Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Giáo Sư Gián Điệp
Sayren
Chương 412: Giao thủ (1)
Câu chuyện thú vị hơn Rudger tưởng nhưng đồng thời, hắn cũng không khỏi lo lắng.
Những kẻ đáng lẽ không nên gặp nhau lại chạm mặt tại Lindebrugne, sự việc có vẻ như đã lan rộng một cách bất thường.
"Điều kỳ lạ là không hề phát sinh bất cứ xung đột nào giữa hai phe đó."
"Đúng là bất ngờ."
Giáo hội Lumensis và tộc yêu tinh vốn là hai thế lực không thể chịu đựng được sự tồn tại của nhau. Chỉ cần hai phe này chạm mặt, khả năng phát sinh mâu thuẫn cực kỳ cao.
Vậy mà lại không có chuyện gì xảy ra sao?
Tình huống này rất đáng ngờ.
"Một phần do số lượng hai bên khá đông. Nếu bọn họ phát sinh t·ranh c·hấp thì cả hai đều không có lợi, người được lợi vô hình chung sẽ là Hoàng gia Exilion."
"Còn có gì khác không?"
Pacius gật đầu.
"Có vẻ như họ đã đạt được một thỏa thuận nào đó."
Rudger khoanh tay chìm trong suy nghĩ.
Giáo hội Lumensis và Yêu tinh. Cả hai thế lực đó đến Lindebrugne mục đích chắc chắn là nhắm đến Cây Thế Giới.
Giáo hội Lumensis đánh hơi được dấu vết sức mạnh ma quỷ bên trong rễ của Cây Thế Giới còn các yêu tinh thì lần theo tín hiệu của nhánh rễ trong khoảnh khắc hai Cây Thế Giới kết nối với nhau.
Rốt cuộc bọn họ đã đạt được thỏa thuận gì?
"Giả thiết duy nhất chúng tôi có thể nghĩ đến chính là bọn họ đã chia sẻ thông tin về Cây Thế Giới bên dưới lòng đất."
"Cơ sở bí mật bên dưới vẫn được duy trì canh gác chứ?"
"Mọi lúc."
Pacius đáp lời.
"Chúng tôi đã cho người giá·m s·át tung tích của hai nhóm người kia. Không có bất kỳ dấu vết nào cho thấy bọn họ đã có người tiếp cận được cơ sở ngầm bên dưới."
"Ngay cả khi chúng ta có tìm cách ngăn chặn, bọn chúng sớm hay muộn cũng sẽ lần ra dấu vết thôi."
Eileen lên tiếng.
"Những kẻ này trước đó còn nôn nóng tìm kiếm xung quanh nhưng sau khi giáp mặt, bọn chúng đã trở nên bình tĩnh một cách kỳ lạ. Điều này khiến ta lo lắng."
"Cô nghĩ có bao nhiêu khả năng bọn họ đang cố đánh lừa khiến chúng ta mất cảnh giác?"
"Khả năng không cao. Ta có cảm giác rằng thực sự bọn chúng đã tìm ra thứ gì đó."
Tình huống lúc này chính là hai phe thế lực kia đều án binh bất động. Bọn chúng không làm gì quá phận, chỉ yên lặng loanh quanh như thể đang chực chờ con mồi của mình sảy chân.
Hoàng gia Exilion cũng không thể làm gì hơn. Bọn họ có thể hạ sát các yêu tinh xâm nhập trái phép vào Lindebrugne nhưng không thể làm gì đám yêu tinh ở bên ngoài.
"Anh có giải pháp nào không?"
"......."
"Tôi có một cách."
"Là gì?"
Đôi mắt Eileen lóe lên như thể cô ta đang chờ đợi những lời nói này của đối phương.
"Không ai hiểu yêu tinh hơn chính họ. Chúng ta có thể gây khó khăn cho giáo hội bằng một yêu tinh khác."
Yêu tinh khác?
Ánh mắt của mọi người tự nhiên hướng sang một bên.
"Nhìn tôi làm gì?"
Chỉ có Belaruna vẫn chưa hiểu tình hình hiện tại. Cô ấy ngơ ngác khi mọi ánh mắt đều tập trung vào mình.
Eileen nhìn Belaruna bằng ánh mắt tinh tế, sau đó cô ta quay đầu lại về phía Rudger, ngụ ý rất rõ ràng.
Dùng yêu tinh này thực sự có hiệu quả sao?
Rudger gật đầu khẳng định.
"Belaruna là một trong số rất nhiều đồng đội tài năng của tôi. Cô ấy tuy là yêu tinh nhưng lại là một chuyên gia về dược phẩm và thuật giả kim."
"Chuyện đó thì có liên quan gì?"
