Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 17: Tan vỡ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 17: Tan vỡ


“trước thực lực tuyệt đối thì âm mưu quỷ kế chỉ là trò cười.”

"Tao g·iết mày, tao g·iết mày!!!"

U Minh Lang hai đầu đại biểu nó đã tiến hóa là thú Vương, tương đương cường giả thiên giai của nhân loại.

Chương 17: Tan vỡ

“ahhh, Rachel, Rachel…..”

“Bắn pháo hiệu đi Richard, có lẽ chúng ta khó qua khỏi hôm nay.” Chuyện đó chắc chắn rồi, nào có một đám học sinh ngay cả địa cấp cũng không có làm sao chống lại một đàn địa cấp ma thú.

Lúc này trong sơn cốc Âm U này chỉ còn lại tiếng kêu la thảm thiết, cùng với vương vãi những phần tàn chi của những học sinh đó.

“Cô Rachel… Ahhhh” Richard điên cuồng hết lớn. Trên tay băng trùy tạo thành liên tục vung về phía những con U Minh Lang đang t·ấn c·ông Rachel. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chỉ là một chuyến dã ngoại kỷ niệm thôi, vì sao lại xảy ra chuyện như thế này. Nàng không hiểu cũng không muốn hiểu. Chuyện cần bây giờ là hỗ trợ mọi người, nhưng sơn cốc chỉ một lối ra mà đứng đó là U Minh Lang vương. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thế giới trong Richard sụp đổ, hắn gào lên hai tay điên cuồng vung kỹ năng loạn xạ.

Xung quanh sơn cốc lúc này đã bị vây kín U Minh Lang. Mọi người tâm trạng dần chìm vào đáy cốc. Tự giác nép sát vào nhau, có nữ sinh tâm lý yếu đã bật khóc thành tiếng. Vẫn đang phát động thiên phú Lance rõ ràng hơn ai hết xung quanh là hơn năm mươi đầu U Minh Lang, lần này lành ít dữ nhiều.

Là người phát hiện bất ổn đầu tiên, Lúc này Lance đã kéo Richard lui về sâu trong sơn cốc, từ vừa mới bắt đầu khi U Minh Lang vương vừa hú lên hiệu lệnh bầy sói t·ấn c·ông hắn đã nhanh chân kéo Phi tuyết và Richard chạy lui về sâu trong sơn cốc. Phi Tuyết cùng Richard bản thân muốn liều mạng lao về phía cô giáo để giúp đỡ nhưng Lance ngăn lại.

“Tại sao? Tại sao?”

“Xong!” Lance tuyệt vọng. Một chút hy vọng mong manh chợt vụt tắt, một đám hoàng cấp không đủ nhét kẽ răng cho một cái thiên giai. Tất cả mọi tính toán bây giờ đều trở nên vô nghĩa. Khi thực lực chênh lệch một cách quá lớn, thì sự tinh tế trong thao tác đã thành trò cười. Hắn lúc này thấm thía một câu phản diện thường hay nói:

“Richard, bình tĩnh.” Lance hét lớn. Tình cảnh này còn sống là cả một vấn đề đừng nói chi cứu người. Lance quyết định thật nhanh, dựa vào thiên phú thị giác của mình tìm đến chỗ vòng vây ít nhất mà đột kích đi ra.

“Chíu” Một viên pháo hiệu được bắn lên trời nổ ra rực rỡ nhưng không ai bây giờ có tâm tư đi thưởng thức.

Chợt U Minh Lang Vương hú lên một tiếng như báo hiệu một trận cuồng hoang bắt đầu, tất cả U Minh Lang xung quanh bắt đầu lao về đám đông cắn xé.

“U Minh Lang, là U Minh Lang, chúng ta bị chúng bao vây.”

Mọi người la hét, bỏ chạy. Tâm lý sụp đổ khóc kêu cha gọi mẹ. U Minh Lang vương híp con mắt đứng ngoài, nó như quân vương nhìn quần thần của mình cuồng hoan. Cũng như hưởng thụ lấy vị sợ hãi của con mồi. Nó như đang chơi đùa với sinh mệnh. Nhìn những sinh linh nhỏ bé dưới kia giảy dụa trong tuyệt vọng.

Richard muốn lao về đám U Minh Lang để liều mạng với chúng, trong đầu hắn lúc này chỉ toàn là cừu hận. Con mắt hắn toát lên đầy vẻ căm hận, miệng liên tục gào lên tới nỗi không thốt ra lời. Richard muốn trả thù cho tình đầu của mình. Nhưng lúc này Lance đã ngăn lại nắm cổ áo của hắn mà kéo ngược về.

“Muốn c·hết hả? Chạy nhanh… sau này trả thù…” chạy đằng trước Phi tuyết cũng nước mắt rơi như mưa, nhưng nàng chỉ biết bụm miệng mà chạy, một mạch chạy. Đi theo phía sau là Lance cùng với bị nắm cổ áo lôi đi Richard đang loạn xạ ném những mảnh băng trùy vô dụng về phía đàn U Minh Lang.

