Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 416: Món quà bí ẩn (3)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 416: Món quà bí ẩn (3)


Grander bước nhanh đến gần Hans.

Eileen tự nhiên đặt tay lên tín hiệu trên tay. Đúng lúc này, có người đột nhiên tiến lại gần hai người.

[V-vậy tôi cũng rời đi nhé?]

"........"

Những chiếc sừng mọc trên đầu Hans xuyên thủng trần nhà.

[... ... Ý anh là gì?]

Rudger sau đó hỏi nhiều câu hỏi khác và lần nào Hans cũng cố gắng hết sức để trả lời. Nếu chỉ nhìn vào kết quả thì chiếc răng của con linh thú rất có giá trị.

"Đùa thôi."

[Tôi sẽ thử.]

"Vâng, con biết rồi."

Hans theo bản năng nhìn Rudger với ánh mắt cầu xin sự giúp đỡ.

Belaruna sáng mắt lên. Hai tay cô ấy vặn vẹo như thể đang cố gắng kiềm chế ham muốn mổ xẻ thứ trước mặt.

"Anh chàng đó có vẻ đã khác trước rất nhiều."

"Thần cũng nghĩ vậy."

Hans giật mình suýt ngất xỉu, cậu ta sợ hãi nhắm chặt mắt lại.

"Sư phụ, Người có biết gì về những loại sức mạnh tồn tại từ thời cổ đại không?"

* * * (đọc tại Qidian-VP.com)

[Để tôi thử.]

[.........]

"Sư phụ, Người làm gì ở đây vậy? Con tưởng Người đang nghỉ ngơi."

Điều quan trọng nhất là Hans vẫn giữ lại được lý trí khi biến hình. Sức mạnh của cậu ta không đạt được đến trình độ nguyên thủy của con linh thú thật, nhưng như vậy cũng đã quá đủ. Hans sẽ là át chủ bài trong nhiều tình huống đặc thù về sau.

Rudger quay đầu dặn dò những người khác.

"Công chúa, ngài không nên lang thang ở một nơi như thế này mà không có người hộ tống."

Rudger cố gắng phớt lờ ánh mắt của Hans và hỏi Grander.

Hans cố gắng đứng dậy lần nữa, nhưng có vẻ như một người thường đi bằng hai chân như cậu ta đang gặp khó khăn trong việc thích nghi khi có thêm hai cái chân nữa.

Thôi thì ít nhất đấy cũng là một lời khen dù không hay ho cho lắm.

"Nếu các giác quan của cậu thay đổi nhiều lần, cậu sẽ sớm quen với chúng thôi. Điều quan trọng là có gì khác không? Cậu có thể sử dụng ma thuật không?"

Rudger khi nhận được cái trừng mắt của Sư phụ mình cũng rụt rè lùi lại. Thôi thì ít nhất nếu Sư phụ hắn trực tiếp nghiên cứu, kết quả chắc chắn sẽ khả quan hơn bọn họ tự mình mò mẫm.

"Linh thú à? Không ngờ cái thể chất của tên nhóc này cũng có thể biến thành linh thú cơ đấy."

Ai nấy đều sợ hãi trước lời nói của Grander nhưng không ai có can đảm lên tiếng khuyên ngăn.

Pacius và Eileen đồng thời kinh ngạc.

Rầm. Rầm.

Rudger lại gần Hans, nhìn chiếc sừng vàng mọc trên đầu cậu ta, hắn dùng tay gõ nhẹ vào nó.

Grander đến đây vì tò mò về chuyện này nên cô ta đi thẳng vào vấn đề.

[Tôi chỉ cảm nhận nó theo bản năng thôi. Lý do tôi có thể sử dụng ma thuật khả năng cao có liên quan đến những chiếc sừng này.]

Giống như bản năng đã ăn sâu vào trong đầu, một năng lượng màu lam tinh khiết bắt đầu lan tỏa ra từ chiếc bờm bóng mượt. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Cậu có cảm nhận được tôi vừa gõ không?"

