Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 11: Va chạm (2)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 11: Va chạm (2)


Lúc này mọi người trong phòng cũng hùa theo Jame. Mặc dù chưa biết nội dung là gì, nhưng thủ trưởng đã lên tiếng thì chân c·h·ó phải có giác ngộ sủa theo. Đó là quy luật của tự nhiên.

Ba người đột nhiên ôm bụng cười để cả bọn không hiểu ra làm sao. Nhưng qua hôm nay họ biết nhóm F4 mặc dù tưởng như khó gần, nhưng một khi đã là bạn của họ thì sẽ không bị chút oan khuất nào. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đột nhiên đang chơi bị gián đoạn Jame cảm thấy rất là mất hứng, bực bội tâm tình nhìn lance rồi nói.

“Không có gì, thôi giải tán đi.” Lance đáp. Đồng thời đứng lên đi ra ngoài.

Lance thở dài, nhìn vào thanh niên tự xưng là anh họ của Tiểu Kiều Lance vừa thì thầm vừa vuốt vuốt tay áo cho thẳng rồi bắt đầu từ tốn mà sắn tay áo lên.

Phía sau đi tới Phi tuyết, Hinh vũ, cùng với Tiểu Kiều nhìn thấy cảnh tượng cũng hiểu phần nào câu chuyện. Lúc này họ biết, các học trưởng chẳng những ôn nhu, cũng tràn đầy bao che. Đặc biệt Tiểu Kiều nhìn về Lance con mắt càng tỏa sáng. Đôi mắt vừa lau khô nước mắt, đã long lanh những giọt nước mắt vui vẻ.

Đây cũng là phong cách hành động của cả bọn. Một người ra tay, cả đám lao theo. Đánh trước rồi nói.

Bên ngoài vừa thấy Jame lao về Lance ra tay cả ba Richard, Nick, Lâm An đồng loạt lao về phía đối phương ra tay. Tất cả quyền đấm cước đá, mặc dù bên kia đông người hơn, nhưng bọn hắn là luyện tập hằng ngày cũng như có người chuyên môn chỉ đạo từ nhỏ. So với những thanh niên bình thường mạnh hơn nhiều lắm.

“Nãy anh có để ý thấy!”

Bước ra khỏi phòng, Lance nhanh chóng đi về phía phòng hát nơi có thanh niên đã tát Tiểu Kiều. Đi theo phía sau là ba người Richard và Nick cùng Lâm An, vừa đi Lance vừa kể sơ lược về sự việc trãi qua.


“Có cảm giác hơi bị vô duyên quá hay không?”

“Vì sao đánh Tiểu Kiều?”

Lance nhanh chân đi đến tắt nhạc. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Sao Lance ca biết được hay vậy” Lâm An nghi ngờ hỏi, mọi người cũng nghi ngờ nhìn Lance chờ đợi đáp án, lúc này Lance bắt đầu luyên thuyên.

“Không hổ là Lance ca, giờ mình chơi nó luôn hả anh?” Lâm An hào hứng hỏi. Bản thân của hắn từ nhỏ đã năng động, tuy không chủ động trêu chọc người, nhưng cũng không phải là mọt sách chỉ biết học hành, tụ tập đánh nhau với hắn là chuyện bình thường. Đến là đón đụng là đập đây là Lâm An học được từ Nick.

“Là em họ của tôi, người rất xinh đẹp đang học lớp 11, tính giới thiệu cho cậu Jame, nhưng có chút vấn đề, vài ngày nữa tôi dắt nó đến nhà giới thiệu cậu.” Nghe tới gái xinh đẹp Jame bỗng nhiên hứng thú. Thêm một chút bia rựu cùng với có mấy em gái phục vụ kế bên bỗng nhiên cảm thấy lòng hư vinh trỗi dậy. Muốn thể hiện một chút.

