Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 8: Một ngày bình thường

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 8: Một ngày bình thường


Café Nam tước.

“Không có gì, vẫn là như vậy Hoàng cấp trung giai, mà tu luyện là ngày này qua tháng khác, chứ có phải giải bài tập đâu? Làm sao ngày nào cũng rõ rệt được, ngay cả mập ốm cũng vậy thôi, ăn một miếng có mập lên liền đâu…” Lance lắc đầu nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cả lớp bắt đầu lên tiếng nghị luận.

“Nick hoàng tử: Mấy ca, tối nay lớp trưởng lớp em mời sinh nhật đặc biệt muốn mời F4 chúng ta. (Có muội tử nha). Mấy ca rảnh không đi chung với đệ đi (cầu xin).

“Có tiến triển gì ko Lance?” Richard lên tiếng hỏi, từ khi thức tỉnh thiên phú tu luyện có cảm giác tiến bộ, bọn hắn hay hỏi thăm nhau về tiến cảnh mỗi khi tụ tập lại café.

“Dù sao thì, cứ vậy thôi, từ từ tới. Sang năm tính đi đại học nào Richard?"

Lâm đại hiệp: (Tung hoa).

Nick hoàng tử: Yeah… ok la.

Richard lúng túng cười cười, hình bóng ấy cứ theo thời gian lớn dần trong hắn. Nhưng hắn cũng không biết như thế nào cho phải. Vì đối phương xinh đẹp và mạnh mẽ, còn hắn chỉ là một học sinh chưa trãi sự đời. Hắn không biết phải giải thích như thế nào cũng không biết bài tỏ ra làm sao. Nên cứ lửng lơ như thế.

“Oh” Richard trầm mặc tiếp tục chơi game. Lance là người có chủ kiến trong bọn hắn, nên việc Lance quy hoạch tương lai rõ ràng như vậy đối với bọn hắn cũng không lạ gì, huống chi Lance là dòng giỏi tướng gia nên đi q·uân đ·ội rèn luyện là quá hợp lý.

Nghe vậy Lance bỏ điện thoại xuống nhìn nhìn Richard cười “À, thì ra… Ok, Ok bạn tôi đi với bạn được chưa?” Lance hiểu. Chuyện chỉ có con trai bọn hắn hiểu. Hơn nữa hắn thừa biết Richard bị trúng tiếng sét ái tình rồi. Không đúng, phải nói là bị máy bay oanh kích vào tâm hồn nhỏ bé rồi.

Đôi khi Richard muốn mình trở thành như là Lance, mạnh mẽ quyết đoán mà độc lập. Tất cả những gì vào tay Lance đều trở nên đơn giản. Lane có những kiến giải rất thông minh. Ngay cả chức học bá của mình cũng là Lance không tranh giành. Đúng vậy, hắn là học bá, toàn trường hạng nhất hai năm nay, và cũng sẽ là hạng nhất năm nay. Nhưng đó là vì Lance không tranh giành, hay nói đúng hơn Lance hắn lười, nói theo cách của Lance là hắn không hứng thú, và hắn thích số bảy nên hắn chọn hạng bảy.

Richard:…

Lancelot: Bạn gì đó nhóc?

Nàng xinh đẹp, gia thế hiển hách, nhiều nam nhân theo đuổi nàng đó là chuyện bình thường. Nhưng nam sinh có tình cảm với mình thì là lần đầu nàng gặp phải, mà lại nam sinh này là học trò của nàng đặc biệt cha của hắn lại là phó tướng, cánh tay phải đắc lực của bá tước William “Bức tường phía nam của đế quốc”. Nên lúc này tình cảnh như thế nàng cũng không biết phải ứng đối như thế nào.

Lúc này Lance và Richard đang café buổi sáng. Lúc đầu, buổi sáng chỉ có Lance, sau này Richard theo gia nhập. Đây hầu như là thói quen sáng của bọn hắn.

Từ khi thức tỉnh thiên phú trong các mục tiêu nhỏ của Lance lại có thêm thời gian dành cho rèn luyện linh lực.

“Chẳng lẽ hắn còn nhớ lời nàng đã nói đầu năm trung học về điều kiện để làm bạn trai mình?” Rachel hốt hoảng. Cứ ngỡ đó như là lời nói đùa của trẻ con, không lẽ hắn coi là sự thật?

“Thì tại thời gian đầu tiến thẳng lên Hoàng cấp trung giai tưởng dễ ăn, ai ngờ thế đâu…” Richard nói, đây là điển hình cho việc vạn sự khởi đầu nan, gian nan bắt đầu nản.

Richard: Ok, bảy giờ quán café gặp.”

Bọn hắn đã vào học kỳ cuối của trung học, thời gian tới sẽ là thi đại học cùng với chọn lựa hướng phát triển cho mình. Nên hiện tại đã có nhiều trường đại học gởi Email đến giới thiệu và chiêu sinh. Vì bọn hắn là học bá nên mức độ chú ý của các trường rất cao.

“Không biết, tới đâu hay tới đó đi. Coi trường nào học bổng tốt thì vào thôi, Lance thì sao?”

Nhưng theo thời gian nàng phát hiện ra khác lạ. Tên này học điên cuồng, đặc biệt là môn của nàng, lúc nào cũng được max điểm số. Hai năm này đều là học bá toàn trường.