Thứ mọc lên trên trán Hans là một chiếc sừng vàng.

Ngài đang giỡn hả? Ngài đừng làm thế nữa, tim tôi chịu không nổi.

[!!!]

Ánh mắt Grander chợt liếc nhìn Pantos. (đọc tại Qidian-VP.com)

"À, tôi đang phân vân đến việc liệu chúng có mọc lại không? Nếu được thì tôi muốn thử cắt bỏ chúng đi."

[Cơ thể này lớn một cách bất thường. Tôi cảm thấy hơi choáng váng.]

Giống như một chú nai con mới sinh, chân Hans run rẩy đứng lên rồi lại ngã xuống. Mọi chuyện cứ lặp đi lặp lại nhiều lần. Từ góc nhìn của những người chứng kiến, cảnh tượng này vô cùng đáng thương.

Rõ ràng là nếu Hans cứ ép bản thân đứng dậy và di chuyển xung quanh, cậu ta sẽ chỉ gây thêm bất tiện cho mọi người.

"Hừ! Ta tưởng tên đệ tử của mình phải đến gặp mình đầu tiên sau khi trở về từ một chuyến đi xa. Ai mà ngờ nó lại chẳng quan tâm đến người Sư phụ đáng thương này. Đúng là người già như ta chỉ nên ở yên một chỗ thôi."

Một ánh nhìn khắc nghiệt và giọng nói nhẹ nhàng không phù hợp với khổ người to lớn.

"Ta biết rồi. Mi tránh qua một bên xem nào. Yên tâm đi. Ta sẽ nhẹ tay."

"Ý Sư phụ là Pantos?"

[Aaaa...đây là cái gì?]

"Mọi người trở về trước đi."

Đôi mắt của Rudger sáng lên. Đó chính là quả cầu ma thuật thuần túy mà con linh thú đã sử dụng ở Lưu vực Kasar. Tất nhiên, kích thước và uy lực vẫn thua kém khá nhiều nhưng như thế này đã là rất tốt rồi.

"... ... Công chúa."

[Có. Thứ này không giống một chiếc sừng bình thường chút nào.]

Tuy nhiên, trái với suy nghĩ sắp b·ị đ·ánh của Rudger, Grander không hề trừng mắt nhìn tên đồ đệ. Mục tiêu cô ta đang để ý đến là con hươu đang nằm phía xa.

Rudger bỏ lại Hans ủ rũ phía sau và lên tiếng hỏi.

Nơi đây vốn từng đầy rẫy người nghèo và những khu công nghiệp bị bỏ hoang, giờ đã trở thành một sức sống không thể thiếu đối với thành phố này.

Hans đang trong trạng thái linh thú, các giác quan của cậu ta được tăng cường lên tối đa, lúc này cũng đột nhiên run rẩy trước cảm giác lạnh lẽo chạy khắp cơ thể.

Hans theo bản năng nhảy dựng lên.

Lúc Rudger định đưa Hans trở lại bằng chất trung hòa, ánh mắt của Rudger, Pantos và Alex gần như đồng thời chuyển động.

Ánh mắt Hans rưng rưng cầu xin nhìn về phía Rudger. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Chuyện gì mà ta không thể đến đây?"

Trường hợp này không ai có thể chắc chắn Hans sẽ giữ được lý tính hay không.

Các thành viên của U.N Owens nhìn chằm chằm vào cảnh tượng phía trước với vẻ sửng sốt. Trước khi họ kịp nhận ra thì Hans đã biến thành một con hươu lớn màu trắng cao hơn năm mét.

Mọi người đều câm nín trước cảnh tượng hài hước kia. Tất cả lo lắng của bọn họ phút chốc liền tan biến.

"......."

"Từ lâu ta đã muốn có được tấm da của một con linh thú rồi."

"Sư phụ, Hans chỉ đang làm quen với cơ thể mới này."

Luthus Wardot, vị kiếm sĩ được cho là giỏi nhất của Đế quốc Exilion đột nhiên xuất hiện.

