Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Già Thiên

Thần Đông

Chương 98: Nhất Khí Phá Vạn Pháp

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 98: Nhất Khí Phá Vạn Pháp


"Một chiếc đỉnh, có hai cái tai, ba cái chân. Đạo sinh nhất, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật, vạn vật dựa vào Âm mà ôm lấy dương. . . Tuyệt! Tuyệt! Tuyệt!"

Chương 98: Nhất Khí Phá Vạn Pháp

"Đương nhiên là thật, hai năm qua tu sĩ tử thương vô số, cái Hắc Đàm kia đã bị tử thi lấp kín rồi, ngay cả mấy vị đại nhân vật cũng vẫn lạc mấy vị, còn mấy vị thì đang hấp hối trong sớm tối."

Không có "Khí" của chính mình, thì không thể ngự vật, do vậy chẳng kém phế nhân bao nhiêu, đệ tử của Thánh Địa và Thái cổ thế gia rất ít khi làm vậy.

"Đây chính là cảnh giới Mệnh tuyền hay sao, ta cảm giác được lực lượng rất cường đại. . ."

Hiện tại, khối Lục Đồng kia đã thay đổi vị trí, nó đã chím xuống dưới đáy Khổ Hải, không ngừng tiếp nhận sự gột rửa của Sinh Mệnh Thần Tuyền, mà Kim Thư vẫn bị chèn ép ra tận ngoài biên giới Khổ Hải, không cách nào tới gần Mệnh Tuyền được.

"Nếu cái Hắc Đàm kia một đi không trở lại, đã trở thành núi thây biển máu, tại sao vẫn có vô tận tu sĩ, không ngừng kéo nhau tới đó?"

"Chẳng nhẽ đây chính là cái Hoang Tháp đè c·hết Tiên nhân trong truyền thuyết?"

Diệp Phàm muốn rèn luyện "Đỉnh" hôm nay đã hình thành được 1 cái khung mơ hồ, nhưng không có hình dáng gì cả, nó đã to bằng quả anh đào, đang phiêu phù phía trên Khổ Hải.

"Tuy rằng gần đây rất nguy hiểm, cũng có thể lãng phí thời gian cả đời, nhưng ta không còn đường lui nữa, đã lựa chọn tế luyện 'Đỉnh' cũng muốn có được loại "Khí" mạnh nhất, ngày sau nó có thể bao hàm "Đạo" và "Lý" trong thiên địa. Lấy tứ đại cảnh giới mà tế luyện 1 loại khí, thì cứ coi như nó là một loại động lực đi, ta cũng không còn đường lùi nữa rồi."

"Các ngươi có biết hay không, ngay cả người của Trung Châu cũng bị kinh động, gần đây có một số nhân vật thần bí chạy tới Đông Hoang."

"Sẽ không phải đâu, bọn họ không vì việc này mà vươn tay dài đến như vậy, ngay cả tu sĩ trung châu có thực lực đệ nhất vô nhị, vượt trên tứ vực khác, nhưng cũng không dám coi Đông Hoang là địch, nếu như đại chiến bạo phát, sẽ c·hết không biết bao nhiêu người. Có người nói, bọn họ dường như đang tìm kiếm chí bảo của Trung Châu. . ."

Năm đó, tóc hắn ngắn chừng 2 phân, vừa đen lại vừa dày, bây giờ nó đã dài, tung bay trước ngực và cả ở sau lưng hắn, khẽ phấp phới theo gió nhẹ, trông hắn vô cùng thanh tú, nhưng không ai có thể nghĩ tới, đây lại là một tu sĩ đạt tới cảnh giới Mệnh Tuyền.

Tên toàn bộ Đông Hoang đại địa, chỉ có mấy bộ Cổ kinh là ghi chép lại phương pháp thâm ảo, dùng tứ đại cảnh giới rèn luyện một loại khí, tu sĩ bình thường thì không có khả năng biết đến

(1): Khí thôn sơn hà: Khí thế nuốt được sơn hà

Cách đó không xa, Diệp Phàm nhất thời trở nên hồi hộp, không cần nói cũng biết, các đại nhân vật của Trung Châu tới là vì Khối Lục Đồng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Diệp Phàm vừa mới có ý định, Tiểu Đỉnh đã lao ra ngoài cơ thể, vô thanh vô tức, dễ dàng xuyên thủng thạch bích dày mười mấy mét, trực tiếp lao ra ngoài động phủ, phiêu phù ở trên bầu trời.

Mệnh Tuyền gợn sóng, hướng về Khổ Hải mà lao tới, rồi biến thành những con sóng nhu hòa, lại càng làm cho nó thêm linh động tự nhiên, kim hải dập dờn, thần tuyền ồ ồ, hai thứ hợp nhất, thần lực liên miên bất tuyệt, ngập tràn khí tức sinh mệnh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nói cách khác, nếu muốn có 1 loại "Khí" cường đại, thì tứ đại cảnh giới: Khổ Hải, Mệnh Tuyền, Thần Kiều, Bỉ Ngạn chỉ tế luyện duy nhất 1 loại "Khí".

