Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 13: Chỉ là đùa thôi

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 13: Chỉ là đùa thôi


“Café Nam Tước, Cái tên như vậy cũng đặt cho được, thật là quê mùa” Về tới quán café, Phi Tuyết nhìn bảng hiệu bĩu môi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sự việc đi khỏi dự tính của Jame. Hắn từ nhỏ đến lớn chưa gặp chuyện gì khó khăn vì cha hắn là hội trưởng chi nhánh công hội tại đây, có thể nói trong vòng tròn chức nghiệp giả tại thành phố này là nhân vật rất ra gì và này nọ. Nhưng hắn thật không ngờ hôm nay ra ngoài không coi ngày. Cái thành phố này cha hắn rất to, nhưng phía trên còn có một lão đại.

“Lance” Richard bất ngờ, thằng này làm thiệt.

“Như thế nào? Như thế nào?”

“Chỉ là một bảng tên, như vậy mới điệu thấp hiểu không?”

Đưa s·ú·n·g cho Richard Lance đỡ Jame ngồi dậy, cũng tự tay phủi phủi bụi dính trên người của Jame. Mọi người lúc này khó hiểu trước hành động của Lance không biết Lance lại sắp làm gì, chỉ thấy Lance chỉnh chu tay áo mình lại. Nhìn thẳng vào Jame nói.

Robert lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Nhưng nhớ lại hình ảnh Lance lúc này hắn lại rùng mình. Ngay giây phút đó hắn biết Lance dám ra tay hạ sát Jame vì trong ánh mắt tên này đó là ánh mắt của kẻ bề trên.

Lúc này Lance lên tiếng hóa giải lúng túng.

“Cậu Lance rất không thích phiền phức…”

“Giới thiệu mình một chút, bản thân Lance.William, con trai trưởng nhà Bá Tước William.”

Chương 13: Chỉ là đùa thôi

“Nó muốn xem vẻ mặt của Nam tước này khi bị làm mất mặt, xong rồi cười chê.”

Phân phó xong Lance cùng mọi người lên xe ra khỏi khu vực KTV. Thật ra Lance đã biết Phúc bá đến một thời gian, nhưng không có ra mặt. Hắn cũng không cần Phúc bá ra mặt như thế nào, chuyện cỏn con cần gì phải lao sư động chúng.

Tiếng s·ú·n·g vang lên, xung quanh yên tĩnh chốc lát, tiếp theo thay vào sự yên tĩnh đó là tiếng hét chói tay của các nữ sinh.

“Họ Doris à?” Lance cười cười, có lẽ hắn đã đoán được một chút gốc gác đối phương, cái thành phố nhỏ nơi biên cương này họ Doris ở vị trí cao chỉ có một. Đó là hội trưởng chi nhánh công hội chức nghiệp giả tại thành phố này. Trong vòng chức nghiệp giả rất có danh khí. Thảo nào đối phương cũng ra gì đấy.

“… Thời gian dài kinh doanh, bọn này thấy tên quán Café Nam Tước quá rêu rao, nghĩ tới mình địa vị, bọn chúng sẽ ngứa mắt, và thế là câu chuyện bắt đầu…”

“Jame…!” Robert cũng giật mình, lao tới Lance, Nhưng giữa đường chợt khựng lại.

“OK Nhé! hôm nào rãnh café, không thì đến quán café của tôi cùng café. Một lần nữa xin lỗi vì chuyện không hay hôm nay.” Vừa nói không quên quảng cáo quán café kèm theo đưa danh th·iếp quán café của mình cho Jame đồng thời nhìn qua Robert gật đầu chào.

Đúng lúc này Phúc bá từ phía ngoài bãi xe đi tới gật đầu chào Lance:

“Sao? Sao?”

“Thật ra thì chuyện này không có gì to tát cả, chỉ là tuổi trẻ tranh giành tình nhân rồi v·a c·hạm một chút. Tôi nghĩ hôm nay chuyện đã đủ nhiều nên chúng ta kết thúc tại đây nhé bạn. Coi như không đánh không quen biết. Sự việc sẽ ổn và sau cái bắt tay này chúng ta sẽ là bạn bè, sau này bạn có thể nói với người khác “Tao là bạn của Lance.William” xem như cho cái tên Lance .William này mặt mũi.”

“Thiên giai…!” Robert hốt hoảng. Khí tức này hắn đã từng gặp qua. Như thao thiên biển lớn. Ít nhất là Thiên giai. (đọc tại Qidian-VP.com)

Không khí xung quanh lúc này mới nhẹ nhàng lại, mọi người lại thở phào, tình cảnh lúc ấy thật căng thẳng. Các cô gái thì như được trải nghiệm cảm giác đi xe trượt từ cao xuống thấp. Một bước lên trời một bước xuống đất. Tưởng là có án mạng, lại từ đó không có gì. Phải nói Lance làm mọi người quá sock.

“Nhưng chờ đợi nó là một con rồng, một con quá giang long.”

“Được thôi! Để lão xử lý chuyện này, cậu Lance về sớm đi kẻo tiểu thư lo lắng!” Phúc bá gật đầu.

“Tiên bối yên tâm, đây chỉ là hiểu lầm. Hiểu lầm!” Robert nhanh miệng trả lời. Nói đùa, ai sẽ lại khiêu khích một thiên giai cường giả đâu? Đặc biệt thiên giai này còn là Kỵ sĩ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cái lão đại này giậm chân một cái có thể lật nhào cả đế quốc cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Xui thật, Jame chỉ biết tự trách mình, từ khi nghe Lance giới thiệu mình xong hắn biết, hắn đá trúng thiết bản, mà thanh thiết bản này có thể làm cho cha hắn cạo hắn một lớp da.

