mắt Lâm Bạch nheo mắt lại, nhìn về phương hướng đó.

Từ trong bóng tối nơi cuối con hẻm.

Một nhóm người kỳ lạ gồm ba người đang tiến gần tới cột đèn đường ấy.

Dẫn đầu họ là một gã trong bộ áo choàng đen thần bí phủ kín cả thân thể, tầm mắt hắn ta bị che lại hoàn toàn bởi một biểu tượng hình con mắt được trang trí từ vàng và hồng ngọc.

Tuy chỉ là một biểu tượng, nhưng không hiểu sao, Lâm Bạch có thể cảm nhận được biểu tượng hình con mắt ấy đang nhìn về phía mình.

Bên cạnh hắn ta là một tướng quân trong bộ quân phục hiện đại màu đen bóng, mắt trái, tay phải, chân trái của người này đều đã được thay thế bởi những chi tiết máy móc hiện đại.

Và người còn lại là một thanh niên trẻ trong bộ vest đen cũ nát, bộ dáng lại giống như một ông chú trung niên phong trần với mái đầu xù, và trên tay hắn là một thanh kiếm hoa lệ nhưng nội liễm.

Với sự xuất hiện của ba người họ.

Cả thế giới xung quanh đang nhanh chóng tan vỡ, như thể một người từ một giấc mơ bị kéo một lần nữa trở lại hiện thực.

Và tại hiện thực này, thanh niên Lâm Bạch nào còn lại ở đó nữa, mà chỉ là một gốc cây trắng với vô số những con mắt mọc ra, nhìn chằm chằm vào ba người đi tới.

“Các vị, nếu ta nhớ không lầm mấy người thuộc về Liên Minh Nhân Loại đi, tới chỗ ta làm gì đây chứ?”

Nhưng thay vì trả lời Lâm Bạch, chỉ thấy tên bí ẩn dẫn đầu phái đoàn của Liên Minh Nhân Loại đang nhìn vào danh sách trong tay mình.

“Xem nào, màu trắng, chuẩn, quá hợp luôn.

Có nhu cầu muốn lấy vợ, cũng quá hợp để đem đi gả cho Cổ Thần Bóng Tối kia, chuẩn.

Về năng lực, cái này không sao.”

Khi đã xem xét xong danh sách có trong lòng bàn tay mình, biểu tượng hình con mắt của Ghế Số 1 nhìn chằm chằm vào cái cây đang đứng trước mặt hắn.

“Lần đầu tiên gặp mặt, ta là Ghế Số 1 của Liên Minh Nhân Loại.

Do nghe nói người anh em đây đang có nhu cầu muốn tìm vợ, nên ta tới đây để làm mai mối mà thôi.”

Nghe đối phương nói vậy, Lâm Bạch lập tức có đôi chút hứng thú với cuộc trò chuyện lần này.

“Ý của ngươi là sao đây, Ghế Số 1, ta tò mò không biết, các ngươi liệu có cách nào để một kẻ đã không còn là người như ta có thể lấy được vợ đây.”

Dù miệng nói vậy, nhưng ai cũng có thể cảm nhận được, trong giọng nói của gốc cây trắng kia rõ ràng không quan tâm lắm về việc có vợ hay không.

Cái hắn quan tâm chỉ là chuyện có những yếu tố mới xuất hiện trong cuộc đời nhàm chán của mình, khiến nó trở nên có ý nghĩa hơn một chút mà thôi.

Không giải thích nhiều, Ghế Số 1 chỉ đơn giản là đưa một bản hợp đồng tới ngay trước mặt Lâm Bạch.

Nhìn vào hợp đồng trong tay, những con mắt có trên cái cây trắng kia đều lập tức phải nhíu lại.

“Ngươi muốn để ta xin nghỉ việc tại Vĩnh Hằng Phi Hạm sao?

Các ngươi công khai đào người như vậy mà không sợ có người đến đánh cho một trận ư?”

Nhưng nhìn vào cái gương mặt vẫn đang nở nụ cười của Ghế Số 1, rõ ràng hắn đã có chuẩn bị rất kỹ cho chuyện ngày hôm nay.

“Haha, yên tâm đi Lâm Bạch, dù sao đây cũng không phải lần đầu Liên Minh Nhân Loại hợp tác với Vĩnh Hằng Phi Hạm.

Và ta cũng từng đào được một người trong số các ngươi về làm cho mình.

Với lại, ta cũng đã nói qua với thuyền trưởng của ngươi rồi, nên yên tâm.”

Ngay khi Ghế Số 1 vừa nói xong câu ấy, Lâm Bạch có thể cảm nhận được, một thực thể khác có mặt tại nơi đây.

