Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 95: Dị biến

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 95: Dị biến


“Hai người có sao không?” Lance lên tiếng hỏi thăm.

“Tất cả bài trí như… Hiến tế? Là Nghi thức nào đó?” Lance thì thầm.

“Không sao… Cảm ơn Lance!!!” Jenny lên tiếng. Nếu không có Lance cùng tiểu Linh liên kết chịu tải linh hồn chắc có lẽ nàng đã bị thống khổ mà mất đi. Lạc vào nơi hư vô nào đó trong biển tinh thần mà c·hết đi trong vô thức.

“Sao thế Jenny tỷ…?” Lance khó hiểu nhìn về Jennifer vì lúc này Jennifer cả người lại bắt đầu vào trạng thái như đang lên đồng. Run rẩy, sợ hãi. Jennifer nâng tay lên chỉ ra giữa sân trong miệng bắt đầu thì thào những từ khó hiểu.

“Rõ!”

Một cảm giác ớn lạnh chạy dọc xương sống làm cả người khó chịu. Bắt đầu từ từ có những hình ảnh tràn vào trong đầu Lance. Nó như có ai đó cố ý moi móc ra từ trong linh hồn của người, bổ nó ra sau đó nhồi nhét vào đó.

Jennifer cũng không biết diễn tả thế nào lên tiếng nói tiếp.

“Không sao. Chỉ là qua một chút trên tinh thần vấn đề… Nghỉ ngơi một chút là được.”

Mặc dù là thời kỳ c·hiến t·ranh. Hai bên đang đánh nhau ta c·hết ngươi sống nhưng mọi thứ đều có luật của nó. “Không được tàn sát bình dân” là một trong những luật như thế. Giờ đây trước mắt bọn họ là cả một thôn làng bị tàn sát. Tập trung tàn sát. Từng mảnh tàn chi rơi vãi, từng người từng người bị đóng cọc. Một thôn làng bị tàn sát hầu như không còn.

Nhận ra bất thường cả nhóm nhanh chóng lui về phía sau cách xa vòng tròn tập trung đống xác c·hết ở giữa thôn. Mọi người nhanh chóng lấy ra v·ũ k·hí đề phòng bốn phía.

Lúc này mọi người xung quanh cũng nghe tiếng hét của Lance bắt đầu chạy tới chỗ ba người.

“Cảm giác như có một thứ đáng sợ đang tiến đến. Nên các oan hồn không dám nói rõ. Nó như một… Cấm Kị”

“Cậu chủ có bị gì không?” Dạ Vũ lên tiếng. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Mọi người lui về phía sau, nhanh!”

Cơ bản là mọi người lớn lên trong những môi trường văn minh và được giáo d·ụ·c rất tốt. Họ không nghĩ tới nó sẽ tới mức như thế này. Tàn sát bình dân đã là một từ rất xa xôi nào đó mà hôm nay mọi người đã được kiến thức. Nó hiển hiện ngay trước mắt làm cho tất cả đều bị sock.

“Không sao là tốt rồi!” Lance lên tiếng. Cũng thở phào nhẹ nhõm. Sự việc hôm nay thật sự quá tà môn. Cái trãi nghiệm vừa rồi làm cho hắn còn đổ mồ hôi lạnh. Sỡ dĩ hắn có thể chống lại như thế là vì hắn có tinh thần cao hơn người bình thường cùng với qua nhiều lần sử dụng Diệt Thần đ·ạ·n mang lại cảm giác nhói buốt như thế làm cho hắn đã quen thuộc. Một cảm giác vặn vẹo khỏi thực tại. Nên rất rõ ràng hắn có thể ứng đối được một chút.

“Như thế nào?” Lance khó hiểu hỏi.

Nhìn nhìn xung quanh một lúc Lance lắc đầu. Cảnh tượng này thật sự làm hắn khó chịu. Cảm giác như đang trong một bộ phim kinh dị nào đấy. Xung quanh không khí lắng động mà ngột ngạt. Từng cơn gió hiu hiu lùa tới. Chúng len lỏi qua từng mái lá, lùa qua các khe cửa làm mành cửa bay lên phấp phới.

Lúc này giữa thôn không khí chợt lạnh xuống từng ngọn gió âm lãnh thổi tới làm cho mọi người cảm giác ớn lạnh chạy dọc sống lưng. Trước mắt bắt đầu trở nên vặn vẹo cảm giác như mặt nước gợn sóng vặn vẹo. Xung quanh mọi người bắt đầu nghe thì thầm âm thanh. Nó như xa như gần, như ma âm quanh quẩn bên tai. Vừa ma mị vừa đáng sợ.

“Sao thế Lance?” Đi đầu đến hỏi là Richard.

Xung quanh mọi người cũng lần lượt tiến lên hỏi thăm đồng thời quan tâm đến ba người.

Đứng giữa thôn làng hiu quạnh không một bóng người lâu lâu gió thổi làm cho các cánh cửa rung lắc kêu lên cọt kẹt. Bất tri bất giác Lance cũng cảm giác rợn người. (đọc tại Qidian-VP.com)

Này là triệu chứng tinh thần đang chịu tải quá nhiều. Nên sinh ra thống khổ. Nhìn biểu hiện của Jennifer Lance đoán ra ngay.

