Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 418: Những điều chưa biết (2)

Chương 418: Những điều chưa biết (2)


Hans im lặng ngồi nghe câu chuyện, cuối cùng không nhịn được lên tiếng hỏi.

[Ý cô là các chủng tộc của thế giới này trong quá khứ không như hiện tại sao?]

Sau đó, Hans mới muộn màng nhận ra bản thân đã tự tiện xen ngang cuộc trò chuyện giữa Rudger và Grander. Cậu ta sợ hãi đến mức toàn thân run rẩy.

Grander liếc Hans rồi lặng lẽ gật đầu.

"Đúng thế. Những quái vật hiện tại chỉ còn là truyền thuyết trong quá khứ hoàn toàn sống chung với các giống loài khác. Đôi khi chúng vẫn xảy ra xô xát với những loài khác nhưng cũng nhiều khi chúng lại hợp tác với nhau."

Tuy nhiên, chính con người đã kết thúc viễn cảnh đó.

Những con quái vật chẳng mấy chốc bị đánh đuổi, con người chiếm cứ lãnh thổ của chúng và thành lập nên vương quốc của riêng mình. Những gì còn sót lại trên lục địa này là những chủng tộc phụ có phần tương tự nhân loại. Tuy nhiên, họ cũng bị con người đàn áp, thảm sát vô tội vạ.

"Con người đã tạo ra nhiều thứ nhưng cũng đánh mất đi rất nhiều. Điều buồn cười là họ thậm chí còn không biết bản thân đã đánh mất đi những gì."

"Chẳng lẽ ma pháp phi thuộc tính là một trong số đó?"

"Có lẽ vậy. Ta cảm thấy khá thú vị."

Grander vừa nói vừa vung chân qua lại.

"Ta vốn tưởng những phép thuật bị lãng quên và thất truyền đều do bản thân con người gây ra. Nhưng sau khi nghe câu chuyện của mi, dường như còn có bàn tay của một thứ khác tác động vào."

"Sao Sư phụ lại nghĩ vậy?"

"Ta cảm thấy có nhiều sự kiện không đồng nhất nhưng nhất thời ta không nhớ ra được."

Rudger im lặng khi nghe được những lời này.

"Ma pháp phi thuộc tính vốn dĩ là một phước lành ban cho con người. Chỉ là không biết vì một lý do nào đó, nó lại trở thành một lời nguyền."

Grander liệt kê từng manh mối, cuối cùng đưa ra kết luận.

"Có thứ gì đó đã thao túng, bóp méo sự thật về loại phép thuật này. Nhưng kỳ lạ là ngay cả ta cũng không có ấn tượng gì với nó."

Hans ở bên cạnh bĩu môi không tin. Cậu ta cho rằng vị huyết tộc này đang bịa chuyện.

Làm gì có thứ gì trên đời có thể can thiệp vào lịch sử và gây gián đoạn thông tin được?

Càng vô lý hơn là ngay cả ký ức của Grander cũng bị can thiệp. Hans càng suy nghĩ càng thấy giả thiết này nhiều lỗ hổng.

"Sư phụ, Người nghĩ chuyện này là tác phẩm của ai?"

"Còn ai vào đây nữa? Chỉ có lũ người Lumensis thôi."

Hans trợn mắt.

Giáo hội Lumensis? Làm sao có thể?

Nếu suy nghĩ kỹ càng thì những lời của vị huyết tộc này nói ra hoàn toàn không có căn cứ.

Tuy nhiên, không hiểu tại sao, khi đang ở trong hình dạng biến thân, bản năng của Hans lại mãnh liệt mách bảo cậu ta rằng những chuyện này là sự thật. Hans lờ mờ cảm nhận được thứ trực giác này không hoàn toàn đến từ cậu ta mà là chịu ảnh hưởng từ con linh thú.

Hans tuy luôn luôn chán ghét thể chất đáng nguyền rủa của mình nhưng cậu ta vẫn có đủ tỉnh táo để phân biệt được đâu là đúng, đâu là sai.

Hans liếc mắt nhìn Rudger.

Anh trai vẫn chưa nói gì cả. Biểu cảm trên gương mặt Rudger khiến Hans không thể nào suy đoán được ý nghĩ của đối phương.

Một lúc sau, Rudger vốn đang im lặng mới mở miệng.

"Sư phụ, Người không có chút ấn tượng nào về ma pháp phi thuộc tính sao?"