Lúc này mùi máu tươi kích thích bọn U Minh Lang, nhận thấy con mồi đã sức cùng lực kiệt chúng càng điên cuồng lao vào t·ấn c·ông Rachel.

Lance lúc này nghiêm túc hơn bao giờ hết, tinh thần của hắn căng cứng, thiên phú cũng đang duy trì mở ra. Lúc này chỉ thấy từ trong bóng đêm đi ra một con U Minh Lang thân hình cao hơn hai mét trên thân có hai đầu, bốn con mắt lóe lên sự tinh ranh. Cả người bốc lên khói đen nó đi chầm chậm từ trong bóng tối đi tới, cảnh tượng như trong địa ngục bước ra. Mỗi bước đi nhẹ nhàng như giẫm trên bông. Xung quanh bầy sói tự giác nhường ra, như nghênh đón quân vương của mình.

“Tập trung về phía cô.” Rachel la to, la rách cổ họng, cố gắng trấn định mọi người cùng với đón đỡ những đòn t·ấn c·ông của U Minh Lang, nhưng những gì nàng cố gắng chỉ là vô vọng. U Minh lang vờn quanh Rachel như đùa bỡn con mồi, lợi dụng lúc Rachel không cảnh giác chúng xuất hiện t·ấn c·ông từ phía sau. Trên lưng nàng đã máu thịt be bét vì bị càu trúng.

Mọi người nhao nhao thể hiện ra thiên phú, có người hóa thành người đá, có nhường cả người là lửa, có thiên phú gọi dây leo các lộ hiển thần thông. Nhưng trước sức mạnh và đẳng cấp chênh lệch thiên phú này như là trò cười.

U Minh Lang là ma thú đặc trưng của rừng U Minh cấp độ thấp nhất là cấp ba tương đương với địa cấp sơ giai của nhân loại. Nhưng tộc quần sống ở trong chỗ sâu của rừng U Minh cầm đầu tộc đàn là một con thú hoàng. U Minh Lang thuộc tính đều là ám, nên chúng thường đi săn vào ban đêm, đặc biệt khó thanh trừ vì bọn này linh trí cao thường đi săn theo bầy, có thể dung nhập vào bóng đêm nên rất khó đối phó, có thể nói ban đêm là sân nhà của bọn chúng.

Cuối cùng hình ảnh đứng lại lúc thân thể nàng bị t·ấn c·ông chia năm sẻ bảy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dưới uy áp tỏa ra của U Minh Lang vương bầy sói mở ra một trận cuồng hoang, bọn chúng lao vào thỏa thích cắn xé. Chỉ một đợt lao vào đầu tiên mọi người đã tan tác, U Minh Lang linh trí khá cao luôn chọn mục tiêu yếu nhất để t·ấn c·ông. Chỉ thấy chúng một lần từ trong bóng tối lao ra hai ba con tập trung t·ấn c·ông một mục tiêu, người học sinh bị tất công chưa kịp phản ứng đã bị tách lìa tay chân, huyết nhục văng tung tóe.

Rachel vừa la to vừa điên cuồng tránh né những đợt vồ tới của U Minh Lang, nàng vẫng không hiểu, U Minh Lang là tộc quần sâu trong U Minh sâm lâm nhưng tại sao lại xuất hiện ngoài rìa rừng như thế này, chuyện này là trăm năm mới có. Nàng nhìn những học sinh của mình đang bị những con U Minh Lang xé xác mà nước mắt rơi như mưa.

Sự kinh hoàng hiện lên trên gương mặt của những học sinh này. Họ cảm thấy mệt mỏi và sợ hãi, chẳng biết làm gì để trốn khỏi tay của những con U Minh Lang này. Bọn chúng tiếp tục tiến công, cắn xé và giật lấy những người trong nhóm. Sự kinh hoàng và sợ hãi khiến cho đám học sinh này không thể hình dung được họ sẽ sống sót hay không. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phía bên ngoài cảm thấy có một tia hy vọng sống sót của nhóm Lance, Rachel quyết định thật nhanh, lúc này nàng cố ý thu hút sự chú ý của bọn thú để cho nhóm của Lance có thời gian trốn sâu vào trong sơn cốc. Nàng cố gắng kiên cường chống đỡ U Minh Lang cũng thầm hy vọng nhóm Lance sẽ đào thoát được. (đọc tại Qidian-VP.com)

Những tiếng hú của đàn U Minh Lang vang lên khắp thung lũng. Những con U Minh Lang hung dữ và cường đại lao tới với tốc độ kinh hoàng. Những tiếng kêu lẫn lộn của những người bị t·ấn c·ông và những con U Minh Lang hung dữ làm cho không khí trở nên sợ hãi và áp đảo.

Richard từ đằng xa nhìn thấy nàng nhìn về phía cả bọn chỉ thấy nàng mỉm cười nhìn về phía mình trong mắt hiện lên một tia áy náy cùng tự trách, miệng mấp máy câu gì.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 17: Tan vỡ