Giáo Sư Gián Điệp
Sayren
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 387: Đối đầu (1)
"Tôi ước cậu có thể giữ được sự ngây thơ đó mãi mãi, Arfa."
Rimray không hề mất bình tĩnh, ngay cả giữa những tia sáng lóe lên tưởng chừng như tung hỏa mù và che mắt ông ta.
Rimray nãy giờ vẫn im lặng quan sát lúc này mới mở miệng. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Thủ lĩnh, tôi... ... ."
"Hãy mang những người bị thương ra khỏi nơi này giúp tôi, được chứ?"
Vị pháp sư già trông thấy biểu cảm bình tĩnh như thể đã biết trước mọi chuyện của người đối diện, khóe mắt ông ta nheo lại.
Đ·ạ·n ma thuật có thể nhảy xuyên không gian?
"Dừng lại ở đây không tốt sao?"
"Không cần nói những điều vô nghĩa, Lesley. Rốt cuộc mục đích của ông là gì?"
Không hổ danh là Đại pháp sư cấp sáu. Kinh nghiệm chiến đấu của Rimray cực kỳ kinh khủng. Ông ta không mất quá nhiều thời gian để nghĩ ra phương pháp khắc chế phép thuật của Rudger.
Ngay sau đó, Rudger bất ngờ lao ra từ cái bóng phía sau của Rimray, thanh kiếm trong tay nhắm thẳng vào tim của đối phương.
Rimray cũng không trông chờ đòn đánh này có thể hạ gục đối thủ. Biểu cảm trên gương mặt ông ta bình tĩnh, ánh sáng trên cây quyền trượng lóe lên không ngừng.
Cơ thể của Rudger trước khi va chạm với tia sáng thứ hai đột ngột hóa lỏng, ẩn mình vào trong bóng tối. Cảnh tượng bóng đen trên không biến thành một đầm lầy trông cực kỳ quỷ dị.
Rimray đảo mắt, nhanh chóng quan sát xung quanh. Ông ta không ngạc nhiên khi Rudger biến mất. Chỉ cần bình tĩnh tìm kiếm thì tung tích của đối phương chắc chắn sẽ xuất hiện ở đâu đó.
"Vậy sao cậu không dừng lại?"
"Chà, không hổ danh là John Doe. Cậu thực sự rất nhanh trí. Hiện tại ta xuất hiện trước mặt cậu rồi, cậu đã hài lòng chưa?"
Arfa cố gắng nói điều gì đó nhưng Rudger đã cắt ngang.
Sức mạnh ma thuật trên cơ thể Rimray ngày càng mạnh mẽ và lấn chiếm toàn bộ không gian của hội trường.
"Tuy nhiên, vẫn chưa đủ."
Những lời đó thật ngu ngốc, giống như lời của một kẻ mộng mơ bước ra từ truyện cổ tích. Nhưng Rudger không cười nhạo Arfa. Hắn không khiển trách hay la mắng gì, bởi vì đây là cách đứa trẻ này nhìn thế giới.
Vị pháp sư già không di chuyển lấy một bước, ông ta chỉ bình thản gõ đầu trượng xuống.
Rimray không nói gì, đột ngột ra đòn trước.
Đôi mắt của Arfa chớp chớp trước câu hỏi đó.
Đây là lần đầu tiên hắn chính thức đối đầu với một Lexorer trong chiến đấu thực thụ. Rimray không chỉ là một Lexorer bình thường, kinh nghiệm của đối phương chắc chắn hơn hẳn những pháp sư khác. (đọc tại Qidian-VP.com)
"... ... ."
"Anh chàng Samuel đó c·h·ế·t rồi sao?"
"Tôi hiểu rồi."
Đây là sức mạnh của một Lexorer chân chính sao?
Nhưng điều đó bây giờ không quan trọng.
"Đôi lúc chúng ta sẽ buộc phải đưa ra những lựa chọn khó khăn."
Rudger trầm giọng.
Rudger lập tức né sang một bên. Tuy nhiên, khoảnh khắc Rudger có động tác né tránh, một tia sáng khác đã xuyên thẳng vào vị trí hắn định đặt chân.
Ông ta có thể phá hủy những đòn tấn công trực diện đến bản thân mà không gặp khó khăn gì.
"Thật không may, ta có lý do của mình."
"Khá tốt."
"Cậu biết ta sẽ đến?"
Những vụ nổ đầy màu sắc tràn ngập không khí.
Có vẻ như bên cạnh Rimray luôn có những sợi dây ma thuật bảo vệ cơ thể.
Puff!
"Hẳn là cậu đã tìm thấy căn mật thất. Đáng lẽ ta nên đoán ra từ lúc cậu nói phương án đối phó với đám hiệp sĩ. Ta đã coi thường cậu."
Phù!
"......."
Mùi hương ma thuật xanh còn đọng lại dày đặc xung quanh hắn. Rudger đang dần đẩy lùi sức mạnh ma thuật chiếm quyền kiểm soát không gian của Rimray.
Rimray vuốt bộ râu bạc trắng của mình.