“haha, haha, như vậy cũng nghĩ ra được.” Cả đám nam sinh vừa cười vừa nói, bọn chúng thật không ngờ tới, người học trưởng kia, trông như là cự người ngàn dặm lại là một tên…bựa như thế. Lúc này Nick bắt chước theo điệu độ của Lance, đứng ra chỉnh lý hai tay áo mình, phủi phủi thẳng tay áo, sau đó vuốt tóc lên nhìn ra phía trước.

Đợi nhóm của Lance đi rồi Phúc bá nhìn về phía Robert và Jame hỏi:

“Lance ca thật là…Bựa.”

Định thần lại Jame khúm núm bắt tay của Lance.

“Mày muốn biết cân lượng sao? Giới thiệu mình một chút, bản thân Lance .William, con trai trưởng nhà Bá Tước William.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Cậu Lance, có cần lão làm gì không?”

Lance cười lên tiếng giải thích. Sau đó đi vào trước tìm Veronica. Muốn nhanh chóng xử lý chuyện tối nay. Vì cơ bản bình thường nổ s·ú·n·g trong thành thị là không hay lắm. Có thể nói lớn cũng có thể nhỏ tùy theo cách mình sử lý. Vì mặc dù lão cha hắn bá tước là lão đại khu này nhưng không phải lão đại cả đế quốc. Đối thủ chính trị có thể nhiều đây! Không khéo lại lấy lý do này bảo hắn ỷ thế h·iếp người rồi lại không hay.

Robert đi lên vỗ vỗ vai của Jame. Như nhắc cho Jame nhớ lại.

Sau đó Lance hướng về nơi bãi xe gọi lớn:

“À, xin lỗi, mới cầm s·ú·n·g nên hoảng quá c·ướp cò. Xin lỗi anh bạn này nhé, Tôi làm sao mà dám g·iết người đâu. G·i·ế·t người là phạm tội đó.”

Lúc này Nick ho ho vài tiếng ra vẻ cao thâm bắt đầu kể lại cố sự câu chuyện cái bảng tên.

Thật….bựa!

“Nhà Doris à? Thằng nhóc đó vẫn còn ở thành nhỏ này sao? Về nói với hắn, Lão già này hỏi thăm. Còn nữa, xem như hôm nay là chuyện v·a c·hạm bình thường, qua rồi thì thôi. Nếu còn truy cứu hay các loại không phục thì…” Nói xong khí tức bộc phát ra, uy áp đè tới nhóm người Robert và Jame, linh năng ba động kịch liệt.

Phúc bá lúc này mới thu hồi uy áp, trở lại như một lão bộc vô hại bình thường. Gật đầu đi về phía cảnh vệ đang tiến tới đồng thời vừa đi vừa nói.

Nói xong Lance đưa tay ra về phía Jame.

Đi phía sau Nick úp úp mở mở nói với mọi người.

Cả bọn ngươi một câu ta một câu, cuối cùng cấu tứ ra một tình tiết trang bức đánh mặt kinh điển trong tiểu thuyết. Sau đó cả bọn phá lên cười.

“Jame. Doris …xin lỗi..Lance” Nhận thua. Đối phương quá cường đại. không tật xấu.

“Đâu chỉ là bảng tên, nó là cả một âm mưu đó, Nghe Lance ca nói là câu dê béo.” Nick kế bên bán cái nút.

“Nó muốn xem cân lượng của Nam Tước này.”

Chỉ thấy lúc này Jame đã run chân ngồi khụy xuống, dưới chân đã ướt nhẹp, mặt vàng như nghệ. Cắt ra không còn chút máu.

“Làm phiền Phúc bá.”

Cả đám bắt đầu hiếu kỳ, hứng thú lên, có thể nói chuyện liên quan tới Lance mặc dù chỉ là chuyện nhàm chán nhất đều có đa số người hiếu kỳ. Đặc biệt bạn bè của Nick đa số đều thần tượng Lance và Richard. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đêm dần khuya, không khí dần lạnh xuống. Nhưng trong quán café vẫn không bớt nhiệt. chung quanh tiếng ồn dần tắt đi, chỉ còn lại tiếng cười liên miêng của cả bọn.

“Nó sẽ vào kiếm chuyện.”

“Đặt tên như thế sau này sẽ mở thêm chi nhánh. Nhưng chúng ta tên là Café Nam Tước bỗng nhiên mở tại thành phố có tử tước, bá tước khác, hay hoặc là mở tại đế đô có vương công quý tộc hoàng tử đây? Thời gian dài kinh doanh, trong đám này chắc chắn sẽ có những kẻ không biết điều. Lance ca gọi bọn đó là “phú nhị đại”. Bọn này là điển hình đưa tài đồng tử, không đánh không chịu phục….”

Cũng may mắn đối phương cho hắn một bậc thang đi xuống, cũng như làm cho câu chuyện không đi quá xa. Nếu để chuyện này đi xa, hắn dám chắc chắn, người đi xa thật sự sẽ là hắn ngay cả lão cha hắn cũng liên lụy trong đó.

“Thì ra…!”

Đó là suy nghĩ chung của cả nhóm.

“Điển hình là tên Jame vừa rồi!” Một nam sinh nhanh miệng nói chen ngang làm cả bọn phá lên cười.

“Phúc bá ơi, ra được rồi!”


Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 13: Chỉ là đùa thôi