"Mi lấy răng con linh thú đó ở đâu thế?"

Rudger không đành lòng liền lên tiếng xen ngang.

Chương 416: Món quà bí ẩn (3)

"Oa!"

Rudger chợt nhớ ra thông tin về sức mạnh ma pháp phi thuộc tính mà hắn đã phát hiện ra ở Lưu vực Kasar. Hắn cũng cần hỏi Sư phụ vài chuyện.

Ngay cả Hans đã trở nên mạnh mẽ hơn nhờ sức mạnh của linh thú cũng không dám thở mạnh khi đối diện với Grander. Bởi vì trong đôi mắt của Hans lúc này, năng lượng của vị huyết tộc phía trước cực kỳ khủng kh·iếp.

"Mi muốn hỏi gì? Để mấy người kia rời đi trước chứng tỏ mi muốn hỏi riêng ta chuyện gì đó."

Đột nhiên, vẻ mặt của Pacius trở nên lạnh lùng. Eileen cũng dừng lại trước lời cảnh báo của người hầu cận.

Hans toát mồ hôi lạnh khi nghe những lời này.

"Ừ. Mạnh lên trông thấy. Ít nhất thì không còn là một tên đầu óc ngu si thì tứ chi phát triển."

Dựa theo tình hình này thì Sư phụ của hắn đang rất tức giận. Tin tốt duy nhất là Grander hiện đang có chút hứng thú với hình dạng mới của Hans nên cô ta không để ý với việc ra tay với Rudger.

Grander lẩm bẩm rồi cười toe toét.

"Cái này..."

Cho đến bây giờ, Hans ít nhất vẫn giữ được hình dạng tứ chi tương đồng với con người ngay cả khi bị biến thành quái thú.

Ánh mắt của mọi người đều hướng về nơi đó. Bong bóng xuất hiện trên bề mặt vũng máu và sau đó vỡ tung. Có người từ bên trong bước ra.

"Như thế nào?"

[Tôi hiểu.]

Pacius tùy ý trả lời Eileen, tâm trí anh ta vẫn còn đang nhớ đến trận đấu với Pantos lúc trước. Eileen cũng biết Pacius đang nghĩ gì nên cũng không làm phiền.

Cuối cùng, Rudger không đành lòng lên tiếng khuyên bảo.

Hans cũng biết điều này nên cúi đầu ủ rũ.

"Làm sao cậu biết?"

"Hans, cậu nghe được tôi không?"

Nếu chỉ nhìn vào kích thước bên ngoài, ai nấy đều sẽ có cảm giác Hans có thể dùng một chân giẫm c·hết Grander. Tuy nhiên, bản chất sức mạnh của hai bên lại hoàn toàn trái ngược.

[Anh trai...]

Khi nghe được câu hỏi của Rudger, con hươu chậm chạp quay lại. Một ánh sáng xanh lam giống như cơn gió lạnh của bình minh chảy ra từ cả hai mắt con vật. Ánh mắt con linh thú chậm rãi rời khỏi Rudger và quét qua những người bên cạnh.

"Ngài Luthus Wardot?"

"Ý con không phải thế."

Rudger quan sát Hans thật kỹ càng. Hắn cũng không quên cẩn thận chuẩn bị sẵn ma thuật phòng hộ.

Khi mọi người đang nghĩ vậy, Hans cúi đầu nhìn xuống cơ thể mình.

Nhưng trường hợp này có chút đặc biệt. Cậu ta đang trong thân thể của một con vật phải di chuyển bằng bốn chân, cổ dài và có rất nhiều sừng trên đầu. Chưa nói đến việc di chuyển khó khăn, ngay cả góc nhìn của Hans lúc này cũng rất đặc biệt. Cậu ta khó có thể miêu tả rõ trạng thái này là gì.

Đám người U.N Owens rất lo lắng. Nếu Hans nổi cơn thịnh nộ ở một nơi như thế này, thiệt hại cậu ta gây ra cho khu vực xung quanh sẽ rất lớn.

