Giai Điệu Của Chiến Tranh
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 55: Manh mối năm xưa
“Vào đây! Anh hùng của chúng ta. Mọi người tập trung!” Willas lúc này bỏ dở công việc đang làm gọi mọi người trong phòng chỉ huy tập trung lại trước Lance và Richard. Bên cạnh đó cũng bắt đầu phát màn hình giả lập ra các khoang tàu khác lệnh mọi người chú ý.
Kế bên Lance vỗ vỗ vai của Richard. Từ thông tin của Willas cung cấp cùng với thời gian xảy ra sự kiện, từ đó có thể so sánh khớp các mốc thời gian. Cũng có thể kết luận, sự kiện U Cốc là nhân họa mà không phải vận xui của bọn hắn.
Lúc này Lance cũng thấy ngại ngại, cười cười đem tay lên sờ sờ mũi. Được một lúc mọi người tản đi. Willas cũng đi theo một bên nói chuyện cùng Lance và Richard.
“Là vậy sao?” Richard thì thầm.. sao đó lại thở dài trầm mặc.
“Hay là gọi ta là anh Willas đi, thật sự tuổi của anh cũng lớn hơn hai đứa mấy năm thôi!”
“Thông tin gì anh?” Richard dồn dập hỏi.
“Bình thường rồi, thời gian qua cũng đã bình tĩnh rồi. Suy cho cùng đó cũng là những ấn tượng lúc ban đầu mới lớn thôi.” Richard cười cười lên tiếng trả lời.
Đứng một bên Richard lúc này cũng im lặng như có điều suy nghĩ. Một bên Lance thấy vậy cũng quay sang hỏi.
Nghe đến Rachel, Willas chợt im lặng như là hồi tưởng lại ký ức xa xăm, cũng như nhớ lại chút ký ức không vui. Lance đưa tay lên sờ vào một bên mắt mù của mình. Cái này là một ký ức không vui. Ký ức từ lúc còn ở tân thủ thôn, chỉ là đi lanh quanh trong thôn đã gặp boss ác mộng. Một phó bản không mấy hay ho. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Đúng vậy, sẽ có kẻ phải chịu trách nhiệm cho những việc hắn đã gây ra.” Richard thì thầm. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Thật ra thì vì chuyện đó anh cũng có đi tìm hiểu chút thông tin, nhưng tất cả dường như chỉ là một sự trùng hợp, trùng hợp đến lạ thường như thế. Mãi sau này anh nhận được một thông tin...”
“À không, Thuyền trưởng…” Lance vừa lên tiếng Willas đã cắt ngang.
Trầm mặc một chút Richard lên tiếng hỏi Willas.
Giờ phút này trong phòng chỉ huy, trong các khoang hàng, kho vũ khí, kho hậu cần. Mọi người đều hướng về phía Lance và Richard chào theo kiểu quân đội. Đây là lời cảm ơn chân thành của quân đội gởi đến người có công. Công lao sẽ được ghi nhớ, sẽ không bị quên lãng.
Từ khi Richard trở về, công việc hậu cần Lance đẩy hết cho Richard còn hắn thì đi cưỡi ngựa xem hoa kế bên, thỉnh thoảng lại cho vài ý kiến. Phong thái mười phần lười biếng làm cho Richard vì chuyện này mà phàn nàn hắn liên tục. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 55: Manh mối năm xưa
“Rằng vào sinh nhật thứ mười bảy của tiểu công chúa Bella của Geman đế quốc có người đã vì công chúa dâng lên một con U Minh Lang có huyết thống của U Minh Lang hoàng, bá chủ của rừng U Minh.” Willas chậm rãi nói.
“Có manh mối là được rồi Richard, mai mốt ca cho mượn một viên Diệt Thần, chỉ ai ai c·h·ế·t. Nhất bạn rồi nhé!”
“Có thể nói nhờ có sự xuất hiện của nhóm tác chiến F4 đã bắn hạ các chiến cơ cùng với bắn rơi lò động lực của khu trục hạm đối phương tạo điều kiện cho chúng ta có thể đánh tiếp mạn thuyền dẫn đến chiến thắng hôm nay. Một lần nữa mọi người hướng về hai người anh hùng của chúng ta… Chào!”
“Được rồi, thật ra chuyện đã qua rồi, chỉ là bây giờ chúng ta phải tiếp tục thôi, nhưng mà việc này phải có người chịu trách nhiệm. Nhất định!”
“Ok! Có gì liên lạc với anh!”
“Ok, vậy em cứ đi đến kho hậu cần, cần gì thì báo lên. Sau này có gì thì báo tên của anh, anh bảo kê cho!” Willas sảng khoái lên tiếng.