Một kẻ cũng ăn mặc thần bí không kém tên Ghế Số 1 kia, chỉ khác người này đội thêm một chiếc mũ tam giác, với những chiếc lông vũ đỏ lửa làm trang trí.

“Thuyển trưởng, ông có mặt tại chỗ này làm gì vậy?”

Lâm Bạch cảm nhận được có chuyện gì đó không ổn đang diễn ra, nếu như người đang đi tới không phải là lãnh đạo cấp trên của mình, hắn đã lập tức rời khỏi nơi đây.

Khi có sự xuất hiện của thuyền trưởng Vĩnh Hằng Phi Hạm, Lâm Bạch cũng đã dần hiểu được đang có chuyện gì xảy ra với mình.

“Lâm Bạch à, cứ yên tâm mà đi theo đám Liên Minh Nhân Loại kia đi.

Dù cho chú mày có trở thành một Chủ Thần ở bên Liên Minh Nhân Loại chăng nữa, tại Vĩnh Hằng Phi Hạm này vẫn sẽ có một vị trí được treo chỗ cho chú.

Cùng một lúc làm hai công việc, hưởng hai mức lương khác nhau, chú thấy thế nào?”

Biết là thế lực của mình đang có hợp tác với Liên Minh Nhân Loại, Lâm Bạch cũng vô cùng tò mò và nhìn vào hợp đồng.

Và không lâu sau đó, hắn đã lập tức đồng ý mà ký vào bản hợp đồng ấy.

Dù sao mọi đãi ngộ đúng như hai vị thủ lĩnh của hai thế lực kia đã nói, và đồng thời.

Trong đó, có một điều khoản làm Lâm Bạch khá chú ý, đó là có cơ hội có thể cưới vợ, nhưng hắn cũng chỉ lướt qua mà thôi.

Hắn thề hắn không chú ý tới cái ghi chú đó.

Sau khi đã xem xong bản hợp đồng, đặt bút và ký tên, giờ Lâm Bạch lập tức nằm ngã ngửa, nhìn về phía đám người Liên Minh Nhân Loại.

“Được rồi, giấy trắng mực đen xong xuôi rồi đấy, giờ các ngươi định làm gì để ta trở thành một thành viên trong Liên Minh Nhân Loại đây?”

Ánh mắt của những người còn lại lập tức nhìn về phía tên kiếm sĩ đầu xù.

“Diệp Hiên, ra tay đi em, ra tay nặng như thể thằng cha đó có thù g·iết vợ em vậy.”

Vừa nói câu đó xong, tên kiếm sĩ đã xuất hiện ngay phía sau lưng Bạch Hồn, một đường kiếm lập tức chia đôi cái cây trắng đó thành hai nửa.

Có vẻ, nửa dưới của Bạch Hồn đã không còn ý chí của hắn điều khiển, nó chỉ còn là một dạng tồn tại tương tự các Thần Khí mà thôi.

Lần này, đến lượt Ghế Số 1, Ghế Số 3 đi tới trước mặt Lâm Bạch, hai người họ vừa đi vừa xắn tay áo của mình lên.

“Rất xin lỗi người anh em, nhưng để một thực thể siêu thoát rơi xuống phàm trần, như vậy thì chúng ta cũng không còn cách nào khác.”

Nói xong câu đó, hai vị Chủ Thần của Liên Minh Nhân Loại bắt đầu quyền đấm cước đá, đánh cho gốc cây kia nhanh chóng tan nát thành vô số phần.

“Ora ora ora…”

“Muda muda muda…”

Đứng ngay bên cạnh, thuyền trưởng của Vĩnh Hằng Phi Hạm đang thoải mái thưởng thức ly rượu vang.

Và khi rượu đã hết vào một khắc này, vị thuyền trưởng cũng đã lập tức ra tay, phối hợp với hai vị Chủ Thần, đánh cho cái cây trắng kia tan thành tửng mảnh.

Nhìn vào cách mà tên thuyền trưởng đó ra tay, cả Ghế Số 1 và Ghế Số 3 đều phải hít khí lạnh.

Quả nhiên, việc đánh người này thì hải tặc vẫn là dân chuyên nghiệp.

Từ trong những gì còn sót lại của Bạch Hồn, một tia chân linh nhỏ bé không khác một người bình thường là bao được lấy ra.

Thấy thuyền trưởng của Vĩnh Hằng Phi Hạm bắt đầu cho Lâm Bạch liên tục xuyên qua, liên tục chuyển kiếp trong lòng bàn tay hắn.

Cả Ghế Số 1 và số 3 đều chỉ có thể nhìn nhau không hiểu.

Đưa tia chân linh đã bị suy yếu tới tận cùng, và gần như không có một chút kí ức ấy cho hai lãnh đạo Liên Minh Nhân Loại.

