Giang Thiếu Đình của Ôn Ngôn
Thập Nguyệt Thập Ngũ Nguyệt Hựu Viên
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 31: Đã đến lúc trở về rồi
“Trốn ởtrong chăn làm gì?”
Giang Thiếu Đình cười ranh mãnh, “Em muốn đi đâu đều được.”
Ôn Ngôn cuộn người trong ngực anh. Dù không tiếp tục nhưng cô vẫn có thể cảm nhận được cơ thể anh có biến hóa. Cuối cùng, anh vẫn dừng lại, nóng bỏng trên gương mặt vẫn chưa tan nhưng mà trong lòng cô lại vô cùng ấm áp.
Ôn Ngôn dịch vào trong một chút, anh lên giường, bàn tay dài đưa tới, trực tiếp kéo cô vào trong ngực. Hai cánh tay ôm cô càng ngày càng chặt, khoảng cách giữa hai người vô hình càng gần hơn. Một luồng hơi thở ấm áp phả vào viền tai cô, vừa ngứa ngứa vừa có chút dễ chịu, từ vành tai, đến gò má, cái mũi, cuối cùng dừng lại trên môi cô. Nhiệt độ trong phòng càng ngày càng cao, hơi thở hai người hỗn loạn. Nằm dưới người anh, cơ thể Ôn Ngôn đã sớm mềm như một vũng nước, mặc anh điều khiển.
“Mẹ, con muốntrở về.”
“Đi nhà nào của anh nha?” Ôn Ngôn chống cằm, nghiêng đầu hỏi anh.
“Không chỉ có nhà bọn anh không quá coi trọng hình thức, người nhà của bọn anh c*̃ng không quá coi trọng hình thức, em nên quen thuộc trước thì tốt hơn.”
Ôn Ngôn: “……….”
Anh biết Ôn Ngôncó lẽ đã hận anh thấu xương,nhưng mà có quanhệ gì đâu, lúctrước nếu như không làm như vậy,có lẽ còn mangđến cho cô tai họa lớn hơn.
Cuốicùng, anhvẫn gọimột cúđiện thoại.
“Đi c·h·ế·t đi.” Ôn Ngôn bật cười, đập tay anh một phát. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cáchthành phố Seattle hơn 10.000 km, Hoắc Vũđứng trên một tòa nhàcao 32 tầng nhìnra thành phố, trong lòng anh không cóbất kỳ gợn sóng nào. Cho dù phong cảnhcó đẹp đến đâu thì thành phố này vẫn xa lạ vớianh. Chỉ vìnơi này không có cô, mỗi lần nhung nhớ đến đau đớn thì anh cũng chỉ có thể vùi đầuvào làmviệc đểlàm tê liệt bản thân. Ai cóthể ngờ rằng, kẻ mất trí tàn nhẫn trong mắt người ngoài lại có một mặt si tìnhnhư thế.
Cuối cùng lúc ÔnNgôn rời đi, mẹ Giangcườitủm tỉm, kín đáo đưacho cô một bao lì xì,cũng dặn dò cô nhất định phải đến nhà bà nhiềumột chút.
“Có sao, có thể làvừa mớitrốn trongchăn nên hơinóng.”
Một đêm ngon giấc……..
Mới vừarồi còn làm bộbìnhtĩnh, nhưng khinằm trên giường thì cô co rụt người trong chăn. Chung quanh yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng nước chảy róc rách trong phòng tắm, mường tượng ra lúc anh mặc quần áothì dáng ngườicao gầy nhưngmà khi c** đ* ra thì lạicó da có thịt. Đây thựcsự là một bức tranh sống động.Ôn Ngôn lắc đầu, vỗ vỗ khuônmặt nóng rực của mình, thực sự gặp quỷ rồi,cô vậy mà tưởng tượng ra những chuyện này. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 31: Đã đến lúc trở về rồi
“Sao mặt lại đỏ như thế?”GiangThiếu Đình bướctới bên giường, ngồi xuống, rồi nhéo nhéo mặt cô, vừa cười vừa nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Con về đi, đã đến lúc trở về rồi,những năm này, thiệt thòi cho con rồi.”