"Khả năng của Belaruna không chỉ có vậy. Cô ấy là một trong những yêu tinh có thể kết nối với Cây Thế Giới."
Eileen mở to mắt kinh ngạc khi nghe được những lời này. Theo như những gì cô ta biết, chỉ có những yêu tinh được chọn mới có thể tiếp cận với loại cây thần thánh kia.
"Cô ấy là hậu duệ của một trong bảy Đại gia tộc?"
"Không."
"Làm sao có thể ... ... ."
"Đó là một trong những khả năng đặc thù của cô ấy."
Khi nghe thấy Rudger nói về mình một cách tự tin, Belaruna đột nhiên có chút cảm động.
Rudger lên tiếng.
"Belaruna, cô cần phải đến thủ đô."
"......."
Vụ việc hỗn loạn lần trước mới trôi qua bao lâu chứ?
Bây giờ ở Lindebrugne còn có sự xuất hiện của những Người canh gác nữa. Không đời nào cô ấy sẽ đồng ý đến đó.
Belaruna đang định uyển chuyển từ chối thì Rudger đã trực tiếp lên tiếng ngăn cản ý định của đối phương.
"Chuyện này đều do cô gây ra. Không phải cô nên tự tay kết thúc nó sao?"
"........."
"Nhưng mà... ... ."
"Đừng lo lắng. Sẽ có người đi theo bảo vệ cô."
"Nhưng mà những Người canh gác... ... ."
"Bọn họ không quá nguy hiểm. Chẳng phải cô luôn muốn mẫu của Cây Thế Giới để làm thí nghiệm sao? Đây là một cơ hội tốt đấy."
"......!"
Belaruna hít một hơi.
Đề xuất của Rudger đúng là rất hấp dẫn. Belaruna đang cố gắng đầu tranh kìm nén ham muốn của bản thân.
Đó là một cái bẫy. Đó chắc chắn là một cái bẫy. Cô ấy còn rất nhiều việc phải hoàn thành.
"Tôi cũng sẽ đưa cho cô mẫu các loại thực vật và thảo mộc mà tôi thu được trong chuyến đi gần đây tới Lưu vực Kasar."
"......!!"
Tai của Belaruna vểnh lên và cử động.
Lưu vực Kasar?
Cái nơi mà chỉ mở ra mỗi năm ba ngày thôi ấy hả?
Nghe nói các sinh vật bên trong đều phát triển trong điều kiện năng lượng dồi dào. Chắc chắn chúng sẽ là những nguyên liệu thí nghiệm rất quý giá.
Rudger nhìn chằm chằm vào Belaruna với ánh mắt đáng thương.
'Đừng có nhìn tôi bằng ánh mắt đó. Tôi không mắc lừa đâu.'
"Ờ...anh có bao nhiêu... ... ?"
"... ... Không nhiều lắm, nhưng tôi có thể xin của các pháp sư khác. Chuyện đó không khó."
"........!!!"
Belaruna quay sang nói với Eileen.
"Được. Chúng ta đi luôn."
"......."
Eileen nhìn chằm chằm vào Rudger với ánh mắt khó hiểu.
* * *
Sau khi phái Belaruna đi thu dọn đồ đạc trước, Rudger bắt đầu sắp xếp tình hình.
"Cô có thể truy cập vào Cây Thế Giới thông qua Belaruna, kiểm tra xem chuyện gì đã xảy ra và sau đó quyết định xem cần làm gì tiếp theo."
"Được rồi. Lần này may mà có anh. Coi như ta nợ anh một lần."
"... ... Sao cũng được."
Một yêu tinh có nhiều tài năng. Nghĩ lại cũng không sai, nhưng tài năng đó chỉ là một phần nhỏ so với sự điên rồ của Belaruna. Cũng may là sự điên rồ đó đã bị giảm bớt phần nào khi ở đây nhưng Rudger không chắc đối phương về lâu về dài sẽ không làm gì đó khiến hắn đau đầu.
Tốt hơn hết cứ để cô nàng yêu tinh đó xả hơi ở thủ đô một khoảng thời gian.
"Mọi chuyện của cô ở Leathervelk hẳn phải kết thúc rồi."
"Phần lớn thôi. Ta vẫn còn vài thứ cần kiểm tra."
"Có phải chuyện xảy ra ở Lưu vực Kasar không?"
Sự kiện [Đêm huyền bí] đã kết thúc. Những người nhạy bén hẳn đều đã nhận được tin tức về những gì đã phát sinh bên trong Lưu vực Kasar.
Rudger không muốn dính dáng gì nữa.
"Tôi nghĩ cô nên nghe trực tiếp từ Công tước Kadushan."
"Đừng vội vàng thế. Không phải gần đây anh mới đánh sập Lanfaltz sao?"