"Không."

Grander lên tiếng khẳng định.

"Dường như một phần ký ức của ta đã bị cưỡng chế xóa bỏ. Ta vừa thử kết hợp các thông tin nhóc nói cho ta, mọi thứ có vẻ chưa mất đi nhưng vẫn còn khá mờ nhạt. Ta không thể nhìn ra được gì từ những mảnh ghép rời rạc đó."

Grander mỉm cười rạng rỡ như thể đang vui vẻ. Dù vậy, nụ cười này khiến ai nấy đều cảm thấy lạnh sống lưng.

"Chậc, phải đánh đổi một cái giá lớn như thế nào để có thể khiến mọi sinh vật trên đời này lãng quên đi một phép thuật như vậy?"

Đôi mắt đỏ rực của Grander sáng lên và nhìn chằm chằm vào Rudger.

"Chắc chắn đó phải là một bí mật động trời. Đệ tử, mi vẫn muốn đi tìm kiếm sự thật sao? Đừng quên rằng, đó là sự thật bị cả thực tại chối bỏ và bị dòng thời gian chôn vùi."

"... ... ."

Grander chỉ nói xong những lời này rồi yên lặng chờ câu trả lời của Rudger. Không cần cô ta phải giải thích thêm, Rudger cũng hiểu được con đường phía trước sẽ chông gai như thế nào nếu hắn đưa ra lựa chọn.

Thứ phép thuật bị cưỡng ép giấu đi. Hắn thực sự có đủ can đảm chịu đựng vô số trở ngại và áp lực để một lần nữa đem loại phép thuật đấy trở lại sao?

Hắn có đủ tự tin tiếp nhận sự thật đó không?

Câu hỏi nặng nề của Grander cũng giống như đang ám chỉ nếu Rudger không thể đối mặt với tất cả chuyện khó khăn đó thì tốt nhất hắn nên dừng cái suy nghĩ đấy lại. Hãy giống như những người khác, coi ma pháp phi thuộc tính là một căn bệnh hiểm nghèo không có cách chữa trị.

Đó sẽ là lựa chọn tốt nhất.

"Con đâu có nói sẽ từ bỏ."

Câu trả lời của Rudger có vẻ hơi gắt gỏng.

Đôi mắt của Grander hiện lên chút bất ngờ, sau đó cô ta lắc đầu như thể đã quá quen với cảnh này.

"Cái tính bướng bỉnh này của mi mãi vẫn không sửa được."

"Vậy mi đã tìm ra cách giải quyết nó chưa?"

"Nếu thứ đó có liên quan đến lời nguyền của Chúa, con dự định sẽ sử dụng một loại sức mạnh đối nghịch."

"Vậy sao? Nhưng đó chỉ là giải pháp tạm thời..."

"Hửm?"

Đôi mắt của Grander đột nhiên đổi màu và nhìn sang một hướng khác.

"Hôm nay có vẻ là một ngày thú vị."

Đúng lúc này, một con chuột chạy tới và đứng trước mặt Hans. Tai Hans vểnh lên khi nghe tin tức con chuột báo lại.

[... ... Anh trai, tôi nghĩ chúng ta cần phải di chuyển.]

"Chuyện gì xảy ra vậy?"

[Pantos đang đánh nhau với ai đó.]

Giọng điệu của Hans rất khẩn trương.

"Pantos đang chiến đấu với ai?"

[Tôi không biết. Nhưng nếu cứ tiếp tục như thế này...]

Rudger bàng hoàng khi nghe thấy những lời tiếp theo của Hans.

[Pantos rất có thể sẽ c·h·ế·t.]

* * *

Pantos vung tay về phía Luthus Wardot. Những chiếc móng sắc nhọn mọc lên ở đầu ngón tay dày và khỏe của anh ta.

Móng vuốt và hàm răng sắc nhọn là những vũ khí vô cùng lợi hại cho phép thú nhân chiến đấu ngay cả khi không có gì trên tay.

Tuy nhiên, thú nhân thường không để lộ móng vuốt ra. Loại vũ khí này chỉ khi nào lâm vào tình huống cực kỳ nguy hiểm, thú nhân mới lựa chọn sử dụng.

Nhưng bây giờ, Pantos không hề có chút do dự nào giơ móng vuốt ra và lao vào đối thủ.

Một tia sáng mờ đục nhưng mãnh liệt vạch ra trong không khí giống như một tia sét.