Vị thuyền trưởng lúc này lạnh lùng quay gót rời đi.

“Hai người thắc mắc tại sao ta phải chơi ác tới như vậy nhỉ?

Đơn giản thôi, ta làm vậy để cái cây đó mất đi gần như toàn bộ kí ức.

Nếu không, rất có thể tên Lâm Bạch đó sẽ chơi cái trò Tiên Đế trọng sinh khi gặp lại chúng ta sau này.”

Nghe thuyền trưởng nói như vậy, cả Ghế Số 1 và Ghế Số 3 đều cảm thấy có lý.

Và để bảo hiểm hơn nữa, có kẻ nào đó còn nhìn về phía danh sách những đệ tử của mình.

“Chậc, Lâm Kình Thiên, Lâm gia, cái nồi này ta để con cõng vậy, đệ tử.”

Thấy hành động đáp nồi thành thục như vậy, Ghế Số 3 ngay bên cạnh Ghế Số 1 giờ cũng chỉ có thể trợn trắng mắt, nhìn về người anh em của mình với ánh nhìn đầy khinh bỉ.

Đúng lúc này, một tiếng gọi lập tức kéo hai người họ trở lại hiện thực.

“Có được chân linh của một kẻ siêu thoát rồi, giờ chúng ta làm gì với phần gốc cây này đây?”

Thấy Diệp Hiên gọi mình lại như vậy, Ghế Số 1 lập tức nảy ra một ý tưởng mới.

Cả ba người nhanh chóng lôi cái gốc cây đó tới gần Liên Minh Nhân Loại, tại mốc thời gian khởi điểm của toàn bộ sự kiện.

Hiện giờ, nếu nhìn vào cái thế giới ấy, nó chỉ đơn giản là một thế giới linh khí khôi phục mà thôi, nhưng…

“Được rồi, trồng cái gốc cây trắng đó ở nơi đây đi.”

Nghe Ghế Số 1 nói vậy, Diệp Hiên vô cùng nghi hoặc nhìn vào hắn.

“Sếp, ông đùa tôi sao.

Cái chỗ đó là lá chắn của cả thế giới, làm gì có chỗ nào để chúng ta trồng cái gốc cây trắng đó lên được?”

Nghe Diệp Hiên nói như vậy, ngay bên cạnh, Ghế Số 3 cầm trong tay một chiếc la bàn kỳ lạ.

Mọi người đang có mặt đều có thể nhìn ra, đó là Chư Thiên La Bàn, là Thần Khí của tên Lâm Bạch kia.

Chuẩn bị một góc độ thật tốt, và ngay sau đó, Ghế Số 3 ném thẳng chiếc la bàn ấy về phía lớp vỏ của thế giới.

Nhưng không hổ là một thế giới có thể tạo ra tận 12 vị cách siêu thoát.

Màng chắn của Liên Minh Nhân Loại cứng chắc hơn nhiều so với mọi người tưởng tượng.

Nên chiếc la bàn chỉ va vào, và một Thần Khí như nó tạo ra một vết rạn lớn trên lớp lá chắn của thế giới.

Nhưng sau cú v·a c·hạm, Chư Thiên La Bàn bật nảy và bay về phương xa.

Một tiếng bốp bỗng dưng vang lên, có vẻ như Thần Khí ấy đã va vào đầu của một ai đó.

“C·hết tiệt! Thằng nhóc nào ném cái thứ này vào đầu ta vậy?!”

Một tiếng rống giận vang lên.

Ngay sau đó, Chư Thiên La Bàn bay ngược lại với một tốc độ nhanh không tưởng, một tầng khí tức của c·hiến t·ranh và b·ạo l·ực được bám vào bên trên chiếc la bàn ấy.

Nó v·a c·hạm và đục một cái lỗ lớn trên vỏ của Liên Minh Nhân Loại.

Ngay lúc này, vô số những thứ kỳ kỳ quái quái từ ngoài Duy Độ Đại Dương bắt đầu lan tràn, muốn xâm lấn thế giới ấy.

Những tác nhân trên kết hợp với nhau, biến một cái thế giới linh khí khôi phục trở nên kỳ lạ vô cùng.

Ngay lập tức, một gốc cây trắng bị chặt ngang chặn đứt lập tức được nhét vào, lấp lại cái lỗ hổng vừa hình thành.

Từ đó trở đi, một gốc cây trắng xuất hiện, nó có thể kết nối Liên Minh Nhân Loại với vô số các thế giới, vô số các thực tại khác nhau.

Tất cả lại càng khiến điểm xuất phát của thế giới ấy trở nên hỗn loạn hơn nữa.

Chương 624: Phiên ngoại: Nếu để chương này về chương 1, đây sẽ là một bộ truyện Tiên Đế trọng sinh.