Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 26: Giác ngộ của một tay bắn tỉa

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 26: Giác ngộ của một tay bắn tỉa


Đối với Lance mà nói, cái gì cũng không quan trọng, quan trọng là sống dai, sống dai mới có thể làm này làm kia, nếu c·hết rồi thì cũng là hết rồi.

“OK! Vậy anh đi đăng ký! Ngày mai chúng ta xuất phát, à còn nữa đây là Thanh Hoa là trinh sát cùng duy tu sửa chữa linh giáp, còn đây là Ron xạ thủ của đội” Diệp Chấn Thiên chỉ vào hai người còn lại giới thiệu.

“Chào nhiệm vụ cuồng ma.” Thanh Hoa cũng bắt tay hắn kèm theo trêu chọc.

“Diệt thần đ·ạ·n” Lance thì thầm.

Lancelot: Thôi ca đi ngủ, mai còn đi săn tạm biệt mấy đứa. (bye bye)” (đọc tại Qidian-VP.com)

Tắt điện thoại Lance bắt đầu chuẩn bị hành lý để ngày mai làm nhiệm vụ. Cũng như tự mình bảo trì v·ũ k·hí, đây là một việc mà quân nhân nào cũng biết làm.

“Nhiệm vụ như thế nào Diệp ca?”

Lancelot: Ok, vài hôm nữa anh về nhà chơi rồi mang về cho mà ăn.

“Vâng! Con biết.”

Lâm Đại Hiệp: Lance ca là sướng nhất rồi tiêu dao tự tại. Chả bù bọn đệ học quá trời.

“Diệp ca.”

Ngẫm nghĩ lúc lâu Lance quyết định lần này sẽ mang theo chúng để phòng thân. Dù cho có gặp thú hoàng hắn cũng cơ sở cược một lần.

Cũng may mắn là Diệt thần đ·ạ·n hiện nay là có số lượng sài một viên là mất một viên, chưa tìm được nguồn nguyên liệu thay thế nên chúng bây giờ chỉ có tác dụng kiềm chế lẫn nhau dùng để uy h·iếp thánh giả đừng làm loạn, chúng mang tính uy h·iếp là nhiều.

Qua một hồi lâu, bá tước Finn cười cười lắc đầu.

Lancelot: Bá Vương Sư hôm trước ăn hết rồi à?

Richard: có vẻ sống tốt quá hả bạn (giận dữ)

“Bọn anh có một nhiệm vụ trinh sát đang thiếu một người, em có hứng thú tham gia không?” Diệp Chấn Thiên lúc này lên tiếng.

“Cái gì là giác ngộ của một tay bắn tỉa?”

Đây là đỉnh cấp của lính bắn tỉa. Hầu như lính bắn tỉa nào cũng mơ ước có thể có vài viên để làm v·ũ k·hí bí mật. Tốc độ cao, động năng lớn làm cho đ·ạ·n khi ra khỏi nòng s·ú·n·g có thời gian bay ngắn, khoảng cách trong tầm cho phép thì hầu như là vừa nổ s·ú·n·g đã tới mục tiêu. Đặc biệt kèm theo tỏa định đối thủ.

“Đúng rồi, bản thân ai thích lên thì lên, con cứ ở phía sau, an toàn là bạn!” Lance ha ha cười nói.

“Cũng bình thường…!” Lance gãi đầu. Quả thật hắn thời gian gần đây hoạt động tầng suất rất nhiều vì hắn có độ tự do rất cao trong doanh trại cho nên hầu như hắn cứ có nhiệm vụ là tiếp.


Lancelot: Ca cũng mệt lắm chứ mấy đứa, ngoài này không có em gái xinh tươi để ngắm, buồn c·hết ca (khóc)

“Ron ca, Hoa tỷ, hân hạnh!” Lance mỉm cười bắt chuyện.

“Nick hoàng tử: Ca, sắp tới có săn thú nhớ mang ít thịt rừng về.

“Dù sao thì, lúc cần xông pha thì cũng nên xông pha! Biết không Lance, sở dĩ thế giới này thích truyện cổ tích, thích anh hùng vì anh hùng đều đi đầu, đi trước nhất. Dĩ nhiên c·hết cũng trước nhất, nhưng lúc cần đứng ra là phải đứng ra như vậy chúng ta mới có thể có được thứ chúng ta muốn.”

“OK!”

Còn mọi người vì phải làm nhiệm vụ bắt buộc. Một phần nếu muốn làm nhiệm vụ nguy hiểm phải xin phép trước. Đặc biệt là Kỵ sĩ, nếu muốn làm nhiệm vụ nguy hiểm phải được sự đồng ý và có lịch trình thông tin đăng ký rõ ràng mới được đi ra khỏi doanh trại. Vì Linh giáp trong q·uân đ·ội là tài sản của q·uân đ·ội. Nó như là một loại v·ũ k·hí chiến lược.

Đây là quà sinh nhật Veronica tặng kèm cho hắn ngày đấy. Cha hắn cho hắn một cây s·ú·n·g, còn Veronica tặng kèm theo viên đ·ạ·n. Nhập mật mã cá nhân vào mở chiếc hộp ra, trong hộp là hai viên đ·ạ·n xếp gọn gàng trong đó. Hình thể chúng thon dài tầm một gang tay, phần đuôi khắc hoa văn chằn chịt, phần đầu màu xanh lam tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt. Màu sắc lóe sáng lưu động trong các đường vân khi đậm khi nhạt, phảng phất như một trái tim đang đập.

Chúng phát xạ ra nhàn nhạt áp lực, tựa như sẽ nổ tung bất cứ khi nào, cầm trong tay cảm giác trầm trọng cùng áp bách mang lại làm cho cả người tinh thần đều không thoải mái.