Rất hiển nhiên, mấy người này đều là tu sĩ, cũng tuân theo nguyên tắc này, không muốn làm kinh động phàm nhân ở xung quanh, đang thấp giọng trò chuyện, trừ khi có linh giác đặc biệt n·hạy c·ảm, nếu không thường nhân sẽ không thấy gì.

"Ở cái Hắc Đàm kia, hài cốt chất cao như núi, hoàn toàn đã trở thành một ma thổ, chỉ đứng xa xa quan sát, cũng làm người ta có cảm giác sởn cả tóc gáy, nơi đó oán khí trùng thiên, mỗi một tấc đất đều nhiễm máu tươi của tu sĩ."

"Ròng rã đã hai năm rồi, đệ tử các phái đều rất sợ hãi, sợ sẽ bị điều động tới khu phết tích đó, nhưng mà các phái lại không chịu dừng tay, nếu cứ tiếp tục như vậy, thì không biết sẽ c·hết bao nhiêu người nữa đây."

Đương nhiên, đây cũng không phải là thu hoạch lớn nhất, làm cho hắn thỏa mãn và kích động chính là, "Đỉnh" đã bị tế luyện thành "Thô Phôi" hắn mượn linh năng kỳ dị của Hỏa sát, trải qua trăm ngàn lần tế luyện, Tam Túc Viên Đỉnh cuối cùng cũng bắt đầu hình thành, dần dần xuất hiện trên thế gian.

Diệp Phàm cũng không lo lắng người khác "Khí" nhiều, mà "Khí" của mình lại ít, tuy bây giờ đang khó khăn, nhưng hắn tin tưởng Đạo Kinh ghi chép là đúng, nhất khí phá vạn pháp, hoa của ta mà nở thì lấn áp cả muôn hoa.

"Đương nhiên là nó, bằng không thì tại sao các đại nhân vật lại không để ý tới sự sống c·hết, nguy hiểm, mà vẫn liều c·hết thâm nhập."

Bên trên Khổ Hải của Diệp Phàm, có một tiểu đỉnh thô phôi, có độ lớn bằng quả anh đào, thần huy xán lạn đã được nội liễm, vừa cổ phác mà lại vừa tự nhiên.

Cũng giống như đúc binh khí, phải cần có ngọn lửa thích hợp, thì mới có thể rèn ra được Thần binh bảo nhận, cho nên việc tế luyện "Đỉnh" trong cơ thể cũng tương tự như vậy!"

Gần một năm qua, trải qua trăm ngàn lần tế luyện và "mô khắc" đạo văn của khối Lục Đồng, Tiểu đỉnh có khí tượng vô cùng bất phàm, làm cho người ta có cảm giác nó có một Đạo Vận do trời sinh.

"Cái phần mộ Yêu Đế này thực sự quá tà dị, hơn 2 năm qua đã g·iết hại không biết bao nhiêu tu sĩ, nhưng vẫn chưa mở ra."

Trừ phi có chí bảo của Đông Hoang Nhân tộc, nếu không ngay cả đại cường giả cũng sẽ chịu kết cục là phải c·hết, nếu không có cách nào ổn định Âm phần, nó sẽ chui vào lòng Đông Hoang đại địa, như rồng về biển lớn, sẽ biến mất không còn tăm tích nào cả."

"Hi vọng có đại tài thì sẽ trưởng thành muộn, không thì lại lãng phí thời gian của cả 1 đời. . ."

Đây là một loại thể nghiệm hoàn toàn mới, Diệp Phàm đứng ở trên trời cao, những làn gió thổi mạnh mẽ làm quần áo của hắn bay phần phật, tất cả núi non đều ở bên dưới chân mình, một cảm giác có thể nắm giữ tất cả xông lên đầu hắn.

(2): Đại Khí vãn thành: "Khí" càng cường đại, thì tế luyện lại càng lâu.

"Toàn bộ Đông Hoang đã bị kinh động, tất cả các đại môn phái đều phái cao thủ tới mảnh phế tích này, nhưng không có biện pháp nào mở ra Âm phần kia."

Nhưng mà, ngay cả Thánh Địa và Thái Cổ thế gia nắm giữ Cổ Kinh, thì đệ tử của bọn họ cũng rất ít khi dám mạo hiểm như vậy, bởi vì kỳ ngộ đồng nghĩa với sự phiêu lưu, nếu muốn có sự đặc biệt, thì cũng phải có sự trả giá tương đương.