Hans thận trọng xin phép nhưng Grander coi như không nghe thấy.

Hans cau mày và vận chuyển năng lượng trong cơ thể. Sau đó, sức mạnh ma thuật đang chảy xung quanh Hans nhanh chóng tập trung lại một chỗ và tạo ra một quả cầu lớn.

Kích thước con vật này nhỏ hơn con linh thú mà Rudger thấy ở Lưu vực Kasar và những chiếc sừng trên đầu thì thưa thớt hơn nhiều. Nhưng bản chất thứ này vẫn là linh thú. Sức mạnh của nó không thể coi thường.

"Có vẻ như thứ này giúp việc điều khiển sức mạnh ma thuật trở nên dễ dàng hơn. Nó khá giống đũa phép. Thú thật, tôi hơi thất vọng một chút."

Rudger có vẻ hơi ảo não. Hắn cứ nghĩ cho Hans biến hình ở cách xa trụ sở sẽ không đánh thức Sư phụ.

"Thôi được rồi. Cậu cứ nằm một chỗ đi."

Không chịu được lực tác động, những mảnh vụn t·ừ t·rần nhà bị sập đổ xuống đầu cậu ta, Hans bước sang một bên để tránh nhưng chân bị trẹo và ngã sang một bên.

Eileen đi dạo trên đường phố Leathervelk, phía sau là Pacius hộ tống. Nơi họ đang đi dạo hiện tại chính là địa điểm nổi tiếng nhất của Leathervelk.

[Cảm giác rõ ràng hơn so với khi biến thành gấu.]

"......."

"Mấy đứa làm gì lén lút ở đây mà không gọi ta thế?"

Grander bĩu môi.

"Vậy cậu cảm thấy thế nào?"

Hans lẩm bẩm và tập trung tâm trí.

Khu phố Hoàng Gia.

"... ... Sư phụ."

[C-Cái gì vậy?]

Rudger nhìn chằm chằm vào sức mạnh ma thuật phía trước, sau đó hắn đưa ra một chỉ dẫn khác.

Trừ Grander ra, có ai trên đời này dám đánh giá Pantos như vậy chứ?

Huỵch—!

Nếu biết trước sẽ như thế này thì bọn họ đã để Hans biến hình ở đấu trường dưới lòng đất rồi.

Đôi mắt màu đỏ ​​của bé gái mở to và những chiếc răng nanh nhô ra ở khóe miệng.

"......."

"......."

Grander vuốt ve bộ lông trắng tinh của Hans. Mỗi lần đầu ngón tay của Grander chạm vào mình, Hans đều có cảm giác dựng tóc gáy.

Khi Hans biến thành Jevaudan, lý trí của cậu ta đã bị dã tính của con quái vật nuốt chửng, không thể phân biệt được đâu là đồng minh và đâu là kẻ địch.

"Cậu có thể chuyển nó sang dạng khác được không?"

"Với tốc độ hiện tại, nơi này sẽ sớm phát triển đến mức không thua kém gì thủ đô."

"........."

Khi Rudger nói vậy, các thành viên U.N Owens đồng loạt rời đi. Dù đã từng gặp nhau vài lần nhưng ai nấy vẫn không quen khi phải ở chung một chỗ với Grander.

Đó là một bé gái tóc vàng mặc bộ váy gothic màu đỏ tươi. Bé gái nhảy ra khỏi vũng máu. Máu dưới đất ngay lập tức rút vào trong cơ thể bé gái. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hans đảo mắt và nhìn xung quanh. Trong hình dạng này, cậu ta có thể quan sát thế giới ở một góc nhìn hoàn toàn mới. Hans có thể mơ hồ nhìn thấy các năng lượng nguyên tố chuyển động trong không khí.

Lúc Rudger định nói gì đó, một giọt máu t·ừ t·rần cao của tòa nhà rơi xuống đất. Chỉ một giọt duy nhất, nhưng khi chạm đất, nó lan rộng ra và nhanh chóng hóa thành một vũng máu.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 416: Món quà bí ẩn (3)