Khu vực đỏ là khu vực có thể giao tranh của hai nước nằm sâu trong rừng U Minh. Nơi này vì thuộc về phía sâu trong rừng nên biên giới đã mười phần mơ hồ. Phần giao hội này nằm sâu trong lãnh địa của ma thú. Đặc biệt trong này U Minh Lang tộc đàn rất đông và cường đại chúng có thú hoàng tọa trấn (tương đương với thánh giả).

Sao cuộc nói chuyện tình cảm giữa hai cha con, Lance lại về Trung tâm thông tin để xem có nhiệm vụ nào phù hợp không.

Nick Hoàng tử: còn mà ngán quá, muốn ăn thịt rắn. (mắt tròn xoe)

Bá tước Finn nhìn hắn chờ đợi câu trả lời. Hắn muốn xem con của mình tư tưởng là như thế nào giác ngộ.

“Trinh sát một vòng sâu trong rừng U Minh, phía vành đai gần khu vực đỏ” (đọc tại Qidian-VP.com)

“chào Lance!” Ron kế bên cũng lên tiếng chào hỏi.

Đối với chuyện này cha hắn bá tước Finn.William còn đặc biệt nhắc nhở hắn phải cẩn thận mình, sợ hắn đam mê làm nhiệm vụ quá táng thân vào tay ma thú lúc nào không hay. Vì nói chung hắn là vương bài bí mật của quân đoàn nam bộ tay bắn tỉa thứ sáu của quân đoàn. Nên nếu có chuyện gì xảy ra có thể nói bọn hắn chỗ quân đoàn thiệt thòi lớn.

“Ah, Lance đây rồi! bọn anh tìm em một lúc rồi đấy!” Vừa vào trung tâm, một tiếng nói từ xa vọng lại, tiếp theo một đội năm người ba nam hai nữ tiến đến bên Lance chào hỏi. Lên tiếng là một người đàn cao lớn uy mảnh, khí độ trầm lặng như một thanh bảo kiếm đã trải qua phong sương nhiều năm quang mang nội liễm, đây là Diệp Chấn Thiên. Kế bên là Tiểu Linh cùng Mập mạp cũng mỉm cười nhìn hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Đ·ạ·n xuyên giáp, phá Linh, Khói, nổ….” Đang phân vân mang các loại đ·ạ·n để có thể đề phòng trường hợp bất ngờ hắn chú ý tới một chiếc hộp màu đen nằm lẳng lặng một góc trên bàn.

Lúc này tại phòng chỉ huy Lance vừa nói vừa làm ra bộ dạng cao thâm mạt trắc khuôn mặt chính khí lẫm nhiên.

“Giác ngộ của một tay bắn tỉa, đó là…s·ợ c·hết!”

“Cha, yên tâm đi con rất biết giác ngộ của một tay bắn tỉa.”

“Ok! Vậy sáng mai gặp nhé!” Diệp Chấn Thiên lên tiếng.

Bởi vì có Diệt Thần đ·ạ·n như thế nên mặc dù trong chức nghiệp giả có thể tu luyện lên tới thánh giả, nhưng không thể trắng trợn không nhìn luật lệ. Vì một mai không cẩn thận cũng phải ăn thiệt thòi.

Chỉ có Lance là ngoại lệ, hầu như hắn xem cả cái căn cứ là nhà của hắn.

“Mới từ chỗ tướng quân à? Chắc lại bị mắng nữa chứ gì, haha em bớt bào nhiệm vụ của mọi người lại. Dường như quanh đây ngàn dặm hầu như là em đã bào hết nhiệm vụ ngon rồi còn gì.” Diệp Chấn Thiên cười nói.

Bá tước nghiêm túc nhìn Lance nói.

Tưởng là triết lý như nào. Nhưng sau khi nghe Lance nói ra hai chữ s·ợ c·hết, khuôn mặt của bá tước nhăn lại. Hắn chẳng thể ngờ được đường đường chính mình là thiên giai cường giả, từng dẫn binh đi chinh phạt đối phương tung hoành xa trường ngang dọc nhưng con của mình lại nói ra hai chữ s·ợ c·hết!

Bá tước lúc này cũng không biết nói gì hơn vì hắn biết nói gì cũng bằng thừa, hắn quá rõ Lance, tên này đã quyết chuyện gì là sẽ cứ thế mà làm không ai có thể thay đổi được. Hắn cứ như là một tên thanh niên phong trần đã trải qua cuộc đời thăng trầm đánh đổi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 26: Giác ngộ của một tay bắn tỉa

Từ khi nhận được chiến giáp Lance rất siêng năng làm nhiệm vụ, hắn coi đó như là một phần rèn luyện của mình. Có nhận nhiệm vụ thanh trừ mục tiêu từ căn cứ, cũng như tổ đội đi ra ngoài làm nhiệm vụ. Theo thời gian hầu như cả trung tâm phát nhiệm vụ ai cũng biết hắn. Và cho hắn một biệt danh là “Nhiệm vụ cuồng ma”.

“Ừ thì s·ợ c·hết! s·ợ c·hết mới có thể sống được lâu!” (đọc tại Qidian-VP.com)

“OK!” Lance cũng hứng thú vì rừng U Minh chỗ sâu rất nguy hiểm trong ngày không chỉ có U Minh Lang mà còn có những ma thú cường đại khác. Nên mặc dù là giáp biên giới hai nước nhưng hầu như là cấm khu của nhân loại. Hôm nay hắn cũng phải đi cho biết.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 26: Giác ngộ của một tay bắn tỉa