“Tốt nghiệp xong đi Thiên Hùng Quan rèn luyện thêm hai năm, sau đó về đế đô vào trường q·uân đ·ội.” Lance trả lời.

“Có cô Rachel đi nữa…” Richard nhỏ giọng nói, có thể nói hắn thích cô giáo Rachel từ hồi mới vào trung học, hắn nghĩ đây là tiếng sét ái tình của mình rồi.

Cả lớp lục tục ra về Lance vỗ vỗ vai Richard đùa “Thôi về thôi, người cũng đi rồi nhìn nhiều một chút người ta cũng không biết đâu.”

Hấp thu linh lực vào trong cơ thể, lấy đó để cường hóa thân thể, khi mức linh lực đến một mức giới hạn không thể tiếp thu nữa, cảm giác như lọ chứa đã đầy, thì tiến hành đột phá cấp cao hơn. Tu luyện chính là đơn giản như vậy. Cố gắng chứa đựng linh lực trong cơ thể càng nhiều càng mạnh.

Lance hắn có lựa chọn còn mình không lựa chọn được, hay nói đúng hơn là không biết làm sao đưa ra lựa chọn. Lắc đầu thở dài Richard bước đi ra lớp học kèm theo trong đầu là bao nhiêu suy nghĩ.

“Không đi, ở nhà chơi game.” Lance vừa chơi game vừa trả lời, hắn không phải không thích chơi, nhưng đi chung với một đám thanh thiếu niên, ko rượu chè c·ờ· ·b·ạ·c hắn cảm thấy hơi vô vị. Nên hầu như sống tách biệt với lớp học, chỉ có Richard là học bá, đẹp trai lại dễ gần hơn hắn, nên được mọi người hoan nghênh hơn.

Chương 8: Một ngày bình thường

“Thôi ráng hết năm rồi lướt qua, hy vọng hắn sẽ đổi ý!” Rachel thầm nghĩ.

Lance chỉ ngáp một tiếng rồi tiếp tục chơi điện thoại. Richard thì nhìn về cô giáo ánh mắt say mê như kẻ si tình. Lance lắc đầu, nhìn thằng bạn mình. Hy vọng thằng bạn mình đừng làm liếm c·h·ó, liếm c·h·ó không có kết quả tốt được.

Nick hoàng tử: Bạn… là con gái, là lớp trưởng, nên cần ôm đùi mà ca (rón rén)

Mặc dù lên đại học mới bắt đầu đi con đường chuyên nghiệp. Chức nghiệp giả sẽ học chiến đấu và đào tạo chuyên sâu, hậu cần thì sẽ học tập chuyên môn hậu cần. Nhưng ở trung học vẫn có những tiết học tự vệ căn bản, chiến đấu căn bản, và dạy tu luyện căn bản, để chuẩn bị cho mọi người lên đại học. Nên mặc dù tiến cảnh ở trung học không rõ ràng và vũ lực chưa được phân chia nhưng tu luyện nhanh, đánh nhau giỏi, mạnh mẽ cường đại luôn là thước đo trong xã hội.


Lúc này trên bục giảng cô giáo Rachel vừa hoàn thành xong tiết học, đang nói thêm về hoạt động cắm trại dã ngoại cuối năm của lớp, như là một hoạt động kỷ niệm năm cuối trung học của mọi người, từ đây mỗi người bước trên con đường riêng. Chọn lựa một trường đại học tốt để phấn đấu. Nên lần cắm trại dã ngoại này cả lớp muốn làm cho mình một kỷ niệm khó quên.

“Thôi nói tới đây thôi, chúc mọi người cuối tuần vui vẽ. Hẹn thứ hai gặp”. Rachel nói xong ôm sách ra khỏi lớp học, đồng thời cũng liếc nhìn về phía Richard. Tên nhóc này cứ ánh mắt si mê nhìn về phía nàng, lúc đầu có thể là con trai mới lớn có những cảm xúc như vậy nên nàng không để ý vì đây là tâm sinh lý bình thường của nam sinh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lancelot: Bớt xạo, thích con người ta chứ gì… thích thì nói thích có gì mà giấu. Ok! Chốt tối nay bảy giờ tập trung ở quán café đi rồi đi chung. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trường Trung học Tiso lớp 12A4 .

“Ngoài ra, mọi người nên chuẩn bị cho mình ít phòng cụ và v·ũ k·hí, mặc dù rừng phòng hộ đã được thanh lý qua, nhưng lâu lâu vẫn sẽ có ma thú từ U Minh sâm lâm bên kia đi lạc vào. Nên chúng ta phải cẩn thận. Đồng thời, ai chưa được Hoàng cấp trung Giai thì ở nhà, vì nếu yếu quá sẽ kéo chân sau các bạn khác. Chúng ta vẫn lấy an toàn làm ưu tiên.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Lớp chúng ta sẽ có buổi cắm trại hoạt động tại hẻm núi U cốc phía sau gần với U Minh sâm lâm. Thời gian là qua tuần sau, mình sẽ đi hai ngày một đêm. Sau đó trở về chúng ta có thời gian nghỉ ngơi một tuần để bắt đầu vào kỳ thi tốt nghiệp cuối kỳ.”

“Qua tuần cả lớp có một buổi cắm trại dã ngoại đi không Lance?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 8: Một ngày bình thường