Ngay cả khi quay lại thư phòng và phát hiện ra mật thất, Rudger vẫn giấu kín sự thật với cả nhóm. Và sau đó, người đầu tiên hắn chạm mặt là Rimray chứ không phải Sempas hay Royna Pavlini. Điều đó càng chứng thực suy đoán của Rudger về thân phận của đối phương.
Khẩu s·ú·n·g lục ổ quay màu đen nhanh chóng bốc cháy.
"Thật tiếc là lập trường giữa hai chúng ta không giống nhau. Hãy quyết định bằng một trận chiến ở đây."
"Cậu đi trước đi."
"Ta đã mong rằng cậu sẽ c·h·ế·t dưới tay đám hiệp sĩ chứ không phải ta."
Rimray nhìn Rudger với ánh mắt bình tĩnh.
"Chuyện đó không phải quá rõ ràng rồi hay sao?"
Một cái bóng đen như mực bao quanh cơ thể Rudger. Bóng đen không mất bao lâu liền che phủ toàn bộ người hắn.
"Một ngày nào đó cậu sẽ hiểu. Hiện tại có lẽ còn hơi sớm."
"Có thể giải quyết chuyện này một cách thân thiện mà không cần phải đánh g·i·ế·t không?"
"Phải. Một trong hai người chúng ta bắt buộc phải có một kẻ c·h·ế·t."
Rudger chưa bao giờ nghĩ tới lại có cách khắc chế ma thuật không gian của mình như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Rudger nhanh chóng thu nhỏ lại thành một chấm trong không khí và biến mất.
Đây không phải là thái độ của John Doe mà ông ta biết.
Có thể giấu một thanh kiếm bên trong cây trượng thi pháp và sử dụng đ·ạ·n ma thuật xuyên qua không gian, Rimray đánh giá chiến thuật của Rudger là không tệ.
Luồng sức mạnh ma thuật khổng lồ quét qua đầm lầy bóng tối nơi Rudger ẩn mình.
Rudger lắc đầu.
'Hướng của viên đ·ạ·n... ... .'
Lông mày của Rimray khẽ cau lại trước cảnh tượng đó.
Pháp lực dao động trong không trung hội tụ tại một điểm, chẳng bao lâu hình ảnh Rudger xuất hiện ở đó.
"Không phải ông cũng đã tính đến tình huống này rồi sao? Chúng ta đều biết chuyện này sớm muộn gì cũng sẽ đến."
Rimray nghe xong những lời này, ông ta bật cười.
"Cả hai chúng ta đều biết khả năng đó là không thể nào. Đừng tự lừa mình dối người, John Doe."
Viên đ·ạ·n tạo ra từ sức mạnh ma thuật chợt đổi hướng, di chuyển theo một góc kỳ lạ trong không khí.
"Ít nhất nếu ông không xuất hiện, tôi sẽ coi như chưa có chuyện gì xảy ra."
Rimray chứng kiến chuyển động chói mắt của những viên đ·ạ·n, ông ta ngay lập tức gia cố rào chắn xung quanh cơ thể.
Ngay khi Rimray chuẩn bị ra đòn tiếp theo, ông ta chợt nhìn thấy một ánh sáng vàng tỏa ra từ lưng Rudger.
Arfa liếc nhìn Rimray. Cậu nhớ lại những cuộc trò chuyện vui vẻ của cả hai cách đây không lâu.
Đòn tấn công đơn giản nhưng tốc độ và uy lực của nó cực kỳ mạnh mẽ.
"Dù vậy, cậu vẫn đề phòng ta."
"Từ khi nào cậu bắt đầu nghi ngờ vậy? Ta có thể chắc chắn bản thân không làm gì đáng ngờ."
[Ater Nocturnus]
Rudger có thể cảm nhận được da thịt bản thân tê dại vì nồng độ ma lực của đối phương.
Nếu không biết chúng nhắm đến từ đâu, ông ta chỉ cần chặn phía trước mục tiêu là được.
Tất cả đều là những phương pháp độc đáo phi thường nhưng vẫn chưa đủ để có thể gây khó khăn cho một Lexorer như Rimray.
Rudger nở một nụ cười nhạt. Hắn nhẹ nhàng xoa đầu cậu bé. (đọc tại Qidian-VP.com)
Rudger nhìn lại Arfa đang đứng cạnh.
Rudger ngạc nhiên khi biết đối phương không g·i·ế·t người. Nhưng nghĩ kỹ lại thì ông ta cũng chẳng cần thiết phải làm chuyện vô ích đó làm gì.
"Nhưng nó không hoàn hảo. Trong một môi trường nồng độ ma lực quá đông đúc như hiện tại, thứ này khó mà vận hành dễ dàng được."
Arfa không muốn đánh nhau với vị pháp sư già trước mặt. Nhưng điều đó không có nghĩa là cậu sẽ để mặc Rudger chiến đấu một mình.
"Tôi hiểu."
"Arfa."
Kwaa!!!
Cùng lúc đó, một tia sáng phát ra từ mắt ông ta. Không chỉ có ánh mắt tràn ngập màu đỏ, một cơn gió mạnh thổi quanh Rimray, làm tung bay chiếc áo choàng trên người. Ma lực với những hình dạng khác biệt dao động dữ dội như một lò nung khổng lồ đang bùng cháy.
