Giai Điệu Của Chiến Tranh
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 39: An bài
“Ngồi đi!” Lão Aron chỉ một bên rồi nói “Lão Frank muốn thông gia, mục tiêu thông gia của hắn là bảo trụ Nick cháu của lão. Bù lại hắn cho chúng ta tranh thủ thời gian.”
“Dạ, hy vọng như thế. Vậy thưa cha con đi làm đây!” David cúi đầu chào lão Aron rồi đi ra ngoài.
Trong các đứa cháu lão yêu thương nhất là Laura nên sắp xếp cho một tấm chồng tương lai là thánh giả cũng để an tâm về sau. Chưa kể Laura cũng là A cấp Quang chi chúc phúc thuộc về v·ú em siêu cấp.
“Công bằng? Ngươi đã từng tuổi này rồi, làm quốc vương rồi còn nói ra hai chữ công bằng? Nực cười, thế giới này làm gì có công bằng. Ngươi đi so sánh công bằng với một tên nam tước đi. Sẽ có công bằng sao?”
“Đó là cách tốt nhất rồi! Cho Nick về sống dưới tầm mắt của bọn hắn. Để chúng có thể an tâm. Còn nữa, nói với đám lão già trong hội đồng. Hãy chơi theo luật, nếu có ai phá luật thì cho dù liều cái mạng già này ta cũng sẽ kéo hắn theo làm đệm lưng.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Lão bá tước xe nhẹ đường quen di chuyển vào trong vương cung, đi thẳng một mạch vào xuyên qua từng khu vực, trên đường đi không ai ngăn trở cũng không ai dám ngăn cản. Mọi người chỉ đứng tại đó nhìn qua với những ánh mắt tò mò trông theo lão bá tước với nhiều tâm tình khác nhau có hiếu kỳ có ngưỡng mộ có sợ hãi. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Cháu nào?” Lão Aron ra vẻ bất ngờ.
“Haha, Không sao, khi con người ta thành gia lập thất sẽ điềm đạm lại.”
Chương 39: An bài
Người này là David.Carter đương kim quốc vương của đế quốc Thiên Phong.
“Bạn già! Khỏe quá nhỉ, có tâm tư chăm sóc hoa hoa cỏ cỏ nữa chứ!” Đi từ đằng xa tới lão bá tước Frank lên tiếng.
“Con bé Laura thì…” Nói tới con mình David lại đau đầu. Cô nàng này thuộc dạng nổi loạn trong tất cả anh chị em. Cả người lúc nào cũng không ở yên một chỗ. Chuyên môn gây chuyện trong cả hoàng tộc.
“Đây là thống nhất giữa các nhà, ngươi đã quên sao Frank? Loại người như chúng ta chỉ biết lợi ích cho bản thân mình ai cũng như ai thôi. Chưa kể chúng ta cũng tự lo thân mình chưa xong...!"
Lúc này Aron.Carter cũng thu hồi nụ cười ra hiệu cho quản gia đi ra ngoài. Đồng thời chỉ lão bá trước đi một bên bàn ghế ngồi nói chuyện.
Chờ cho lão bá tước đi xa Aron.Carter hướng về một phương hướng nói.
“Cha, con cũng phàn nàn chút thôi mà!” David gãi đầu cười hì hì.
Đứng kế bên lão quản gia cũng trầm mặc. Một lúc lâu lại thở dài. Đúng vậy, nhà Carter đang đi trên đà xuống dốc mà người chống đỡ tất cả là lão Aron như hoàng hôn đang từ từ khuất bóng. Nhà Carter thời gian đã không còn nhiều. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Vậy còn S cấp thì sao?”
“Vậy giờ làm sao đây Frank? Ngươi muốn ta liều mạng già cùng người sao?” Lão Aron lúc này cũng bực bội quát lại.
Lão bá tước quát lớn, như muốn phát tiết bực bội của mình.
Một khu vực trong hoàng cung, nơi đây trồng nhiều hoa cỏ, cũng là nơi nghỉ ngơi của hoàng tộc. Aron.Carter đang chăm sóc cây cảnh trong vườn, cả người lão Aron trông như một lão nhân tuổi xế chiều, lưng còng tóc bạc dài cột gọn gàng phía sau, trên người mặc một bộ pijama màu trắng. Đứng kế bên là một lão nhân ăn mặc một bộ đồ quản gia đang trình báo sự vụ hàng ngày.
“Dẹp đi Aron, không có thời gian, vào thẳng vấn đề đi. Cháu ta cưới cháu ngươi. Hai nhà chúng ta thông gia.” Lão Frank lên tiếng, trong giọng nói mang theo bất đắc dĩ.
“Vì chúng ta đang đi trên đường xuống dốc, lão Frank làm vậy cũng gián tiếp giúp đỡ chúng ta tương lai. Ai bảo cả một cái hoàng tộc lại không có ai là S cấp đây? Con đường thánh giả đâu phải ai cũng có thể lên được.” Lão Aron thở dài.
“Ah, Frank à? Ngọn gió nào đến đưa chú đến với anh thế?” Lão Aron lên tiếng.