“Đây là Richard nhóm F4, chúng tôi cần bổ sung thêm phá linh đ·ạ·n cùng với ma năng đ·ạ·n, thêm nữa là lõi năng lượng cùng với ít vật tư cắm trại.” Richard lên tiếng giao tiếp cùng với người phụ trách hậu cần, nêu lên những vật tư bọn hắn cần cho nhiệm vụ tiếp theo.
“Đây là Willas.Otis thuyền trưởng tàu vận binh. Có thể mọi người thắc mắc về chiến cuộc hôm nay phải không? Chiến thắng này có thể nói là do nhóm tác chiến F4 trước mặt mọi người đã tiêu diệt được một nhóm trinh sát của đối phương, tìm được tin tình báo cũng như báo cáo về đồng thời đi nhanh qua trợ giúp chiến trường.” Dừng lại một chút Willas lại nói tiếp.
“Ổn không Richard?” Lance vỗ vỗ vai Richard.
Nhìn theo hai người đi khuất Willas thu hồi nụ cười, bắt đầu công việc thu xếp chiến hậu cũng như chuẩn bị giao tiếp với quân đoàn tiếp viện đang đến để đi tiếp vận binh về chiến khu thứ sáu. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Thật sự cảm ơn hai người, nếu không có hai người chắc cả hạm tàu đã bị đánh rơi!” Willas thu hồi linh giáp, lại trở về là một thanh niên nho nhã. Miệng còn rối rít cảm ơn hai người, có thể nói là mười phần tùy ý, khác xa lúc chiến đấu bạo lực và hung hãn.
“Báo cáo! Nhóm tác chiến F4 đến đây đưa tin!” Lance lên tiếng.
“Thuyền trưởng quá lời, chỉ là trách nhiệm phải làm thôi, mọi người đừng để trong lòng.” Lance lên tiếng, hắn giờ vẫn còn ngại ngại, việc một người liên tục nói cảm ơn các kiểu cùng với ân cần quá làm hắn cũng ngại ngại, khó tiếp thu.
“Mày làm bạn tao lâu rồi đó!” Richard thì thầm!
“Thôi bọn em đi qua kho hậu cần đây, cảm ơn anh Willas!” Lance kéo Richard đi, tranh thủ thời gian đồng thời cũng tránh cho Richard lại lảm nhảm.
“Đó là em họ của anh, hai đứa biết Rachel sao?” Willas lên tiếng phá vỡ sự yên lặng.
Đi ra khỏi phòng điều khiển Richard và Lance đi về khu hậu cần. Bọn hắn cần bổ sung một ít đ·ạ·n dược cùng với năng lượng để tiếp tục truy kích các nhóm du kích binh của đối phương còn rải rác trên tuyến đường này.
Richard lên tiếng. Thật sự tình đầu của hắn quá ngắn ngủi. Thời gian qua sống ở Thư Viện hắn cũng đã dần vơi đi ấn tượng ban đầu. Giờ còn sót lại chỉ là chút kỷ niệm. Nên Richard muốn báo thù cho chút kỹ niệm còn lại này của mình.
“Anh Willas là nhà Otis sao? Anh có biết Rachel.Otis?”
Lance vừa nói vừa sờ tay lên một bên mắt của mình. Tại đó đã trống rỗng. Nó như là một kỷ niệm chương của hắn. Kỷ niệm về chuyến đi bảo táp.
“Trưởng quan!”
“Sao thế Richard?”
Nhanh chóng đi vào phòng chỉ huy lúc này tại phòng chỉ huy Willas đã báo cáo xong đồng thời đang phân phối các công việc chuyên môn hậu cuộc chiến.
“Nhưng mà chúng ta sẽ truy tra tới cuối cùng phải không Richard? Sẽ có kẻ phải chịu trách nhiệm cho tất cả những chuyện này, cũng là câu trả lời cho các bạn học.”
“Làm sao được, đây là tất cả mọi người mệnh, lần này hai người có nhiệm vụ gì nữa sao? Bá tước đã ra lệnh mọi người ở khắp chiến khu phối hợp với hai người vô điều kiện rồi!” Willas vừa cảm ơn vừa thông báo cho Lance về quyết định của bá tước. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trên đường đi đến khu hậu cần để bổ sung vật tư, mọi người trên đường đều nhìn về phía hai người với ánh mắt cảm kích cùng sùng bái. Các quân nhân càng là đứng nghiêm chào, thái độ mười phần hảo hữu.
“Đó là cô giáo trung học của hai đứa em. Chắc anh cũng biết sự kiện U Cốc nhỉ, ba người sống sót là em Lance và Phi tuyết con gái của thành chủ.” Richard lên tiếng, sau đó cũng kể về Rachel cho Willas nghe, đồng thời cũng không quên ôn lại ác mộng ở U cốc.
Lúc này Lance an ủi Richard, sợ hắn lại lâm vào những suy nghĩ không hay.
…
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.