Vẻ mặt của Luthus Wardot khi nhìn thấy ánh sáng tử thần đang lao về phía đầu mình vẫn rất bình tĩnh. Khoảnh khắc vật sắc nhọn lóe sáng đó chuẩn bị chạm vào trán ông ta, một điều không thể tin được đã xảy ra.

Roạt!

Đòn đánh của Pantos cuối cùng lại va chạm với mặt đất chứ không phải đầu của Luthus Wardot.

Đôi mắt của Pantos mở to vì kinh ngạc.

Kẻ này tránh được trong khoảng thời gian ngắn như vậy sao?

Pantos nhanh chóng nhận ra suy nghĩ đó là sai lầm. Đối phương không hề tránh né mà là đòn đánh của anh ta đã trượt.

Rõ ràng là anh ta đã nhắm vào đầu, tại sao lại trượt được?

Pantos phớt lờ câu hỏi và lại tung ra đòn tấn công tiếp theo.

Năm móng vuốt sắc nhọn lại xuất hiện trong không trung nhắm vào ngực Luthus Wardot.

Lần này, Luthus Wardot để cho đòn đánh tiếp cận bản thân gần hơn. Ông ta cố tình hành động chậm lại để cho Pantos thấy được.

Bàn tay còn lại không cầm túi bánh mì chậm chạp giơ lên. Sau đó, chỉ bằng một cú đẩy nhẹ nhàng như thể gạt một cành cây mỏng manh bên vệ đường sang một bên, quỹ đạo đòn tấn công của Pantos trượt khỏi người Luthus Wardot.

Ruỳnh. Ầm. Ầm.

Chiếc ống rỉ sét trên bức tường bên ngoài của con hẻm đột nhiên như thể bị một vật sắc nhọn cắt ngang, loảng xoảng rơi xuống mặt đất.

Pantos trừng mắt không thể tin được cảnh tượng vừa phát sinh. Máu trên cơ thể anh ta sôi lên, cơ bắp toàn thân căng chặt như thể một con dã thú đang xù lông chuẩn bị lao lên cắn g·i·ế·t kẻ thù.

Pantos gầm lên và giơ nắm đấm ra. Anh ta vung đòn đánh tới tấp lên người Luthus Wardot, vô số âm thanh xé gió vun vút vang lên.

"Tốt hơn lúc nãy rồi."

Tuy nhiên, Luthus Wardot vẫn có thể nhẹ nhàng chặn lại mọi đòn tấn công. Tất cả đòn đánh của Pantos đều bị một ngón tay của đối phương gạt sang hai bên, va chạm vào những kiến trúc bên trong con hẻm.

Ầm. Ầm.

Toàn bộ tòa nhà xung quanh rung chuyển dữ dội, các bức tường nhanh chóng sụp đổ.

May mắn là nơi đây không có người ở, nếu không thương vong sẽ cực kỳ nghiêm trọng.

Sức mạnh và tốc độ của các đòn tấn công đều cực kỳ mạnh mẽ nhưng không có bất kỳ đòn đánh nào chạm được vào mép áo của Luthus Wardot.

Sau một hồi tấn công không có hiệu quả, Pantos ngay lập tức chuyển thế hành động, anh ta giơ tay ra với ý định tóm lấy đối thủ.

Khoảnh khắc cánh tay của Pantos vừa giơ lên trong không trung, anh ta đột nhiên cảm thấy tầm nhìn của bản thân quay cuồng.

Uỳnh.

Cả thân hình của Pantos bị đánh ngã xuống đất, lưng anh ta va chạm với mặt đất khiến mặt đất lõm xuống một chút.

Trong ánh mắt bối rối của Pantos, tất cả những gì anh ta có thể thấy vẫn chỉ là hình ảnh Luthus Wardot nhẹ nhàng đưa tay ra.

Pantos nhảy lên tiếp tục ý định tấn công đối phương, bụi đất trên người anh ta rơi xuống rào rào.

Luthus Wardot lắc đầu.

"Sức mạnh và tốc độ thì ổn nhưng kỹ thuật thì quá mức thô thiển."

Ngay sau đó, Pantos đột ngột biến mất trong tầm nhìn. Anh ta điên cuồng di chuyển xung quanh Luthus Wardot tìm cơ hội đột phá.

Những mảnh gạch vụn và đất đá bị cuốn theo tốc độ của Pantos hình thành một bức tường lốc xoáy bao vây đối thủ bên trong.