"Đừng tưởng tôi không biết các chi nhánh bị tách ra của Lanfaltz đã bị cô thu mua. Không cần cố gắng thăm dò tôi."
"Nói người còn không nhìn lại bản thân. Ta cũng không phải là người duy nhất hưởng lợi từ việc thu mua cổ phiếu bị bán khống của Lanfaltz."
"Ít nhất tôi cũng đã cho cô một cái cớ có thể danh chính ngôn thuận loại bỏ một khối u khó chịu của Đế quốc."
Hai người trừng mắt nhìn nhau, không ai chịu thua ai.
Cuối cùng, Eileen là người bỏ cuộc trước.
"Được rồi. Coi như ta chưa nói gì."
Rudger khoát khoát tay, coi đó không phải là vấn đề lớn. Hắn vẫn quan sát phản ứng của Eileen một cách cẩn thận. Dù cố tỏ vẻ không để ý nhưng dường như Eileen đang khá khó chịu.
Rudger thoáng mỉm cười.
"Cô đã cất công đi một quãng đường xa đến đây. Có muốn nghỉ ngơi chút không?"
"Không cần. Ta còn có công việc phải giải quyết. Dù sao thì ta cũng thấy không thoải mái khi ở lại một nơi không chào đón mình."
"Được rồi. Lần sau đến hãy liên lạc trước. Tôi sẽ tiếp đãi cô chu đáo hơn."
"... ...."
Một nếp nhăn xuất hiện giữa đôi lông mày trắng ngần của Eileen. Đây là vẻ mặt khi cô ta thực sự khó chịu.
Pacius thấy vậy, bí mật ra hiệu cho Rudger.
'Đến đó thôi. Không cần chọc tức ngài ấy nữa.'
Sẽ rất nguy hiểm nếu cô Công chúa này tức giận. Và tất nhiên, người chịu trận không ai khác sẽ là anh ta.
Rudger cuối cùng cũng thỏa hiệp.
"Được rồi. Vậy cô tò mò chuyện gì? Tôi có thể giải đáp trong phạm vi của mình."
"Nếu ta không hỏi, anh sẽ không định nói đúng không?"
"Đó là công việc của Công tước Kadushan, không phải của tôi."
"........."
Eileen tỏ vẻ đã chán ngán cái biểu cảm của Rudger.
"Vậy cô muốn nghe chuyện gì?"
"Toàn bộ."
Khi Rudger liếc nhìn, Pacius nhún vai và đứng dậy nhường lại không gian cho hai người.
Hans cũng tranh thủ kéo đám người U.N Owens ra ngoài.
* * *
Rudger và Eileen sau khi nói chuyện xong đã ra khỏi phòng khách. Biểu cảm trên gương mặt Eileen có vẻ tương đối hài lòng.
Tuy nhiên, ngay khi bước ra ngoài, Đại Công chúa nheo mắt lại trước bầu không khí kỳ lạ ở hành lang. Điều tương tự cũng xảy ra với Rudger.
'Gì đây... ... .'
Không gian ngoài hành lang căng thẳng lạ thường.
Rudger hướng ánh mắt về phía căn nguyên của mọi chuyện.
Pantos.
Anh chàng thú nhân này đã sụt cân rất nhiều so với trước đây. Mục tiêu Pantos đang nhìn chính là Pacius đang có biểu cảm khá bối rối.
Rudger vỗ trán. Hắn quên mất cái tính cách này của Pantos.
Anh chàng này đã phải kìm nén bản năng chiến đấu khá lâu. Trận chiến lần trước với đám người yêu tinh cũng không thể khiến Pantos giải tỏa được khao khát chiến đấu của bản thân.
Và giờ thì Pacius xuất hiện. Pantos đương nhiên sẽ không muốn bỏ lỡ cơ hội giao đấu với một bậc thầy kiếm sư.
Eileen cũng nhận thấy bầu không khí có phần quỷ dị.
Sau một lúc suy nghĩ, cô ta nở nụ cười.
Từ góc nhìn của Rudger, nụ cười này chắc chắn không có ý tốt.
Eileen sải bước tới chỗ Pantos và đứng trước mặt anh chàng thú nhân. Pantos đang khoanh tay tập trung vào Pacius, lúc này mới liếc nhìn Eileen.
Đó là một thái độ khá thô lỗ đối với một vị Công chúa nhưng Eileen không quan tâm. Ít nhất theo quan điểm của cô ta, Pantos là một kẻ mạnh, anh ta hoàn toàn có tư cách làm như vậy.
"Chiến binh mạnh mẽ."
".......?"
"Anh có muốn đấu một trận với hiệp sĩ của ta không?"