Lấy tứ đại cảnh giới tế luyện duy nhất 1 loại "Khí" từ cổ chí kim tới này, không có mấy ai có thể thành công, lãng phí vô ích không biết bao nhiêu thời gian năm tháng.

"Đúng vậy, ngay cả những siêu nhiên đại nhân vật đều đã bị kinh động, tương truyền là bởi vì bên trong Âm phần của Yêu Đế có Chí bảo của Đông Hoang Nhân tộc - Hoang tháp!"

"Chủ yếu là các tuyệt thế cường giả trong lòng có kiêng kị, không dám tùy tiện xuất thủ, bởi tỏa Âm phần kia quá yêu tà, dường như đã thông linh.

Lúc này, ở trong thân thể hắn, Khổ Hải to bằng nắm tay hiện đã yên tĩnh lại, không có "Hỏa sơn" cuồng bạo, cũng không có sóng trào mãnh liệt, cũng không còn Lang yên cuồn cuộn.

Diệp Phàm đứng ở trên trời cao, toàn thân lấp lánh không nhiễm bụi trần, quang mang lấp lóe, giống như 1 tác phẩm hoàn mỹ, hắn có cảm giác mình đã thoát thai hoán cốt.

Diệp Phàm ngự Thần Hồng phi hành, ngang dọc trong thiên địa, Thần Hồng lấp lánh cắt phá trời cao, giống như sao chổi bay bay, lại giống như trăng trên mặt biển, Thương Long thăng không.

"Xem ra, nếu muốn tế luyện "Khí" thành công, thì không nghi ngờ chút nào, đó là cẩn phải có linh năng kỳ dị, các loại thần hỏa là hữu hiệu nhất.

Hắn cũng không nôn nóng lên đường, mà lại tiếp tục ở lại, củng cố cảnh giới của mình, sau khi đột phá tu vi thì cần có một thời gian để thích ứng.

Tiểu đỉnh đã sơ thành, cũng xem như một v·ũ k·hí cường đại, có thể công và thủ, không gì không phá, Đạo văn trên Khối Lục Đồng làm cho nó có một lực lượng kỳ dị, không ngừng lột xác.

Trong thời gian tiếp theo, cái động phủ này bị Diệp Phàm bới móc không còn hình dáng gì nữa, vì để thu được linh năng trong lòng đất, hắn đào sâu xuống tận lòng đất, suýt nữa thì làm cho Hỏa mạch phun trào.

Căn cứ vào sự ghi chép của Đạo Kinh, mỗi người cũng có thể chí tế luyện 1 loại "Khí" duy nhất, "Khí" cường đại là loại khí dùng cả tứ đại cảnh giới hợp nhất.

Tầm nhìn của hắn lớn dần, ánh mắt của hắn có thể dõi ra xa hơn, tự dùng lực lượng của chính bản thân mình để bay lên trời cao, nắm giữ hoạt động của cả thế giới, một cảm giác thật chấn động.

"Nếu không có lợi, thì ai lại không để ý sinh tử mà tới như vậy, đây chính là phần mộ của Yêu Tộc Đại Đế đã từng thống nhất Đông Hoang, bên trong khẳng định có chôn vô tận bảo vật."

Diệp Phàm quay đầu lại, nhìn về phía động phủ ở phía sau, sau đó phi hành trên bầu trời của sơn mạch, hướng ra phía ngoài.

"Có người nói, có 3 vị đại nhân vật đ·ã c·hết, không biết có phải không?"

Những tu sĩ chân chính sẽ không gặp người phàm, bình thường sẽ không hiện thế trước mặt phàm nhân mà chứng tỏ sự bất phàm, ngay cả khi đối diện tương phùng, người thường cũng không biết. (đọc tại Qidian-VP.com)

Diệp Phàm vô cùng hài lòng, tiểu đỉnh cổ phác, làm cho hắn có 1 cảm giác nó có đạo pháp tự nhiên, dường như nó đã bao hàm "Đạo" và "Lý" của thiên địa, vừa thần bí vừa huyền ảo.

"Ta đúng là đang chờ thời khắc Nhất khí phá vạn pháp. . ."

Đến lúc này, hắn mới hiểu rõ, cảnh giới không giống nhau chênh lệc tới bao nhiêu, thân thể hắn nhẹ nhõm, gần như đạt tới hoàn mỹ, nếu như gặp phải tu sĩ Khổ Hải, hắn có cảm giác mình chỉ cần giơ tay cũng làm cho đối phương biến th·ành h·ạt bụi, không phải hắn mù quáng tự tin, mà trong cơ thể hắn đang có một lực lượng cường đại.

Nhưng mà, hắn cũng không buồn bã, bởi bên trong Đạo Kinh đã ghi lại, "Khí" càng huyền ảo phức tạp, thì lại càng khó thành hình, bởi bên trong chúng nó ẩn chứa "Đạo" và "Lý" của thiên địa.