Kèm theo tiếng hét của Lance lúc này làm cho cả ba như thoát khỏi một trói buộc nào đó mà trở về thực tại. Ba người khi thoát ra bắt đâu ngã gục xuống. Hốt hoảng một lúc Lance đỡ hai người Tiểu Linh và Jenny dậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lance hét lên làm cho Jenny nhất thời như được kéo về lại thực tại. Nàng bắt đầu hoảng sợ la lên.

“Thu hồi thiên phú nhanh Jenny. Tiểu Linh liên kết tinh thần.” Lance hét lên đồng thời gọi tiểu Linh liên kết tinh kết tinh thần.

“Đi ra!!!”

Jennifer vừa nói xong bắt đầu ôm đầu thống khổ, xung quanh các hình thể tinh thần bay lượn xung quanh bộ giáp đã ảm đạm đi rất nhiều. Lúc này Jenifer trạng thái rất không tốt. Nàng thống khổ ôm đầu khụy xuống, trong miệng lại thì thầm những âm thanh khó hiểu. Âm thanh của Jenny càng lúc càng lớn, nó như đang nói mớ hoặc như là một loại ngôn ngữ nào đó nghe vừa ma mị vừa đáng sợ.

“Bình tĩnh Jenny! Thu hồi thiên phú! Đây là lệnh!” Lance thấy không ổn bắt đầu hét lên. Cái thiên phú này của Jenny quá tà môn. “Giao tiếp linh hồn” mặc dù Lance hắn trãi qua rồi c·hiến t·ranh, cũng như có nhất định cường đại. Nhưng đối mặt với những thứ “không biết” như thế hắn cũng bó tay toàn tập. Không có kinh nghiệm.

Tiêu diệt xong đám quân Geman cả nhóm mọi người đều trầm mặc. Xung quanh không khí im lặng mà ngột ngạt. Bọn họ đều là những người trẻ tuổi mặc dù tiếp xúc qua c·hiến t·ranh, biết là c·hiến t·ranh cũng rất tàn khốc. Nhưng trước mắt tạm thời vượt quá phạm vi nhận thức của họ.

“Lance, xung quanh đây oan hồn đang gào thét…Không phải là oán than mà là…mọi người đang sợ hãi. Có vẻ như bảo chúng ta nhanh chóng rời đi.”

“Dọn dẹp một chút, sau đó hỏa táng đi. Richard cùng A Lâm tìm thông tin từ bọn quân Geman khi nãy. Vũ ca dẫn đầu phân phó mọi người cảnh giới. Còn lại mọi người tản ra tìm xem còn ai may mắn sống sót không.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Em không sao…!” Tiểu Linh lên tiếng, sau đó cũng nâng tay vỗ vỗ đầu mình một chút cho tỉnh táo.

Thở dài trầm mặc một lúc, thu dọn tâm tình của mình lại Lance hướng về mọi người phân phó.

Nếu thánh giả chỉ cần hiến tế một thôn làng là có thể thành thánh thì đại lục này thánh giả cũng đi nhiều như c·h·ó rồi. Nhưng bố cục bày trí như thế này chắc chắn có một mục đích gì đó. Vì nhóm quân Geman này không phải g·iết vì g·iết mà là g·iết có mục đích.

Chương 95: Dị biến (đọc tại Qidian-VP.com)

Lance lắc đầu tỏ vẻ không sao đồng thời cũng không quên nhìn về phía Jenny. Từ lúc thoát khỏi “nơi kia” tới bây giờ cảm giác Jenny luôn luôn khó chịu trong người, như là có gì đó ghê gớm sắp xảy ra.

Những hình ảnh quái dị không thể gọi tên, không thể miêu tả. Không thể diễn tả được bằng lời. Nó tà ác mà điên loạn, kèm theo những hình ảnh đó là những tiếng nói mớ ập tới. La hét, oán trách, tuyệt vọng, bi quan. Tất cả hỗn tạp âm thanh cứ như nhồi nhét vào đầu tận sâu trong linh hồn. Cố gắng tìm về bản ngã cũng như tự nhủ thầm trong lòng mình. Lance hét lên một tiếng.

Đang lúc Lance phân vân khó hiểu thì Jennifer đi đến kéo tay Lance nói.

Giữa lúc mọi người phân tán đi xung quanh bốn phía tìm kiếm người sống sót. Lúc này Lance mới có thời gian rãnh rỗi nhìn về phía đống xác c·hết được chất chồng giữa làng. Có vẻ như nhóm quân Geman này g·iết người là có chủ đích. Tất cả xác c·hết được gom về giữa vòng tròn. Mà xung quanh cắm đầy nhân cọc. Phân tích một chút Lance nhíu mài.

Lúc này tiểu Linh chạy tới cũng nhanh chóng đặt tay lên vai Lance còn Lance thì nắm tay của Jenny. Khi tay của Lance vừa chạm vào Jenny cả người như bị đ·iện g·iật. Lúc này Lance cảm giác cả người như chìm xuống hố sâu, từ từ rời đi khỏi thực tại mà tiến về một nơi nào đó, vặn vẹo, vô định.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 95: Dị biến