Nhưng đời không như là mơ Thanh Kiều không chịu nên đã bỏ đi. Tức giận hắn đã tát cô nàng một cái còn kèm theo lời cay cú. Bực bội vì không được như ý muốn hắn lầm bầm trở về phòng hát tiếp tục tụ hội.

Jame nhìn về Lance nói đồng thời cũng đánh giá bốn người. Cao ráo đẹp trai, da trắng tiểu bạch kiểm, chắc là công tử thiếu gia nào đi ra ngoài rồi sính anh hùng. Loại người này chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, hắn cũng không sợ. Chưa kể đến cha hắn là hội trưởng chi nhánh công hội Chức Nghiệp Giả tại thành phố này. Quyền thế ngập trời, ai sợ ai?

“Ổn không Lance?” Phi tuyết đi lên hỏi.

Nằm ôm bụng một lúc thấy đám người Lance đi ra, Jame đứng dậy đỡ mọi người đứng lên nhìn theo đồng thời cơn giận của hắn đã lên tới tột cùng, cái thành phố này, vậy mà có người dám động tới hắn. Từ nhỏ tới lớn hắn chưa từng b·ị đ·ánh qua như vậy. Tâm lý bị đả kích rất trầm trọng. Hắn nghiến răng gằn từng chữ quát lên.

Hai là có mâu thuẫn từ trước, đại loại nhận biết nhau, rồi lời qua tiếng lại, đối phương kềm tính không được nên mới ra tay. Mà ở địa phương này, có chút bia rựu vào người rất dễ ra tay chân v·a c·hạm.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Jame năm nay vừa thức tỉnh mà đã lên được Trung Giai chứng tỏ thiên phú rất tốt. Lúc đi ra ngoài hóng gió hắn vô tình gặp được em bà con xa của mình là Thanh Kiều ở gần nhà cùng dãy khu phố cũng đúng dịp ở đây, tận dụng cơ hội hắn muốn giới thiệu cho Jame để sau này được cất nhắc lên.

Cả bọn nghe xong Lance phân tích cảm thấy rất có lý, đồng thời trầm trồ khâm phục.

“Không sao, đây là bạn tôi, nằm chơi chút là được, hắn tự về.”

Chương 11: Va chạm (2)

“Cút, tụi này không quen mày.”

Đi sau cùng Nick nhanh miệng quay về cho hắn một ngón giữa đồng thời lên tiếng.

“Mày đứng lại, mày là ai? Mày biết bố tao là ai không?”

“Quản lý, chỗ này tôi sẽ đền, chuyện nội bộ không cần phải to chuyện, một chút cho thu ngân tổng kết rồi ra bill cho tôi, không cần to tát.”

“Phải rồi bạn, chuyện gia đình người ta, tham gia chi?”

Tiếp theo “Ầm” một tiếng. Không một chút báo trước cũng không có võ mồm quăng đại chiêu chỉ thấy Lance bay vào một cước đạp tên anh họ của Tiểu kiều bay nện lên trên tường. Thấy người mình b·ị đ·ánh Jame cũng kịp thời phản ứng nhảy tới ra tay với Lance. Nhưng Lance đã kịp chuẩn bị né tránh một đấm của tên đó đồng thời cũng trả về một đấm ngay mặt. Bị đánh bật ra Jame thẹn quá hóa giận phát động thiên phú.

Lúc này trong phòng chỉ thấy bốn người bọn Lance ngồi đó cầm chai bia giải khát. Thấy quản lý của KTV đi vào, Lance lên tiếng.

Jame thấy thế quay qua hỏi Thanh Lâm vì hắn cũng cảm thấy tò mò “Tiểu Kiều là ai?”

Bị quát như thế Lance cũng không phật lòng, xem như không có gì lại nhìn vào Thanh Lâm tiếp tục hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)

---

“Xin lỗi mấy anh trai, đã làm mọi người mất hứng. Hôm nay tiêu phí của mấy anh trai thằng em này sẽ chi trả hết. Nhưng mà anh trai này cho tôi hỏi một chút.” Lance chỉ vào Thanh Lâm nói.