“Anh không có quầnáo để thaythì làm sao bây giờ?” ÔnNgônchuẩn bị vào phòng tắm thì nghĩ đếnvấn đềnày.
Cuộc gặp mặtngười lớn này cũng tương đối thuận lợi. Bố mẹ Giang cũng giống như Ôn Kiến Thành, nhìn Ôn Ngôn thế nào cũng cảmthấy vô cùng thuậnmắt. Giang TiểuNoãn đã lấy lại sức sống, với sựhỗ trợ của cô ấy, Ôn Ngôn càng giống như dệthoa trên gấm.
Ôn Ngôn lườm anh một cái, xem như đồng ý đề nghịcủa anh.
Cuối tuần, Ôn Ngôn dẫn Giang Thiếu Đình về nhà họ Ôn một chuyến. Ôn Kiến Thành rất hài lòng về Giang Thiếu Đình, không chỉ có tướng mạo xuất chúng, ăn nói khéo léo, đối xử ân cần với Ôn Ngôn mà ngay cả với đứa trẻ như Ôn Tử Hiên cũng rất kiên nhẫn. Biết được Giang Thiếu Đình là con trai của Dư Tố Cầm thì Ôn Kiến Thành càng yên tâm. Ông và Dư Tố Cầm là đồng nghiệp làm chung đơn vị đã nhiều năm, mặc dù không có qua lại nhiều nhưng mà danh tiếng của Dư Tố Cầm ở đơn vị rất tốt, tính tình tốt, là người nhiệt tình. Lần này, ông cũng không cần nghe ngóng từ ai cả, hai nhà coi như cũng hiểu rõ nhau. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đầu bên kia điệnthoại buông mộttiếng thở dài.
“Điềuhoàquálạnh.”
“Chỗđó.” Giang Thiếu Đình ngồi dựatrênghế sô pha, bộ dạng lười biếng, ngóntaynhẹ nhàng chỉ chỉcái túi trên mặt đất.
GiangThiếu Đình đứng dậy cầm lấy điều khiển từ xa, nâng nhiệt độđiều hòa lêncao một chút.
“Nếu không, buổi tối tới nhà anh nhé.” Từ nhà họ Ôn đi ra, Giang Thiếu Đình cảm thấy càng hăng hái với việc gặp người lớn này.
Edit: Pinkie
Lúc Ôn Ngôn tắm xong đi ra, anh đang gọi điện thoại, nhìn thấy cô thì chỉ nói đơn giản vài câu rồi cúp.
Người đàn ông này thật xấu xa, thì ra đã sớm ủ mưu, lúc cô xuống xe không chú ý trên tay anh có cầm theo đồ.
“Thật muốn nhanh cưới em về nhà.” Người đàn ông nóng bỏng thì thầm vào tai cô.
Giang Thiếu Đình thông báo cho mẹ Giangxong, thì hai người đi đến cửa hàng gần đóđể mua quà tặng.
………..
“Cái màuvàng kia là để lau tóc, anh dùng khăn tắm của em đi, trongngăn tủở phía dưới bồn rửa mặt có bàn chải đánh răng mới đó ạ.”Ôn Ngôn chỉchỗ cho Giang Thiếu Đình xongthì đi vào phòng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc Giang Thiếu Đìnhđi ra, Ôn Ngôn thò đầu ra khỏi chăn, có chút ngượng ngùngnhìn anh.
Lúc Giang Thiếu Đìnhđưa Ôn Ngônvề nhà thì khôngchịu rời đi, Ôn Ngôncũng mặc anh, haingười không phải chưa từngở chung một chỗ.
“Như thế này có phải không quá chính thức không, tốt xấu gì thì phải hẹn trước chứ.” Ôn Ngôn suy nghĩ một chút rồi nói.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.