Sơn hà tráng lệ, mặt đất bao la, tất cả đều thu gọn vào trong tầm mắt, làm cho người ta có cảm giác sung sướng, tất cả vạn vật trong thiên địa, tất cả cây cối của thế gian, đều thu hết vào trong tầm mắt, khiến người ta không tự chủ được mà dâng lên một cảm giác khí thôn sơn hà (1).

Phải mất tới nửa canh giờ, hắn mới bình tĩnh lại được, đứng ở trên đỉnh núi, mặc cho gió mát thổi vào mặt, tóc đen nhẹ nhàng bay phất phới, đôi mắt của hắn trông như ngôi sao, rực rỡ sáng ngời.

Diệp Phàm tìm một quán cơm, sau đó chọn 1 vị trí. Ở cái bàn bên cạnh, có mấy người có khí chất khác thường, khác hẳn với những người bên cạnh.

Diệp Phàm đã tới thế giới này được 3 năm, sống ở Linh Khư Động Thiên một năm, ở động phủ này tu luyện cũng gần được 2 năm, thân thể hắn cao lên không ít, ước chừng cũng được khoảng 1m70, nhưng trông bộ dáng vẫn rất non nớt, nhìn qua chỉ là một tiểu hài tử chừng 14 tuổi.

"Một đời tu luyện, việc đầu tiên là dung nhập vào hồng trần." (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau khi đạt tới cảnh giới Mệnh Tuyền, hắn đã có thể phi hành trên bầu trời, Diệp Phàm bắt đầu suy nghĩ nên đi Thái Cổ Cấm Địa một chuyến, nhưng mà hắn nhất định phải chuẩn bị đầy đủ, nếu không nơi đó rất có thể là nơi táng thân của mình.

Diệp Phàm vô cùng giật mình, không nghĩ tới đã hai năm trôi qua, phần mộ Yêu Đế vẫn chưa bị mở ra, Sát cục trong Âm Phần đã khởi động, g·iết hại không biết bao nhiêu tu sĩ.

Thời gian qua đi rất nhanh, Diệp Phàm đã tu luyện được khoảng gần 1 năm, toàn bộ Hỏa mạch bị hắn luyện hóa gần như khô cạn, cảnh giới của hắn không những được củng cố vững chắc, mà còn tăng tiến không ít, Thần tuyền vốn đang cuồn cuộn chảy, giờ sức sống lại càng thêm mạnh mẽ.

Hắn vừa ăn cơm vừa yên lặng lắng nghe, không có một chút nào kinh dị, hắn không muốn bị mấy tên tu sĩ này phát giác.

Bên dưới Khổ Hải chính là Sinh Mệnh Chi Luân đã được câu thông, ẩn chứa vô tận Mệnh năng đang cuộn chảy, đây chính là cội nguồn sự cường đại của tu sĩ.

Đây gọi là "Đại Khí vãn thành" (2) một khi đã thành công, thì nhất khí phá van pháp, hoa của ta lất át muôn hoa. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Chẳng nhẽ chúng định c·ướp đoạt Hoang Tháp – Chí bảo của Đông Hoang Nhân tộc?"

Kim Sắc Khổ Hải vô cùng yên tĩnh, ở vị trí trung tâm, có 1 Tuyền Nhãn đang phun trào, khí tức sinh mệnh đang tỏa ra, Thần Lực Nguyên Tuyền đang chảy.

Khi còn ở dừng lại ở cảnh giới Khổ Hải, thì Diệp Phàm không dám quyết định gì cả, chỉ cầm chăm chú tế luyện "Đỉnh" là được rồi, thế nhưng hiện giờ hắn đã tiến vào cảnh giới Mệnh Tuyền, "Khí" vẫn chưa thành hình, hắn không thể không quyết định.

"Cũng đến lúc rời đi rồi. . ."

Diệp Phàm yên lặng, thu lại khí thế cường đại và sắc bén của mình, một cố khí chất an lành dâng lên, trong sáng thánh khiết, tay áo tung bay, giống như Tiên nhân hạ phàm, không linh phiêu dật, làm cho người ta cảm giấy một cảm giác vô cùng tự nhiên.

Theo lẽ thường mà nói, Tứ đại cảnh giới Khổ hải, Mệnh tuyền, Thần kiều, Bỉ ngạn, mỗi cảnh giới đều có thể tế luyện 1 loại "Khí" nhưng bây giờ Diệp Phàm đã đạt tới cảnh giới thứ 2, nhưng "Khí" thứ nhất vẫn chưa thành, điều này làm cho hắn nhíu mày, "Đỉnh" quả nhiên rất khó tế luyện.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 98: Nhất Khí Phá Vạn Pháp