Một cơn bão ma thuật lấy Rimray là trung tâm tạo thành một vòi rồng khổng lồ. Cơn bão ma thuật hất văng Rudger ra xa.
Không!
"Khó quyết định đúng không?"
Rimray quay lưng lại và chĩa cây trượng vào người đang bị đánh văng. Phép thuật hội tụ trên đầu cây trượng phóng về phía trước như s·ú·n·g liên thanh.
"Nhưng....." (đọc tại Qidian-VP.com)
Mặc dù đã tiêu hao khá nhiều năng lượng trong trận chiến vừa rồi, nhưng Rudger vẫn còn rất nhiều thuốc bổ sung.
Ngay từ lần đầu tiên Rimray chủ động tiếp cận, Rudger đã nghi ngờ động cơ của ông ta. Nhưng sau khi nhìn thấy thái độ của Rimray đối với Arfa, sự nghi ngờ của hắn đã giảm bớt. Ít nhất hắn có thể cảm nhận được tình cảm chân thành của đối phương dành cho Arfa không phải giả tạo.
Viên đ·ạ·n xuất hiện bên trong hàng rào phát nổ trước khi tiếp cận được đến người Rimray. Ở vị trí phát nổ và một sợi dây màu trắng giống hệt với những tia sáng ban đầu.
Đúng lúc này, phản ứng kỳ diệu xảy ra trên đầu Rimray.
Arfa gật đầu, ngay lập tức rời khỏi hiện trường, mang theo Royna Pavlini và Sempas đang ngất xỉu.
Ở nơi này, chắc chắn sẽ có một người ngã xuống.
Bao phủ toàn bộ không gian bằng phép thuật của bản thân, sau đó bài xích và định vị năng lượng của đối phương.
"Đúng như ta đoán, đứa trẻ đó không phải người bình thường."
"Xin lỗi thủ lĩnh. Tôi thật ngu ngốc."
Đúng như Rudger nói.
Rimray lẩm bẩm với giọng tự ti rồi mím môi.
"Anh chàng đó? Ta đã giao cậu ta cho đám pháp sư khác rồi."
Arfa cúi đầu ủ rũ.
Không cần phải nói chuyện thêm nữa.
Chương 387: Đối đầu (1)
Cuối cùng, ông ta dập tắt nụ cười trên mặt và nhìn chằm chằm vào Rudger. Không giống như thường lệ, đôi mắt trũng sâu, lạnh lùng của Rimray thể hiện một ý chí kiên định.
Rimray đập cây trượng đá xuống sàn.
Không khí chao đảo và không gian xung quanh Rimray dường như bị bóp méo. Sức mạnh ma thuật của ông ta mạnh đến mức có thể tạo ra những ảo ảnh quang học ảnh hưởng đến môi trường xung quanh. Dưới chân rung chuyển như đang xảy ra động đất.
Rudger gật đầu thành thật.
Đòn công phá mạnh mẽ từng xuất hiện bên trong hành lang lúc này được tái hiện.
Bên dưới chiếc mặt nạ mỏ quạ, Rudger đang điên cuồng hút thuốc bổ sung ma lực.
"Phép thuật không gian sao? Không tệ!"
Ông ta đột ngột đưa tay ra.
Một trận bão sao băng khổng lồ và dày đặc trút xuống. Vô số tinh thể nguyên tố của lửa, băng, lôi giáng xuống ồ ạt như lũ quét, phạm vi lấy Rimray làm trung tâm trải rộng ra bán kính mười mét.
Bản thân Rimray cũng đã đoán trước được mọi chuyện sẽ phát triển đến tình huống hiện tại. Chính vì vậy mà ông ta không giấu được sự cay đắng.
Rudger không đặc biệt ngạc nhiên khi nhìn thấy đối phương.
Năng lượng xoáy tròn trên đầu, cuối cùng một công thức ma thuật lộng lẫy được vẽ ra. Một tia sáng chợt lóe lên bên cạnh nhắm thẳng vào Rudger.
Không có cách nào để tất cả mọi người đều có một kết thúc có hậu.
Ngay lúc Rimray nghĩ vậy, những viên đ·ạ·n ma thuật biến mất trong không trung. Cùng lúc đó, một tia sáng lạnh lẽo xuất hiện trước mắt Rimray.
Vô số đường ma thuật xuyên qua cơn mưa nguyên tố khiến chúng phát nổ trên không trước khi chạm được đến người ông ta.
"......."
Ta-ta-tang!
Rudger không suy nghĩ quá nhiều khi bản thân bị khắc chế, hắn vươn tay nhấc khẩu s·ú·n·g lục sau thắt lưng ra.
"Phải."
"Tôi có lý do phải chiến đấu. Nhưng còn cậu, Arfa? Cậu thực sự muốn đối đầu với ông ấy sao?"
Rimray mỉm cười.
Thay vì sử dụng [Tĩnh Hỏa] Rimray bao quanh mình bằng một kết giới ma thuật. Rào chắn không nhúc nhích, nhưng Rudger vẫn không ngừng bóp cò.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.