Từ trong khoảng trống xung quanh đi ra một người là quản gia khi nãy. Người này cúi đầu với lão Aron đồng thời biến mất. Được lúc lâu một người đàn ông trung niên đi vào, người này tóc màu bạc phiêu dật, tròng mắt màu xanh lá cùng với khuôn mặt có thể đủ để cho bất kỳ nữ nhân nào vì đó nghiên đổ, kèm theo là cả người mang một khí chất cùng khí độ bất phàm.
“Về chuyện thông gia, tuyên bố ra ngoài đi. Tứ hôn cho Laura.” Lão Aron sắp xếp.
Tự rót cho mình chén trà đồng thời rót cho lão bá tước một chén Aron nói tiếp. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Cha! Người gọi con?”
Lão Aron haha cười, tính cách của Laura như vậy cũng là một phần nào do lão nuông chiều quá thành ra như vậy.
“Gọi David qua đây!”
“Khó? Haha nếu dễ dàng thì đế quốc đến nay đã không chỉ có sáu cái chúng ta. Nếu đơn giản chỉ có đóng cửa tu luyện mà thành thánh giả thì heo mẹ cũng sẽ thành thần thú rồi.” Lão Aron cười mỉa mai.
“Cam chịu sao Frank?”
“Cha, thánh giả… khó khăn thế sao?” David không hiểu hỏi cha mình. Hắn đã ở thiên cấp lâu rồi, nhưng không có một chút manh mối để mò vào cánh cửa thánh giả. Có thể là người đứng đầu vương quốc bản thân thiên phú chắc chắn không yếu. Nhưng khi bước đi trên con đường này tới nay hắn vẫn chưa thấy được manh mối của con đường thánh giả phía trước. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Cuối cùng chúng ta vẫn không thoát khỏi vận mệnh!” Tiếng thở dài lại âm vang.
“Thật là không công bằng.” David phàn nàn.
“Đứa thứ hai, là Nick. Đừng ra vẻ không biết gì Aron, qua bao nhiêu năm chúng ta cần phải chơi trò chơi suy từ đoán nghĩa sao hả Aron?” Lão bá tước bực bội lên tiếng.
Aron.Carter là một trong sáu thánh giả của đế quốc. Đã sống đủ lâu để nhìn thấy thế gian lên xuống. Lão Aron lúc còn trẻ cũng là truyền kỳ của đế quốc. Từng vì đế quốc mà đánh đông dẹp bắc, trải qua vô vàn trận chiến mới đặt vững vương tọa của hoàng tộc không bị nhòm ngó.
“Cháu của ta là cấp S, muốn thông gia với nó, hãy lấy trân châu của các ngươi ra làm giá, như thế mới gọi là xứng đôi. Aron, chúng ta cũng quá già để chơi tâm nhãn với nhau rồi!”
Nói xong lão bá tước bước ra cửa không quay đầu lại kèm theo không quên dặn dò.
“Hy vọng tương lai trong số các con có thể may mắn đi lên con đường này…!”
“Qua đây đi Frank. Ngươi cũng biết trong hội đồng cũng có nhiều ý kiến trái chiều, nhưng vấn đề này chúng ta đã thống nhất với nhau từ hai mươi năm trước rồi không phải sao?”
“Thông gia đi!” lão bá tước thở dài, như bong bóng bị xẹp hơi.
“À, S cấp là một dạng con cưng của thế giới, bọn họ khi đến cuối con đường thiên cấp sẽ được gợi ý, từ trong hư vô mờ mịt sẽ có gợi ý để hướng dẫn con đường tiếp theo. Từ đó họ cứ bước tiếp con đường đó để thành tựu thánh giả. Về điểm này những người thiên phú thấp như chúng ta thật ghen tị.”
Cả cuộc đời của vị này có thể nói là từ trong chiến trường g·iết ra đấu với người, đấu với ma thú trải qua hàng trăm chiến trận đúc nên uy danh “Chiến Thần” nhưng cũng vì vậy mà để lại những ám thương không thể chữa trị trên thân thể. Giờ đây vị chiến thần này cũng đang đi về phía mặt trời lặn, cũng là hoàng hôn của hoàng tộc.
“Mẹ nó thật là một lũ sâu mọt.” Lão bá tước bực bội lên tiếng chửi rủa.
“Cũng là một biện pháp, lão đó cũng cam lòng chịu đưa ra quá nhỉ. Con cứ nghĩ lần này lão sẽ cứng đối cứng luôn chứ.” David cười lên tiếng, đứng trước tình thế như vậy thật tình thì ai cũng không giúp được ai cái gì.
“Nhưng đó là cháu của ta, cháu của ta đó Aron! Mười năm nay ta không được ôm cháu của ta. Giờ sau mười năm ta nhận được tin tức là bọn nó đang b·ị t·ruy s·át không biết sống c·hết. Ngươi bảo ta có thể ngồi yên sao?”
Trong sân vườn chỉ còn lại lão Aron và quản gia đứng một bên như người vô hình. Im lặng một chút thưởng thức trà, đồng thời suy nghĩ một lúc. Lão Aron lên tiếng thở dài.
“Chung quy, chúng ta vẫn chạy không thoát vận mệnh! Lão Lý à con đường sắp tới gia tộc chúng ta phải đi như thế nào đây?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.