Ngay cả khi đối mặt với thế trận như vậy, biểu cảm trên gương mặt Luthus Wardot vẫn rất bình thản.

Đột nhiên, Pantos như thể đã tìm ra một sơ hở của đối phương, anh ta lao tới tấn công từ phía sau. Những móng vuốt sắc nhọn như thể muốn xé rách không gian.

Bàn tay của Luthus Wardot đột nhiên vươn ra đẩy nhẹ, quỹ đạo tấn công của Pantos ngay lập tức bị uốn cong. Không gian như thể bị bóp méo, móng vuốt của Pantos cuối cùng vẫn như cũ đánh xuống mặt đất.

Những mảnh đất đá vụn bay tứ tung. Một số văng lên mép áo của Luthus Wardot.

"Chậc, cậu có thể vui lòng cẩn thận chút không? Đây là bộ đồ hiếm lắm ta mới có dịp mặc ra ngoài. Nếu nó bị bẩn hay có bất kỳ vết rách nào, ta sẽ bị người cằn nhằn mất."

Phớt lờ những lời làm nhảm của Luthus Wardot, cơ thể của Pantos xoay tròn như một con quay, đồng thời, một cú đá nhắm vào thái dương của đối phương.

Thấy vậy, Luthus Wardot thở dài. Ông ta chậm chạp nắm tay lại.

Burbubbuk!

Pantos cảm thấy thế giới trong mắt trở nên trắng xóa trong giây lát do cơn đau bất chợt xuất hiện trong cơ thể. Cú đấm nhẹ nhàng của Luthus Wardot đã đánh văng Pantos ra xa cả một con hẻm.

Pantos bị đánh ngã, nhất thời chưa kịp gượng dậy vì những cơn đau ập đến đột ngột. Anh ta có cảm giác cả cơ thể của bản thân vừa nãy như thể đã đụng trúng một ngọn núi đá cứng rắn.

Tầm nhìn của Pantos trở nên hơi mơ hồ, anh ta loáng thoáng thấy được Luthus Wardot đang chậm chạp đi về phía mình.

Pantos lắc đầu để bản thân tỉnh táo lại. Khoảnh khắc anh ta chuẩn bị đứng dậy chiến đấu tiếp, bàn tay của Luthus Wardot đã tóm lấy cổ áo Pantos và thẳng tay nện anh chàng thú nhân xuống đất.

Ruỳnh. Ruỳnh. Ruỳnh.

Một cơn chấn động lớn xảy ra trong con hẻm. Cả người Pantos bị nện qua lại như một bao cát. Mỗi khi cơ thể của anh ta va chạm với mặt đất đều để lại một vết lõm sâu.

"Kết thúc ở đây thôi. Cậu có vẻ sẽ không cho ta câu trả lời ta mong muốn."

Luthus Wardot cuối cùng cũng buông tay ra. Pantos lúc này đã hoàn toàn không còn sức chống cự.

"Thật đáng tiếc! Cậu là một thú nhân mạnh mẽ."

Luthus Wardot tiếc nuối lên tiếng, sau đó bàn tay ông ta chụm lại. Đó là một tư thế hoàn toàn khác so với trước đó. Ánh mắt của Luthus Wardot lúc này đã chẳng có chút hiền hòa nào nữa, thay vào đó là sự lạnh lùng và quyết đoán.

Pantos cảm thấy toàn bộ máu trên cơ thể mình dường như đóng băng lại khi nhìn thấy cú vung tay của đối phương. Một khi đòn đánh đó nện xuống, anh ta chắc chắn sẽ mất mạng.

"Yên nghỉ nhé."

Luthus Wardot lẩm bẩm và vung tay về phía Pantos.

Đúng lúc này, một cái bóng từ trên trời đột nhiên rơi xuống và xen vào giữa hai người.

Keng!

Cái bóng ngay lập tức bị đẩy lùi lại sau một âm thanh kim loại va vào nhau.

Luthus Wardot ngước mắt lên khi thấy đòn tấn công của bản thân bị chặn lại.

Pantos cũng mở to mắt khi nhìn thấy bóng dáng quen thuộc.

"Chuyện gì đây, Pantos?"

Bàn tay cầm kiếm của Alex có chút run rẩy sau cú va chạm vừa rồi.

Chương 418: Những điều chưa biết (2)