Thấy cảnh này Lance ngán ngẩm, làm sao luôn có người cảm giác mình siêu việt hơn người khác đây? Thật là lười nói chuyện, người văn minh và tinh tế như mình thật lười đi chung với bọn thô lỗ này.

“Có đánh là được rồi.”

Nói nửa ngày thì ra là sính anh hùng. Thanh Lâm thấy vậy cười cười “Nó là em họ tao, tao thích đánh đấy, mày muốn sao?”

“Chơi cái gì mà chơi, nói chuyện hỏi hỏi đã, quân tử động khẩu không động thủ nha!” Lance thấy mấy đứa đệ của mình máu chiến quá nên chỉnh lại. “Cứ vậy mai mốt thành ác bá cường hào cho coi, thật là..!” Lance lắc đầu thở dài.

“Đúng rồi… hay là muốn đánh nhau đây?” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Tụi tao không cần biết mày là ai, cũng không cần biết bố mày là ai, chỉ cần mày biết bố tao là ai là đủ”.

Tìm tới trước của phòng hát của tên đã đánh Tiểu Kiều, Lance mở cửa bước vào. Lúc này trong phòng hát đang hào hứng, một đám thanh niên cũng tầm tuổi Lance, và kèm theo là một vài em gái tiếp rựu xinh tươi. Trong phòng đang cười nói đùa giỡn với nhau rất nhiệt, đột nhiên có sự xuất hiện của Lance làm cả phòng im lặng, cả đám nhìn vào bốn người Lance.

“Chuyện nhà của người ta tự tiện nhúng tay vào là không được hay cho lắm phải không bạn?”

Thanh Lâm là một tên tạp dịch trong Chi Nhánh Chức Nghiệp Giả công hội ở thành phố, vì thiên phú chỉ là cấp E nên hắn không đi theo con đường chuyên nghiệp. Chỉ học hết trung học rồi ở nhà tham gia một chút công việc tay chân trong chi nhánh, Hôm nay vì cậu Jame con trai của hội trưởng chi nhánh vừa mới đột phá lên Hoàng Cấp Trung Giai, nên vui vẽ mời mọi người trẻ tuổi trong chi nhánh đi ca hát để chúc mừng.

“Gia tốc” Jame tốc độ đột nhiên bùng nổ tung cước về phía Lance, nhưng vẫn bị Lance tránh được đồng thời xoay người trả lại một cùi chỏ bay thẳng ra ngã xuống sopha.

Hai bên lao vào nhau, làm các em tiếp viên la hét chạy ra khỏi phòng. Cũng gây chú ý tới quản lý của quán cùng các khách xung quanh. Tại phòng hát của Hinh Vũ cũng nghe được động tĩnh cả bọn hiếu kỳ đi theo hóng chuyện. Được một lúc bảo an đi vào phòng để can ngăn thì mọi chuyện đã xong xuôi.

Nick vừa thốt lên, Lance nhìn qua Richard, Phi Tuyết thì đột nhiên nhìn qua hai người đồng thời phụt cười lên.

“Rồi sao biết nó ở phòng nào?”

Đây là Lance vì mình tìm về câu trả lời. Thật thích Lance học trưởng.

“Dạ, vậy thì ổn rồi, còn mấy người này? …thì thế nào?” Vừa nói quản lý KTV chỉ vào đám người Jame lúc này đã nằm bẹp dưới sàn.

“Con tiện nhân đó, bực bội! một chút về nhà bố mày cho biết tay.” Thanh Lâm vừa bực tức vừa nghĩ thầm như thế nào về nhà trút bực tức lên Thanh Kiều. Nghĩ nghĩ chút ác tâm hắn lại vào phòng tiếp tục công việc nịnh bợ cấp trên để được thăng tiến.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 11: Va chạm (2)